古诗词

赠别吴忱宣德

程俱

吴公河南守,荐士得贾生。wú gōng hé nán shǒu,jiàn shì dé jiǎ shēng。
伟兹天下士,何止千人英。wěi zī tiān xià shì,hé zhǐ qiān rén yīng。
吴公失名字,功业暧不明。wú gōng shī míng zì,gōng yè ài bù míng。
要非万顷波,莫著横海鲸。yào fēi wàn qǐng bō,mò zhù héng hǎi jīng。
当时好贤意,岂愧勃与婴。dāng shí hǎo xián yì,qǐ kuì bó yǔ yīng。
蔽贤如面墙,自使两目盲。bì xián rú miàn qiáng,zì shǐ liǎng mù máng。
好贤如力穑,穰穰嘉谷成。hǎo xián rú lì sè,ráng ráng jiā gǔ chéng。
至今馀庆在,望著河南城。zhì jīn yú qìng zài,wàng zhù hé nán chéng。
如君岂其裔,乐善莫与京。rú jūn qǐ qí yì,lè shàn mò yǔ jīng。
高门二千石,世德故可评。gāo mén èr qiān shí,shì dé gù kě píng。
平生周旋士,往往凌青冥。píng shēng zhōu xuán shì,wǎng wǎng líng qīng míng。
作吏今十年,读书不求名。zuò lì jīn shí nián,dú shū bù qiú míng。
向来光山政,何异古所称。xiàng lái guāng shān zhèng,hé yì gǔ suǒ chēng。
嗟哉士营己,宁使我负人。jiē zāi shì yíng jǐ,níng shǐ wǒ fù rén。
聊须借汝头,一用朱吾轮。liáo xū jiè rǔ tóu,yī yòng zhū wú lún。
今君乃能尔,所弃如毛尘。jīn jūn nǎi néng ěr,suǒ qì rú máo chén。
故知古贤世,尚见风俗淳。gù zhī gǔ xián shì,shàng jiàn fēng sú chún。
猗予一畸士,落落良可憎。yī yǔ yī jī shì,luò luò liáng kě zēng。
折腰务求合,俗眼竟不青。zhé yāo wù qiú hé,sú yǎn jìng bù qīng。
憧憧九衢内,邂逅盖一倾。chōng chōng jiǔ qú nèi,xiè hòu gài yī qīng。
何从乃知我,顿有交欢情。hé cóng nǎi zhī wǒ,dùn yǒu jiāo huān qíng。
相随若形影,出语见肺膺。xiāng suí ruò xíng yǐng,chū yǔ jiàn fèi yīng。
长安速化地,顽钝终无营。zhǎng ān sù huà dì,wán dùn zhōng wú yíng。
中宵起归思,襆被东南征。zhōng xiāo qǐ guī sī,fú bèi dōng nán zhēng。
投林无择巢,促步无安行。tóu lín wú zé cháo,cù bù wú ān xíng。
宁嫌蕞尔邑,要是众不争。níng xián zuì ěr yì,yào shì zhòng bù zhēng。
纷纷同舍客,聚散两不停。fēn fēn tóng shě kè,jù sàn liǎng bù tíng。
毛子去山色,哦诗对峥嵘。máo zi qù shān sè,ó shī duì zhēng róng。
想见簿领间,烱如九秋鹰。xiǎng jiàn bù lǐng jiān,jiǒng rú jiǔ qiū yīng。
深州戢修翮,题舆重庐陵。shēn zhōu jí xiū hé,tí yú zhòng lú líng。
胸中若悬鉴,圭角不自呈。xiōng zhōng ruò xuán jiàn,guī jiǎo bù zì chéng。
石老故游倦,飘萧数星星。shí lǎo gù yóu juàn,piāo xiāo shù xīng xīng。
崇山古恶地,无乃烦笞榜。chóng shān gǔ è dì,wú nǎi fán chī bǎng。
程翁颇专嘿,两版昼夜扃。chéng wēng pǒ zhuān hēi,liǎng bǎn zhòu yè jiōng。
时时系乌帽,匹马挟二黥。shí shí xì wū mào,pǐ mǎ xié èr qíng。
安知刹那间,一卧不复兴。ān zhī shā nà jiān,yī wò bù fù xīng。
其馀复谁在,谁与交忘形。qí yú fù shuí zài,shuí yǔ jiāo wàng xíng。
去驾虽结辙,来樯竞扬舲。qù jià suī jié zhé,lái qiáng jìng yáng líng。
怀君尚留寓,京尘染裾缨。huái jūn shàng liú yù,jīng chén rǎn jū yīng。
其谁念久要,佐子飞且鸣。qí shuí niàn jiǔ yào,zuǒ zi fēi qiě míng。
况君缁衣后,世故饱所更。kuàng jūn zī yī hòu,shì gù bǎo suǒ gèng。
会当力推挽,横绝非阶升。huì dāng lì tuī wǎn,héng jué fēi jiē shēng。
却顾五湖上,有人方耦耕。què gù wǔ hú shàng,yǒu rén fāng ǒu gēng。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

驻跸扬州以提点刑狱公廨为尚书省礼部在西北隅卷书楼下甲戌年余尝寓止焉今寓直其下有感

程俱

三入南宫更白头,夜寒持被卷书楼。sān rù nán gōng gèng bái tóu,yè hán chí bèi juǎn shū lóu。
那知趼足半天下,投老浮山省旧游。nà zhī jiǎn zú bàn tiān xià,tóu lǎo fú shān shěng jiù yóu。

戏题郭慎求所寄书尾

程俱

老罢归来寄一廛,交亲南北散如烟。lǎo bà guī lái jì yī chán,jiāo qīn nán běi sàn rú yān。
诵君雪暗天涯句,离合升沉二十年。sòng jūn xuě àn tiān yá jù,lí hé shēng chén èr shí nián。

己酉二月二日车驾渡扬子江四日匆遽离镇江余与妻孥徒步趼足饥走至吕城道中口占

程俱

白日无光卷地风,扶携趼足去匆匆。bái rì wú guāng juǎn dì fēng,fú xié jiǎn zú qù cōng cōng。
安知白首干戈里,身寄淮南老小中。ān zhī bái shǒu gàn gē lǐ,shēn jì huái nán lǎo xiǎo zhōng。

题叔问燕文贵雪景二首

程俱

云鼎峰前十九年,醉看银色变山川。yún dǐng fēng qián shí jiǔ nián,zuì kàn yín sè biàn shān chuān。
当时天喜遗身世,知是人间第几天。dāng shí tiān xǐ yí shēn shì,zhī shì rén jiān dì jǐ tiān。

题叔问燕文贵雪景二首

程俱

一壑回环十二峰,茅茨送老白云封。yī hè huí huán shí èr fēng,máo cí sòng lǎo bái yún fēng。
如今尘里看图画,却愧当年邴曼容。rú jīn chén lǐ kàn tú huà,què kuì dāng nián bǐng màn róng。

新作纸屏隆师为作山水笔墨略到而远意有馀戏题此句末句盖取所谓柴门鸟雀噪游子千里至也

程俱

急雨初收山吐云,清溪曲曲抱烟村。jí yǔ chū shōu shān tǔ yún,qīng xī qū qū bào yān cūn。
抛书午枕无人唤,归梦真疑雀噪门。pāo shū wǔ zhěn wú rén huàn,guī mèng zhēn yí què zào mén。

闻家山方丈兰畹滋荣喜而作诗

程俱

崇兰烨烨转光风,林下幽芳一信通。chóng lán yè yè zhuǎn guāng fēng,lín xià yōu fāng yī xìn tōng。
更斸青宴穷窈窕,竹阴浓处莳春丛。gèng zhǔ qīng yàn qióng yǎo tiǎo,zhú yīn nóng chù shí chūn cóng。

会稽喜得家书

程俱

黄耳东来一破颜,直从松竹报平安。huáng ěr dōng lái yī pò yán,zhí cóng sōng zhú bào píng ān。
遥知云顶峰前住,霜鬣风篁六月寒。yáo zhī yún dǐng fēng qián zhù,shuāng liè fēng huáng liù yuè hán。

戏简陆学士宰

程俱

泉石膏肓老更慵,岂堪华发抗尘容。quán shí gāo huāng lǎo gèng yōng,qǐ kān huá fā kàng chén róng。
千岩万壑空图画,遗我壶中第一峰。qiān yán wàn hè kōng tú huà,yí wǒ hú zhōng dì yī fēng。

试端溪石砚偶书二首

程俱

白首重来祇厚颜,有怀端欲向谁传。bái shǒu zhòng lái qí hòu yán,yǒu huái duān yù xiàng shuí chuán。
语言相对都无味,色在蜚鸿落照边。yǔ yán xiāng duì dōu wú wèi,sè zài fēi hóng luò zhào biān。

试端溪石砚偶书二首

程俱

人生当复几两屐,我饮宁须三百杯。rén shēng dāng fù jǐ liǎng jī,wǒ yǐn níng xū sān bǎi bēi。
破砚犹堪磨老境,醉拈椽笔扫霜媒。pò yàn yóu kān mó lǎo jìng,zuì niān chuán bǐ sǎo shuāng méi。

舟行即事二首

程俱

日出千山兰蕙香,清溪一曲转沧浪。rì chū qiān shān lán huì xiāng,qīng xī yī qū zhuǎn cāng làng。
扁舟卧看张云锦,不为春归有底忙。biǎn zhōu wò kàn zhāng yún jǐn,bù wèi chūn guī yǒu dǐ máng。

舟行即事二首

程俱

归帆日日驾春风,夹岸花迎笑脸红。guī fān rì rì jià chūn fēng,jiā àn huā yíng xiào liǎn hóng。
更谢幽禽巧言语,劝人归隐翠微中。gèng xiè yōu qín qiǎo yán yǔ,quàn rén guī yǐn cuì wēi zhōng。

归至山居戏集古句

程俱

终日思归此日归,野人休诵北山移。zhōng rì sī guī cǐ rì guī,yě rén xiū sòng běi shān yí。
且看欲尽花经眼,可忍醒来雨打稀。qiě kàn yù jǐn huā jīng yǎn,kě rěn xǐng lái yǔ dǎ xī。

即事

程俱

云里琤淙十九泉,茅茨深寄白云边。yún lǐ chēng cóng shí jiǔ quán,máo cí shēn jì bái yún biān。
何年断取仇池境,掷过荆吴万里天。hé nián duàn qǔ chóu chí jìng,zhì guò jīng wú wàn lǐ tiān。