古诗词

自宽吟戏效白乐天体

程俱

武陵谪九年,下惠仕三已。wǔ líng zhé jiǔ nián,xià huì shì sān yǐ。
或窘如拘囚,或了无愠喜。huò jiǒng rú jū qiú,huò le wú yùn xǐ。
吾生忧患馀,年忽及耆指。wú shēng yōu huàn yú,nián hū jí qí zhǐ。
偏痱未全安,抱病更五祀。piān fèi wèi quán ān,bào bìng gèng wǔ sì。
进为心已灰,弃置甘如荠。jìn wèi xīn yǐ huī,qì zhì gān rú jì。
坐狂合投闲,佚老宜知止。zuò kuáng hé tóu xián,yì lǎo yí zhī zhǐ。
向令身安健,不过如是耳。xiàng lìng shēn ān jiàn,bù guò rú shì ěr。
每思古穷人,我幸亦多矣。měi sī gǔ qióng rén,wǒ xìng yì duō yǐ。
照邻婴恶疾,羁卧空山里。zhào lín yīng è jí,jī wò kōng shān lǐ。
缠绵竟不堪,抱恨赴颍水。chán mián jìng bù kān,bào hèn fù yǐng shuǐ。
文昌两目盲,无复见天地。wén chāng liǎng mù máng,wú fù jiàn tiān dì。
简编既长辞,游览永无冀。jiǎn biān jì zhǎng cí,yóu lǎn yǒng wú jì。
吾今虽抱病,蹇曳非顿委。wú jīn suī bào bìng,jiǎn yè fēi dùn wěi。
时时扶杖行,积步可数里。shí shí fú zhàng xíng,jī bù kě shù lǐ。
校之卧床席,欲坐不能起。xiào zhī wò chuáng xí,yù zuò bù néng qǐ。
虽扶不能行,悬绝安可比。suī fú bù néng xíng,xuán jué ān kě bǐ。
时从亲故谈,亦不废书史。shí cóng qīn gù tán,yì bù fèi shū shǐ。
右臂故依然,运笔亦持已。yòu bì gù yī rán,yùn bǐ yì chí yǐ。
篮舆时出游,初不废牢体。lán yú shí chū yóu,chū bù fèi láo tǐ。
况无他证候,色脉若无异。kuàng wú tā zhèng hòu,sè mài ruò wú yì。
详观动息间,傥有安全理。xiáng guān dòng xī jiān,tǎng yǒu ān quán lǐ。
侍祠了无庸,窃禄愧索米。shì cí le wú yōng,qiè lù kuì suǒ mǐ。
借居浮屠宫,非村亦非市。jiè jū fú tú gōng,fēi cūn yì fēi shì。
廷堂甚爽垲,高屋敞窗几。tíng táng shén shuǎng kǎi,gāo wū chǎng chuāng jǐ。
郊林接溪水,眼界颇清美。jiāo lín jiē xī shuǐ,yǎn jiè pǒ qīng měi。
尝闻天地间,祸福更伏倚。cháng wén tiān dì jiān,huò fú gèng fú yǐ。
藉令衰蹇身,终老只如此。jí lìng shuāi jiǎn shēn,zhōng lǎo zhǐ rú cǐ。
何须苦嗟咨,未必非受祉。hé xū kǔ jiē zī,wèi bì fēi shòu zhǐ。
形如支离疏,饱食逸终世。xíng rú zhī lí shū,bǎo shí yì zhōng shì。
目盲如宋人,全生免徭使。mù máng rú sòng rén,quán shēng miǎn yáo shǐ。
平生叹远游,今我在桑梓。píng shēng tàn yuǎn yóu,jīn wǒ zài sāng zǐ。
田园接家山,区处及耘耔。tián yuán jiē jiā shān,qū chù jí yún zǐ。
平生困鞅掌,今我恬无事。píng shēng kùn yāng zhǎng,jīn wǒ tián wú shì。
寝兴纵所如,出处不违已。qǐn xīng zòng suǒ rú,chū chù bù wéi yǐ。
病来益尊生,对境空相似。bìng lái yì zūn shēng,duì jìng kōng xiāng shì。
永无贪欲过,稍习卫生旨。yǒng wú tān yù guò,shāo xí wèi shēng zhǐ。
不为六贼牵,岂受三彭毁。bù wèi liù zéi qiān,qǐ shòu sān péng huǐ。
人言病压身,往往延寿纪。rén yán bìng yā shēn,wǎng wǎng yán shòu jì。
太钧默乘除,万一理如是。tài jūn mò chéng chú,wàn yī lǐ rú shì。
安全固自佳,蹇废亦可尔。ān quán gù zì jiā,jiǎn fèi yì kě ěr。
死生犹寤寐,况此一支体。sǐ shēng yóu wù mèi,kuàng cǐ yī zhī tǐ。
细思安否间,相去亦无几。xì sī ān fǒu jiān,xiāng qù yì wú jǐ。
如何不释然,万事付疑始。rú hé bù shì rán,wàn shì fù yí shǐ。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

过毛达可友给事览壁间旧诗次韵二首

程俱

黄华非不佳,寒澹每见少。huáng huá fēi bù jiā,hán dàn měi jiàn shǎo。
萧萧亦无言,怀抱不自晓。xiāo xiāo yì wú yán,huái bào bù zì xiǎo。
深嫌小桃夭,欲伴霜松矫。shēn xián xiǎo táo yāo,yù bàn shuāng sōng jiǎo。
窥丛慰寂寞,时有南飞鸟。kuī cóng wèi jì mò,shí yǒu nán fēi niǎo。
主人真赏奇,灌植勤便了。zhǔ rén zhēn shǎng qí,guàn zhí qín biàn le。
徘徊傍东篱,高兴在尘表。pái huái bàng dōng lí,gāo xīng zài chén biǎo。
坐有白头生,临风百忧绕。zuò yǒu bái tóu shēng,lín fēng bǎi yōu rào。

北固怀古

程俱

阿瞒长驱压吴垒,饮马长江投马棰。ā mán zhǎng qū yā wú lěi,yǐn mǎ zhǎng jiāng tóu mǎ chuí。
英雄只数大耳儿,仿佛芒碣赤龙子。yīng xióng zhǐ shù dà ěr ér,fǎng fú máng jié chì lóng zi。
幄中况有南阳客,布衣躬耕无甔石。wò zhōng kuàng yǒu nán yáng kè,bù yī gōng gēng wú dān shí。
当时鼎足计未成,聊此一奇空赤壁。dāng shí dǐng zú jì wèi chéng,liáo cǐ yī qí kōng chì bì。
人随流水去不还,卧羊顽石留空山。rén suí liú shuǐ qù bù hái,wò yáng wán shí liú kōng shān。
如今留石亦煨烬,山与长江相向闲。rú jīn liú shí yì wēi jìn,shān yǔ zhǎng jiāng xiāng xiàng xián。

焦山

程俱

龙伯不解事,投竿牵大鳌。lóng bó bù jiě shì,tóu gān qiān dà áo。
逆流直上三万里,怒卷渤澥秋风潮。nì liú zhí shàng sān wàn lǐ,nù juǎn bó xiè qiū fēng cháo。
适当长江入海处,屃赑掷此双岧峣。shì dāng zhǎng jiāng rù hǎi chù,xì bì zhì cǐ shuāng tiáo yáo。
一山正临声利窟,来樯去橹纷?艚。yī shān zhèng lín shēng lì kū,lái qiáng qù lǔ fēn áo cáo。
一山独与世疏阔,突据幽险盘云涛。yī shān dú yǔ shì shū kuò,tū jù yōu xiǎn pán yún tāo。
飞仙播荡去不返,止有一翁身姓焦。fēi xiān bō dàng qù bù fǎn,zhǐ yǒu yī wēng shēn xìng jiāo。
至今金玉作山骨,草木坚劲无夭条。zhì jīn jīn yù zuò shān gǔ,cǎo mù jiān jìn wú yāo tiáo。
尔来寂寞几千岁,稍见游子来山椒。ěr lái jì mò jǐ qiān suì,shāo jiàn yóu zi lái shān jiāo。
吁嗟一与人境接,世故扰扰如牛毛。xū jiē yī yǔ rén jìng jiē,shì gù rǎo rǎo rú niú máo。
安得夸娥还着鳌背上,因之置我三山高。ān dé kuā é hái zhe áo bèi shàng,yīn zhī zhì wǒ sān shān gāo。

和叶翰林湖上夜归古句

程俱

琅玕一纸传青桐,西湖默存清梦中。láng gān yī zhǐ chuán qīng tóng,xī hú mò cún qīng mèng zhōng。
遥知湖上发新倡,凡马一洗烟云空。yáo zhī hú shàng fā xīn chàng,fán mǎ yī xǐ yān yún kōng。
翰林文章旧惊世,聊试三辅分符铜。hàn lín wén zhāng jiù jīng shì,liáo shì sān fǔ fēn fú tóng。
玉盘无声转清夜,水天交贯冰朣胧。yù pán wú shēng zhuǎn qīng yè,shuǐ tiān jiāo guàn bīng tóng lóng。
况闻许下足名士,啸咏鼓舞冯夷宫。kuàng wén xǔ xià zú míng shì,xiào yǒng gǔ wǔ féng yí gōng。
担簦独欠此狂客,憔悴企踵临西风。dān dēng dú qiàn cǐ kuáng kè,qiáo cuì qǐ zhǒng lín xī fēng。
朝来珠璧入怀袖,坐想星宿罗心胸。cháo lái zhū bì rù huái xiù,zuò xiǎng xīng sù luó xīn xiōng。
自怜华发乌帽底,俯仰正惭张长公。zì lián huá fā wū mào dǐ,fǔ yǎng zhèng cán zhāng zhǎng gōng。
何当从公万物表,妙契不待将无同。hé dāng cóng gōng wàn wù biǎo,miào qì bù dài jiāng wú tóng。
展书三复更太息,但见缺月穿疏栊。zhǎn shū sān fù gèng tài xī,dàn jiàn quē yuè chuān shū lóng。

秋华无几尚有紫薇相对里巷间

程俱

晚花如寒女,不识时世妆。wǎn huā rú hán nǚ,bù shí shí shì zhuāng。
幽然草间秀,红紫相低卬。yōu rán cǎo jiān xiù,hóng zǐ xiāng dī áng。
荣木事已休,重阴閟深苍。róng mù shì yǐ xiū,zhòng yīn bì shēn cāng。
尚有紫薇花,亭亭表秋芳。shàng yǒu zǐ wēi huā,tíng tíng biǎo qiū fāng。
扶疏缀繁柔,无复粉艳光。fú shū zhuì fán róu,wú fù fěn yàn guāng。
空庭一飘委,已觉巾裾凉。kōng tíng yī piāo wěi,yǐ jué jīn jū liáng。
手中蒲葵箑,虽复未可忘。shǒu zhōng pú kuí shà,suī fù wèi kě wàng。
仰视白日永,凄其感冰霜。yǎng shì bái rì yǒng,qī qí gǎn bīng shuāng。

傅冲益寄淮口阻风及清淮道中诗二首又次涟水一首用其韵和寄

程俱

群玉聚名隽,作书如九丘。qún yù jù míng juàn,zuò shū rú jiǔ qiū。
回观白虎儒,谫浅安可侔。huí guān bái hǔ rú,jiǎn qiǎn ān kě móu。
傅子故疏爽,十年嗟滞留。fù zi gù shū shuǎng,shí nián jiē zhì liú。
嵚崎百忧后,晚为造物收。qīn qí bǎi yōu hòu,wǎn wèi zào wù shōu。
平生未见书,颇足资吟讴。píng shēng wèi jiàn shū,pǒ zú zī yín ōu。
纵未服豸角,且当佐螭头。zòng wèi fú zhì jiǎo,qiě dāng zuǒ chī tóu。
安知免官去,触热送浊流。ān zhī miǎn guān qù,chù rè sòng zhuó liú。
清朝正须才,洗垢方镇浮。qīng cháo zhèng xū cái,xǐ gòu fāng zhèn fú。
岂使三语掾,垂纶逐群鸥。qǐ shǐ sān yǔ yuàn,chuí lún zhú qún ōu。
譬如飘风顷,终济万里舟。pì rú piāo fēng qǐng,zhōng jì wàn lǐ zhōu。

傅冲益寄淮口阻风及清淮道中诗二首又次涟水一首用其韵和寄

程俱

青山照长淮,气象一方冠。qīng shān zhào zhǎng huái,qì xiàng yī fāng guān。
清光堪溶溶,洛尾杀湍悍。qīng guāng kān róng róng,luò wěi shā tuān hàn。
斯游今一纪,回首若朝旦。sī yóu jīn yī jì,huí shǒu ruò cháo dàn。
尘容故如昨,凡骨终不换。chén róng gù rú zuó,fán gǔ zhōng bù huàn。
但于憔悴馀,生死知一贯。dàn yú qiáo cuì yú,shēng sǐ zhī yī guàn。
归田食不足,乘障力难捍。guī tián shí bù zú,chéng zhàng lì nán hàn。
折腰委吏间,亦岂愧儒缓。zhé yāo wěi lì jiān,yì qǐ kuì rú huǎn。
自君弹冠西,吾事足悲惋。zì jūn dàn guān xī,wú shì zú bēi wǎn。
坐看秋空云,已复澹河汉。zuò kàn qiū kōng yún,yǐ fù dàn hé hàn。
鲜欢杯杓乾,绝学编策断。xiān huān bēi biāo qián,jué xué biān cè duàn。
西山虽爽气,乌帻安敢岸。xī shān suī shuǎng qì,wū zé ān gǎn àn。
思君笑言乐,目送归翼乱。sī jūn xiào yán lè,mù sòng guī yì luàn。
朝来得新诗,一一锦绣烂。cháo lái dé xīn shī,yī yī jǐn xiù làn。
尘膺久结约,邂逅百忧泮。chén yīng jiǔ jié yuē,xiè hòu bǎi yōu pàn。
何当索此身,久矣次山漫。hé dāng suǒ cǐ shēn,jiǔ yǐ cì shān màn。

傅冲益寄淮口阻风及清淮道中诗二首又次涟水一首用其韵和寄

程俱

故人尺素来天际,颇忆当年任守垒。gù rén chǐ sù lái tiān jì,pǒ yì dāng nián rèn shǒu lěi。
平明一笑百事空,不作细书书纸尾。píng míng yī xiào bǎi shì kōng,bù zuò xì shū shū zhǐ wěi。
寄书五湖夸海岱,入眼沧溟无百里。jì shū wǔ hú kuā hǎi dài,rù yǎn cāng míng wú bǎi lǐ。
军城崒屼枕青山,地脉遥从岱宗起。jūn chéng zú wù zhěn qīng shān,dì mài yáo cóng dài zōng qǐ。
题诗要为写高阁,播扬意欲先糠秕。tí shī yào wèi xiě gāo gé,bō yáng yì yù xiān kāng bǐ。
晚登南宫头已白,却驾朱轓临泗水。wǎn dēng nán gōng tóu yǐ bái,què jià zhū fān lín sì shuǐ。
丹烧未辨令威鹤,神游先跨琴高鲤。dān shāo wèi biàn lìng wēi hè,shén yóu xiān kuà qín gāo lǐ。
可怜萧散竹林士,埋玉青山骨空委。kě lián xiāo sàn zhú lín shì,mái yù qīng shān gǔ kōng wěi。
人生一世偶相值,转首羲皇不停晷。rén shēng yī shì ǒu xiāng zhí,zhuǎn shǒu xī huáng bù tíng guǐ。
西山妙迹欲仙去,爽气朝来尽如洗。xī shān miào jì yù xiān qù,shuǎng qì cháo lái jǐn rú xǐ。
遥知吊古一长喟,引送浇愁付浮蚁。yáo zhī diào gǔ yī zhǎng kuì,yǐn sòng jiāo chóu fù fú yǐ。
有诗淮上可微吟,会有流鱼出倾耳。yǒu shī huái shàng kě wēi yín,huì yǒu liú yú chū qīng ěr。

周萃秀才惠诗次韵酬之一首

程俱

病骥伏长坂,悲鸣想戎轩。bìng jì fú zhǎng bǎn,bēi míng xiǎng róng xuān。
游鱼落枯肆,堕泪临河坟。yóu yú luò kū sì,duò lèi lín hé fén。
人生道修阻,趼足穷昆仑。rén shēng dào xiū zǔ,jiǎn zú qióng kūn lún。
沉渊探骊颔,一跌万鬼邻。chén yuān tàn lí hàn,yī diē wàn guǐ lín。
我老不解事,区区算沙尘。wǒ lǎo bù jiě shì,qū qū suàn shā chén。
读书亦良苦,内视馁且贫。dú shū yì liáng kǔ,nèi shì něi qiě pín。
为文富诙笑,初不救否屯。wèi wén fù huī xiào,chū bù jiù fǒu tún。
尔来自箴切,习气不复存。ěr lái zì zhēn qiè,xí qì bù fù cún。
方将补黥劓,寂兀谢世纷。fāng jiāng bǔ qíng yì,jì wù xiè shì fēn。
朝露视穷达,春冰释痴嗔。cháo lù shì qióng dá,chūn bīng shì chī chēn。
君胡创推激,发我惰与昏。jūn hú chuàng tuī jī,fā wǒ duò yǔ hūn。
如君东吴秀,俊拔昔所闻。rú jūn dōng wú xiù,jùn bá xī suǒ wén。
名驹始就秣,意气已不群。míng jū shǐ jiù mò,yì qì yǐ bù qún。
抗脏市门客,岂堪同日论。kàng zàng shì mén kè,qǐ kān tóng rì lùn。

秋雨三首

程俱

细字忽难读,松窗失朝晖。xì zì hū nán dú,sōng chuāng shī cháo huī。
开帘视天宇,屯云凝如黳。kāi lián shì tiān yǔ,tún yún níng rú yī。
霏微乍喷洒,翕忽看淋漓。fēi wēi zhà pēn sǎ,xī hū kàn lín lí。
斯须建百川,中庭即方池。sī xū jiàn bǎi chuān,zhōng tíng jí fāng chí。
秋雷亦动地,势汹万鼓鼙。qiū léi yì dòng dì,shì xiōng wàn gǔ pí。
虚檐忽无声,苍狗变白衣。xū yán hū wú shēng,cāng gǒu biàn bái yī。
飘摇露穹碧,凉飙洗蒸炊。piāo yáo lù qióng bì,liáng biāo xǐ zhēng chuī。
雨师真解事,作止适所宜。yǔ shī zhēn jiě shì,zuò zhǐ shì suǒ yí。

秋雨三首

程俱

十日丽辰次,如环了无端。shí rì lì chén cì,rú huán le wú duān。
人言秋甲子,畏湿不畏乾。rén yán qiū jiǎ zi,wèi shī bù wèi qián。
向来谯门道,旁立三尺坛。xiàng lái qiáo mén dào,páng lì sān chǐ tán。
故勤壁间缘,一起泥中蟠。gù qín bì jiān yuán,yī qǐ ní zhōng pán。
青衣跃且躁,有如沐猴冠。qīng yī yuè qiě zào,yǒu rú mù hóu guān。
先声忽洒道,直此辰与干。xiān shēng hū sǎ dào,zhí cǐ chén yǔ gàn。
迩来未旬浃,三见急雨寒。ěr lái wèi xún jiā,sān jiàn jí yǔ hán。
黄流抺河草,连樯度平澜。huáng liú mèi hé cǎo,lián qiáng dù píng lán。
良苗有佳色,未觉千亩宽。liáng miáo yǒu jiā sè,wèi jué qiān mǔ kuān。
时旸亦须早,无使江湖翻。shí yáng yì xū zǎo,wú shǐ jiāng hú fān。

秋雨三首

程俱

华首三不遇,求田亦良图。huá shǒu sān bù yù,qiú tián yì liáng tú。
莫嗔湖海士,豪气故不除。mò chēn hú hǎi shì,háo qì gù bù chú。
扶犁本吾事,二顷终胜无。fú lí běn wú shì,èr qǐng zhōng shèng wú。
绕舍生蒿蓬,闭门种英芜。rào shě shēng hāo péng,bì mén zhǒng yīng wú。
从渠百尺楼,笑此蜗牛庐。cóng qú bǎi chǐ lóu,xiào cǐ wō niú lú。
吴中久卜邻,会从故人居。wú zhōng jiǔ bo lín,huì cóng gù rén jū。
荆溪一廛地,傥与求羊俱。jīng xī yī chán dì,tǎng yǔ qiú yáng jù。
屠门过大嚼,一雨喜有馀。tú mén guò dà jué,yī yǔ xǐ yǒu yú。
正恐二三子,联翩蹑云衢。zhèng kǒng èr sān zi,lián piān niè yún qú。
空令千里驾,怅望黄公垆。kōng lìng qiān lǐ jià,chàng wàng huáng gōng lú。

过红梅阁一首

程俱

春风如醇酒,着物物不知。chūn fēng rú chún jiǔ,zhe wù wù bù zhī。
能使死瓦色,化为明艳姿。néng shǐ sǐ wǎ sè,huà wèi míng yàn zī。
寒枯出繁秀,巧与节物期。hán kū chū fán xiù,qiǎo yǔ jié wù qī。
江梅故幽独,绰约不自持。jiāng méi gù yōu dú,chuò yuē bù zì chí。
居然北枝后,迨此白日迟。jū rán běi zhī hòu,dài cǐ bái rì chí。
春风日浩荡,醉色回冰肌。chūn fēng rì hào dàng,zuì sè huí bīng jī。
清妍有馀态,众芳谢凡卑。qīng yán yǒu yú tài,zhòng fāng xiè fán bēi。
凭虚一回睇,俯仰岁月驰。píng xū yī huí dì,fǔ yǎng suì yuè chí。
所恨培雪根,向来岁寒枝。suǒ hèn péi xuě gēn,xiàng lái suì hán zhī。
差池弄芳晚,坐令颜色移。chà chí nòng fāng wǎn,zuò lìng yán sè yí。
颜色故妩媚,幽香无故时。yán sè gù wǔ mèi,yōu xiāng wú gù shí。

周宪之用余送赵子雍诗韵作属德祖及余同作二首

程俱

嗟我涉世路,有如陆推舟。jiē wǒ shè shì lù,yǒu rú lù tuī zhōu。
寻常不可冀,况乃万里流。xún cháng bù kě jì,kuàng nǎi wàn lǐ liú。
安能逐骊騄,超忽十二州。ān néng zhú lí lù,chāo hū shí èr zhōu。
虽然晚闻道,浅瞢如孙休。suī rán wǎn wén dào,qiǎn méng rú sūn xiū。
往者谢五斗,种瓜从故侯。wǎng zhě xiè wǔ dòu,zhǒng guā cóng gù hóu。
家山三亩宅,白首遂首丘。jiā shān sān mǔ zhái,bái shǒu suì shǒu qiū。
一为饥所驱,复作漫浪游。yī wèi jī suǒ qū,fù zuò màn làng yóu。
曲意泯圭角,终然足人尤。qū yì mǐn guī jiǎo,zhōng rán zú rén yóu。
焉知大隐地,亦复怀百忧。yān zhī dà yǐn dì,yì fù huái bǎi yōu。

周宪之用余送赵子雍诗韵作属德祖及余同作二首

程俱

大云吴中士,妙学兼般舟。dà yún wú zhōng shì,miào xué jiān bān zhōu。
笔下走三峡,胸中包九流。bǐ xià zǒu sān xiá,xiōng zhōng bāo jiǔ liú。
考古自坟典,探玄极方州。kǎo gǔ zì fén diǎn,tàn xuán jí fāng zhōu。
别来十五年,邂逅一笑休。bié lái shí wǔ nián,xiè hòu yī xiào xiū。
作书不求闻,取重惟桓侯。zuò shū bù qiú wén,qǔ zhòng wéi huán hóu。
尚北宫独冷,尘埃忘蹠丘。shàng běi gōng dú lěng,chén āi wàng zhí qiū。
尔者稍荐贤,蒲轮遂西游。ěr zhě shāo jiàn xián,pú lún suì xī yóu。
会当君相间,作诗继何尤。huì dāng jūn xiāng jiān,zuò shī jì hé yóu。
遥知市门子,人不堪其忧。yáo zhī shì mén zi,rén bù kān qí yōu。