古诗词

沁园春·口

曹鉴冰

小颗含春,那许盘中,樱桃斗鲜。xiǎo kē hán chūn,nà xǔ pán zhōng,yīng táo dòu xiān。
为粉香匀靥,微粘花露,彩毫描黛,淡吮松烟。wèi fěn xiāng yún yè,wēi zhān huā lù,cǎi háo miáo dài,dàn shǔn sōng yān。
凤管调来,鹅笙炙去,一曲清歌莺溜圆。fèng guǎn diào lái,é shēng zhì qù,yī qū qīng gē yīng liū yuán。
评茶味,任瓷磁深浅,尝尽甘泉。píng chá wèi,rèn cí cí shēn qiǎn,cháng jǐn gān quán。
休随梁燕呢喃。xiū suí liáng yàn ne nán。
且教语鹦哥铁马前。qiě jiào yǔ yīng gē tiě mǎ qián。
爱瓜犀难见,茜凝羞郑,丁香半露,猩滴惊樊。ài guā xī nán jiàn,qiàn níng xiū zhèng,dīng xiāng bàn lù,xīng dī jīng fán。
懒嚼红茸,愁沾绿蚁,惯使纤纤剔未闲。lǎn jué hóng rōng,chóu zhān lǜ yǐ,guàn shǐ xiān xiān tī wèi xián。
移情处,在轻轻一笑,百媚嫣然。yí qíng chù,zài qīng qīng yī xiào,bǎi mèi yān rán。

曹鉴冰

曹鉴冰,清代画家。女,字苇坚,号月娥。出身于诗画世家,遂亦工诗词、书画,被誉为有淑真、仲姬之风。长适同邑张曰瑚。甚为时人所重,称为“苇坚先生”。著有《绣余试砚词》、《清闺吟》等。 曹鉴冰的作品>>

猜您喜欢

松风

曹鉴冰

飘入岩松里,纷纷分外清。piāo rù yán sōng lǐ,fēn fēn fēn wài qīng。
纵非陶宰相,听去亦怡情。zòng fēi táo zǎi xiāng,tīng qù yì yí qíng。

莲花

曹鉴冰

红藕花开夏日长,薰风吹动满湖香。hóng ǒu huā kāi xià rì zhǎng,xūn fēng chuī dòng mǎn hú xiāng。
清标自合称君子,却把姿容比六郎。qīng biāo zì hé chēng jūn zi,què bǎ zī róng bǐ liù láng。

送愁次秋山韵

曹鉴冰

乘人闲处即相缠,紧压双眉太可怜。chéng rén xián chù jí xiāng chán,jǐn yā shuāng méi tài kě lián。
不是无情送君别,再留惟恐损春妍。bù shì wú qíng sòng jūn bié,zài liú wéi kǒng sǔn chūn yán。

曹鉴冰

撩烟拂雨画桥边,日送行人剧可怜。liāo yān fú yǔ huà qiáo biān,rì sòng xíng rén jù kě lián。
更恨西风斜照里,摧残犹带一声蝉。gèng hèn xī fēng xié zhào lǐ,cuī cán yóu dài yī shēng chán。
1912