古诗词

同馀杭尉江仲嘉褒道人陈祖德良孙游洞霄宫

程俱

太湖隐吏迂且顽,手扳柱颊看西山。tài hú yǐn lì yū qiě wán,shǒu bān zhù jiá kàn xī shān。
笔床茶灶向何许,往来洞庭林屋间。bǐ chuáng chá zào xiàng hé xǔ,wǎng lái dòng tíng lín wū jiān。
旧闻西门彻悬霤,故整烟艇寻苕川。jiù wén xī mén chè xuán liù,gù zhěng yān tǐng xún sháo chuān。
却惊天柱矗云表,势与太华争擎天。què jīng tiān zhù chù yún biǎo,shì yǔ tài huá zhēng qíng tiān。
幅巾跨马及晓鼓,逸思自觉奔春泉。fú jīn kuà mǎ jí xiǎo gǔ,yì sī zì jué bēn chūn quán。
其谁从者二妙士,金庭老客南昌仙。qí shuí cóng zhě èr miào shì,jīn tíng lǎo kè nán chāng xiān。
齐驱共语失长道,但见平阪连桑田。qí qū gòng yǔ shī zhǎng dào,dàn jiàn píng bǎn lián sāng tián。
篮舆后继独不语,鼻息栩栩山耸肩。lán yú hòu jì dú bù yǔ,bí xī xǔ xǔ shān sǒng jiān。
岗回涧曲若无路,万叠老翠漫秋烟。gǎng huí jiàn qū ruò wú lù,wàn dié lǎo cuì màn qiū yān。
三山对起锁诘屈,仅容蹄辙通人寰。sān shān duì qǐ suǒ jí qū,jǐn róng tí zhé tōng rén huán。
羊肠移险在平地,九疑山色荒联绵。yáng cháng yí xiǎn zài píng dì,jiǔ yí shān sè huāng lián mián。
穿松酌水寻二洞,低隐岩腹高山巅。chuān sōng zhuó shuǐ xún èr dòng,dī yǐn yán fù gāo shān diān。
山巅石室如列厦,接肘可置千宾筵。shān diān shí shì rú liè shà,jiē zhǒu kě zhì qiān bīn yán。
最怜西洞隔凡处,凝乳络壁留空圆。zuì lián xī dòng gé fán chù,níng rǔ luò bì liú kōng yuán。
我将拂袖去不返,戏击雷鼓挥神鞭。wǒ jiāng fú xiù qù bù fǎn,xì jī léi gǔ huī shén biān。
三华宝衣立可致,九赤班符何足传。sān huá bǎo yī lì kě zhì,jiǔ chì bān fú hé zú chuán。
只将尻与驾神马,岂顾家火烧凡铅。zhǐ jiāng kāo yǔ jià shén mǎ,qǐ gù jiā huǒ shāo fán qiān。
又疑灵物之所宅,卵孕变化蟠蜿蜒。yòu yí líng wù zhī suǒ zhái,luǎn yùn biàn huà pán wān yán。
金龙玉简投不满,恐复下与东溟连。jīn lóng yù jiǎn tóu bù mǎn,kǒng fù xià yǔ dōng míng lián。
我嗟何地非圣处,火聚正坐青云軿。wǒ jiē hé dì fēi shèng chù,huǒ jù zhèng zuò qīng yún píng。
目前阊阖昼自启,电顷已超天地先。mù qián chāng hé zhòu zì qǐ,diàn qǐng yǐ chāo tiān dì xiān。
正缘一念重山岳,障碍何啻重城坚。zhèng yuán yī niàn zhòng shān yuè,zhàng ài hé chì zhòng chéng jiān。
就令信脚到仙宇,凡骨至死包腥膻。jiù lìng xìn jiǎo dào xiān yǔ,fán gǔ zhì sǐ bāo xīng shān。
胶胶世网浪自缠,会当去之如蜕蝉。jiāo jiāo shì wǎng làng zì chán,huì dāng qù zhī rú tuì chán。
谁能白衣傍金马,且复锦袍乘钓船。shuí néng bái yī bàng jīn mǎ,qiě fù jǐn páo chéng diào chuán。
金庭客,南昌仙,他年与我乘八景,举手少别三千年。jīn tíng kè,nán chāng xiān,tā nián yǔ wǒ chéng bā jǐng,jǔ shǒu shǎo bié sān qiān nián。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

酬叶翰林喜某除官东观

程俱

冰谷难通杜曲天,浅闻那识绛人年。bīng gǔ nán tōng dù qū tiān,qiǎn wén nà shí jiàng rén nián。
挥斤始免从轮扁,操牍宁堪佐史迁。huī jīn shǐ miǎn cóng lún biǎn,cāo dú níng kān zuǒ shǐ qiān。
正恐商樊讥浪仕,可令齐鲁叹无传。zhèng kǒng shāng fán jī làng shì,kě lìng qí lǔ tàn wú chuán。
笭箵挂壁空回首,林有孙枝竹长鞭。líng xīng guà bì kōng huí shǒu,lín yǒu sūn zhī zhú zhǎng biān。

酬叶翰林喜某除官东观

程俱

列宿罗胸妙补天,巨鳌峰顶号耆年。liè sù luó xiōng miào bǔ tiān,jù áo fēng dǐng hào qí nián。
致君旧拟唐虞上,去国徒惊岁月迁。zhì jūn jiù nǐ táng yú shàng,qù guó tú jīng suì yuè qiān。
梦笔丝纶建瓴下,憩棠膏泽置邮传。mèng bǐ sī lún jiàn líng xià,qì táng gāo zé zhì yóu chuán。
平生倾倒燕台意,可使英豪慕执鞭。píng shēng qīng dào yàn tái yì,kě shǐ yīng háo mù zhí biān。

送叶善卷致仕归吴

程俱

卫尉新除盖次公,便抛簪绂向江东。wèi wèi xīn chú gài cì gōng,biàn pāo zān fú xiàng jiāng dōng。
秋鲈正与莼丝美,夜鹤休惊蕙帐空。qiū lú zhèng yǔ chún sī měi,yè hè xiū jīng huì zhàng kōng。
满腹诗书元未试,会心林壑与谁同。mǎn fù shī shū yuán wèi shì,huì xīn lín hè yǔ shuí tóng。
自怜华发无归处,惭愧冥冥物外鸿。zì lián huá fā wú guī chù,cán kuì míng míng wù wài hóng。

和同舍雪晴即事

程俱

雪消晴沼涨微波,一局文楸比烂柯。xuě xiāo qíng zhǎo zhǎng wēi bō,yī jú wén qiū bǐ làn kē。
尘外清霄三岛近,日边春色五云多。chén wài qīng xiāo sān dǎo jìn,rì biān chūn sè wǔ yún duō。
不妨窈窕耽书癖,时遣旗抢战睡魔。bù fáng yǎo tiǎo dān shū pǐ,shí qiǎn qí qiǎng zhàn shuì mó。
汹涌诗情何所似,九军雷动伐灵鼍。xiōng yǒng shī qíng hé suǒ shì,jiǔ jūn léi dòng fá líng tuó。

和同舍上元迎驾起居

程俱

琼构浮空锦作山,五门遥比望金銮。qióng gòu fú kōng jǐn zuò shān,wǔ mén yáo bǐ wàng jīn luán。
烛龙飞度昆丘晓,玉斧修成宝鉴寒。zhú lóng fēi dù kūn qiū xiǎo,yù fǔ xiū chéng bǎo jiàn hán。
便觉冰荷回暖律,恍疑云翼傅灵丸。biàn jué bīng hé huí nuǎn lǜ,huǎng yí yún yì fù líng wán。
都人喜色瞻鸾盖,更拟交光雪未残。dōu rén xǐ sè zhān luán gài,gèng nǐ jiāo guāng xuě wèi cán。

车驾幸袐书省口号

程俱

端门清跸隐修廊,麟省新开接建章。duān mén qīng bì yǐn xiū láng,lín shěng xīn kāi jiē jiàn zhāng。
六玉虬飞黄道稳,五芝华耸赪袍光。liù yù qiú fēi huáng dào wěn,wǔ zhī huá sǒng chēng páo guāng。
风生凡腋天颜近,春入仙洲昼漏长。fēng shēng fán yè tiān yán jìn,chūn rù xiān zhōu zhòu lòu zhǎng。
拭目训词成饱德,共瞻云日仰陶唐。shì mù xùn cí chéng bǎo dé,gòng zhān yún rì yǎng táo táng。

车驾幸袐书省口号

程俱

清尘膏雨浃人寰,金殿晴开瑞雾间。qīng chén gāo yǔ jiā rén huán,jīn diàn qíng kāi ruì wù jiān。
帝座腾辉临璧府,飙轮纡景按蓬山。dì zuò téng huī lín bì fǔ,biāo lún yū jǐng àn péng shān。
龙鸾初识昭回迹,麑鹿惊随侍从班。lóng luán chū shí zhāo huí jì,ní lù jīng suí shì cóng bān。
再拜逡巡戴君赐,却迎天仗款贤关。zài bài qūn xún dài jūn cì,què yíng tiān zhàng kuǎn xián guān。

和田龙图升之登秋宴口号

程俱

赭黄高拱玉霄间,金殿祥驎九色斑。zhě huáng gāo gǒng yù xiāo jiān,jīn diàn xiáng lín jiǔ sè bān。
湛露恩浓开镐宴,大风歌奏仰龙颜。zhàn lù ēn nóng kāi gǎo yàn,dà fēng gē zòu yǎng lóng yán。
自惊垂老抛农亩,浪逐群仙款帝关。zì jīng chuí lǎo pāo nóng mǔ,làng zhú qún xiān kuǎn dì guān。
银瓮白环方纪瑞,汗青修竹尽南山。yín wèng bái huán fāng jì ruì,hàn qīng xiū zhú jǐn nán shān。

和田龙图升之登秋宴口号

程俱

矍铄仍堪将帅间,壮猷聊与虎臣班。jué shuò réng kān jiāng shuài jiān,zhuàng yóu liáo yǔ hǔ chén bān。
公车献赋城南杜,郎省兴嗟北地颜。gōng chē xiàn fù chéng nán dù,láng shěng xīng jiē běi dì yán。
合殿千官瞻黼扆,中天双阙敞琼关。hé diàn qiān guān zhān fǔ yǐ,zhōng tiān shuāng quē chǎng qióng guān。
彤庭拜舞嵩三呼,延阁干云真道山。tóng tíng bài wǔ sōng sān hū,yán gé gàn yún zhēn dào shān。

林德祖有诗寄光禄蒋卿梦锡阶及送朱博士骏发终篇皆见及次韵寄怀

程俱

闭门那复赋三都,传世何妨强著书。bì mén nà fù fù sān dōu,chuán shì hé fáng qiáng zhù shū。
东海遗荣行路叹,南山归隐故人疏。dōng hǎi yí róng xíng lù tàn,nán shān guī yǐn gù rén shū。
尚平婚嫁无馀累,摩诘身心即净居。shàng píng hūn jià wú yú lèi,mó jí shēn xīn jí jìng jū。
六十挂冠虽早计,绝胜衔索泣枯鱼。liù shí guà guān suī zǎo jì,jué shèng xián suǒ qì kū yú。

林德祖有诗寄光禄蒋卿梦锡阶及送朱博士骏发终篇皆见及次韵寄怀

程俱

金华王府九天开,夜诵何人荐逸才。jīn huá wáng fǔ jiǔ tiān kāi,yè sòng hé rén jiàn yì cái。
太学诸生终莫挽,长沙贤傅几时来。tài xué zhū shēng zhōng mò wǎn,zhǎng shā xián fù jǐ shí lái。
别离传恨空鱼素,岁月如飞逐管灰。bié lí chuán hèn kōng yú sù,suì yuè rú fēi zhú guǎn huī。
亦欲相追老湖海,稽山肯放酒船回。yì yù xiāng zhuī lǎo hú hǎi,jī shān kěn fàng jiǔ chuán huí。

和江子我端友

程俱

雨脚初收晓雾开,青鞋布袜好追陪。yǔ jiǎo chū shōu xiǎo wù kāi,qīng xié bù wà hǎo zhuī péi。
幽人无事常相见,佳句有时还自来。yōu rén wú shì cháng xiāng jiàn,jiā jù yǒu shí hái zì lái。
白业谁能超石壁,朱颜亦任发春醅。bái yè shuí néng chāo shí bì,zhū yán yì rèn fā chūn pēi。
忧来忽忆燕南信,安得阌乡老万回。yōu lái hū yì yàn nán xìn,ān dé wén xiāng lǎo wàn huí。

别后有怀子我追用巾字韵作寄

程俱

漉酒空峨五柳巾,一觞相属念情亲。lù jiǔ kōng é wǔ liǔ jīn,yī shāng xiāng shǔ niàn qíng qīn。
玉川奴婢今犹昔,锦里田园老更贫。yù chuān nú bì jīn yóu xī,jǐn lǐ tián yuán lǎo gèng pín。
冰洞清泉谁共酌,风篁幽径好寻春。bīng dòng qīng quán shuí gòng zhuó,fēng huáng yōu jìng hǎo xún chūn。
开年晴暖须归去,还向江湖觅故人。kāi nián qíng nuǎn xū guī qù,hái xiàng jiāng hú mì gù rén。

哭徐节之学士慎言

程俱

辩口悬河气吐云,贤豪往往尽知闻。biàn kǒu xuán hé qì tǔ yún,xián háo wǎng wǎng jǐn zhī wén。
论兵似欲无坚敌,揽辔常思去败群。lùn bīng shì yù wú jiān dí,lǎn pèi cháng sī qù bài qún。
正使流言成玉玷,何妨浃骨自兰芬。zhèng shǐ liú yán chéng yù diàn,hé fáng jiā gǔ zì lán fēn。
他年罢社悲闾里,宿草犹应哭故坟。tā nián bà shè bēi lǘ lǐ,sù cǎo yóu yīng kū gù fén。

叔问录示乐天篘字韵诗

程俱

槽滴真珠不用篘,尘飞华栋发清讴。cáo dī zhēn zhū bù yòng chōu,chén fēi huá dòng fā qīng ōu。
时危尚想承平态,胜会那从战斗求。shí wēi shàng xiǎng chéng píng tài,shèng huì nà cóng zhàn dòu qiú。
遗物方将期汗漫,苦心何必志穷愁。yí wù fāng jiāng qī hàn màn,kǔ xīn hé bì zhì qióng chóu。
凭君剩作消忧计,痛饮狂歌烂熳游。píng jūn shèng zuò xiāo yōu jì,tòng yǐn kuáng gē làn màn yóu。