古诗词

自宽吟戏效白乐天体

程俱

武陵谪九年,下惠仕三已。wǔ líng zhé jiǔ nián,xià huì shì sān yǐ。
或窘如拘囚,或了无愠喜。huò jiǒng rú jū qiú,huò le wú yùn xǐ。
吾生忧患馀,年忽及耆指。wú shēng yōu huàn yú,nián hū jí qí zhǐ。
偏痱未全安,抱病更五祀。piān fèi wèi quán ān,bào bìng gèng wǔ sì。
进为心已灰,弃置甘如荠。jìn wèi xīn yǐ huī,qì zhì gān rú jì。
坐狂合投闲,佚老宜知止。zuò kuáng hé tóu xián,yì lǎo yí zhī zhǐ。
向令身安健,不过如是耳。xiàng lìng shēn ān jiàn,bù guò rú shì ěr。
每思古穷人,我幸亦多矣。měi sī gǔ qióng rén,wǒ xìng yì duō yǐ。
照邻婴恶疾,羁卧空山里。zhào lín yīng è jí,jī wò kōng shān lǐ。
缠绵竟不堪,抱恨赴颍水。chán mián jìng bù kān,bào hèn fù yǐng shuǐ。
文昌两目盲,无复见天地。wén chāng liǎng mù máng,wú fù jiàn tiān dì。
简编既长辞,游览永无冀。jiǎn biān jì zhǎng cí,yóu lǎn yǒng wú jì。
吾今虽抱病,蹇曳非顿委。wú jīn suī bào bìng,jiǎn yè fēi dùn wěi。
时时扶杖行,积步可数里。shí shí fú zhàng xíng,jī bù kě shù lǐ。
校之卧床席,欲坐不能起。xiào zhī wò chuáng xí,yù zuò bù néng qǐ。
虽扶不能行,悬绝安可比。suī fú bù néng xíng,xuán jué ān kě bǐ。
时从亲故谈,亦不废书史。shí cóng qīn gù tán,yì bù fèi shū shǐ。
右臂故依然,运笔亦持已。yòu bì gù yī rán,yùn bǐ yì chí yǐ。
篮舆时出游,初不废牢体。lán yú shí chū yóu,chū bù fèi láo tǐ。
况无他证候,色脉若无异。kuàng wú tā zhèng hòu,sè mài ruò wú yì。
详观动息间,傥有安全理。xiáng guān dòng xī jiān,tǎng yǒu ān quán lǐ。
侍祠了无庸,窃禄愧索米。shì cí le wú yōng,qiè lù kuì suǒ mǐ。
借居浮屠宫,非村亦非市。jiè jū fú tú gōng,fēi cūn yì fēi shì。
廷堂甚爽垲,高屋敞窗几。tíng táng shén shuǎng kǎi,gāo wū chǎng chuāng jǐ。
郊林接溪水,眼界颇清美。jiāo lín jiē xī shuǐ,yǎn jiè pǒ qīng měi。
尝闻天地间,祸福更伏倚。cháng wén tiān dì jiān,huò fú gèng fú yǐ。
藉令衰蹇身,终老只如此。jí lìng shuāi jiǎn shēn,zhōng lǎo zhǐ rú cǐ。
何须苦嗟咨,未必非受祉。hé xū kǔ jiē zī,wèi bì fēi shòu zhǐ。
形如支离疏,饱食逸终世。xíng rú zhī lí shū,bǎo shí yì zhōng shì。
目盲如宋人,全生免徭使。mù máng rú sòng rén,quán shēng miǎn yáo shǐ。
平生叹远游,今我在桑梓。píng shēng tàn yuǎn yóu,jīn wǒ zài sāng zǐ。
田园接家山,区处及耘耔。tián yuán jiē jiā shān,qū chù jí yún zǐ。
平生困鞅掌,今我恬无事。píng shēng kùn yāng zhǎng,jīn wǒ tián wú shì。
寝兴纵所如,出处不违已。qǐn xīng zòng suǒ rú,chū chù bù wéi yǐ。
病来益尊生,对境空相似。bìng lái yì zūn shēng,duì jìng kōng xiāng shì。
永无贪欲过,稍习卫生旨。yǒng wú tān yù guò,shāo xí wèi shēng zhǐ。
不为六贼牵,岂受三彭毁。bù wèi liù zéi qiān,qǐ shòu sān péng huǐ。
人言病压身,往往延寿纪。rén yán bìng yā shēn,wǎng wǎng yán shòu jì。
太钧默乘除,万一理如是。tài jūn mò chéng chú,wàn yī lǐ rú shì。
安全固自佳,蹇废亦可尔。ān quán gù zì jiā,jiǎn fèi yì kě ěr。
死生犹寤寐,况此一支体。sǐ shēng yóu wù mèi,kuàng cǐ yī zhī tǐ。
细思安否间,相去亦无几。xì sī ān fǒu jiān,xiāng qù yì wú jǐ。
如何不释然,万事付疑始。rú hé bù shì rán,wàn shì fù yí shǐ。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

寄彦文仲长

程俱

踵息华光信绝尘,黄芽白雪镇长新。zhǒng xī huá guāng xìn jué chén,huáng yá bái xuě zhèn zhǎng xīn。
仙翁抱朴仍宗好,好趁丹台八伯人。xiān wēng bào pǔ réng zōng hǎo,hǎo chèn dān tái bā bó rén。

贺仲长得子

程俱

华光深閟养黄芽,又见婴儿继女牙。huá guāng shēn bì yǎng huáng yá,yòu jiàn yīng ér jì nǚ yá。
好赋梦熊诗百首,年年持赠老仙家。hǎo fù mèng xióng shī bǎi shǒu,nián nián chí zèng lǎo xiān jiā。

晓起

程俱

鱼鼓铿铿惊睡昏,披衣兀坐了无言。yú gǔ kēng kēng jīng shuì hūn,pī yī wù zuò le wú yán。
扫除浮念都灰冷,紫府昆仑寄默存。sǎo chú fú niàn dōu huī lěng,zǐ fǔ kūn lún jì mò cún。

李泰发雪中见过有绝句次日会叔问舍和酬三首

程俱

一觞相属对江梅,玉麈清谈得重陪。yī shāng xiāng shǔ duì jiāng méi,yù zhǔ qīng tán dé zhòng péi。
不似稽山寻贺老,越溪空掉酒船回。bù shì jī shān xún hè lǎo,yuè xī kōng diào jiǔ chuán huí。

李泰发雪中见过有绝句次日会叔问舍和酬三首

程俱

幽寒长似北枝梅,鹓鹭英游不再陪。yōu hán zhǎng shì běi zhī méi,yuān lù yīng yóu bù zài péi。
邂逅故人成一笑,衰颜华发觉春回。xiè hòu gù rén chéng yī xiào,shuāi yán huá fā jué chūn huí。

李泰发雪中见过有绝句次日会叔问舍和酬三首

程俱

二公才业尽台莱,并辔天衢昔屡陪。èr gōng cái yè jǐn tái lái,bìng pèi tiān qú xī lǚ péi。
自笑摧颓无复理,寸心衰谢等寒灰。zì xiào cuī tuí wú fù lǐ,cùn xīn shuāi xiè děng hán huī。

何瞻圣博士兖新年八十口号奉和三首

程俱

悬弧嘉祐太平年,寿帙行开第九编。xuán hú jiā yòu tài píng nián,shòu zhì xíng kāi dì jiǔ biān。
可但天公锡难老,枣梨仙树植三田。kě dàn tiān gōng xī nán lǎo,zǎo lí xiān shù zhí sān tián。

何瞻圣博士兖新年八十口号奉和三首

程俱

漆书行复开藏壁,金版方思得钓璜。qī shū xíng fù kāi cáng bì,jīn bǎn fāng sī dé diào huáng。
何似悬车无一事,逍遥尘表寿而康。hé shì xuán chē wú yī shì,xiāo yáo chén biǎo shòu ér kāng。

何瞻圣博士兖新年八十口号奉和三首

程俱

四朝冠盖三更变,万国兵戈百战场。sì cháo guān gài sān gèng biàn,wàn guó bīng gē bǎi zhàn chǎng。
屈指乡闾数耆旧,几人能似鲁灵光。qū zhǐ xiāng lǘ shù qí jiù,jǐ rén néng shì lǔ líng guāng。

偶观乐天酬杨八绝句有慨于心者因追和赠叔问

程俱

老壮荣衰才命别,如何同作侍祠官。lǎo zhuàng róng shuāi cái mìng bié,rú hé tóng zuò shì cí guān。
几春桃李开还落,赢得闲人冷地看。jǐ chūn táo lǐ kāi hái luò,yíng dé xián rén lěng dì kàn。

蓝舆行清辉门外即事

程俱

映日梅花雪不如,清溪一曲抱城隅。yìng rì méi huā xuě bù rú,qīng xī yī qū bào chéng yú。
何时五亩开三径,负郭临溪寄一区。hé shí wǔ mǔ kāi sān jìng,fù guō lín xī jì yī qū。

新正未得与彦文相见聊寄二绝句为寿

程俱

燕处超然老复丁,等闲高树脱尘缨。yàn chù chāo rán lǎo fù dīng,děng xián gāo shù tuō chén yīng。
知君已悟长生理,不作容成作广成。zhī jūn yǐ wù zhǎng shēng lǐ,bù zuò róng chéng zuò guǎng chéng。

新正未得与彦文相见聊寄二绝句为寿

程俱

胸中梨枣光陆离,神泉不竭生华池。xiōng zhōng lí zǎo guāng lù lí,shén quán bù jié shēng huá chí。
期颐岂足为公道,千二百年形不衰。qī yí qǐ zú wèi gōng dào,qiān èr bǎi nián xíng bù shuāi。

即事有感再用前韵二首

程俱

邪正谁分寇与丁,眼看奴隶拥繁缨。xié zhèng shuí fēn kòu yǔ dīng,yǎn kàn nú lì yōng fán yīng。
至今四海生痍痏,辛苦仍康起一成。zhì jīn sì hǎi shēng yí wěi,xīn kǔ réng kāng qǐ yī chéng。

即事有感再用前韵二首

程俱

回首中原叹黍离,山河无复旧城池。huí shǒu zhōng yuán tàn shǔ lí,shān hé wú fù jiù chéng chí。
安知七宝轮王境,顿作天人现五衰。ān zhī qī bǎo lún wáng jìng,dùn zuò tiān rén xiàn wǔ shuāi。