古诗词

题叶翰林阅骏图

程俱

叶公龙友天下才,当年麒麟天上来。yè gōng lóng yǒu tiān xià cái,dāng nián qí lín tiān shàng lái。
儒童抱送太一况,下游阊阖观琼台。rú tóng bào sòng tài yī kuàng,xià yóu chāng hé guān qióng tái。
高标故自赏神骏,肯使馀恨遗蒿莱。gāo biāo gù zì shǎng shén jùn,kěn shǐ yú hèn yí hāo lái。
帝闲食粟几千驷,盛气勃郁驰天街。dì xián shí sù jǐ qiān sì,shèng qì bó yù chí tiān jiē。
稳衔金勒立仗下,俯视冀北皆驽骀。wěn xián jīn lēi lì zhàng xià,fǔ shì jì běi jiē nú dài。
骊黄不来八龙远,尚有写照埋氛埃。lí huáng bù lái bā lóng yuǎn,shàng yǒu xiě zhào mái fēn āi。
短屏高障久零落,意象崒嵂求其侪。duǎn píng gāo zhàng jiǔ líng luò,yì xiàng zú lǜ qiú qí chái。
收罗绝足共一处,引素便觉风沙开。shōu luó jué zú gòng yī chù,yǐn sù biàn jué fēng shā kāi。
伟哉十马尽殊相,神物变化须风雷。wěi zāi shí mǎ jǐn shū xiāng,shén wù biàn huà xū fēng léi。
腾骧振迅各有态,岂顾短脰空徘徊。téng xiāng zhèn xùn gè yǒu tài,qǐ gù duǎn dòu kōng pái huái。
持缰顿辔者谁子,无复堕泪鸣声哀。chí jiāng dùn pèi zhě shuí zi,wú fù duò lèi míng shēng āi。
刷燕秣越安足道,会逐衔烛西山颓。shuā yàn mò yuè ān zú dào,huì zhú xián zhú xī shān tuí。
其中一骥屹不动,尾垂青丝蹄卓锥。qí zhōng yī jì yì bù dòng,wěi chuí qīng sī tí zhuó zhuī。
安知万里志未已,但见寂寞如寒灰。ān zhī wàn lǐ zhì wèi yǐ,dàn jiàn jì mò rú hán huī。
龙眠老笔不再得,幻化百亿纷骊騧。lóng mián lǎo bǐ bù zài dé,huàn huà bǎi yì fēn lí guā。
郑生晚出擅图貌,盛名欲与曹韩偕。zhèng shēng wǎn chū shàn tú mào,shèng míng yù yǔ cáo hán xié。
肉身飞入九天去,清都楼观金崔嵬。ròu shēn fēi rù jiǔ tiān qù,qīng dōu lóu guān jīn cuī wéi。
玉花照夜不论价,想见火齐珊瑚堆。yù huā zhào yè bù lùn jià,xiǎng jiàn huǒ qí shān hú duī。
只今此画已难致,肯戏秃笔沾残煤。zhǐ jīn cǐ huà yǐ nán zhì,kěn xì tū bǐ zhān cán méi。
千金市骨意不浅,对此慷慨伤虺尵。qiān jīn shì gǔ yì bù qiǎn,duì cǐ kāng kǎi shāng huī tuí。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

和潜老秋日山中

程俱

箨龙变化九天去,草木如空冀北群。tuò lóng biàn huà jiǔ tiān qù,cǎo mù rú kōng jì běi qún。
竹林之游宁复得,邈若山河怀五君。zhú lín zhī yóu níng fù dé,miǎo ruò shān hé huái wǔ jūn。

和潜老秋日山中

程俱

琅玕摧空一叶下,尘鉴出柙南山高。láng gān cuī kōng yī yè xià,chén jiàn chū xiá nán shān gāo。
卧看微云澹河汉,佳句不复推亭皋。wò kàn wēi yún dàn hé hàn,jiā jù bù fù tuī tíng gāo。

三峰草堂

程俱

庭前双梧一亩阴,禅房萧森花木深。tíng qián shuāng wú yī mǔ yīn,chán fáng xiāo sēn huā mù shēn。
清霜脱叶空山响,梦觉寒窗松月林。qīng shuāng tuō yè kōng shān xiǎng,mèng jué hán chuāng sōng yuè lín。

三峰草堂

程俱

雨洗千山翠欲浮,稻畦松涧已争流。yǔ xǐ qiān shān cuì yù fú,dào qí sōng jiàn yǐ zhēng liú。
朝来风急凝云尽,历历钟声过五州。cháo lái fēng jí níng yún jǐn,lì lì zhōng shēng guò wǔ zhōu。

观元章帖有寄王宝文绝句戏和

程俱

好奇不减猗犴叟,放论犹嫌石户农。hǎo qí bù jiǎn yī àn sǒu,fàng lùn yóu xián shí hù nóng。
怪底西山增爽气,佳城萧瑟閟滕公。guài dǐ xī shān zēng shuǎng qì,jiā chéng xiāo sè bì téng gōng。

避寇仪真六绝句

程俱

二纪重来一苇杭,脱身兵火走风霜。èr jì zhòng lái yī wěi háng,tuō shēn bīng huǒ zǒu fēng shuāng。
安知老境今如此,满眼旌旗两鬓苍。ān zhī lǎo jìng jīn rú cǐ,mǎn yǎn jīng qí liǎng bìn cāng。

避寇仪真六绝句

程俱

北固山头竖白旗,西津渡口仆姑飞。běi gù shān tóu shù bái qí,xī jīn dù kǒu pū gū fēi。
将军笑引三千骑,洗马鹅翎问道归。jiāng jūn xiào yǐn sān qiān qí,xǐ mǎ é líng wèn dào guī。

避寇仪真六绝句

程俱

江汉长哦向渺茫,白沙朱雀正相望。jiāng hàn zhǎng ó xiàng miǎo máng,bái shā zhū què zhèng xiāng wàng。
东巡百万临瓜步,拭目中兴望我皇。dōng xún bǎi wàn lín guā bù,shì mù zhōng xīng wàng wǒ huáng。

避寇仪真六绝句

程俱

拜表时时上阁开,九重葱郁信佳哉。bài biǎo shí shí shàng gé kāi,jiǔ zhòng cōng yù xìn jiā zāi。
天旋地转会有日,填咽都门龙御回。tiān xuán dì zhuǎn huì yǒu rì,tián yàn dōu mén lóng yù huí。

避寇仪真六绝句

程俱

瑶台侍臣不可作,严谷道人今也亡。yáo tái shì chén bù kě zuò,yán gǔ dào rén jīn yě wáng。
扶黎三径非无约,一笑凌云有底忙。fú lí sān jìng fēi wú yuē,yī xiào líng yún yǒu dǐ máng。

避寇仪真六绝句

程俱

茅茨低小对青山,准拟馀年向此闲。máo cí dī xiǎo duì qīng shān,zhǔn nǐ yú nián xiàng cǐ xián。
南望青山是黄鹤,欲凭黄鹤寄书还。nán wàng qīng shān shì huáng hè,yù píng huáng hè jì shū hái。

题太守钱侍郎所藏薛少保独鹤图和韵三首

程俱

紫青之骥下阊阖,昂然野态犹高骞。zǐ qīng zhī jì xià chāng hé,áng rán yě tài yóu gāo qiān。
矫如乔松欲仙去,袂耸霞外双眉轩。jiǎo rú qiáo sōng yù xiān qù,mèi sǒng xiá wài shuāng méi xuān。

题太守钱侍郎所藏薛少保独鹤图和韵三首

程俱

丹帢玄襟雪色衫,羽人冠坠不须簪。dān qià xuán jīn xuě sè shān,yǔ rén guān zhuì bù xū zān。
夜来白露闻清警,却使忧怀百不堪。yè lái bái lù wén qīng jǐng,què shǐ yōu huái bǎi bù kān。

题太守钱侍郎所藏薛少保独鹤图和韵三首

程俱

通泉写真不复见,劫火变灭随毗岚。tōng quán xiě zhēn bù fù jiàn,jié huǒ biàn miè suí pí lán。
岂惟画笔世莫比,正自草书无第三。qǐ wéi huà bǐ shì mò bǐ,zhèng zì cǎo shū wú dì sān。

戏题画卷

程俱

五载京尘白鬓须,丹青遐想寄衡巫。wǔ zài jīng chén bái bìn xū,dān qīng xiá xiǎng jì héng wū。
如今扫迹长林下,却对真山看画图。rú jīn sǎo jì zhǎng lín xià,què duì zhēn shān kàn huà tú。