古诗词

同江彦文纬江仲嘉褒度菱湖岭游三衢诸山道灵真出入岩谷胜绝可骇杂然有卜筑之意然此地寥阒人所不争小隐不难致顾吾曹出处何如耳二公皆修真养气精进不衰予晚闻此道又为忧病顿挫志倦体疲每思益友傥得静舍安馀年资二子以待老岂不乐哉作诗叙游且志本末岩谷之胜实自仲嘉发之予尝闻而赋诗所谓武陵迷汉魏妙喜断山川者也

程俱

我昔未省事,伥伥如病狂。wǒ xī wèi shěng shì,chāng chāng rú bìng kuáng。
仰规结绳初,下历汉魏唐。yǎng guī jié shéng chū,xià lì hàn wèi táng。
谓此纸中语,卷舒在行藏。wèi cǐ zhǐ zhōng yǔ,juǎn shū zài xíng cáng。
功名戾契取,有志要必偿。gōng míng lì qì qǔ,yǒu zhì yào bì cháng。
趼足方不暇,何由放洪荒。jiǎn zú fāng bù xiá,hé yóu fàng hóng huāng。
行年冠而字,世故颇已尝。xíng nián guān ér zì,shì gù pǒ yǐ cháng。
试窥竺乾书,出入应帝王。shì kuī zhú qián shū,chū rù yīng dì wáng。
丘轲有妙蕴,合处如宫商。qiū kē yǒu miào yùn,hé chù rú gōng shāng。
形骸乃尘沫,笑唾却老方。xíng hái nǎi chén mò,xiào tuò què lǎo fāng。
蹭蹬过二纪,身如浮海航。cèng dēng guò èr jì,shēn rú fú hǎi háng。
风涛浩无际,寄命蛟鼍乡。fēng tāo hào wú jì,jì mìng jiāo tuó xiāng。
外为万绪婴,内以百虑戕。wài wèi wàn xù yīng,nèi yǐ bǎi lǜ qiāng。
摧颓不一偶,病骨无由强。cuī tuí bù yī ǒu,bìng gǔ wú yóu qiáng。
初心益乖迕,始觉计未良。chū xīn yì guāi wù,shǐ jué jì wèi liáng。
拟追赤松游,补我黥劓创。nǐ zhuī chì sōng yóu,bǔ wǒ qíng yì chuàng。
惟时子真子,青衫尉南昌。wéi shí zi zhēn zi,qīng shān wèi nán chāng。
亦有虬须翁,种桃撷春芳。yì yǒu qiú xū wēng,zhǒng táo xié chūn fāng。
不求飞霞佩,肯受紫锦囊。bù qiú fēi xiá pèi,kěn shòu zǐ jǐn náng。
至言无旁午,照用寂以忘。zhì yán wú páng wǔ,zhào yòng jì yǐ wàng。
尔来又十年,前却方彷徨。ěr lái yòu shí nián,qián què fāng páng huáng。
何殊一日暴,正坐多歧亡。hé shū yī rì bào,zhèng zuò duō qí wáng。
虬须彼幽人,物化不可量。qiú xū bǐ yōu rén,wù huà bù kě liàng。
子真日千里,似欲穷扶桑。zi zhēn rì qiān lǐ,shì yù qióng fú sāng。
安知阡陌间,共此暇日长。ān zhī qiān mò jiān,gòng cǐ xiá rì zhǎng。
广文今稚川,腹有云笈章。guǎng wén jīn zhì chuān,fù yǒu yún jí zhāng。
黄金傥可成,绿发不复苍。huáng jīn tǎng kě chéng,lǜ fā bù fù cāng。
养生百千门,一一登奥堂。yǎng shēng bǎi qiān mén,yī yī dēng ào táng。
相从岩壑间,笑傲无羲皇。xiāng cóng yán hè jiān,xiào ào wú xī huáng。
衢山甚奇峭,不数三石梁。qú shān shén qí qiào,bù shù sān shí liáng。
嵚崎尽中空,玉室联珠房。qīn qí jǐn zhōng kōng,yù shì lián zhū fáng。
九日澬未落,洪波怒怀襄。jiǔ rì zī wèi luò,hóng bō nù huái xiāng。
洄流荡沙壤,灵景忽以彰。huí liú dàng shā rǎng,líng jǐng hū yǐ zhāng。
至今众玉聚,山骨堆琳琅。zhì jīn zhòng yù jù,shān gǔ duī lín láng。
峨空怒猊踞,出谷惊龙翔。é kōng nù ní jù,chū gǔ jīng lóng xiáng。
委蛇青童辙,散乱初平羊。wěi shé qīng tóng zhé,sàn luàn chū píng yáng。
悬崖势欲坠,植笋森分行。xuán yá shì yù zhuì,zhí sǔn sēn fēn xíng。
晨光乍映发,紫翠云霞张。chén guāng zhà yìng fā,zǐ cuì yún xiá zhāng。
攀萝赵公岩,九土何茫茫。pān luó zhào gōng yán,jiǔ tǔ hé máng máng。
岂无太平酒,浣此膏谷肠。qǐ wú tài píng jiǔ,huàn cǐ gāo gǔ cháng。
侧身栖真洞,局蹐仍跄踉。cè shēn qī zhēn dòng,jú jí réng qiāng liáng。
深行得穹窿,陟降殊未央。shēn xíng dé qióng lóng,zhì jiàng shū wèi yāng。
举头见空圆,歘若来飞光。jǔ tóu jiàn kōng yuán,chuā ruò lái fēi guāng。
翠岩众山底,恍荡疑无旁。cuì yán zhòng shān dǐ,huǎng dàng yí wú páng。
故应却尘污,九垒苍屏障。gù yīng què chén wū,jiǔ lěi cāng píng zhàng。
斯游固足乐,质象不可详。sī yóu gù zú lè,zhì xiàng bù kě xiáng。
要之大洞中,太山一毫芒。yào zhī dà dòng zhōng,tài shān yī háo máng。
回鞭灵真路,林涧森相望。huí biān líng zhēn lù,lín jiàn sēn xiāng wàng。
穷幽得岩谷,高青对峥嵘。qióng yōu dé yán gǔ,gāo qīng duì zhēng róng。
蛇行九锁中,宛转流泉声。shé xíng jiǔ suǒ zhōng,wǎn zhuǎn liú quán shēng。
琤琮泻哀湍,力与乱石争。chēng cóng xiè āi tuān,lì yǔ luàn shí zhēng。
悬瀑或寻丈,势汹洪河倾。xuán pù huò xún zhàng,shì xiōng hóng hé qīng。
泠泠赴深窦,或如环佩鸣。líng líng fù shēn dòu,huò rú huán pèi míng。
或于荟蘙中,琴筑时丁丁。huò yú huì yì zhōng,qín zhù shí dīng dīng。
或穿嵌岩下,洄洑潴深清。huò chuān qiàn yán xià,huí fú zhū shēn qīng。
或如铁堂硖,绝壁飞猿惊。huò rú tiě táng xiá,jué bì fēi yuán jīng。
龙蛇走根干,薜蔓悬珠璎。lóng shé zǒu gēn gàn,bì màn xuán zhū yīng。
或如钴鉧西,竹树春冬荣。huò rú gǔ mǔ xī,zhú shù chūn dōng róng。
低昂牛马饮,偃蹇熊罴登。dī áng niú mǎ yǐn,yǎn jiǎn xióng pí dēng。
或如袁家渴,长阴昼冥冥。huò rú yuán jiā kě,zhǎng yīn zhòu míng míng。
草间兰茝香,石上梗楠青。cǎo jiān lán chǎi xiāng,shí shàng gěng nán qīng。
或如灊谷中,坡陀负崩腾。huò rú qián gǔ zhōng,pō tuó fù bēng téng。
或如三峡底,仰见匹练明。huò rú sān xiá dǐ,yǎng jiàn pǐ liàn míng。
联绵道林麓,左右临洮城。lián mián dào lín lù,zuǒ yòu lín táo chéng。
行行川谷开,蔼蔼皋原平。xíng xíng chuān gǔ kāi,ǎi ǎi gāo yuán píng。
冥搜已复失,巧语未易名。míng sōu yǐ fù shī,qiǎo yǔ wèi yì míng。
不意天壤间,云关敞金庭。bù yì tiān rǎng jiān,yún guān chǎng jīn tíng。
向来保幽遽,不挂世俗称。xiàng lái bǎo yōu jù,bù guà shì sú chēng。
轮蹄固无迹,樵牧或未经。lún tí gù wú jì,qiáo mù huò wèi jīng。
吾属岂神悟,权舆标地英。wú shǔ qǐ shén wù,quán yú biāo dì yīng。
昏嫁会当毕,衡茅兹可营。hūn jià huì dāng bì,héng máo zī kě yíng。
二子早闻道,勤行得贞宁。èr zi zǎo wén dào,qín xíng dé zhēn níng。
要收十年功,不止九府卿。yào shōu shí nián gōng,bù zhǐ jiǔ fǔ qīng。
二树结佳实,五腴练飞琼。èr shù jié jiā shí,wǔ yú liàn fēi qióng。
处静已超静,留形要遗形。chù jìng yǐ chāo jìng,liú xíng yào yí xíng。
我懒百不堪,寸田方力耕。wǒ lǎn bǎi bù kān,cùn tián fāng lì gēng。
会从浮丘伯,及此洪崖生。huì cóng fú qiū bó,jí cǐ hóng yá shēng。
乘风御倒景,出入抚八纮。chéng fēng yù dào jǐng,chū rù fǔ bā hóng。
下窥冰炭士,扰扰盘中蝇。xià kuī bīng tàn shì,rǎo rǎo pán zhōng yíng。
三人笑相视,事愿良难并。sān rén xiào xiāng shì,shì yuàn liáng nán bìng。
此志不可负,无为滞尘缨。cǐ zhì bù kě fù,wú wèi zhì chén yīng。
清泉闻此言,白石相与盟。qīng quán wén cǐ yán,bái shí xiāng yǔ méng。
作诗纪胜绝,亦用铭吾膺。zuò shī jì shèng jué,yì yòng míng wú yīng。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

题蒋永仲蜀道图

程俱

梓州别驾真雏凤,赏古探奇坐饥冻。zǐ zhōu bié jià zhēn chú fèng,shǎng gǔ tàn qí zuò jī dòng。
要窥琼苑蔚蓝天,直上潼江历秦宋。yào kuī qióng yuàn wèi lán tiān,zhí shàng tóng jiāng lì qín sòng。
每逢佳处静盘礴,流出胸中九云梦。měi féng jiā chù jìng pán bó,liú chū xiōng zhōng jiǔ yún mèng。
乾坤坱圠本无迹,我独毫端发神用。qián kūn yǎng yà běn wú jì,wǒ dú háo duān fā shén yòng。
戏驱万变寄陶写,轩豁端倪巧抟控。xì qū wàn biàn jì táo xiě,xuān huō duān ní qiǎo tuán kòng。
苍筠擢秀饱冰雪,古干撑空中梁栋。cāng yún zhuó xiù bǎo bīng xuě,gǔ gàn chēng kōng zhōng liáng dòng。
奇礓那得在山谷,回首何年委坚重。qí jiāng nà dé zài shān gǔ,huí shǒu hé nián wěi jiān zhòng。
轮囷偃盖屈金铁,夭矫惊虬起岩洞。lún qūn yǎn gài qū jīn tiě,yāo jiǎo jīng qiú qǐ yán dòng。
舂江莽苍迷东西,汉南老柳参差垂。chōng jiāng mǎng cāng mí dōng xī,hàn nán lǎo liǔ cān chà chuí。
烟中远近见本末,明星已没城乌啼。yān zhōng yuǎn jìn jiàn běn mò,míng xīng yǐ méi chéng wū tí。
平生险怪三峡水,古木巃嵷阴风吹。píng shēng xiǎn guài sān xiá shuǐ,gǔ mù lóng sǒng yīn fēng chuī。
石间雷雹殷九地,出入喷薄无穷时。shí jiān léi báo yīn jiǔ dì,chū rù pēn báo wú qióng shí。
我身趼足半天下,偃蹇故是山林姿。wǒ shēn jiǎn zú bàn tiān xià,yǎn jiǎn gù shì shān lín zī。
南行灊霍北嵩洛,应接不暇空狂痴。nán xíng qián huò běi sōng luò,yīng jiē bù xiá kōng kuáng chī。
作诗写意如捕景,况有三绝穷天机。zuò shī xiě yì rú bǔ jǐng,kuàng yǒu sān jué qióng tiān jī。
清晨对此恍自失,眼中太白横峨嵋。qīng chén duì cǐ huǎng zì shī,yǎn zhōng tài bái héng é méi。
请君十袭秘缇革,恐复仙去归无期。qǐng jūn shí xí mì tí gé,kǒng fù xiān qù guī wú qī。

寄开化李令光四首

程俱

我行阡陌间,苗麦已复青。wǒ xíng qiān mò jiān,miáo mài yǐ fù qīng。
茅茨间新槁,鸡犬有和声。máo cí jiān xīn gǎo,jī quǎn yǒu hé shēng。
不见吏索钱,田家得其生。bù jiàn lì suǒ qián,tián jiā dé qí shēng。
鸡犬亦肥字,不遭无事烹。jī quǎn yì féi zì,bù zāo wú shì pēng。
于斯可观政,岂在赫赫名。yú sī kě guān zhèng,qǐ zài hè hè míng。
父老亦相语,驩然就春耕。fù lǎo yì xiāng yǔ,huān rán jiù chūn gēng。
官租及时了,卒岁乐无营。guān zū jí shí le,zú suì lè wú yíng。

寄开化李令光四首

程俱

李侯诸生秀,峨冠论玄虚。lǐ hóu zhū shēng xiù,é guān lùn xuán xū。
安知俗吏事,小试已可书。ān zhī sú lì shì,xiǎo shì yǐ kě shū。
廑心究人瘼,要使安田庐。jǐn xīn jiū rén mò,yào shǐ ān tián lú。
慨然有奇趣,耿耿非世儒。kǎi rán yǒu qí qù,gěng gěng fēi shì rú。
乃知百里间,亦足寄所摅。nǎi zhī bǎi lǐ jiān,yì zú jì suǒ shū。
谁当索幽隐,置彼九达衢。shuí dāng suǒ yōu yǐn,zhì bǐ jiǔ dá qú。

寄开化李令光四首

程俱

山间古梅林,有鸮集其端。shān jiān gǔ méi lín,yǒu xiāo jí qí duān。
不飞亦不鸣,弹射莫敢干。bù fēi yì bù míng,dàn shè mò gǎn gàn。
下窥群雀雏,啄颡刳其肝。xià kuī qún què chú,zhuó sǎng kū qí gān。
欣然舐两爪,意得良自安。xīn rán shì liǎng zhǎo,yì dé liáng zì ān。
飞来多凡鸟,助此凶且残。fēi lái duō fán niǎo,zhù cǐ xiōng qiě cán。
安知万山曲,亦复鸣栖鸾。ān zhī wàn shān qū,yì fù míng qī luán。
相咻固不可,见吓技亦殚。xiāng xiū gù bù kě,jiàn xià jì yì dān。
众鸟既有恃,相斯在岁寒。zhòng niǎo jì yǒu shì,xiāng sī zài suì hán。

寄开化李令光四首

程俱

平生四方人,堕地随蓬桑。píng shēng sì fāng rén,duò dì suí péng sāng。
故乡二顷田,稊米寄太仓。gù xiāng èr qǐng tián,tí mǐ jì tài cāng。
从渠雀鼠耗,敢计松菊荒。cóng qú què shǔ hào,gǎn jì sōng jú huāng。
未能思计然,锥刀折氂芒。wèi néng sī jì rán,zhuī dāo zhé máo máng。
十年乃一归,归席不暖床。shí nián nǎi yī guī,guī xí bù nuǎn chuáng。
吾庐正如寄,县府固相忘。wú lú zhèng rú jì,xiàn fǔ gù xiāng wàng。
偶闻贤长官,邂逅尉所望。ǒu wén xián zhǎng guān,xiè hòu wèi suǒ wàng。
吾宁媚之子,故是众所臧。wú níng mèi zhī zi,gù shì zhòng suǒ zāng。

同叔问诸人以橘栗柿蔗为题以东南之美为韵余得橘美字韵一首

程俱

三闾老沈湘,嘉颂谁为美。sān lǘ lǎo shěn xiāng,jiā sòng shuí wèi měi。
白华发幽馨,春色荐甘醴。bái huá fā yōu xīn,chūn sè jiàn gān lǐ。
金衣光出怀,缥实酸裂齿。jīn yī guāng chū huái,piāo shí suān liè chǐ。
岂无三百苞,未见十二子。qǐ wú sān bǎi bāo,wèi jiàn shí èr zi。
缅怀商山翁,善幻亦徒耳。miǎn huái shāng shān wēng,shàn huàn yì tú ěr。
壶中何足道,千刹一毫比。hú zhōng hé zú dào,qiān shā yī háo bǐ。
我今老而穷,饘粥思乞米。wǒ jīn lǎo ér qióng,zhān zhōu sī qǐ mǐ。
恨无千头奴,杼柚供万指。hèn wú qiān tóu nú,zhù yòu gōng wàn zhǐ。
殷勤祝移根,勿作江北枳。yīn qín zhù yí gēn,wù zuò jiāng běi zhǐ。

仲嘉分题得诗分韵得经字是日仲嘉以事先归代作一首

程俱

六义出秦火,至今如日星。liù yì chū qín huǒ,zhì jīn rú rì xīng。
人言三百篇,圣手昔所经。rén yán sān bǎi piān,shèng shǒu xī suǒ jīng。
我疑东家丘,削迹不自惩。wǒ yí dōng jiā qiū,xuē jì bù zì chéng。
羁臣与孽子,中有怨刺情。jī chén yǔ niè zi,zhōng yǒu yuàn cì qíng。
胡为不删去,被彼弦歌声。hú wèi bù shān qù,bèi bǐ xián gē shēng。
遂令甫白辈,不识至道精。suì lìng fǔ bái bèi,bù shí zhì dào jīng。
昔为人所重,今为时所轻。xī wèi rén suǒ zhòng,jīn wèi shí suǒ qīng。

建除一首酬林德祖虙

程俱

建旟抚方面,簪笔登云衢。jiàn yú fǔ fāng miàn,zān bǐ dēng yún qú。
除书无虚日,念子何踌躇。chú shū wú xū rì,niàn zi hé chóu chú。
满堂罗经史,问字无停车。mǎn táng luó jīng shǐ,wèn zì wú tíng chē。
平明户外屦,接迹叩所需。píng míng hù wài jù,jiē jì kòu suǒ xū。
定坐为详说,从周述唐虞。dìng zuò wèi xiáng shuō,cóng zhōu shù táng yú。
执经退食罢,贝梵颇卷舒。zhí jīng tuì shí bà,bèi fàn pǒ juǎn shū。
破魔无坚垒,解髻皆明珠。pò mó wú jiān lěi,jiě jì jiē míng zhū。
危弦寡知音,寂寞空居诸。wēi xián guǎ zhī yīn,jì mò kōng jū zhū。
成诗远相寄,尺鲤来东吴。chéng shī yuǎn xiāng jì,chǐ lǐ lái dōng wú。
收之巾十袭,永好不可渝。shōu zhī jīn shí xí,yǒng hǎo bù kě yú。
开缄叹奇决,已作东归图。kāi jiān tàn qí jué,yǐ zuò dōng guī tú。
闭蕃着空舍,谁辨公车书。bì fān zhe kōng shě,shuí biàn gōng chē shū。

仲嘉被檄来吴按吏用非所长既足叹息而或者妄相窥议益足笑云戏作十二辰歌一首

程俱

驱骥搏鼠难为功,不如置之牛皂中。qū jì bó shǔ nán wèi gōng,bù rú zhì zhī niú zào zhōng。
平生暴虎笑冯妇,岂向兔脚分雌雄。píng shēng bào hǔ xiào féng fù,qǐ xiàng tù jiǎo fēn cí xióng。
龙山从事盛德士,达观已悟蛇怜风。lóng shān cóng shì shèng dé shì,dá guān yǐ wù shé lián fēng。
马曹五斗直如寄,羊仲三径终当同。mǎ cáo wǔ dòu zhí rú jì,yáng zhòng sān jìng zhōng dāng tóng。
群猴憎猿坐殊趣,瓮中醯鸡无远度。qún hóu zēng yuán zuò shū qù,wèng zhōng xī jī wú yuǎn dù。
从渠狗曲诮王生,欲辨龙猪复谁语。cóng qú gǒu qū qiào wáng shēng,yù biàn lóng zhū fù shuí yǔ。

闻仲嘉叔问继以职事行县道游茶山及诸胜境作寄一首

程俱

春风入山骨,毛甲亦已舒。chūn fēng rù shān gǔ,máo jiǎ yì yǐ shū。
晨熹被春山,草木清而姝。chén xī bèi chūn shān,cǎo mù qīng ér shū。
况乃顾渚源,云关护灵区。kuàng nǎi gù zhǔ yuán,yún guān hù líng qū。
阴崖气亦暖,瑞草先春敷。yīn yá qì yì nuǎn,ruì cǎo xiān chūn fū。
金沙出清泉,甘冽滋芳腴。jīn shā chū qīng quán,gān liè zī fāng yú。
依依杨柳村,渺渺桑苎居。yī yī yáng liǔ cūn,miǎo miǎo sāng zhù jū。
前瞻大小寒,窈窕穷崎岖。qián zhān dà xiǎo hán,yǎo tiǎo qióng qí qū。
飞流吐明月,转壑千雷车。fēi liú tǔ míng yuè,zhuǎn hè qiān léi chē。
参天亡陈桧,霜黛郁不枯。cān tiān wáng chén guì,shuāng dài yù bù kū。
当时临春地,变灭成榛芜。dāng shí lín chūn dì,biàn miè chéng zhēn wú。
安知岁寒质,千载独不渝。ān zhī suì hán zhì,qiān zài dú bù yú。
大中乾元字,入木蛟鸾俱。dà zhōng qián yuán zì,rù mù jiāo luán jù。
薰风想佳句,奇踪典刑馀。xūn fēng xiǎng jiā jù,qí zōng diǎn xíng yú。
独往三住翁,至今有遗墟。dú wǎng sān zhù wēng,zhì jīn yǒu yí xū。
真游岂易遇,庶或闻沉榆。zhēn yóu qǐ yì yù,shù huò wén chén yú。
饱闻东吴胜,欲往世累拘。bǎo wén dōng wú shèng,yù wǎng shì lèi jū。
二子独幽讨,仙舟继篮舆。èr zi dú yōu tǎo,xiān zhōu jì lán yú。
林间伯劳飞,茶篚春事初。lín jiān bó láo fēi,chá fěi chūn shì chū。
尚有北枝秀,明空雪千株。shàng yǒu běi zhī xiù,míng kōng xuě qiān zhū。
幽香发清夜,肝胆生冰壶。yōu xiāng fā qīng yè,gān dǎn shēng bīng hú。
王事既料理,清游亦忘劬。wáng shì jì liào lǐ,qīng yóu yì wàng qú。
遥知山水间,快若纵壑鱼。yáo zhī shān shuǐ jiān,kuài ruò zòng hè yú。
今我方禄隐,居然卧蜗庐。jīn wǒ fāng lù yǐn,jū rán wò wō lú。
画墁固无役,反如著辕驹。huà màn gù wú yì,fǎn rú zhù yuán jū。
亦拟浮扁舟,乘春经五湖。yì nǐ fú biǎn zhōu,chéng chūn jīng wǔ hú。
收帆白蘋下,令子见潜夫。shōu fān bái píng xià,lìng zi jiàn qián fū。

园居荒芜春至草生日寻野蔬以供匕箸今日枯蘖间得蒸菌四五亦取食之自笑穷甚戏作此诗一首

程俱

平生嗫嚅口,出语无媚悦。píng shēng niè rú kǒu,chū yǔ wú mèi yuè。
定非肉食姿,赋分在藜蕨。dìng fēi ròu shí zī,fù fēn zài lí jué。
侨居得空园,穷陋亦清绝。qiáo jū dé kōng yuán,qióng lòu yì qīng jué。
分阴岂不惜,饱睡送日月。fēn yīn qǐ bù xī,bǎo shuì sòng rì yuè。
芜菁不须种,众草今已茁。wú jīng bù xū zhǒng,zhòng cǎo jīn yǐ zhuó。
朝来一雨过,青细皆可掇。cháo lái yī yǔ guò,qīng xì jiē kě duō。
东篱有更生,杞狗仅堪捋。dōng lí yǒu gèng shēng,qǐ gǒu jǐn kān lǚ。
乃知天随生,岂羡五鼎列。nǎi zhī tiān suí shēng,qǐ xiàn wǔ dǐng liè。
堂萱不吾负,芽甲破春雪。táng xuān bù wú fù,yá jiǎ pò chūn xuě。
縻身荐瓢箪,解我忧思结。mí shēn jiàn piáo dān,jiě wǒ yōu sī jié。
荠花虽未繁,着地烂于缬。jì huā suī wèi fán,zhe dì làn yú xié。
惊雷发蒸菌,自可当夏鳖。jīng léi fā zhēng jūn,zì kě dāng xià biē。
马兰亦芳脆,人苋固凡劣。mǎ lán yì fāng cuì,rén xiàn gù fán liè。
晴朝当炙背,俯偻事挑抉。qíng cháo dāng zhì bèi,fǔ lóu shì tiāo jué。
家人各盈襜,汲井手自挈。jiā rén gè yíng chān,jí jǐng shǒu zì qiè。
满炊太仓陈,侑以冬菹冽。mǎn chuī tài cāng chén,yòu yǐ dōng jū liè。
盘中长阑干,置馈每虚撤。pán zhōng zhǎng lán gàn,zhì kuì měi xū chè。
恨无箨龙苞,此味那得阙。hèn wú tuò lóng bāo,cǐ wèi nà dé quē。
长谣青青槐,馋液想庭樾。zhǎng yáo qīng qīng huái,chán yè xiǎng tíng yuè。
妻孥覆相诮,男子志勋烈。qī nú fù xiāng qiào,nán zi zhì xūn liè。
君非老浮图,菜本可长啮。jūn fēi lǎo fú tú,cài běn kě zhǎng niè。
况兹闲草木,岂为刀匕设。kuàng zī xián cǎo mù,qǐ wèi dāo bǐ shè。
乃翁笑摩腹,万事付一吷。nǎi wēng xiào mó fù,wàn shì fù yī xuè。
此中有真趣,勿为儿辈说。cǐ zhōng yǒu zhēn qù,wù wèi ér bèi shuō。

同赵叔问江仲嘉游法华之胜为曲水会有客先焉还饮舟中分韵赋诗得山字一首

程俱

乖龙忽起华阳天,东来御雨鸣空山。guāi lóng hū qǐ huá yáng tiān,dōng lái yù yǔ míng kōng shān。
丰隆轰空光照地,怒髯抉石翻云烟。fēng lóng hōng kōng guāng zhào dì,nù rán jué shí fān yún yān。
蜿蜒遗迹尚如昨,势若九曲来河源。wān yán yí jì shàng rú zuó,shì ruò jiǔ qū lái hé yuán。
纷纷火齐散林莽,至今璀璨青霞端。fēn fēn huǒ qí sàn lín mǎng,zhì jīn cuǐ càn qīng xiá duān。
我来夏木正森寂,万箨篵篵抽琅玕。wǒ lái xià mù zhèng sēn jì,wàn tuò cōng cōng chōu láng gān。
冰渠逗玉转清浅,爽气五月生秋寒。bīng qú dòu yù zhuǎn qīng qiǎn,shuǎng qì wǔ yuè shēng qiū hán。
安知引胜独无处,双凫径度飞帆前。ān zhī yǐn shèng dú wú chù,shuāng fú jìng dù fēi fān qián。
强寻幽径俯东涧,一笑却棹稽山船。qiáng xún yōu jìng fǔ dōng jiàn,yī xiào què zhào jī shān chuán。
如闻神物家近岫,雪色千丈明山川。rú wén shén wù jiā jìn xiù,xuě sè qiān zhàng míng shān chuān。
谁能遗我太平酒,戏追玉斧希林巅。shuí néng yí wǒ tài píng jiǔ,xì zhuī yù fǔ xī lín diān。

同江仲嘉纳凉飞英寺

程俱

浮图涌平地,翳彼烧空云。fú tú yǒng píng dì,yì bǐ shāo kōng yún。
虚堂引修廊,白昼来清薰。xū táng yǐn xiū láng,bái zhòu lái qīng xūn。
翛然据胡床,振我衣上尘。xiāo rán jù hú chuáng,zhèn wǒ yī shàng chén。
芙渠出金沙,气作芝兰芬。fú qú chū jīn shā,qì zuò zhī lán fēn。
冉冉度池阁,依依著裾巾。rǎn rǎn dù chí gé,yī yī zhù jū jīn。
道人拂朱弦,攫醳清且纯。dào rén fú zhū xián,jué yì qīng qiě chún。
回观笙篁耳,寡和非阳春。huí guān shēng huáng ěr,guǎ hé fēi yáng chūn。
步屧中幽讨,禅房径疏筠。bù xiè zhōng yōu tǎo,chán fáng jìng shū yún。
幽窗不见日,无异昔所闻。yōu chuāng bù jiàn rì,wú yì xī suǒ wén。
苍然小山桂,偃蹇冰雪根。cāng rán xiǎo shān guì,yǎn jiǎn bīng xuě gēn。
纷纷壁间题,蛇蚓杂凤麟。fēn fēn bì jiān tí,shé yǐn zá fèng lín。
媸妍等一戏,日月无停轮。chī yán děng yī xì,rì yuè wú tíng lún。
我老厌羁旅,三年困歊氛。wǒ lǎo yàn jī lǚ,sān nián kùn xiāo fēn。
年年走长道,东越西游秦。nián nián zǒu zhǎng dào,dōng yuè xī yóu qín。
白汗信挥雨,孤蓬坐如焚。bái hàn xìn huī yǔ,gū péng zuò rú fén。
今年下苕霅,过此金兰人。jīn nián xià sháo zhà,guò cǐ jīn lán rén。
何山岂不好,积翠相依因。hé shān qǐ bù hǎo,jī cuì xiāng yī yīn。
炎威不相贷,可望不可亲。yán wēi bù xiāng dài,kě wàng bù kě qīn。
须君蜡双屐,重来约秋旻。xū jūn là shuāng jī,zhòng lái yuē qiū mín。
兹游亦萧爽,聊足慰吾勤。zī yóu yì xiāo shuǎng,liáo zú wèi wú qín。

九月七日夜梦王元规诘旦其弟元矩适相访感而作诗一首

程俱

故人入幽梦,仿佛平生怀。gù rén rù yōu mèng,fǎng fú píng shēng huái。
心知九泉隔,意象惨不开。xīn zhī jiǔ quán gé,yì xiàng cǎn bù kāi。
哦诗不成章,惝恍谁能裁。ó shī bù chéng zhāng,chǎng huǎng shuí néng cái。
曰此萧爽士,宁当没黄埃。yuē cǐ xiāo shuǎng shì,níng dāng méi huáng āi。
清晨客在门,乃自乌衣来。qīng chén kè zài mén,nǎi zì wū yī lái。
典刑见难弟,共叹一息乖。diǎn xíng jiàn nán dì,gòng tàn yī xī guāi。
幽明不可诘,此梦何为哉。yōu míng bù kě jí,cǐ mèng hé wèi zāi。
回观南园道,微径已蒿莱。huí guān nán yuán dào,wēi jìng yǐ hāo lái。

南窗夜集叔问戏取樟木脑然雪为灯因与仲嘉叔问联句一首

程俱

性空本无方,水火不留碍。xìng kōng běn wú fāng,shuǐ huǒ bù liú ài。
阳生至阴中,此理固有在。yáng shēng zhì yīn zhōng,cǐ lǐ gù yǒu zài。
初疑水焚槐,忽若镜加艾。chū yí shuǐ fén huái,hū ruò jìng jiā ài。
又如大海中,神龙出光怪。yòu rú dà hǎi zhōng,shén lóng chū guāng guài。
冰姿映烈焰,势恐不两大。bīng zī yìng liè yàn,shì kǒng bù liǎng dà。
原燎正焮腾,汤沃忽崩败。yuán liáo zhèng xìn téng,tāng wò hū bēng bài。
涓涓暖泉涌,熠熠寒光碎。juān juān nuǎn quán yǒng,yì yì hán guāng suì。
伟哉六合间,恢诡不胜载。wěi zāi liù hé jiān,huī guǐ bù shèng zài。
阴风结飞雨,来自。yīn fēng jié fēi yǔ,lái zì。
九天外。jiǔ tiān wài。
苍樟出芳液,根节依大块。cāng zhāng chū fāng yè,gēn jié yī dà kuài。
初非气相求,又岂天所配。chū fēi qì xiāng qiú,yòu qǐ tiān suǒ pèi。
如何冰炭仇,乃作坎离会。rú hé bīng tàn chóu,nǎi zuò kǎn lí huì。
因知造化机,幻手端可贷。yīn zhī zào huà jī,huàn shǒu duān kě dài。