古诗词

代少卿和王宣徽游崇福宫

程颢

睿祖开真宇,祥光下紫微。ruì zǔ kāi zhēn yǔ,xiáng guāng xià zǐ wēi。
威容凝粹穆,仙仗俨周围。wēi róng níng cuì mù,xiān zhàng yǎn zhōu wéi。
嗣圣严追奉,神游遂此归。sì shèng yán zhuī fèng,shén yóu suì cǐ guī。
冕旒临秘殿,天日照西畿。miǎn liú lín mì diàn,tiān rì zhào xī jī。
朱凤衔星盖,清童护玉衣。zhū fèng xián xīng gài,qīng tóng hù yù yī。
鹤笙鸣远吹,珠蕊弄晴晖。hè shēng míng yuǎn chuī,zhū ruǐ nòng qíng huī。
瑶草春常在,琼霜晓未晞。yáo cǎo chūn cháng zài,qióng shuāng xiǎo wèi xī。
木文灵像出,太一醴泉飞。mù wén líng xiàng chū,tài yī lǐ quán fēi。
醮夕思飙驭,香晨望绛闱。jiào xī sī biāo yù,xiāng chén wàng jiàng wéi。
衰迟愧宫职,萧洒自忘机。shuāi chí kuì gōng zhí,xiāo sǎ zì wàng jī。
程颢

程颢

程颢(1032-1085), 北宋哲学家、教育家、北宋理学的奠基者。字伯淳,学者称明道先生。洛阳(今属河南)人。神宗朝任太子中允监察御史里行。反对王安石新政。提出“天者理也”和“只心便是天,尽之便知性”的命题,认为“仁者浑然与物同体,义礼知信皆仁也”,识得此理,便须“以诚敬存之”(同上)。倡导“传心”说。承认“天地万物之理,无独必有对”。程颢学说在理学发展史上占有重要地位,后来为朱熹所继承和发展,世称程朱学派。其亲撰及后人集其言论所编的著述书籍,收入《二程全书》。 程颢的作品>>

猜您喜欢

环翠亭

程颢

城居不见万山重,因起高亭破远空。chéng jū bù jiàn wàn shān zhòng,yīn qǐ gāo tíng pò yuǎn kōng。
虚旷直疑天宇外,周旋如在画屏中。xū kuàng zhí yí tiān yǔ wài,zhōu xuán rú zài huà píng zhōng。
凝岚散蔼层层出,削玉排青面面同。níng lán sàn ǎi céng céng chū,xuē yù pái qīng miàn miàn tóng。
暂得登临已忘去,四时佳致属贤公。zàn dé dēng lín yǐ wàng qù,sì shí jiā zhì shǔ xián gōng。

象戏

程颢

大都博奕皆戏剧,象戏翻能学用兵。dà dōu bó yì jiē xì jù,xiàng xì fān néng xué yòng bīng。
车马尚存周战法,偏裨兼备汉官名。chē mǎ shàng cún zhōu zhàn fǎ,piān bì jiān bèi hàn guān míng。
中权八面将军重,河外尖斜步卒轻。zhōng quán bā miàn jiāng jūn zhòng,hé wài jiān xié bù zú qīng。
却凭纹楸聊自笑,雄如刘项亦闲争。què píng wén qiū liáo zì xiào,xióng rú liú xiàng yì xián zhēng。

和家君早寒之什

程颢

满地清霜结晓寒,平明飞霰洒柴关。mǎn dì qīng shuāng jié xiǎo hán,píng míng fēi xiàn sǎ chái guān。
乍凭酒力温肌骨,陡觉风威著面颜。zhà píng jiǔ lì wēn jī gǔ,dǒu jué fēng wēi zhù miàn yán。
闾里相呼泥北户,牛羊收牧下前山。lǘ lǐ xiāng hū ní běi hù,niú yáng shōu mù xià qián shān。
急须趁日藏薪炭,冻后高枝不易攀。jí xū chèn rì cáng xīn tàn,dòng hòu gāo zhī bù yì pān。

和咏草

程颢

渐觉东皇意思匀,陈根初动夜来新。jiàn jué dōng huáng yì sī yún,chén gēn chū dòng yè lái xīn。
忽惊平地有轻绿,已盖六街无旧尘。hū jīng píng dì yǒu qīng lǜ,yǐ gài liù jiē wú jiù chén。
莫为枯荣吟野草,且怜愁醉柅香轮。mò wèi kū róng yín yě cǎo,qiě lián chóu zuì nǐ xiāng lún。
诗人空怨王孙远,极目萋萋又一春。shī rén kōng yuàn wáng sūn yuǎn,jí mù qī qī yòu yī chūn。

和邵尧夫打乖吟二首

程颢

打乖非是要安身,道大方能混世尘。dǎ guāi fēi shì yào ān shēn,dào dà fāng néng hùn shì chén。
陋巷一生颜氏乐,清风千古伯夷贫。lòu xiàng yī shēng yán shì lè,qīng fēng qiān gǔ bó yí pín。
客求墨妙多携卷,天为诗豪剩借春。kè qiú mò miào duō xié juǎn,tiān wèi shī háo shèng jiè chūn。
尽把笑谈亲俗子,德容犹足慰乡人。jǐn bǎ xiào tán qīn sú zi,dé róng yóu zú wèi xiāng rén。

和邵尧夫打乖吟二首

程颢

圣贤事业本经纶,肯为巢由继后尘。shèng xián shì yè běn jīng lún,kěn wèi cháo yóu jì hòu chén。
三币未回伊尹志,万钟难换子舆贫。sān bì wèi huí yī yǐn zhì,wàn zhōng nán huàn zi yú pín。
且因经世藏千古,已占西轩度十春。qiě yīn jīng shì cáng qiān gǔ,yǐ zhàn xī xuān dù shí chūn。
时止时行皆有命,先生不是打乖人。shí zhǐ shí xíng jiē yǒu mìng,xiān shēng bù shì dǎ guāi rén。

和尧夫首尾吟

程颢

先生非是爱吟诗,为要形容至乐时。xiān shēng fēi shì ài yín shī,wèi yào xíng róng zhì lè shí。
醉里乾坤都寓物,闲来风月更输谁。zuì lǐ qián kūn dōu yù wù,xián lái fēng yuè gèng shū shuí。
死生有命人何与,消长随时我不悲。sǐ shēng yǒu mìng rén hé yǔ,xiāo zhǎng suí shí wǒ bù bēi。
直到希夷无事处,先生非是爱吟诗。zhí dào xī yí wú shì chù,xiān shēng fēi shì ài yín shī。

和尧夫西街之什二首

程颢

先生相与赏西街,小子亲携几杖来。xiān shēng xiāng yǔ shǎng xī jiē,xiǎo zi qīn xié jǐ zhàng lái。
行次每容参剧论,坐隅还许侍馀杯。xíng cì měi róng cān jù lùn,zuò yú hái xǔ shì yú bēi。
槛前流水心同乐,林外青山眼重开。kǎn qián liú shuǐ xīn tóng lè,lín wài qīng shān yǎn zhòng kāi。
时泰身闲难两得,直须乘兴数追陪。shí tài shēn xián nán liǎng dé,zhí xū chéng xīng shù zhuī péi。

和尧夫西街之什二首

程颢

先生高蹈隐西街,风月犹牵赋咏才。xiān shēng gāo dǎo yǐn xī jiē,fēng yuè yóu qiān fù yǒng cái。
暂到邻家赏池馆,便将佳句写琼瑰。zàn dào lín jiā shǎng chí guǎn,biàn jiāng jiā jù xiě qióng guī。
壮图已让心先快,剧韵仍降字占挼。zhuàng tú yǐ ràng xīn xiān kuài,jù yùn réng jiàng zì zhàn ruá。
只有一条夸大甚,水边曾未两三杯。zhǐ yǒu yī tiáo kuā dà shén,shuǐ biān céng wèi liǎng sān bēi。

游月陂

程颢

月陂堤上四徘徊,北有中天百尺台。yuè bēi dī shàng sì pái huái,běi yǒu zhōng tiān bǎi chǐ tái。
万物已随秋气改,一樽聊为晚凉开。wàn wù yǐ suí qiū qì gǎi,yī zūn liáo wèi wǎn liáng kāi。
水心云影闲相照,林下泉声静自来。shuǐ xīn yún yǐng xián xiāng zhào,lín xià quán shēng jìng zì lái。
世事无端何足计,但逢佳日约重陪。shì shì wú duān hé zú jì,dàn féng jiā rì yuē zhòng péi。

九日访张子直承出看花戏书学舍五首

程颢

平日邀相见,过门又不逢。píng rì yāo xiāng jiàn,guò mén yòu bù féng。
贪随看花伴,应笑我龙钟。tān suí kàn huā bàn,yīng xiào wǒ lóng zhōng。

九日访张子直承出看花戏书学舍五首

程颢

下马问老仆,言公赏花去。xià mǎ wèn lǎo pū,yán gōng shǎng huā qù。
只在近园中,业深不知处。zhǐ zài jìn yuán zhōng,yè shēn bù zhī chù。

九日访张子直承出看花戏书学舍五首

程颢

须知春色醲于酒,醉得游人意自狂。xū zhī chūn sè nóng yú jiǔ,zuì dé yóu rén yì zì kuáng。
直使华颠老公子,看花争入少年场。zhí shǐ huá diān lǎo gōng zi,kàn huā zhēng rù shǎo nián chǎng。

九日访张子直承出看花戏书学舍五首

程颢

贪花自是少年事,沉酒定嫌醒者非。tān huā zì shì shǎo nián shì,chén jiǔ dìng xián xǐng zhě fēi。
顾我疏慵老山野,却骑归马背斜晖。gù wǒ shū yōng lǎo shān yě,què qí guī mǎ bèi xié huī。

九日访张子直承出看花戏书学舍五首

程颢

桃李飘零杏子青,满城车马响春霆。táo lǐ piāo líng xìng zi qīng,mǎn chéng chē mǎ xiǎng chūn tíng。
就中得意张公子,十日花前醉不醒。jiù zhōng dé yì zhāng gōng zi,shí rì huā qián zuì bù xǐng。
561234