古诗词

赠别吴忱宣德

程俱

吴公河南守,荐士得贾生。wú gōng hé nán shǒu,jiàn shì dé jiǎ shēng。
伟兹天下士,何止千人英。wěi zī tiān xià shì,hé zhǐ qiān rén yīng。
吴公失名字,功业暧不明。wú gōng shī míng zì,gōng yè ài bù míng。
要非万顷波,莫著横海鲸。yào fēi wàn qǐng bō,mò zhù héng hǎi jīng。
当时好贤意,岂愧勃与婴。dāng shí hǎo xián yì,qǐ kuì bó yǔ yīng。
蔽贤如面墙,自使两目盲。bì xián rú miàn qiáng,zì shǐ liǎng mù máng。
好贤如力穑,穰穰嘉谷成。hǎo xián rú lì sè,ráng ráng jiā gǔ chéng。
至今馀庆在,望著河南城。zhì jīn yú qìng zài,wàng zhù hé nán chéng。
如君岂其裔,乐善莫与京。rú jūn qǐ qí yì,lè shàn mò yǔ jīng。
高门二千石,世德故可评。gāo mén èr qiān shí,shì dé gù kě píng。
平生周旋士,往往凌青冥。píng shēng zhōu xuán shì,wǎng wǎng líng qīng míng。
作吏今十年,读书不求名。zuò lì jīn shí nián,dú shū bù qiú míng。
向来光山政,何异古所称。xiàng lái guāng shān zhèng,hé yì gǔ suǒ chēng。
嗟哉士营己,宁使我负人。jiē zāi shì yíng jǐ,níng shǐ wǒ fù rén。
聊须借汝头,一用朱吾轮。liáo xū jiè rǔ tóu,yī yòng zhū wú lún。
今君乃能尔,所弃如毛尘。jīn jūn nǎi néng ěr,suǒ qì rú máo chén。
故知古贤世,尚见风俗淳。gù zhī gǔ xián shì,shàng jiàn fēng sú chún。
猗予一畸士,落落良可憎。yī yǔ yī jī shì,luò luò liáng kě zēng。
折腰务求合,俗眼竟不青。zhé yāo wù qiú hé,sú yǎn jìng bù qīng。
憧憧九衢内,邂逅盖一倾。chōng chōng jiǔ qú nèi,xiè hòu gài yī qīng。
何从乃知我,顿有交欢情。hé cóng nǎi zhī wǒ,dùn yǒu jiāo huān qíng。
相随若形影,出语见肺膺。xiāng suí ruò xíng yǐng,chū yǔ jiàn fèi yīng。
长安速化地,顽钝终无营。zhǎng ān sù huà dì,wán dùn zhōng wú yíng。
中宵起归思,襆被东南征。zhōng xiāo qǐ guī sī,fú bèi dōng nán zhēng。
投林无择巢,促步无安行。tóu lín wú zé cháo,cù bù wú ān xíng。
宁嫌蕞尔邑,要是众不争。níng xián zuì ěr yì,yào shì zhòng bù zhēng。
纷纷同舍客,聚散两不停。fēn fēn tóng shě kè,jù sàn liǎng bù tíng。
毛子去山色,哦诗对峥嵘。máo zi qù shān sè,ó shī duì zhēng róng。
想见簿领间,烱如九秋鹰。xiǎng jiàn bù lǐng jiān,jiǒng rú jiǔ qiū yīng。
深州戢修翮,题舆重庐陵。shēn zhōu jí xiū hé,tí yú zhòng lú líng。
胸中若悬鉴,圭角不自呈。xiōng zhōng ruò xuán jiàn,guī jiǎo bù zì chéng。
石老故游倦,飘萧数星星。shí lǎo gù yóu juàn,piāo xiāo shù xīng xīng。
崇山古恶地,无乃烦笞榜。chóng shān gǔ è dì,wú nǎi fán chī bǎng。
程翁颇专嘿,两版昼夜扃。chéng wēng pǒ zhuān hēi,liǎng bǎn zhòu yè jiōng。
时时系乌帽,匹马挟二黥。shí shí xì wū mào,pǐ mǎ xié èr qíng。
安知刹那间,一卧不复兴。ān zhī shā nà jiān,yī wò bù fù xīng。
其馀复谁在,谁与交忘形。qí yú fù shuí zài,shuí yǔ jiāo wàng xíng。
去驾虽结辙,来樯竞扬舲。qù jià suī jié zhé,lái qiáng jìng yáng líng。
怀君尚留寓,京尘染裾缨。huái jūn shàng liú yù,jīng chén rǎn jū yīng。
其谁念久要,佐子飞且鸣。qí shuí niàn jiǔ yào,zuǒ zi fēi qiě míng。
况君缁衣后,世故饱所更。kuàng jūn zī yī hòu,shì gù bǎo suǒ gèng。
会当力推挽,横绝非阶升。huì dāng lì tuī wǎn,héng jué fēi jiē shēng。
却顾五湖上,有人方耦耕。què gù wǔ hú shàng,yǒu rén fāng ǒu gēng。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

彦文见和谨用韵作二首

程俱

知公探理窟,玉检袐琼书。zhī gōng tàn lǐ kū,yù jiǎn bì qióng shū。
宴坐超三界,灵光洞九墟。yàn zuò chāo sān jiè,líng guāng dòng jiǔ xū。
折腰怜五斗,舐痔笑多车。zhé yāo lián wǔ dòu,shì zhì xiào duō chē。
定起时游戏,新诗锦不如。dìng qǐ shí yóu xì,xīn shī jǐn bù rú。

再作述怀

程俱

不作头钱直,徒看万卷书。bù zuò tóu qián zhí,tú kàn wàn juǎn shū。
秋萤羞赫日,潢潦异归墟。qiū yíng xiū hè rì,huáng lǎo yì guī xū。
绝意高门地,真乘下泽车。jué yì gāo mén dì,zhēn chéng xià zé chē。
终年日高卧,岂问夜何如。zhōng nián rì gāo wò,qǐ wèn yè hé rú。

次韵郑大夫半隐亭

程俱

脱屣归来税两轓,信知尘世有萧闲。tuō xǐ guī lái shuì liǎng fān,xìn zhī chén shì yǒu xiāo xián。
幽亭似近郎君谷,捷径知非少室山。yōu tíng shì jìn láng jūn gǔ,jié jìng zhī fēi shǎo shì shān。
岁月优游真得计,风尘憔悴独何颜。suì yuè yōu yóu zhēn dé jì,fēng chén qiáo cuì dú hé yán。
园林日涉仍多趣,坐看云飞鸟倦还。yuán lín rì shè réng duō qù,zuò kàn yún fēi niǎo juàn hái。

哦诗夜坐瓶罍久空无以自劳寄吴兴赵司录江兵曹

程俱

诗成不直一杯水,年大常怀千岁忧。shī chéng bù zhí yī bēi shuǐ,nián dà cháng huái qiān suì yōu。
何须中令能强记,正要将军为破愁。hé xū zhōng lìng néng qiáng jì,zhèng yào jiāng jūn wèi pò chóu。
故人久负丘壑志,公子欲寻梁宋游。gù rén jiǔ fù qiū hè zhì,gōng zi yù xún liáng sòng yóu。
相逢傥有蒲萄渌,肯向西凉博一州。xiāng féng tǎng yǒu pú táo lù,kěn xiàng xī liáng bó yī zhōu。

九日写怀

程俱

节物惊心两鬓华,东篱空绕未开花。jié wù jīng xīn liǎng bìn huá,dōng lí kōng rào wèi kāi huā。
百年将半仕三已,五亩就荒天一涯。bǎi nián jiāng bàn shì sān yǐ,wǔ mǔ jiù huāng tiān yī yá。
岂有白衣来剥啄,亦从乌帽自攲斜。qǐ yǒu bái yī lái bō zhuó,yì cóng wū mào zì qī xié。
真成独坐空搔首,门柳萧萧噪暮鸦。zhēn chéng dú zuò kōng sāo shǒu,mén liǔ xiāo xiāo zào mù yā。

次韵叶翰林见寄

程俱

雅望清班亦醉翁,暂令槐阁曳铃空。yǎ wàng qīng bān yì zuì wēng,zàn lìng huái gé yè líng kōng。
更评他日归贤守,画诺何人称治中。gèng píng tā rì guī xián shǒu,huà nuò hé rén chēng zhì zhōng。
便合追锋来就日,已知投刃有成风。biàn hé zhuī fēng lái jiù rì,yǐ zhī tóu rèn yǒu chéng fēng。
贻书千里兼金意,俎豆常怜断尾雄。yí shū qiān lǐ jiān jīn yì,zǔ dòu cháng lián duàn wěi xióng。

次韵叶翰林见寄

程俱

相望千古一涪翁,还向江湖四壁空。xiāng wàng qiān gǔ yī fú wēng,hái xiàng jiāng hú sì bì kōng。
病目自甘桃李后,野麋难着凤麟中。bìng mù zì gān táo lǐ hòu,yě mí nán zhe fèng lín zhōng。
未成下泽还乡里,且寄穷阎蔽雨风。wèi chéng xià zé hái xiāng lǐ,qiě jì qióng yán bì yǔ fēng。
举世知音常契阔,空悲沉抑为谁雄。jǔ shì zhī yīn cháng qì kuò,kōng bēi chén yì wèi shuí xióng。

傅国华从使辽东已事还朝拙诗送别

程俱

夫君胸次有天游,笑指沧溟寄一沤。fū jūn xiōng cì yǒu tiān yóu,xiào zhǐ cāng míng jì yī ōu。
正使叩舷歌小海,不妨安席咏洪流。zhèng shǐ kòu xián gē xiǎo hǎi,bù fáng ān xí yǒng hóng liú。
翩翩聊试千金学,刺刺应惭万里侯。piān piān liáo shì qiān jīn xué,cì cì yīng cán wàn lǐ hóu。
归袖飘然望华阙,独留珠玉照遐幽。guī xiù piāo rán wàng huá quē,dú liú zhū yù zhào xiá yōu。

傅国华从使辽东已事还朝拙诗送别

程俱

向来南北叹流年,十载相逢走道边。xiàng lái nán běi tàn liú nián,shí zài xiāng féng zǒu dào biān。
作佛顿惭灵运后,着鞭犹恐祖生先。zuò fú dùn cán líng yùn hòu,zhe biān yóu kǒng zǔ shēng xiān。
弹冠岂欲夸三组,负耒还思受一廛。dàn guān qǐ yù kuā sān zǔ,fù lěi hái sī shòu yī chán。
默计此身端未了,别怀撩乱故依然。mò jì cǐ shēn duān wèi le,bié huái liāo luàn gù yī rán。

穷居苦雨

程俱

慢肤便腹转疏慵,睡足茅檐目过鸿。màn fū biàn fù zhuǎn shū yōng,shuì zú máo yán mù guò hóng。
墨客纵令三尺喙,木奴何似十年功。mò kè zòng lìng sān chǐ huì,mù nú hé shì shí nián gōng。
门前罗雀非吾病,灶底生蛙不世穷。mén qián luó què fēi wú bìng,zào dǐ shēng wā bù shì qióng。
旧雨未干新雨涨,可怜愁绝力田翁。jiù yǔ wèi gàn xīn yǔ zhǎng,kě lián chóu jué lì tián wēng。

谢张敏叔饷陆子泉

程俱

接舆叩木狂歌处,犹有清泉出翠微。jiē yú kòu mù kuáng gē chù,yóu yǒu qīng quán chū cuì wēi。
不学痴人供水递,肯分馀润及柴扉。bù xué chī rén gōng shuǐ dì,kěn fēn yú rùn jí chái fēi。
七瓯已办煎茶厄,三咽能忘啜菽饥。qī ōu yǐ bàn jiān chá è,sān yàn néng wàng chuài shū jī。
身寄吴门声利窟,更思冰洞濯尘衣。shēn jì wú mén shēng lì kū,gèng sī bīng dòng zhuó chén yī。

张敏叔得请谢事钦俯高躅因成口号

程俱

富贵纷纷有底难,乘时如探橐中丸。fù guì fēn fēn yǒu dǐ nán,chéng shí rú tàn tuó zhōng wán。
高人不啻昙华见,晚节谁为赵璧完。gāo rén bù chì tán huá jiàn,wǎn jié shuí wèi zhào bì wán。
且喜芝兰俱秀发,不嫌松桂愈清寒。qiě xǐ zhī lán jù xiù fā,bù xián sōng guì yù qīng hán。
他年仄席思耆旧,矍铄犹能一据鞍。tā nián zè xí sī qí jiù,jué shuò yóu néng yī jù ān。

晚雨菊

程俱

异质宁当杂众芳,故留寒颍度微霜。yì zhì níng dāng zá zhòng fāng,gù liú hán yǐng dù wēi shuāng。
三锾何必分灵树,九畹那能擅国香。sān huán hé bì fēn líng shù,jiǔ wǎn nà néng shàn guó xiāng。
不惜繁英供夕饵,肯持佳色媚朝阳。bù xī fán yīng gōng xī ěr,kěn chí jiā sè mèi cháo yáng。
径须移奉华堂燕,路草多应愧久妨。jìng xū yí fèng huá táng yàn,lù cǎo duō yīng kuì jiǔ fáng。

叶内相

程俱

向来英妙压鳌头,去国三年白鬓秋。xiàng lái yīng miào yā áo tóu,qù guó sān nián bái bìn qiū。
萧傅岂烦更吏治,贾生元自赞皇猷。xiāo fù qǐ fán gèng lì zhì,jiǎ shēng yuán zì zàn huáng yóu。
高文已得江山助,远业宁为管晏留。gāo wén yǐ dé jiāng shān zhù,yuǎn yè níng wèi guǎn yàn liú。
闻说云亭已除地,正须椽笔纪鸿休。wén shuō yún tíng yǐ chú dì,zhèng xū chuán bǐ jì hóng xiū。

江仲嘉仕吴兴雅重道场山长老惠颜仲嘉之柩以八月十五日至山下颜以是日告寂

程俱

道人非复世间情,居士空留身后名。dào rén fēi fù shì jiān qíng,jū shì kōng liú shēn hòu míng。
共拟凌云成一笑,不妨乘月话三生。gòng nǐ líng yún chéng yī xiào,bù fáng chéng yuè huà sān shēng。
桐乡定有蝉衣在,葱岭遥知虎锡鸣。tóng xiāng dìng yǒu chán yī zài,cōng lǐng yáo zhī hǔ xī míng。
耿耿幽怀无处写,眼中泉石记经行。gěng gěng yōu huái wú chù xiě,yǎn zhōng quán shí jì jīng xíng。
5971234567»