古诗词

江仲嘉行邑将归见寄绝句次韵

程俱

闻说人间有阆风,飞霞无路欲谁从。wén shuō rén jiān yǒu láng fēng,fēi xiá wú lù yù shuí cóng。
只今华发惊衰态,却羡苍松独耐冬。zhǐ jīn huá fā jīng shuāi tài,què xiàn cāng sōng dú nài dōng。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

次韵江子我见寄长句

程俱

泥行正作龟藏穴,雾隐初徵豹一斑。ní xíng zhèng zuò guī cáng xué,wù yǐn chū zhēng bào yī bān。
岂有高标如冠玉,况无谈舌解连环。qǐ yǒu gāo biāo rú guān yù,kuàng wú tán shé jiě lián huán。
一登文石趋宣室,三窃蟠桃向道山。yī dēng wén shí qū xuān shì,sān qiè pán táo xiàng dào shān。
早晚共寻鸡黍约,林泉犹得半生闲。zǎo wǎn gòng xún jī shǔ yuē,lín quán yóu dé bàn shēng xián。

比阅藏经偶成短偈仍寄同志者

程俱

君看故教定何缘,岂为多闻与福田。jūn kàn gù jiào dìng hé yuán,qǐ wèi duō wén yǔ fú tián。
念念会融归自已,言言当处便忘筌。niàn niàn huì róng guī zì yǐ,yán yán dāng chù biàn wàng quán。
无钱空数他人宝,遮眼那令兕革穿。wú qián kōng shù tā rén bǎo,zhē yǎn nà lìng sì gé chuān。
鸟度虚空风过穴,不妨开卷亦安禅。niǎo dù xū kōng fēng guò xué,bù fáng kāi juǎn yì ān chán。

丙辰八月六日作

程俱

负疴今日四周年,药裹关心雪满颠。fù kē jīn rì sì zhōu nián,yào guǒ guān xīn xuě mǎn diān。
坐失分阴嗟倏忽,行扶跬步苦跰?。zuò shī fēn yīn jiē shū hū,xíng fú kuǐ bù kǔ pián xiān。
支离徒费三钟粟,潦倒仍依二顷田。zhī lí tú fèi sān zhōng sù,lǎo dào réng yī èr qǐng tián。
身在山林名绛阙,无功饱食愧前贤。shēn zài shān lín míng jiàng quē,wú gōng bǎo shí kuì qián xián。

戏呈叔问

程俱

野寺萧条独掩扉,了无才术赴时危。yě sì xiāo tiáo dú yǎn fēi,le wú cái shù fù shí wēi。
未成鸿鹄举千里,且比鹪鹩足一枝。wèi chéng hóng gǔ jǔ qiān lǐ,qiě bǐ jiāo liáo zú yī zhī。
短发望秋如叶落,壮怀因病与年衰。duǎn fā wàng qiū rú yè luò,zhuàng huái yīn bìng yǔ nián shuāi。
何时负郭通三径,鸠杖相将醉习池。hé shí fù guō tōng sān jìng,jiū zhàng xiāng jiāng zuì xí chí。

彦章屡顾郊居叙谢

程俱

肮脏衰颓岁月侵,冰墟谁复顾山林。āng zàng shuāi tuí suì yuè qīn,bīng xū shuí fù gù shān lín。
闾阎揖让潜夫老,车骑雍容重客临。lǘ yán yī ràng qián fū lǎo,chē qí yōng róng zhòng kè lín。
表里丝纶曾滥吹,推扬巴俚久知音。biǎo lǐ sī lún céng làn chuī,tuī yáng bā lǐ jiǔ zhī yīn。
时来解带挥谈麈,正始微言得重寻。shí lái jiě dài huī tán zhǔ,zhèng shǐ wēi yán dé zhòng xún。

与叔问预约继九老之会

程俱

七老当年四美并,韩温千载接仪型。qī lǎo dāng nián sì měi bìng,hán wēn qiān zài jiē yí xíng。
世间天爵兼人爵,云外台星聚德星。shì jiān tiān jué jiān rén jué,yún wài tái xīng jù dé xīng。
白发篸花看更好,碧山环座眼偏青。bái fā cǎn huā kàn gèng hǎo,bì shān huán zuò yǎn piān qīng。
相期勉继耆英会,留与衢人作画屏。xiāng qī miǎn jì qí yīng huì,liú yǔ qú rén zuò huà píng。

丁巳九日携酒要叔问登通道门楼而江彦文寄玉友适至因用己未岁吴下九日诗韵作

程俱

凉秋风物正清华,极目高楼不见花。liáng qiū fēng wù zhèng qīng huá,jí mù gāo lóu bù jiàn huā。
老境固知无乐事,醉乡聊欲寄生涯。lǎo jìng gù zhī wú lè shì,zuì xiāng liáo yù jì shēng yá。
银钩远寄清桐滑,玉液亲题赤印斜。yín gōu yuǎn jì qīng tóng huá,yù yè qīn tí chì yìn xié。
笑引壶觞成一醉,歌筵遥想鬓堆鸦。xiào yǐn hú shāng chéng yī zuì,gē yán yáo xiǎng bìn duī yā。

戊午岁九日复与叔问登城楼再用前韵作

程俱

兀坐空哦服九华,衰颓深觉负黄花。wù zuò kōng ó fú jiǔ huá,shuāi tuí shēn jué fù huáng huā。
但令无事长相见,敢叹百年生有涯。dàn lìng wú shì zhǎng xiāng jiàn,gǎn tàn bǎi nián shēng yǒu yá。
雉堞晓登千嶂抱,縠波秋净一溪斜。zhì dié xiǎo dēng qiān zhàng bào,hú bō qiū jìng yī xī xié。
归来更展新诗卷,醉墨淋漓似老鸦。guī lái gèng zhǎn xīn shī juǎn,zuì mò lín lí shì lǎo yā。

葺蜗庐吴下用叶翰林见寄诗韵作

程俱

四海无庐置此翁,故营松竹尽囊空。sì hǎi wú lú zhì cǐ wēng,gù yíng sōng zhú jǐn náng kōng。
明知计出柏马下,正拟身全木雁中。míng zhī jì chū bǎi mǎ xià,zhèng nǐ shēn quán mù yàn zhōng。
东郭易成生草舍,南村先怯卷茅风。dōng guō yì chéng shēng cǎo shě,nán cūn xiān qiè juǎn máo fēng。
向来豪气今如此,敢与元龙比长雄。xiàng lái háo qì jīn rú cǐ,gǎn yǔ yuán lóng bǐ zhǎng xióng。

和白乐天二首写怀仍效其体

程俱

莫把蓍龟更问天,向来心事已萧然。mò bǎ shī guī gèng wèn tiān,xiàng lái xīn shì yǐ xiāo rán。
尘中惝恍常如失,梦里呻吟半不眠。chén zhōng chǎng huǎng cháng rú shī,mèng lǐ shēn yín bàn bù mián。
三径松筠终问舍,五湖烟水不须钱。sān jìng sōng yún zhōng wèn shě,wǔ hú yān shuǐ bù xū qián。
艾耆相去能多少,早拟悬车十五年。ài qí xiāng qù néng duō shǎo,zǎo nǐ xuán chē shí wǔ nián。

和白乐天二首写怀仍效其体

程俱

中台退食每逡巡,不向重华即浮因。zhōng tái tuì shí měi qūn xún,bù xiàng zhòng huá jí fú yīn。
岂但语言多少味,亦知才术不如人。qǐ dàn yǔ yán duō shǎo wèi,yì zhī cái shù bù rú rén。
五云华阙通闺籍,万顷烟波掷幽寻。wǔ yún huá quē tōng guī jí,wàn qǐng yān bō zhì yōu xún。
旧游回首成春梦,太息凭谁写寸心。jiù yóu huí shǒu chéng chūn mèng,tài xī píng shuí xiě cùn xīn。

和赵子雍游石园

程俱

长啸西风一散襟,重阴疏影静相临。zhǎng xiào xī fēng yī sàn jīn,zhòng yīn shū yǐng jìng xiāng lín。
水通笠泽秋容净,竹种玄池野思深。shuǐ tōng lì zé qiū róng jìng,zhú zhǒng xuán chí yě sī shēn。
石磴扫云留晚步,松蹊随鹤尽幽寻。shí dèng sǎo yún liú wǎn bù,sōng qī suí hè jǐn yōu xún。
旧游回首成春梦,太息凭谁写寸心。jiù yóu huí shǒu chéng chūn mèng,tài xī píng shuí xiě cùn xīn。

和王给事易简殿试举人五首试进士

程俱

切云冠弁拱长生,匝地英髦集紫清。qiè yún guān biàn gǒng zhǎng shēng,zā dì yīng máo jí zǐ qīng。
共喜草茅承帝问,欲倾尘雾赞皇明。gòng xǐ cǎo máo chéng dì wèn,yù qīng chén wù zàn huáng míng。
飘飘六翮鸣皋意,浩浩三眠食叶声。piāo piāo liù hé míng gāo yì,hào hào sān mián shí yè shēng。
正学傥言应不乏,松筠宁为四时更。zhèng xué tǎng yán yīng bù fá,sōng yún níng wèi sì shí gèng。

和王给事易简殿试举人五首试进士

程俱

十上宁嗟老此生,长年终得似河清。shí shàng níng jiē lǎo cǐ shēng,zhǎng nián zhōng dé shì hé qīng。
良金熟练精英在,古剑磨光星斗明。liáng jīn shú liàn jīng yīng zài,gǔ jiàn mó guāng xīng dòu míng。
伏枥向来犹壮志,据鞍他日想腾声。fú lì xiàng lái yóu zhuàng zhì,jù ān tā rì xiǎng téng shēng。
当时谁出菑川右,充选何劳固请更。dāng shí shuí chū zāi chuān yòu,chōng xuǎn hé láo gù qǐng gèng。

和王给事易简殿试举人五首试进士

程俱

射策兼收燕颔生,不须文檄似常清。shè cè jiān shōu yàn hàn shēng,bù xū wén xí shì cháng qīng。
惊弦戎虏从容下,聚米山川指顾明。jīng xián róng lǔ cóng róng xià,jù mǐ shān chuān zhǐ gù míng。
岂但执戈堪武卫,还因舞羽继仁声。qǐ dàn zhí gē kān wǔ wèi,hái yīn wǔ yǔ jì rén shēng。
汾阳千古知无匹,怪底麾旌不浪更。fén yáng qiān gǔ zhī wú pǐ,guài dǐ huī jīng bù làng gèng。