古诗词

题蒋永仲蜀道图

程俱

梓州别驾真雏凤,赏古探奇坐饥冻。zǐ zhōu bié jià zhēn chú fèng,shǎng gǔ tàn qí zuò jī dòng。
要窥琼苑蔚蓝天,直上潼江历秦宋。yào kuī qióng yuàn wèi lán tiān,zhí shàng tóng jiāng lì qín sòng。
每逢佳处静盘礴,流出胸中九云梦。měi féng jiā chù jìng pán bó,liú chū xiōng zhōng jiǔ yún mèng。
乾坤坱圠本无迹,我独毫端发神用。qián kūn yǎng yà běn wú jì,wǒ dú háo duān fā shén yòng。
戏驱万变寄陶写,轩豁端倪巧抟控。xì qū wàn biàn jì táo xiě,xuān huō duān ní qiǎo tuán kòng。
苍筠擢秀饱冰雪,古干撑空中梁栋。cāng yún zhuó xiù bǎo bīng xuě,gǔ gàn chēng kōng zhōng liáng dòng。
奇礓那得在山谷,回首何年委坚重。qí jiāng nà dé zài shān gǔ,huí shǒu hé nián wěi jiān zhòng。
轮囷偃盖屈金铁,夭矫惊虬起岩洞。lún qūn yǎn gài qū jīn tiě,yāo jiǎo jīng qiú qǐ yán dòng。
舂江莽苍迷东西,汉南老柳参差垂。chōng jiāng mǎng cāng mí dōng xī,hàn nán lǎo liǔ cān chà chuí。
烟中远近见本末,明星已没城乌啼。yān zhōng yuǎn jìn jiàn běn mò,míng xīng yǐ méi chéng wū tí。
平生险怪三峡水,古木巃嵷阴风吹。píng shēng xiǎn guài sān xiá shuǐ,gǔ mù lóng sǒng yīn fēng chuī。
石间雷雹殷九地,出入喷薄无穷时。shí jiān léi báo yīn jiǔ dì,chū rù pēn báo wú qióng shí。
我身趼足半天下,偃蹇故是山林姿。wǒ shēn jiǎn zú bàn tiān xià,yǎn jiǎn gù shì shān lín zī。
南行灊霍北嵩洛,应接不暇空狂痴。nán xíng qián huò běi sōng luò,yīng jiē bù xiá kōng kuáng chī。
作诗写意如捕景,况有三绝穷天机。zuò shī xiě yì rú bǔ jǐng,kuàng yǒu sān jué qióng tiān jī。
清晨对此恍自失,眼中太白横峨嵋。qīng chén duì cǐ huǎng zì shī,yǎn zhōng tài bái héng é méi。
请君十袭秘缇革,恐复仙去归无期。qǐng jūn shí xí mì tí gé,kǒng fù xiān qù guī wú qī。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

叔问作崇兰馆图画叔问去非与余相从林壑间二公各题二绝句余同赋四首

程俱

置我正须岩石里,如公总合上凌烟。zhì wǒ zhèng xū yán shí lǐ,rú gōng zǒng hé shàng líng yān。
要令他日看图画,不愧平生与昔贤。yào lìng tā rì kàn tú huà,bù kuì píng shēng yǔ xī xián。

同叔问逃暑蔡氏山林

程俱

清渠修竹静相临,乔木参天十亩阴。qīng qú xiū zhú jìng xiāng lín,qiáo mù cān tiān shí mǔ yīn。
一片藕花香不断,不知门外日流金。yī piàn ǒu huā xiāng bù duàn,bù zhī mén wài rì liú jīn。

即事

程俱

春深草木未欣荣,冰谷峥嵘霰雪零。chūn shēn cǎo mù wèi xīn róng,bīng gǔ zhēng róng xiàn xuě líng。
鸾凤不来黄鹄举,请看燕雀闹荒庭。luán fèng bù lái huáng gǔ jǔ,qǐng kàn yàn què nào huāng tíng。

寄彦文

程俱

踵息庵前草又青,庵中禅客养黄庭。zhǒng xī ān qián cǎo yòu qīng,ān zhōng chán kè yǎng huáng tíng。
起来何物共吟啸,照眼云山锦翠屏。qǐ lái hé wù gòng yín xiào,zhào yǎn yún shān jǐn cuì píng。

得叔问书报柳元礼许寄鹤二首

程俱

海上胎禽雪翅翎,故人千里念岩扃。hǎi shàng tāi qín xuě chì líng,gù rén qiān lǐ niàn yán jiōng。
崇兰馆近光音坞,为予新添放鹤亭。chóng lán guǎn jìn guāng yīn wù,wèi yǔ xīn tiān fàng hè tíng。

得叔问书报柳元礼许寄鹤二首

程俱

北山林沼久荒凉,正要仙禽借宠光。běi shān lín zhǎo jiǔ huāng liáng,zhèng yào xiān qín jiè chǒng guāng。
为报携笼须问道,直防妖鸟吓鸾凰。wèi bào xié lóng xū wèn dào,zhí fáng yāo niǎo xià luán huáng。

遣兴二首

程俱

膏肓二竖能为害,肠胃三虫不姓彭。gāo huāng èr shù néng wèi hài,cháng wèi sān chóng bù xìng péng。
安得此身无一事,林间耳目也清明。ān dé cǐ shēn wú yī shì,lín jiān ěr mù yě qīng míng。

遣兴二首

程俱

但见虚空昏又晓,也知身世老还衰。dàn jiàn xū kōng hūn yòu xiǎo,yě zhī shēn shì lǎo hái shuāi。
须乘般若超三界,有底穷通比四时。xū chéng bān ruò chāo sān jiè,yǒu dǐ qióng tōng bǐ sì shí。

寄潜老求菊栽

程俱

东篱终日对南山,三径荒芜十亩宽。dōng lí zhōng rì duì nán shān,sān jìng huāng wú shí mǔ kuān。
正欲秋英媚幽独,可令霜鬣苦高寒。zhèng yù qiū yīng mèi yōu dú,kě lìng shuāng liè kǔ gāo hán。

过徐节之宅有感三首

程俱

颐庆堂成未一年,窗中紫翠列千山。yí qìng táng chéng wèi yī nián,chuāng zhōng zǐ cuì liè qiān shān。
重来前日持杯地,桃李飘零春自阑。zhòng lái qián rì chí bēi dì,táo lǐ piāo líng chūn zì lán。

过徐节之宅有感三首

程俱

市骏不应遗泛驾,更刀犹足中桑林。shì jùn bù yīng yí fàn jià,gèng dāo yóu zú zhōng sāng lín。
故知老骥思千里,未害鸱夷致万金。gù zhī lǎo jì sī qiān lǐ,wèi hài chī yí zhì wàn jīn。

过徐节之宅有感三首

程俱

游倦归来老境侵,炎凉薄俗见升沉。yóu juàn guī lái lǎo jìng qīn,yán liáng báo sú jiàn shēng chén。
东阡北陌追游处,独对春风泪满襟。dōng qiān běi mò zhuī yóu chù,dú duì chūn fēng lèi mǎn jīn。

苦雨

程俱

一夜溪流涨几竿,还惊四月雨声寒。yī yè xī liú zhǎng jǐ gān,hái jīng sì yuè yǔ shēng hán。
灶生蛙黾木生耳,谁信句吴有漏天。zào shēng wā mǐn mù shēng ěr,shuí xìn jù wú yǒu lòu tiān。

书事呈叔问

程俱

召节蒲轮走四方,眼看浮俗变炎凉。zhào jié pú lún zǒu sì fāng,yǎn kàn fú sú biàn yán liáng。
升沉变化那知许,但觉琳宫气味长。shēng chén biàn huà nà zhī xǔ,dàn jué lín gōng qì wèi zhǎng。

书事呈叔问

程俱

五年香火奉殊庭,愚蠢衰残得此生。wǔ nián xiāng huǒ fèng shū tíng,yú chǔn shuāi cán dé cǐ shēng。
不解常山无一事,也纫兰佩解尘缨。bù jiě cháng shān wú yī shì,yě rèn lán pèi jiě chén yīng。