古诗词

偶作三首

程俱

老向甘泉补侍臣,归来还作卧云人。lǎo xiàng gān quán bǔ shì chén,guī lái hái zuò wò yún rén。
一重一掩藏烟坞,三沐三熏屏世尘。yī zhòng yī yǎn cáng yān wù,sān mù sān xūn píng shì chén。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

和杨秀才友夔三首

程俱

天地有肃杀,好生本无伤。tiān dì yǒu sù shā,hǎo shēng běn wú shāng。
阳施待秋成,相济如宫商。yáng shī dài qiū chéng,xiāng jì rú gōng shāng。
芸芸共欣荣,众叶薿薿光。yún yún gòng xīn róng,zhòng yè nǐ nǐ guāng。
回头失故林,萧条弄微阳。huí tóu shī gù lín,xiāo tiáo nòng wēi yáng。
独有岁寒姿,掀髯尚低昂。dú yǒu suì hán zī,xiān rán shàng dī áng。
流膏亦归根,晬如养中黄。liú gāo yì guī gēn,zuì rú yǎng zhōng huáng。
大哉一气中,人心自炎凉。dà zāi yī qì zhōng,rén xīn zì yán liáng。
安知晞春露,不异腓草霜。ān zhī xī chūn lù,bù yì féi cǎo shuāng。

和杨秀才友夔三首

程俱

谁谓方寸地,并包无故新。shuí wèi fāng cùn dì,bìng bāo wú gù xīn。
长宵不能寐,万绪愁攻人。zhǎng xiāo bù néng mèi,wàn xù chóu gōng rén。
展转计后有,攀缘及前身。zhǎn zhuǎn jì hòu yǒu,pān yuán jí qián shēn。
苦恨隙驹疾,回嗟秽涂辛。kǔ hèn xì jū jí,huí jiē huì tú xīn。
披衣问何居,梦觉两不真。pī yī wèn hé jū,mèng jué liǎng bù zhēn。
白鸟固已空,青灯聊可亲。bái niǎo gù yǐ kōng,qīng dēng liáo kě qīn。
念此纸上迹,皆为窖中尘。niàn cǐ zhǐ shàng jì,jiē wèi jiào zhōng chén。
投卷嘿忘我,栖鸡已鸣辰。tóu juǎn hēi wàng wǒ,qī jī yǐ míng chén。

和杨秀才友夔三首

程俱

三吴足粳稌,狼戾及宋梁。sān wú zú jīng tú,láng lì jí sòng liáng。
故为胥门隐,未办耕南阳。gù wèi xū mén yǐn,wèi bàn gēng nán yáng。
岂无如云稼,竭泽归富强。qǐ wú rú yún jià,jié zé guī fù qiáng。
收成一过眼,胼胝念黔苍。shōu chéng yī guò yǎn,pián zhī niàn qián cāng。
绵绵太平区,阡陌尽八荒。mián mián tài píng qū,qiān mò jǐn bā huāng。
愿从鼓腹游,自放逍遥场。yuàn cóng gǔ fù yóu,zì fàng xiāo yáo chǎng。
贵贱均饱暖,藜羹等膏粱。guì jiàn jūn bǎo nuǎn,lí gēng děng gāo liáng。
那令力田夫,一饭不可望。nà lìng lì tián fū,yī fàn bù kě wàng。

同馀杭尉江仲嘉褒道人陈祖德良孙游洞霄宫

程俱

太湖隐吏迂且顽,手扳柱颊看西山。tài hú yǐn lì yū qiě wán,shǒu bān zhù jiá kàn xī shān。
笔床茶灶向何许,往来洞庭林屋间。bǐ chuáng chá zào xiàng hé xǔ,wǎng lái dòng tíng lín wū jiān。
旧闻西门彻悬霤,故整烟艇寻苕川。jiù wén xī mén chè xuán liù,gù zhěng yān tǐng xún sháo chuān。
却惊天柱矗云表,势与太华争擎天。què jīng tiān zhù chù yún biǎo,shì yǔ tài huá zhēng qíng tiān。
幅巾跨马及晓鼓,逸思自觉奔春泉。fú jīn kuà mǎ jí xiǎo gǔ,yì sī zì jué bēn chūn quán。
其谁从者二妙士,金庭老客南昌仙。qí shuí cóng zhě èr miào shì,jīn tíng lǎo kè nán chāng xiān。
齐驱共语失长道,但见平阪连桑田。qí qū gòng yǔ shī zhǎng dào,dàn jiàn píng bǎn lián sāng tián。
篮舆后继独不语,鼻息栩栩山耸肩。lán yú hòu jì dú bù yǔ,bí xī xǔ xǔ shān sǒng jiān。
岗回涧曲若无路,万叠老翠漫秋烟。gǎng huí jiàn qū ruò wú lù,wàn dié lǎo cuì màn qiū yān。
三山对起锁诘屈,仅容蹄辙通人寰。sān shān duì qǐ suǒ jí qū,jǐn róng tí zhé tōng rén huán。
羊肠移险在平地,九疑山色荒联绵。yáng cháng yí xiǎn zài píng dì,jiǔ yí shān sè huāng lián mián。
穿松酌水寻二洞,低隐岩腹高山巅。chuān sōng zhuó shuǐ xún èr dòng,dī yǐn yán fù gāo shān diān。
山巅石室如列厦,接肘可置千宾筵。shān diān shí shì rú liè shà,jiē zhǒu kě zhì qiān bīn yán。
最怜西洞隔凡处,凝乳络壁留空圆。zuì lián xī dòng gé fán chù,níng rǔ luò bì liú kōng yuán。
我将拂袖去不返,戏击雷鼓挥神鞭。wǒ jiāng fú xiù qù bù fǎn,xì jī léi gǔ huī shén biān。
三华宝衣立可致,九赤班符何足传。sān huá bǎo yī lì kě zhì,jiǔ chì bān fú hé zú chuán。
只将尻与驾神马,岂顾家火烧凡铅。zhǐ jiāng kāo yǔ jià shén mǎ,qǐ gù jiā huǒ shāo fán qiān。
又疑灵物之所宅,卵孕变化蟠蜿蜒。yòu yí líng wù zhī suǒ zhái,luǎn yùn biàn huà pán wān yán。
金龙玉简投不满,恐复下与东溟连。jīn lóng yù jiǎn tóu bù mǎn,kǒng fù xià yǔ dōng míng lián。
我嗟何地非圣处,火聚正坐青云軿。wǒ jiē hé dì fēi shèng chù,huǒ jù zhèng zuò qīng yún píng。
目前阊阖昼自启,电顷已超天地先。mù qián chāng hé zhòu zì qǐ,diàn qǐng yǐ chāo tiān dì xiān。
正缘一念重山岳,障碍何啻重城坚。zhèng yuán yī niàn zhòng shān yuè,zhàng ài hé chì zhòng chéng jiān。
就令信脚到仙宇,凡骨至死包腥膻。jiù lìng xìn jiǎo dào xiān yǔ,fán gǔ zhì sǐ bāo xīng shān。
胶胶世网浪自缠,会当去之如蜕蝉。jiāo jiāo shì wǎng làng zì chán,huì dāng qù zhī rú tuì chán。
谁能白衣傍金马,且复锦袍乘钓船。shuí néng bái yī bàng jīn mǎ,qiě fù jǐn páo chéng diào chuán。
金庭客,南昌仙,他年与我乘八景,举手少别三千年。jīn tíng kè,nán chāng xiān,tā nián yǔ wǒ chéng bā jǐng,jǔ shǒu shǎo bié sān qiān nián。

灌竹

程俱

户枢不容蠹,展转夕与朝。hù shū bù róng dù,zhǎn zhuǎn xī yǔ cháo。
死水不赴壑,浅于杯所胶。sǐ shuǐ bù fù hè,qiǎn yú bēi suǒ jiāo。
人生戒甚逸,起我少自劳。rén shēng jiè shén yì,qǐ wǒ shǎo zì láo。
呼僮续长绠,落落鸣桔槔。hū tóng xù zhǎng gěng,luò luò míng jú gāo。
携瓢傍修竹,灌洒绕百遭。xié piáo bàng xiū zhú,guàn sǎ rào bǎi zāo。
念此十二君,离群自江皋。niàn cǐ shí èr jūn,lí qún zì jiāng gāo。
移栽一年馀,已长数尺梢。yí zāi yī nián yú,yǐ zhǎng shù chǐ shāo。
斋前雨霜丛,岁久根已交。zhāi qián yǔ shuāng cóng,suì jiǔ gēn yǐ jiāo。
交根缠箨龙,卷叶不复摇。jiāo gēn chán tuò lóng,juǎn yè bù fù yáo。
聊苏夏日畏,未谢春雨膏。liáo sū xià rì wèi,wèi xiè chūn yǔ gāo。
萧萧便生凉,霍若云雾消。xiāo xiāo biàn shēng liáng,huò ruò yún wù xiāo。
却坐井边石,清泉濯双骹。què zuò jǐng biān shí,qīng quán zhuó shuāng qiāo。
官闲但数数,听以老圃嘲。guān xián dàn shù shù,tīng yǐ lǎo pǔ cháo。
岂敢运甓比,漫欲滋枯焦。qǐ gǎn yùn pì bǐ,màn yù zī kū jiāo。

送江仲嘉褒东还家山方将从赤松子游为作仙游之诗以相步虚云

程俱

空山月出栖鸟惊,溅溅暗溜山间鸣。kōng shān yuè chū qī niǎo jīng,jiàn jiàn àn liū shān jiān míng。
桂阴幂历夜香冷,有人步虚闻紫青。guì yīn mì lì yè xiāng lěng,yǒu rén bù xū wén zǐ qīng。
翩然骑麟下青冥,君非远游定方平。piān rán qí lín xià qīng míng,jūn fēi yuǎn yóu dìng fāng píng。
云軿冉冉风袂举,左右玉立花娉婷。yún píng rǎn rǎn fēng mèi jǔ,zuǒ yòu yù lì huā pīng tíng。
手摩我顶一笑粲,别来弹指三千龄。shǒu mó wǒ dǐng yī xiào càn,bié lái dàn zhǐ sān qiān líng。
至言不烦去畦町,齿下端有真长生。zhì yán bù fán qù qí tīng,chǐ xià duān yǒu zhēn zhǎng shēng。
忽然纵身浮太廷,却笑炼砂飞八琼。hū rán zòng shēn fú tài tíng,què xiào liàn shā fēi bā qióng。
采芝方壶濯南溟,秦姬吹箫缑氏笙。cǎi zhī fāng hú zhuó nán míng,qín jī chuī xiāo gōu shì shēng。
茫茫齐州九窖尘,人间可哀胡不闻。máng máng qí zhōu jiǔ jiào chén,rén jiān kě āi hú bù wén。

到官两旬四走山野作诗以自劳云

程俱

上山偃伸如望天,下山伛仆如深泉。shàng shān yǎn shēn rú wàng tiān,xià shān yǔ pū rú shēn quán。
胡为持此不赀宝,来试万丈悬崖巅。hú wèi chí cǐ bù zī bǎo,lái shì wàn zhàng xuán yá diān。
前人见踵后见顶,反足鸟道相攀牵。qián rén jiàn zhǒng hòu jiàn dǐng,fǎn zú niǎo dào xiāng pān qiān。
欻然置我章贡上,水激石罅奔雷填。chuā rán zhì wǒ zhāng gòng shàng,shuǐ jī shí xià bēn léi tián。
荒塍曲涧无远近,渺渺不见墟中烟。huāng chéng qū jiàn wú yuǎn jìn,miǎo miǎo bù jiàn xū zhōng yān。
土冈凿路狭如隧,苏壁藤薜蛟蛇缠。tǔ gāng záo lù xiá rú suì,sū bì téng bì jiāo shé chán。
寒风飕飗失白日,上有万木苍阴玄。hán fēng sōu liú shī bái rì,shàng yǒu wàn mù cāng yīn xuán。
航溪之深揭其浅,碎石啮足声号川。háng xī zhī shēn jiē qí qiǎn,suì shí niè zú shēng hào chuān。
茗山发我一长喟,彼有吴市人中仙。míng shān fā wǒ yī zhǎng kuì,bǐ yǒu wú shì rén zhōng xiān。
飞琼练玉存故处,只有井灶无霜铅。fēi qióng liàn yù cún gù chù,zhǐ yǒu jǐng zào wú shuāng qiān。
我今正坐五斗米,悔不辟粒从期佺。wǒ jīn zhèng zuò wǔ dòu mǐ,huǐ bù pì lì cóng qī quán。
向来吴松厌羁旅,三岁半逐鸱夷船。xiàng lái wú sōng yàn jī lǚ,sān suì bàn zhú chī yí chuán。
故教筦库着疏懒,坐守兀兀聊穷年。gù jiào guǎn kù zhe shū lǎn,zuò shǒu wù wù liáo qióng nián。
安知求逸得奔走,岂异避挺蒙戈鋋。ān zhī qiú yì dé bēn zǒu,qǐ yì bì tǐng méng gē chán。
咄嗟万事无必计,努力唯有归园田。duō jiē wàn shì wú bì jì,nǔ lì wéi yǒu guī yuán tián。

吴正仲提举至游堂

程俱

妙喜寄针颖,大空浮海沤。miào xǐ jì zhēn yǐng,dà kōng fú hǎi ōu。
翛然一环堵,安住有至游。xiāo rán yī huán dǔ,ān zhù yǒu zhì yóu。
内观如寒龟,无缚浪自囚。nèi guān rú hán guī,wú fù làng zì qiú。
外游如渴鹿,逐焰无时休。wài yóu rú kě lù,zhú yàn wú shí xiū。
安知至游处,不止亦不流。ān zhī zhì yóu chù,bù zhǐ yì bù liú。
广文来东南,持节十四州。guǎng wén lái dōng nán,chí jié shí sì zhōu。
江海见函丈,云林入衣裘。jiāng hǎi jiàn hán zhàng,yún lín rù yī qiú。
平生山水国,不满一转眸。píng shēng shān shuǐ guó,bù mǎn yī zhuǎn móu。
高堂坐隐几,笑遣车下牛。gāo táng zuò yǐn jǐ,xiào qiǎn chē xià niú。
虚檐白日静,顾眄九极周。xū yán bái rì jìng,gù miǎn jiǔ jí zhōu。
是中有至乐,可以忘春秋。shì zhōng yǒu zhì lè,kě yǐ wàng chūn qiū。
却来观世梦,聊复忧人忧。què lái guān shì mèng,liáo fù yōu rén yōu。

和林德祖惠山诗一首

程俱

好山如幽士,胜绝不可攀。hǎo shān rú yōu shì,shèng jué bù kě pān。
往者天姥梦,长谣愁谪仙。wǎng zhě tiān lǎo mèng,zhǎng yáo chóu zhé xiān。
兹山出平野,秀特无株连。zī shān chū píng yě,xiù tè wú zhū lián。
招提倚云锦,森然见林峦。zhāo tí yǐ yún jǐn,sēn rán jiàn lín luán。
幽寻无十里,正处闲忙间。yōu xún wú shí lǐ,zhèng chù xián máng jiān。
入门心目静,世累若可捐。rù mén xīn mù jìng,shì lèi ruò kě juān。
灵泉出土脉,汩汩无流难。líng quán chū tǔ mài,gǔ gǔ wú liú nán。
茶神瀹浮乳,方士沉馀丹。chá shén yuè fú rǔ,fāng shì chén yú dān。
我生猿鹤姿,颇有山水缘。wǒ shēng yuán hè zī,pǒ yǒu shān shuǐ yuán。
何时共清赏,杖屦穷崖巅。hé shí gòng qīng shǎng,zhàng jù qióng yá diān。

用德祖韵送毛彦时二首

程俱

往者玉楼客,栖迟感秋蓬。wǎng zhě yù lóu kè,qī chí gǎn qiū péng。
龙钟江海士,屑屑悲穷冬。lóng zhōng jiāng hǎi shì,xiè xiè bēi qióng dōng。
今我亦羁旅,号寒思祝融。jīn wǒ yì jī lǚ,hào hán sī zhù róng。
故乡邈千里,胡马长嘶风。gù xiāng miǎo qiān lǐ,hú mǎ zhǎng sī fēng。
平生饮最少,亦复贤圣中。píng shēng yǐn zuì shǎo,yì fù xián shèng zhōng。
其谁共谈笑,无乃志所同。qí shuí gòng tán xiào,wú nǎi zhì suǒ tóng。
泮宫备文质,楩楠饰雕栊。pàn gōng bèi wén zhì,pián nán shì diāo lóng。
毛子亦好古,摛辞丽春工。máo zi yì hǎo gǔ,chī cí lì chūn gōng。
飘然适我愿,一舸来自东。piāo rán shì wǒ yuàn,yī gě lái zì dōng。
明时猎英奇,备问罗皋龙。míng shí liè yīng qí,bèi wèn luó gāo lóng。
逢辰若公等,附凤云从龙。féng chén ruò gōng děng,fù fèng yún cóng lóng。
遥知赋伐木,相望有梁鸿。yáo zhī fù fá mù,xiāng wàng yǒu liáng hóng。

用德祖韵送毛彦时二首

程俱

断港冰未泮,海风起蓬蓬。duàn gǎng bīng wèi pàn,hǎi fēng qǐ péng péng。
君行亦良苦,浮家秋复冬。jūn xíng yì liáng kǔ,fú jiā qiū fù dōng。
故人一相遇,醉觉心形融。gù rén yī xiāng yù,zuì jué xīn xíng róng。
道旧有深乐,班荆馀古风。dào jiù yǒu shēn lè,bān jīng yú gǔ fēng。
何当度杨子,起视东井中。hé dāng dù yáng zi,qǐ shì dōng jǐng zhōng。
未应迫期会,促步佐一同。wèi yīng pò qī huì,cù bù zuǒ yī tóng。
况当万灯燃,流光暖疏栊。kuàng dāng wàn dēng rán,liú guāng nuǎn shū lóng。
胡为即言别,系书凭鸟工。hú wèi jí yán bié,xì shū píng niǎo gōng。
空令千里月,团团出天东。kōng lìng qiān lǐ yuè,tuán tuán chū tiān dōng。
解舟动栖禽,破晓啼匆匆。jiě zhōu dòng qī qín,pò xiǎo tí cōng cōng。
酒阑城西道,已失衔烛龙。jiǔ lán chéng xī dào,yǐ shī xián zhú lóng。
振衣一回首,瞥去如惊鸿。zhèn yī yī huí shǒu,piē qù rú jīng hóng。

为宜兴郑主簿赋寓轩一首

程俱

物生太空中,巨细同一寓。wù shēng tài kōng zhōng,jù xì tóng yī yù。
机缄固有待,舟壑本无住。jī jiān gù yǒu dài,zhōu hè běn wú zhù。
二仪立毫尘,万化失朝暮。èr yí lì háo chén,wàn huà shī cháo mù。
要之傥来寄,正自堕形数。yào zhī tǎng lái jì,zhèng zì duò xíng shù。
滔滔人间世,俯仰若泡露。tāo tāo rén jiān shì,fǔ yǎng ruò pào lù。
浮游皆适然,蚊睫漫来去。fú yóu jiē shì rán,wén jié màn lái qù。
着身方丈室,聊作槁梧据。zhe shēn fāng zhàng shì,liáo zuò gǎo wú jù。
了观诸幻境,内外绝欣恶。le guān zhū huàn jìng,nèi wài jué xīn è。
须知五蕴山,今我聊托附。xū zhī wǔ yùn shān,jīn wǒ liáo tuō fù。
回头主人翁,妙住了无处。huí tóu zhǔ rén wēng,miào zhù le wú chù。

君明出留题吴江诗次韵

程俱

包山水脉通西垠,森然林屋开东晨。bāo shān shuǐ mài tōng xī yín,sēn rán lín wū kāi dōng chén。
飞仙下视三万顷,岂异滴水陶家轮。fēi xiān xià shì sān wàn qǐng,qǐ yì dī shuǐ táo jiā lún。
时时馀浸被吴楚,赤子■■哀漂沦。shí shí yú jìn bèi wú chǔ,chì zi āi piāo lún。
松江一支东入海,海道今者皆扬尘。sōng jiāng yī zhī dōng rù hǎi,hǎi dào jīn zhě jiē yáng chén。
遂令洪波洄不吐,禹迹莫辨伪与真。suì lìng hóng bō huí bù tǔ,yǔ jì mò biàn wěi yǔ zhēn。
滔滔利往桥下水,省照黄绶孤吟身。tāo tāo lì wǎng qiáo xià shuǐ,shěng zhào huáng shòu gū yín shēn。
月轮行空万籁息,尚记此境清无伦。yuè lún xíng kōng wàn lài xī,shàng jì cǐ jìng qīng wú lún。
当时苦恨无好句,空负岁月临江津。dāng shí kǔ hèn wú hǎo jù,kōng fù suì yuè lín jiāng jīn。
得公新诗妙入理,羊酪敢方千里莼。dé gōng xīn shī miào rù lǐ,yáng lào gǎn fāng qiān lǐ chún。
公言慎勿作境会,取舍过咎由来均。gōng yán shèn wù zuò jìng huì,qǔ shě guò jiù yóu lái jūn。

题滕司户虚舟庵和韵

程俱

万族同一海,至人乘桴浮。wàn zú tóng yī hǎi,zhì rén chéng fú fú。
狂风鼓溟壑,安问蜃与鳅。kuáng fēng gǔ míng hè,ān wèn shèn yǔ qiū。
扰扰堕浊水,蚩蚩守藏舟。rǎo rǎo duò zhuó shuǐ,chī chī shǒu cáng zhōu。
其谁善游者,动寂两不侔。qí shuí shàn yóu zhě,dòng jì liǎng bù móu。
纷纶万境前,了了转处幽。fēn lún wàn jìng qián,le le zhuǎn chù yōu。
爱君虚舟句,勿逐虚舟求。ài jūn xū zhōu jù,wù zhú xū zhōu qiú。
徜徉曹掾中,聊作虚舟留。cháng yáng cáo yuàn zhōng,liáo zuò xū zhōu liú。
长维五蕴山,亦泳爱水流。zhǎng wéi wǔ yùn shān,yì yǒng ài shuǐ liú。
飘摇度夷险,不喜亦不忧。piāo yáo dù yí xiǎn,bù xǐ yì bù yōu。
我乃蹇浅人,褊心屡招尤。wǒ nǎi jiǎn qiǎn rén,biǎn xīn lǚ zhāo yóu。
君心果空旷,永矣从君游。jūn xīn guǒ kōng kuàng,yǒng yǐ cóng jūn yóu。

同江赵潘集以钟监博山炉黟砚石屏为题予得钟监分韵得金字钟监盖响板也形制如钟背作云雷纹面可监我曹创为之铭曰癸巳作钟监子子孙孙永保用张有篆甚奇古

程俱

帝轩工凫和九金,童丁炎铄成妇壬。dì xuān gōng fú hé jiǔ jīn,tóng dīng yán shuò chéng fù rén。
戏驱丰隆发凝阴,雷轰列缺光下临。xì qū fēng lóng fā níng yīn,léi hōng liè quē guāng xià lín。
飞精入范天机深,四规阏明追蠡喑。fēi jīng rù fàn tiān jī shēn,sì guī è míng zhuī lí yīn。
厥声铿宏中黄林,隐如霜降丰山岑。jué shēng kēng hóng zhōng huáng lín,yǐn rú shuāng jiàng fēng shān cén。
岂唯正衣冠佩簪,对之炯炯生肃心。qǐ wéi zhèng yī guān pèi zān,duì zhī jiǒng jiǒng shēng sù xīn。
应而不藏无古今,监之无穷叩逾音。yīng ér bù cáng wú gǔ jīn,jiān zhī wú qióng kòu yú yīn。
至人之心我所钦,盘盂不须铭且箴。zhì rén zhī xīn wǒ suǒ qīn,pán yú bù xū míng qiě zhēn。