古诗词

北固怀古

程俱

阿瞒长驱压吴垒,饮马长江投马棰。ā mán zhǎng qū yā wú lěi,yǐn mǎ zhǎng jiāng tóu mǎ chuí。
英雄只数大耳儿,仿佛芒碣赤龙子。yīng xióng zhǐ shù dà ěr ér,fǎng fú máng jié chì lóng zi。
幄中况有南阳客,布衣躬耕无甔石。wò zhōng kuàng yǒu nán yáng kè,bù yī gōng gēng wú dān shí。
当时鼎足计未成,聊此一奇空赤壁。dāng shí dǐng zú jì wèi chéng,liáo cǐ yī qí kōng chì bì。
人随流水去不还,卧羊顽石留空山。rén suí liú shuǐ qù bù hái,wò yáng wán shí liú kōng shān。
如今留石亦煨烬,山与长江相向闲。rú jīn liú shí yì wēi jìn,shān yǔ zhǎng jiāng xiāng xiàng xián。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

空相僧舍书事

程俱

午景入疏竹,堂阴筠粉香。wǔ jǐng rù shū zhú,táng yīn yún fěn xiāng。
疏帘扑空翠,无风自微凉。shū lián pū kōng cuì,wú fēng zì wēi liáng。
棋声破禅寂,日转幡影长。qí shēng pò chán jì,rì zhuǎn fān yǐng zhǎng。
霏烟触垂瓜,泛乳搜枯肠。fēi yān chù chuí guā,fàn rǔ sōu kū cháng。
投局起寻胜,徘徊雨花堂。tóu jú qǐ xún shèng,pái huái yǔ huā táng。
巢莲见灵龟,信有千岁祥。cháo lián jiàn líng guī,xìn yǒu qiān suì xiáng。
徐观乃跛鳖,圉圉循菰蒋。xú guān nǎi bǒ biē,yǔ yǔ xún gū jiǎng。
笑罢得叹息,是非可兼忘。xiào bà dé tàn xī,shì fēi kě jiān wàng。
却坐对谈麈,冰松想千章。què zuò duì tán zhǔ,bīng sōng xiǎng qiān zhāng。
斯须二三子,矫若惊鸿翔。sī xū èr sān zi,jiǎo ruò jīng hóng xiáng。
府中有料理,不作功曹狂。fǔ zhōng yǒu liào lǐ,bù zuò gōng cáo kuáng。

戏赠江仲嘉司兵

程俱

君不见谢公栖迟乐东土,起作司马征西府。jūn bù jiàn xiè gōng qī chí lè dōng tǔ,qǐ zuò sī mǎ zhēng xī fǔ。
莫年谈笑有穰孙,鹤唳风声走强虏。mò nián tán xiào yǒu ráng sūn,hè lì fēng shēng zǒu qiáng lǔ。
又不见子猷剡川高兴阑,肯随鹤书落人间。yòu bù jiàn zi yóu shàn chuān gāo xīng lán,kěn suí hè shū luò rén jiān。
不知骑曹底官职,朝来拄颊看西山。bù zhī qí cáo dǐ guān zhí,cháo lái zhǔ jiá kàn xī shān。
平生清真翠岩老,泉石膏肓偶同调。píng shēng qīng zhēn cuì yán lǎo,quán shí gāo huāng ǒu tóng diào。
岁寒落落见孤松,不忍低眉宁枯槁。suì hán luò luò jiàn gū sōng,bù rěn dī méi níng kū gǎo。
年来无米继朝炊,闻说吴兴富鱼稻。nián lái wú mǐ jì cháo chuī,wén shuō wú xīng fù yú dào。
不妨来作古司兵,士卒投醪止凫藻。bù fáng lái zuò gǔ sī bīng,shì zú tóu láo zhǐ fú zǎo。
美哉洋洋霅溪水,秋塘百里荷花绕。měi zāi yáng yáng zhà xī shuǐ,qiū táng bǎi lǐ hé huā rào。
当年钓徒放浪处,醉目悠然送归鸟。dāng nián diào tú fàng làng chù,zuì mù yōu rán sòng guī niǎo。
斯人不死世不识,往往凌波弄瑶草。sī rén bù sǐ shì bù shí,wǎng wǎng líng bō nòng yáo cǎo。
君方参同佐龙虎,我欲治荒种梨枣。jūn fāng cān tóng zuǒ lóng hǔ,wǒ yù zhì huāng zhǒng lí zǎo。
会当月夜见庞眉,一笑超然凌八表。huì dāng yuè yè jiàn páng méi,yī xiào chāo rán líng bā biǎo。

次韵和江司兵浙江观潮

程俱

寥天月魄更旁哉,归墟两潮时去来。liáo tiān yuè pò gèng páng zāi,guī xū liǎng cháo shí qù lái。
乃知大块与人等,欠噫风动声为雷。nǎi zhī dà kuài yǔ rén děng,qiàn yī fēng dòng shēng wèi léi。
支川千亿具毛窍,四溟翕张玄牝开。zhī chuān qiān yì jù máo qiào,sì míng xī zhāng xuán pìn kāi。
人间百刻乃一息,断岸飘鼓如轻埃。rén jiān bǎi kè nǎi yī xī,duàn àn piāo gǔ rú qīng āi。
二山横控江海际,挟以幽阙双嵬嵬。èr shān héng kòng jiāng hǎi jì,xié yǐ yōu quē shuāng wéi wéi。
伟哉吞吐王百谷,视彼浅狭真台陪。wěi zāi tūn tǔ wáng bǎi gǔ,shì bǐ qiǎn xiá zhēn tái péi。
倒流千里骇凡目,正自违性同棬杯。dào liú qiān lǐ hài fán mù,zhèng zì wéi xìng tóng quān bēi。
相传昔者楚亡将,事成国霸遭雄猜。xiāng chuán xī zhě chǔ wáng jiāng,shì chéng guó bà zāo xióng cāi。
英灵不没尚为尔,姓字往往欺啼孩。yīng líng bù méi shàng wèi ěr,xìng zì wǎng wǎng qī tí hái。
锦乡功成老元帅,酒酣拔剑歌莫哀。jǐn xiāng gōng chéng lǎo yuán shuài,jiǔ hān bá jiàn gē mò āi。
戏令强弩飞劲箭,大堤屹立藏风桅。xì lìng qiáng nǔ fēi jìn jiàn,dà dī yì lì cáng fēng wéi。
吴儿荒怪不足录,适与支诺资谈咍。wú ér huāng guài bù zú lù,shì yǔ zhī nuò zī tán hāi。
岂知六合有常理,水中出火能焚槐。qǐ zhī liù hé yǒu cháng lǐ,shuǐ zhōng chū huǒ néng fén huái。
当年谢公正游乐,遗形物表如王骀。dāng nián xiè gōng zhèng yóu lè,yí xíng wù biǎo rú wáng dài。
微吟独啸向海道,几见银雪西山回。wēi yín dú xiào xiàng hǎi dào,jǐ jiàn yín xuě xī shān huí。
读君新句写奇观,便似放目吴王台。dú jūn xīn jù xiě qí guān,biàn shì fàng mù wú wáng tái。
何当共此散烦郁,大瓠五石充瓶罍。hé dāng gòng cǐ sàn fán yù,dà hù wǔ shí chōng píng léi。
更因长风破巨浪,与君挂席寻蓬莱。gèng yīn zhǎng fēng pò jù làng,yǔ jūn guà xí xún péng lái。

送赵子昼奉议归睢阳用熊倅韵

程俱

纷华眩人剧朱碧,子独好书如好色。fēn huá xuàn rén jù zhū bì,zi dú hǎo shū rú hǎo sè。
王孙被服甚寒生,射策君门先破的。wáng sūn bèi fú shén hán shēng,shè cè jūn mén xiān pò de。
荣州书窟三万卷,锦囊付此庞眉客。róng zhōu shū kū sān wàn juǎn,jǐn náng fù cǐ páng méi kè。
南游句吴北大魏,亦复徒劳问刀笔。nán yóu jù wú běi dà wèi,yì fù tú láo wèn dāo bǐ。
不唯唇齿腐经史,正自云山锁胸臆。bù wéi chún chǐ fǔ jīng shǐ,zhèng zì yún shān suǒ xiōng yì。
老来息交思简事,为子忘劬废晨昔。lǎo lái xī jiāo sī jiǎn shì,wèi zi wàng qú fèi chén xī。
春风满帆送归舸,回首清游如昨日。chūn fēng mǎn fān sòng guī gě,huí shǒu qīng yóu rú zuó rì。
知君名骏定千里,不待朝庭访幽侧。zhī jūn míng jùn dìng qiān lǐ,bù dài cháo tíng fǎng yōu cè。
有书时寄雁南飞,顾我渔樵正争席。yǒu shū shí jì yàn nán fēi,gù wǒ yú qiáo zhèng zhēng xí。

同赵奉议离吴兴江仲嘉与其兄仲举送百馀里醉中戏作此句一首

程俱

大江饮酒如浇灰,小江纵酒颠如雷。dà jiāng yǐn jiǔ rú jiāo huī,xiǎo jiāng zòng jiǔ diān rú léi。
扁舟相送不道远,百二十里云帆开。biǎn zhōu xiāng sòng bù dào yuǎn,bǎi èr shí lǐ yún fān kāi。
云亭老人穷不死,故园茅屋荒苍苔。yún tíng lǎo rén qióng bù sǐ,gù yuán máo wū huāng cāng tái。
阖庐城中一亩地,已辨瓮牖锄蒿莱。hé lú chéng zhōng yī mǔ dì,yǐ biàn wèng yǒu chú hāo lái。
吴兴上佐吾党士,十年纵赏西王台。wú xīng shàng zuǒ wú dǎng shì,shí nián zòng shǎng xī wáng tái。
眉间黄色袨彩服,柁楼长啸春风回。méi jiān huáng sè xuàn cǎi fú,duò lóu zhǎng xiào chūn fēng huí。
要须酩酊酬此别,不离万顷添金杯。yào xū mǐng dīng chóu cǐ bié,bù lí wàn qǐng tiān jīn bēi。
明朝相望即湖海,纵有美酒何为哉。míng cháo xiāng wàng jí hú hǎi,zòng yǒu měi jiǔ hé wèi zāi。

蜗庐有隙地三两席稍种树竹已有可观戏作七篇菊

程俱

吾闻郦侯国,产菊千丈潭。wú wén lì hóu guó,chǎn jú qiān zhàng tán。
采华食其叶,垂根渍芳甘。cǎi huá shí qí yè,chuí gēn zì fāng gān。
遂令郦川氓,难老如彭聃。suì lìng lì chuān máng,nán lǎo rú péng dān。
庭前有古井,秋霖发清涵。tíng qián yǒu gǔ jǐng,qiū lín fā qīng hán。
殷勤东篱绿,覆此白玉奁。yīn qín dōng lí lǜ,fù cǐ bái yù lián。
时能嚼新蕊,汲月散馀酣。shí néng jué xīn ruǐ,jí yuè sàn yú hān。

蜗庐有隙地三两席稍种树竹已有可观戏作七篇菊

程俱

种玉未渠久,疏篁长儿孙。zhǒng yù wèi qú jiǔ,shū huáng zhǎng ér sūn。
胜会不在多,何须辟疆园。shèng huì bù zài duō,hé xū pì jiāng yuán。
我观榛芜地,尘思纡且烦。wǒ guān zhēn wú dì,chén sī yū qiě fán。
萧森对此君,清凉彻心源。xiāo sēn duì cǐ jūn,qīng liáng chè xīn yuán。
草木初无情,妄作净秽观。cǎo mù chū wú qíng,wàng zuò jìng huì guān。
乃知识种子,正是生死根。nǎi zhī shí zhǒng zi,zhèng shì shēng sǐ gēn。

蜗庐有隙地三两席稍种树竹已有可观戏作七篇菊

程俱

微华若么凤,倒挂茂蔚中。wēi huá ruò me fèng,dào guà mào wèi zhōng。
鸣鸟不可见,幽怀寄芳丛。míng niǎo bù kě jiàn,yōu huái jì fāng cóng。
初移几寸苞,稍展两翅红。chū yí jǐ cùn bāo,shāo zhǎn liǎng chì hóng。
能使寂寞滨,馀妍映蒿蓬。néng shǐ jì mò bīn,yú yán yìng hāo péng。

蜗庐有隙地三两席稍种树竹已有可观戏作七篇菊

程俱

峨冠百草头,意象出其类。é guān bǎi cǎo tóu,yì xiàng chū qí lèi。
望之似木鸡,正自五官废。wàng zhī shì mù jī,zhèng zì wǔ guān fèi。
宁须断其尾,无乃假予臂。níng xū duàn qí wěi,wú nǎi jiǎ yǔ bì。
可复近幽窗,谈玄有深诣。kě fù jìn yōu chuāng,tán xuán yǒu shēn yì。

蜗庐有隙地三两席稍种树竹已有可观戏作七篇菊

程俱

嘉生苦不荣,凡草忽猥大。jiā shēng kǔ bù róng,fán cǎo hū wěi dà。
君看庭中苋,易长剧稂稗。jūn kàn tíng zhōng xiàn,yì zhǎng jù láng bài。
初无封植意,不见虫鸟害。chū wú fēng zhí yì,bù jiàn chóng niǎo hài。
穰穰筠菊间,红紫不可杀。ráng ráng yún jú jiān,hóng zǐ bù kě shā。
微功尚足收,染我盘中菜。wēi gōng shàng zú shōu,rǎn wǒ pán zhōng cài。

蜗庐有隙地三两席稍种树竹已有可观戏作七篇菊

程俱

芭蕉中无坚,譬彼泡梦幻。bā jiāo zhōng wú jiān,pì bǐ pào mèng huàn。
了然观我身,生死知一贯。le rán guān wǒ shēn,shēng sǐ zhī yī guàn。
学书端未暇,覆鹿真自乱。xué shū duān wèi xiá,fù lù zhēn zì luàn。
一雨过空庭,秋声入深宴。yī yǔ guò kōng tíng,qiū shēng rù shēn yàn。

蜗庐有隙地三两席稍种树竹已有可观戏作七篇菊

程俱

水青虽楚楚,不复中栋梁。shuǐ qīng suī chǔ chǔ,bù fù zhōng dòng liáng。
黄封入雕槛,亦足被宠光。huáng fēng rù diāo kǎn,yì zú bèi chǒng guāng。
朝离粪壤区,暮上君子堂。cháo lí fèn rǎng qū,mù shàng jūn zi táng。
胡为伴幽独,堕此一亩荒。hú wèi bàn yōu dú,duò cǐ yī mǔ huāng。

黄嘉父朝请公彦示诗以不数面为言且索近著次韵谢答一首

程俱

黄公游不成,白发奉朝请。huáng gōng yóu bù chéng,bái fā fèng cháo qǐng。
东归乐闲燕,有味如隽永。dōng guī lè xián yàn,yǒu wèi rú juàn yǒng。
双凫倦朝飞,独鹤方夜警。shuāng fú juàn cháo fēi,dú hè fāng yè jǐng。
知余亦衰穷,系马无复骋。zhī yú yì shuāi qióng,xì mǎ wú fù chěng。
贻诗重琼玖,未展意先领。yí shī zhòng qióng jiǔ,wèi zhǎn yì xiān lǐng。
劳生厌尘雾,对此得暂屏。láo shēng yàn chén wù,duì cǐ dé zàn píng。
终当遣长须,亦复钓缩颈。zhōng dāng qiǎn zhǎng xū,yì fù diào suō jǐng。
相过举清觞,野水吹万顷。xiāng guò jǔ qīng shāng,yě shuǐ chuī wàn qǐng。
君当倾锦囊,我亦倩毛颖。jūn dāng qīng jǐn náng,wǒ yì qiàn máo yǐng。
时寻招提胜,莲社比宗炳。shí xún zhāo tí shèng,lián shè bǐ zōng bǐng。
如何迫寒饿,去棹聊一整。rú hé pò hán è,qù zhào liáo yī zhěng。
兴尽即言归,江湖足佳景。xīng jǐn jí yán guī,jiāng hú zú jiā jǐng。

和杨彝甫静妙轩

程俱

君家执戟郎,寂寞坠天禄。jūn jiā zhí jǐ láng,jì mò zhuì tiān lù。
萧然刘董外,那用相窘束。xiāo rán liú dǒng wài,nà yòng xiāng jiǒng shù。
居无甔石储,但有书满屋。jū wú dān shí chǔ,dàn yǒu shū mǎn wū。
君今老衡茅,出处异兰菊。jūn jīn lǎo héng máo,chū chù yì lán jú。
静中独观妙,四达开惠目。jìng zhōng dú guān miào,sì dá kāi huì mù。
中园郁黄华,庭下森翠竹。zhōng yuán yù huáng huá,tíng xià sēn cuì zhú。
饥来索盘餐,小极须睡足。jī lái suǒ pán cān,xiǎo jí xū shuì zú。
时当叩君门,为问梅子熟。shí dāng kòu jūn mén,wèi wèn méi zi shú。

过毛达可友给事览壁间旧诗次韵二首

程俱

堂前清飔发,树外赤日西。táng qián qīng sī fā,shù wài chì rì xī。
坐令天壤间,气候忽不齐。zuò lìng tiān rǎng jiān,qì hòu hū bù qí。
解带席嘉荫,长哦壁间题。jiě dài xí jiā yīn,zhǎng ó bì jiān tí。
故应有神护,尘土不得迷。gù yīng yǒu shén hù,chén tǔ bù dé mí。
前年款公门,鷤䳏亦已啼。qián nián kuǎn gōng mén,tí guì yì yǐ tí。
今年复羁旅,庭莎欲鸣鸡。jīn nián fù jī lǚ,tíng shā yù míng jī。
西游有底急,触热忘卑栖。xī yóu yǒu dǐ jí,chù rè wàng bēi qī。
似为饥所驱,不计辙与蹄。shì wèi jī suǒ qū,bù jì zhé yǔ tí。
绨袍意弥厚,盘餐洗羹藜。tí páo yì mí hòu,pán cān xǐ gēng lí。
磊块久不浇,醇醪代朝齑。lěi kuài jiǔ bù jiāo,chún láo dài cháo jī。
襄阳之新句,夜直难相携。xiāng yáng zhī xīn jù,yè zhí nán xiāng xié。