古诗词

神霄宫知宫陈应常邀乡人集道堂余不果往毛彦时有诗诸公皆和见率同作次韵一首

程俱

南枝月明乌鹊飞,北风惊沙燕马嘶。nán zhī yuè míng wū què fēi,běi fēng jīng shā yàn mǎ sī。
倦游乃有故乡念,强学处士听朝鸡。juàn yóu nǎi yǒu gù xiāng niàn,qiáng xué chù shì tīng cháo jī。
马蹄得得乌帽底,与日竞走东还西。mǎ tí dé dé wū mào dǐ,yǔ rì jìng zǒu dōng hái xī。
安知神府在人境,晓雾十里飞香猊。ān zhī shén fǔ zài rén jìng,xiǎo wù shí lǐ fēi xiāng ní。
咄嗟似与化人遇,宫殿盘郁穷烟霏。duō jiē shì yǔ huà rén yù,gōng diàn pán yù qióng yān fēi。
瑛房蕊箧浩无极,当关九虎何由窥。yīng fáng ruǐ qiè hào wú jí,dāng guān jiǔ hǔ hé yóu kuī。
仙郎邀客自清旦,阒若岫户临江湄。xiān láng yāo kè zì qīng dàn,qù ruò xiù hù lín jiāng méi。
向来同是烂柯客,石梁跨野长虹垂。xiàng lái tóng shì làn kē kè,shí liáng kuà yě zhǎng hóng chuí。
登晨未辨七盟盖,祈年欲采三华芝。dēng chén wèi biàn qī méng gài,qí nián yù cǎi sān huá zhī。
授书忽作蕊珠吏,云篆岂特传盟威。shòu shū hū zuò ruǐ zhū lì,yún zhuàn qǐ tè chuán méng wēi。
故人一笑共清景,常谈曲谨皆芟夷。gù rén yī xiào gòng qīng jǐng,cháng tán qū jǐn jiē shān yí。
而余煮饼北窗卧,正坐世网缠绵之。ér yú zhǔ bǐng běi chuāng wò,zhèng zuò shì wǎng chán mián zhī。
枣瓜麟脯不同举,但见彩笔方交驰。zǎo guā lín pú bù tóng jǔ,dàn jiàn cǎi bǐ fāng jiāo chí。
萧然俯仰在环堵,穷巷偪仄仍喧卑。xiāo rán fǔ yǎng zài huán dǔ,qióng xiàng bī zè réng xuān bēi。
高堂修竹寄遐想,况烹雪乳调清丝。gāo táng xiū zhú jì xiá xiǎng,kuàng pēng xuě rǔ diào qīng sī。
径须暇日一寻胜,眼中尘袂空成帷。jìng xū xiá rì yī xún shèng,yǎn zhōng chén mèi kōng chéng wéi。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

驻跸扬州以提点刑狱公廨为尚书省礼部在西北隅卷书楼下甲戌年余尝寓止焉今寓直其下有感

程俱

三入南宫更白头,夜寒持被卷书楼。sān rù nán gōng gèng bái tóu,yè hán chí bèi juǎn shū lóu。
那知趼足半天下,投老浮山省旧游。nà zhī jiǎn zú bàn tiān xià,tóu lǎo fú shān shěng jiù yóu。

戏题郭慎求所寄书尾

程俱

老罢归来寄一廛,交亲南北散如烟。lǎo bà guī lái jì yī chán,jiāo qīn nán běi sàn rú yān。
诵君雪暗天涯句,离合升沉二十年。sòng jūn xuě àn tiān yá jù,lí hé shēng chén èr shí nián。

己酉二月二日车驾渡扬子江四日匆遽离镇江余与妻孥徒步趼足饥走至吕城道中口占

程俱

白日无光卷地风,扶携趼足去匆匆。bái rì wú guāng juǎn dì fēng,fú xié jiǎn zú qù cōng cōng。
安知白首干戈里,身寄淮南老小中。ān zhī bái shǒu gàn gē lǐ,shēn jì huái nán lǎo xiǎo zhōng。

题叔问燕文贵雪景二首

程俱

云鼎峰前十九年,醉看银色变山川。yún dǐng fēng qián shí jiǔ nián,zuì kàn yín sè biàn shān chuān。
当时天喜遗身世,知是人间第几天。dāng shí tiān xǐ yí shēn shì,zhī shì rén jiān dì jǐ tiān。

题叔问燕文贵雪景二首

程俱

一壑回环十二峰,茅茨送老白云封。yī hè huí huán shí èr fēng,máo cí sòng lǎo bái yún fēng。
如今尘里看图画,却愧当年邴曼容。rú jīn chén lǐ kàn tú huà,què kuì dāng nián bǐng màn róng。

新作纸屏隆师为作山水笔墨略到而远意有馀戏题此句末句盖取所谓柴门鸟雀噪游子千里至也

程俱

急雨初收山吐云,清溪曲曲抱烟村。jí yǔ chū shōu shān tǔ yún,qīng xī qū qū bào yān cūn。
抛书午枕无人唤,归梦真疑雀噪门。pāo shū wǔ zhěn wú rén huàn,guī mèng zhēn yí què zào mén。

闻家山方丈兰畹滋荣喜而作诗

程俱

崇兰烨烨转光风,林下幽芳一信通。chóng lán yè yè zhuǎn guāng fēng,lín xià yōu fāng yī xìn tōng。
更斸青宴穷窈窕,竹阴浓处莳春丛。gèng zhǔ qīng yàn qióng yǎo tiǎo,zhú yīn nóng chù shí chūn cóng。

会稽喜得家书

程俱

黄耳东来一破颜,直从松竹报平安。huáng ěr dōng lái yī pò yán,zhí cóng sōng zhú bào píng ān。
遥知云顶峰前住,霜鬣风篁六月寒。yáo zhī yún dǐng fēng qián zhù,shuāng liè fēng huáng liù yuè hán。

戏简陆学士宰

程俱

泉石膏肓老更慵,岂堪华发抗尘容。quán shí gāo huāng lǎo gèng yōng,qǐ kān huá fā kàng chén róng。
千岩万壑空图画,遗我壶中第一峰。qiān yán wàn hè kōng tú huà,yí wǒ hú zhōng dì yī fēng。

试端溪石砚偶书二首

程俱

白首重来祇厚颜,有怀端欲向谁传。bái shǒu zhòng lái qí hòu yán,yǒu huái duān yù xiàng shuí chuán。
语言相对都无味,色在蜚鸿落照边。yǔ yán xiāng duì dōu wú wèi,sè zài fēi hóng luò zhào biān。

试端溪石砚偶书二首

程俱

人生当复几两屐,我饮宁须三百杯。rén shēng dāng fù jǐ liǎng jī,wǒ yǐn níng xū sān bǎi bēi。
破砚犹堪磨老境,醉拈椽笔扫霜媒。pò yàn yóu kān mó lǎo jìng,zuì niān chuán bǐ sǎo shuāng méi。

舟行即事二首

程俱

日出千山兰蕙香,清溪一曲转沧浪。rì chū qiān shān lán huì xiāng,qīng xī yī qū zhuǎn cāng làng。
扁舟卧看张云锦,不为春归有底忙。biǎn zhōu wò kàn zhāng yún jǐn,bù wèi chūn guī yǒu dǐ máng。

舟行即事二首

程俱

归帆日日驾春风,夹岸花迎笑脸红。guī fān rì rì jià chūn fēng,jiā àn huā yíng xiào liǎn hóng。
更谢幽禽巧言语,劝人归隐翠微中。gèng xiè yōu qín qiǎo yán yǔ,quàn rén guī yǐn cuì wēi zhōng。

归至山居戏集古句

程俱

终日思归此日归,野人休诵北山移。zhōng rì sī guī cǐ rì guī,yě rén xiū sòng běi shān yí。
且看欲尽花经眼,可忍醒来雨打稀。qiě kàn yù jǐn huā jīng yǎn,kě rěn xǐng lái yǔ dǎ xī。

即事

程俱

云里琤淙十九泉,茅茨深寄白云边。yún lǐ chēng cóng shí jiǔ quán,máo cí shēn jì bái yún biān。
何年断取仇池境,掷过荆吴万里天。hé nián duàn qǔ chóu chí jìng,zhì guò jīng wú wàn lǐ tiān。