古诗词

闻仲嘉叔问继以职事行县道游茶山及诸胜境作寄一首

程俱

春风入山骨,毛甲亦已舒。chūn fēng rù shān gǔ,máo jiǎ yì yǐ shū。
晨熹被春山,草木清而姝。chén xī bèi chūn shān,cǎo mù qīng ér shū。
况乃顾渚源,云关护灵区。kuàng nǎi gù zhǔ yuán,yún guān hù líng qū。
阴崖气亦暖,瑞草先春敷。yīn yá qì yì nuǎn,ruì cǎo xiān chūn fū。
金沙出清泉,甘冽滋芳腴。jīn shā chū qīng quán,gān liè zī fāng yú。
依依杨柳村,渺渺桑苎居。yī yī yáng liǔ cūn,miǎo miǎo sāng zhù jū。
前瞻大小寒,窈窕穷崎岖。qián zhān dà xiǎo hán,yǎo tiǎo qióng qí qū。
飞流吐明月,转壑千雷车。fēi liú tǔ míng yuè,zhuǎn hè qiān léi chē。
参天亡陈桧,霜黛郁不枯。cān tiān wáng chén guì,shuāng dài yù bù kū。
当时临春地,变灭成榛芜。dāng shí lín chūn dì,biàn miè chéng zhēn wú。
安知岁寒质,千载独不渝。ān zhī suì hán zhì,qiān zài dú bù yú。
大中乾元字,入木蛟鸾俱。dà zhōng qián yuán zì,rù mù jiāo luán jù。
薰风想佳句,奇踪典刑馀。xūn fēng xiǎng jiā jù,qí zōng diǎn xíng yú。
独往三住翁,至今有遗墟。dú wǎng sān zhù wēng,zhì jīn yǒu yí xū。
真游岂易遇,庶或闻沉榆。zhēn yóu qǐ yì yù,shù huò wén chén yú。
饱闻东吴胜,欲往世累拘。bǎo wén dōng wú shèng,yù wǎng shì lèi jū。
二子独幽讨,仙舟继篮舆。èr zi dú yōu tǎo,xiān zhōu jì lán yú。
林间伯劳飞,茶篚春事初。lín jiān bó láo fēi,chá fěi chūn shì chū。
尚有北枝秀,明空雪千株。shàng yǒu běi zhī xiù,míng kōng xuě qiān zhū。
幽香发清夜,肝胆生冰壶。yōu xiāng fā qīng yè,gān dǎn shēng bīng hú。
王事既料理,清游亦忘劬。wáng shì jì liào lǐ,qīng yóu yì wàng qú。
遥知山水间,快若纵壑鱼。yáo zhī shān shuǐ jiān,kuài ruò zòng hè yú。
今我方禄隐,居然卧蜗庐。jīn wǒ fāng lù yǐn,jū rán wò wō lú。
画墁固无役,反如著辕驹。huà màn gù wú yì,fǎn rú zhù yuán jū。
亦拟浮扁舟,乘春经五湖。yì nǐ fú biǎn zhōu,chéng chūn jīng wǔ hú。
收帆白蘋下,令子见潜夫。shōu fān bái píng xià,lìng zi jiàn qián fū。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

癸未秋金陵怀古三首

程俱

大舅尘埃直污人,西风便面障衣巾。dà jiù chén āi zhí wū rén,xī fēng biàn miàn zhàng yī jīn。
身危肯拜陶宁远,事定终惭温太真。shēn wēi kěn bài táo níng yuǎn,shì dìng zhōng cán wēn tài zhēn。

癸未秋金陵怀古三首

程俱

山丘华屋一沾巾,无复风流盛德人。shān qiū huá wū yī zhān jīn,wú fù fēng liú shèng dé rén。
百万秦军渡淝水,只消长啸静胡尘。bǎi wàn qín jūn dù féi shuǐ,zhǐ xiāo zhǎng xiào jìng hú chén。

和翁秘监彦深喜绝句四首

程俱

朝来喜气溢层霄,侧听封人共祝尧。cháo lái xǐ qì yì céng xiāo,cè tīng fēng rén gòng zhù yáo。
密雪正应歌九扈,疾雷先已破三苗。mì xuě zhèng yīng gē jiǔ hù,jí léi xiān yǐ pò sān miáo。

和翁秘监彦深喜绝句四首

程俱

即看新绿归千亩,还见陈红积九年。jí kàn xīn lǜ guī qiān mǔ,hái jiàn chén hóng jī jiǔ nián。
便觉雨旸如有意,不须花草苦争妍。biàn jué yǔ yáng rú yǒu yì,bù xū huā cǎo kǔ zhēng yán。

和翁秘监彦深喜绝句四首

程俱

九重诚意格天关,一夜风回万寿山。jiǔ zhòng chéng yì gé tiān guān,yī yè fēng huí wàn shòu shān。
银阙琼台迷远近,直疑群玉接萧闲。yín quē qióng tái mí yuǎn jìn,zhí yí qún yù jiē xiāo xián。

和翁秘监彦深喜绝句四首

程俱

风铃相语纸窗鸣,拭缩饥鸦冻下惊。fēng líng xiāng yǔ zhǐ chuāng míng,shì suō jī yā dòng xià jīng。
却忆剡木高兴尽,雪消江草唤悲生。què yì shàn mù gāo xīng jǐn,xuě xiāo jiāng cǎo huàn bēi shēng。

秋深向寒数日泥补墙垣入此室处用东窗即事韵作

程俱

杜陵高厦何可见,原生贫居良已多。dù líng gāo shà hé kě jiàn,yuán shēng pín jū liáng yǐ duō。
卖刀植杖苦不早,会牵孙犊系交柯。mài dāo zhí zhàng kǔ bù zǎo,huì qiān sūn dú xì jiāo kē。

秋深向寒数日泥补墙垣入此室处用东窗即事韵作

程俱

山中高隐不易得,今古荒途空九招。shān zhōng gāo yǐn bù yì dé,jīn gǔ huāng tú kōng jiǔ zhāo。
何异清湖长菱葑,翳眼苍云谁复撩。hé yì qīng hú zhǎng líng fēng,yì yǎn cāng yún shuí fù liāo。

秋深向寒数日泥补墙垣入此室处用东窗即事韵作

程俱

西风朝来脱一叶,萧萧已似湘湖间。xī fēng cháo lái tuō yī yè,xiāo xiāo yǐ shì xiāng hú jiān。
突成深墨髀生肉,昼尔于茅安得闲。tū chéng shēn mò bì shēng ròu,zhòu ěr yú máo ān dé xián。

秋深向寒数日泥补墙垣入此室处用东窗即事韵作

程俱

莎鸡知时已入户,庭草多情犹映阶。shā jī zhī shí yǐ rù hù,tíng cǎo duō qíng yóu yìng jiē。
何妨拥褐坐阅世,著书不用如齐谐。hé fáng yōng hè zuò yuè shì,zhù shū bù yòng rú qí xié。

题阎立本画

程俱

大块浮空转两轮,越南燕北共毫尘。dà kuài fú kōng zhuǎn liǎng lún,yuè nán yàn běi gòng háo chén。
齐州古莽应相笑,梦觉何人定识真。qí zhōu gǔ mǎng yīng xiāng xiào,mèng jué hé rén dìng shí zhēn。

移竹

程俱

寓目无清致,兴怀要此君。yù mù wú qīng zhì,xīng huái yào cǐ jūn。
影移千亩月,枝散五湖云。yǐng yí qiān mǔ yuè,zhī sàn wǔ hú yún。
凤实和筠得,龙苞带箨分。fèng shí hé yún dé,lóng bāo dài tuò fēn。
伤根同柏大,剪叶异芝焚。shāng gēn tóng bǎi dà,jiǎn yè yì zhī fén。
拔筱衣沾粉,连鞭藓破纹。bá xiǎo yī zhān fěn,lián biān xiǎn pò wén。
虚心宁择地,直节任离群。xū xīn níng zé dì,zhí jié rèn lí qún。
但欲通三径,何须比万军。dàn yù tōng sān jìng,hé xū bǐ wàn jūn。
凛然真玉立,蔓草即堪耘。lǐn rán zhēn yù lì,màn cǎo jí kān yún。

喜雨呈郑高邮

程俱

赤地无遗蘖,悬知一岁空。chì dì wú yí niè,xuán zhī yī suì kōng。
乖龙忽解事,死虎亦争功。guāi lóng hū jiě shì,sǐ hǔ yì zhēng gōng。
土燥财沾块,人安未转蓬。tǔ zào cái zhān kuài,rén ān wèi zhuǎn péng。
翻思泻东海,何计请天公。fān sī xiè dōng hǎi,hé jì qǐng tiān gōng。
田亩膏腴阔,河流脉络通。tián mǔ gāo yú kuò,hé liú mài luò tōng。
邦人依岂弟,指日望登丰。bāng rén yī qǐ dì,zhǐ rì wàng dēng fēng。

江仲嘉书称去常山灵真洞半里许得林壑殊胜余记昔过谢源道中乱峰峭壁间竹树荟蘙今仲嘉所称得非此耶因寄百二十字

程俱

闻说灵真路,旁开小洞天。wén shuō líng zhēn lù,páng kāi xiǎo dòng tiān。
苍峦閟清境,陆地接飞仙。cāng luán bì qīng jìng,lù dì jiē fēi xiān。
壁立惊猿挂,松枯老蔓缠。bì lì jīng yuán guà,sōng kū lǎo màn chán。
攒空永亭石,漱壑定林泉。zǎn kōng yǒng tíng shí,shù hè dìng lín quán。
烟磴盘三径,玄窗属五便。yān dèng pán sān jìng,xuán chuāng shǔ wǔ biàn。
武陵迷汉魏,妙憙断山川。wǔ líng mí hàn wèi,miào xī duàn shān chuān。
腾绝端如此,经营有老焉。téng jué duān rú cǐ,jīng yíng yǒu lǎo yān。
烹鱼几折屐,命驾拟加鞭。pēng yú jǐ zhé jī,mìng jià nǐ jiā biān。
易秃三千丈,宁辞四万钱。yì tū sān qiān zhàng,níng cí sì wàn qián。
把茅应早计,拱木叹流年。bǎ máo yīng zǎo jì,gǒng mù tàn liú nián。
鸿鹄须尘外,鹓鸾自日边。hóng gǔ xū chén wài,yuān luán zì rì biān。
人生各有在,雅志共超然。rén shēng gè yǒu zài,yǎ zhì gòng chāo rán。

避寇还舍一首

程俱

乱定还三径,阴阴夏木初。luàn dìng hái sān jìng,yīn yīn xià mù chū。
惊弦无固志,巢幕且安居。jīng xián wú gù zhì,cháo mù qiě ān jū。
宴坐心如地,幽寻步当车。yàn zuò xīn rú dì,yōu xún bù dāng chē。
经丘仍窈窕,绕屋正扶疏。jīng qiū réng yǎo tiǎo,rào wū zhèng fú shū。
抟黍空怀友,提壶或起予。tuán shǔ kōng huái yǒu,tí hú huò qǐ yǔ。
老来无住着,聊复爱吾庐。lǎo lái wú zhù zhe,liáo fù ài wú lú。