古诗词

再和倒韵

苏颂

新植苍筤竹,欣欣若感知。xīn zhí cāng láng zhú,xīn xīn ruò gǎn zhī。
日阴纷展盖,风韵巧吹篪。rì yīn fēn zhǎn gài,fēng yùn qiǎo chuī chí。
幸对人潇洒,兼依地坦夷。xìng duì rén xiāo sǎ,jiān yī dì tǎn yí。
二年官此者,一日可忘之。èr nián guān cǐ zhě,yī rì kě wàng zhī。
抱节疏仍密,交柯挺复攲。bào jié shū réng mì,jiāo kē tǐng fù qī。
丛生相友善,特立甚矜持。cóng shēng xiāng yǒu shàn,tè lì shén jīn chí。
长处苔微破,看来露亦披。zhǎng chù tái wēi pò,kàn lái lù yì pī。
凤姿聊侧翅,蛇变但存皮。fèng zī liáo cè chì,shé biàn dàn cún pí。
莫作恂兵伐,留为介杖骑。mò zuò xún bīng fá,liú wèi jiè zhàng qí。
雪霜饶欲冒,雨露已先滋。xuě shuāng ráo yù mào,yǔ lù yǐ xiān zī。
初见犹齐架,俄惊渐出篱。chū jiàn yóu qí jià,é jīng jiàn chū lí。
中虚缘物性,外劲是天姿。zhōng xū yuán wù xìng,wài jìn shì tiān zī。
比亩虽云少,成林亦未迟。bǐ mǔ suī yún shǎo,chéng lín yì wèi chí。
庙丘当见采,栝羽岂劳施。miào qiū dāng jiàn cǎi,guā yǔ qǐ láo shī。
鹊尾冠须制,鹓雏食可期。què wěi guān xū zhì,yuān chú shí kě qī。
拂云思柏悦,盈畹笑兰衰。fú yún sī bǎi yuè,yíng wǎn xiào lán shuāi。
任土前书贵,名园此地宜。rèn tǔ qián shū guì,míng yuán cǐ dì yí。
纵难听嶰管,肯学唱巴枝。zòng nán tīng xiè guǎn,kěn xué chàng bā zhī。
既许亲斋几,宁辞局甃墀。jì xǔ qīn zhāi jǐ,níng cí jú zhòu chí。
更烦勤爱护,有用在他时。gèng fán qín ài hù,yǒu yòng zài tā shí。
苏颂

苏颂

宋泉州同安人,徙居丹阳,字子容。苏绅子。仁宗庆历二年进士。知江宁。皇祐五年召试馆阁校勘,同知太常礼院。迁集贤校理,编定书籍。英宗即位,为度支判官。神宗立,擢知制诰,知审刑院,因奏李定拜官不合章法,落知制诰,出知婺州。元丰初,权知开封府,改沧州。奉旨编纂《鲁卫信录》。哲宗元祐初,除吏部尚书兼侍读,以邃于律历提举研制新浑仪。元祐七年拜右仆射兼中书侍郎,为相务使百官守法遵职,量能授任。后罢知扬州,徙河南。绍圣末致仕。有《苏魏公集》、《新仪象法要》、《本草图经》。 苏颂的作品>>

猜您喜欢

和张少卿过德清忆郎中五弟

苏颂

平昔知君兄弟名,籍随廉茂策通经。píng xī zhī jūn xiōng dì míng,jí suí lián mào cè tōng jīng。
已伤荆木一枝折,重过桐乡双泪零。yǐ shāng jīng mù yī zhī zhé,zhòng guò tóng xiāng shuāng lèi líng。
朝见鹡鸰诗思苦,夜听鸿雁睡魂醒。cháo jiàn jí líng shī sī kǔ,yè tīng hóng yàn shuì hún xǐng。
近闻阮巷有才子,异日轩昂看拾青。jìn wén ruǎn xiàng yǒu cái zi,yì rì xuān áng kàn shí qīng。

和张仲巽过瀛州感旧

苏颂

览君关外感怀篇,重到藩城倍怆然。lǎn jūn guān wài gǎn huái piān,zhòng dào fān chéng bèi chuàng rán。
岂为宦游无定止,却思世故易推迁。qǐ wèi huàn yóu wú dìng zhǐ,què sī shì gù yì tuī qiān。
流年忽复龙周纪,急景仍逢雁去燕。liú nián hū fù lóng zhōu jì,jí jǐng réng féng yàn qù yàn。
物是人非重惆怅,空馀陈迹吏民传。wù shì rén fēi zhòng chóu chàng,kōng yú chén jì lì mín chuán。

和安抚王临骐骥见寄

苏颂

十月河滨土未干,行人裘褐苦沾汗。shí yuè hé bīn tǔ wèi gàn,xíng rén qiú hè kǔ zhān hàn。
边侯顾遇劳纡轸,驿舍留连暂憩鞍。biān hóu gù yù láo yū zhěn,yì shě liú lián zàn qì ān。
义贯雪霜松操古,气凌星斗剑光寒。yì guàn xuě shuāng sōng cāo gǔ,qì líng xīng dòu jiàn guāng hán。
待君早晚功名就,重约虚斋论隐桓。dài jūn zǎo wǎn gōng míng jiù,zhòng yuē xū zhāi lùn yǐn huán。

和王大观寄张仲巽

苏颂

内使名卿话昔游,高谈术略气横秋。nèi shǐ míng qīng huà xī yóu,gāo tán shù lüè qì héng qiū。
边亭一别嗟淹久,故眼相看重唱酬。biān tíng yī bié jiē yān jiǔ,gù yǎn xiāng kàn zhòng chàng chóu。
旧德朝端方见用,清才关外苦难留。jiù dé cháo duān fāng jiàn yòng,qīng cái guān wài kǔ nán liú。
腰间鞶绶频加宠,几见新头代故头。yāo jiān pán shòu pín jiā chǒng,jǐ jiàn xīn tóu dài gù tóu。

初过白沟北望燕山

苏颂

青山如壁地如盘,千里耕桑一望宽。qīng shān rú bì dì rú pán,qiān lǐ gēng sāng yī wàng kuān。
虞帝肇州疆域广,汉家封国册书完。yú dì zhào zhōu jiāng yù guǎng,hàn jiā fēng guó cè shū wán。
因循天宝兴戎易,痛惜雍熙出将难。yīn xún tiān bǎo xīng róng yì,tòng xī yōng xī chū jiāng nán。
今日圣朝恢远略,偃兵为义一隅安。jīn rì shèng cháo huī yuǎn lüè,yǎn bīng wèi yì yī yú ān。

奚山道中

苏颂

山路萦回极险难,才经深涧又高原。shān lù yíng huí jí xiǎn nán,cái jīng shēn jiàn yòu gāo yuán。
顺风冲激还吹面,滟水坚凝几败辕。shùn fēng chōng jī hái chuī miàn,yàn shuǐ jiān níng jǐ bài yuán。
岩下有时逢虎迹,马前频听异华言。yán xià yǒu shí féng hǔ jì,mǎ qián pín tīng yì huá yán。
使行劳苦诚无惮,所喜殊方识汉恩。shǐ xíng láo kǔ chéng wú dàn,suǒ xǐ shū fāng shí hàn ēn。

和晨发柳河馆憩长源邮舍

苏颂

君逢嘉景思如泉,欲和惭无笔似椽。jūn féng jiā jǐng sī rú quán,yù hé cán wú bǐ shì chuán。
山谷水多流乳石,旃裘人鲜被纯绵。shān gǔ shuǐ duō liú rǔ shí,zhān qiú rén xiān bèi chún mián。
服章几类南冠系,星土难分列宿躔。fú zhāng jǐ lèi nán guān xì,xīng tǔ nán fēn liè sù chán。
安得华风变殊俗,免教辛有叹伊川。ān dé huá fēng biàn shū sú,miǎn jiào xīn yǒu tàn yī chuān。

和就日馆

苏颂

戎疆迢递戴星行,驿骑奔驰刺火迎。róng jiāng tiáo dì dài xīng xíng,yì qí bēn chí cì huǒ yíng。
人向万山峰外过,月从双石岭间生。rén xiàng wàn shān fēng wài guò,yuè cóng shuāng shí lǐng jiān shēng。
马蹄看即三千里,客舍今逾四十程。mǎ tí kàn jí sān qiān lǐ,kè shě jīn yú sì shí chéng。
每念皇华承命重,愧无才誉副群情。měi niàn huáng huá chéng mìng zhòng,kuì wú cái yù fù qún qíng。

和神水馆逢齐叶二国信

苏颂

几旬驰传困风埃,忽听南轺病眼开。jǐ xún chí chuán kùn fēng āi,hū tīng nán yáo bìng yǎn kāi。
千里边疆难际遇,一封京信况同来。qiān lǐ biān jiāng nán jì yù,yī fēng jīng xìn kuàng tóng lái。
论情不异声投谷,适遇过于渴望梅。lùn qíng bù yì shēng tóu gǔ,shì yù guò yú kě wàng méi。
谈笑未经催命驾,归心虽切且徘徊。tán xiào wèi jīng cuī mìng jià,guī xīn suī qiè qiě pái huái。

使回蹉榆林侵夜至宿馆

苏颂

使还兼道趣南辕,朝出沙陀暮水村。shǐ hái jiān dào qù nán yuán,cháo chū shā tuó mù shuǐ cūn。
雪岭迢遥人自少,冰天凄惨日长昏。xuě lǐng tiáo yáo rén zì shǎo,bīng tiān qī cǎn rì zhǎng hūn。
鸦闻宿舍惊如闹,马识归途去似奔。yā wén sù shě jīng rú nào,mǎ shí guī tú qù shì bēn。
屈指开年到京阙,梦魂先向九重阍。qū zhǐ kāi nián dào jīng quē,mèng hún xiān xiàng jiǔ zhòng hūn。

和富谷馆书事

苏颂

迢迢归驭指榆津,日日西风起塞尘。tiáo tiáo guī yù zhǐ yú jīn,rì rì xī fēng qǐ sāi chén。
沙底暗冰频踠马,岭头危径罕逢人。shā dǐ àn bīng pín wǎn mǎ,lǐng tóu wēi jìng hǎn féng rén。
客心牢落偏多感,天意融怡渐发春。kè xīn láo luò piān duō gǎn,tiān yì róng yí jiàn fā chūn。
珍重诗翁饶藻思,剪裁风物见长新。zhēn zhòng shī wēng ráo zǎo sī,jiǎn cái fēng wù jiàn zhǎng xīn。

和过打造部落

苏颂

奚夷居落瞰重林,背倚苍崖面曲浔。xī yí jū luò kàn zhòng lín,bèi yǐ cāng yá miàn qū xún。
涧水逢春犹积冻,山云无雨亦常阴。jiàn shuǐ féng chūn yóu jī dòng,shān yún wú yǔ yì cháng yīn。
田塍开垦随高下,樵路攀缘极险深。tián chéng kāi kěn suí gāo xià,qiáo lù pān yuán jí xiǎn shēn。
汉节经过人竞看,忻忻如有慕华心。hàn jié jīng guò rén jìng kàn,xīn xīn rú yǒu mù huá xīn。

新岁五十始觉衰悴因书长句奉呈仲巽少卿

苏颂

始衰心事自堪嗟,但觉光阴似转车。shǐ shuāi xīn shì zì kān jiē,dàn jué guāng yīn shì zhuǎn chē。
白傅开经五秩满,仲尼学易数年加。bái fù kāi jīng wǔ zhì mǎn,zhòng ní xué yì shù nián jiā。
负薪筋力诚难强,报国功名事转赊。fù xīn jīn lì chéng nán qiáng,bào guó gōng míng shì zhuǎn shē。
若问信书何所得,乐天知命任生涯。ruò wèn xìn shū hé suǒ dé,lè tiān zhī mìng rèn shēng yá。

某奉使过北都奉陪司徒侍中潞国公雅集堂宴会开怀纵谈形于善谑因道魏收有逋峭难为之语人多不知逋峭何谓宋元宪公云事见木经盖梁上小柱名取有折势之义耳文人多用近语而未及此辄借斯语抒为短章以纪一席之事缮写献呈

苏颂

高燕初陪听拊髀,清谭仍许奉挥犀。gāo yàn chū péi tīng fǔ bì,qīng tán réng xǔ fèng huī xī。
自知伯起难逋峭,不比淳于善滑稽。zì zhī bó qǐ nán bū qiào,bù bǐ chún yú shàn huá jī。
舞奏未终花十八,酒行先困玉东西。wǔ zòu wèi zhōng huā shí bā,jiǔ xíng xiān kùn yù dōng xī。
荷公德度容狂简,故敢忘怀去町畦。hé gōng dé dù róng kuáng jiǎn,gù gǎn wàng huái qù tīng qí。

某向忝使辽于今十稔再过古北感事言怀奉呈姚同事阁使

苏颂

曾到临潢已十龄,今朝复忝建旃行。céng dào lín huáng yǐ shí líng,jīn cháo fù tiǎn jiàn zhān xíng。
正当胡虏百年运,又过秦王万里城。zhèng dāng hú lǔ bǎi nián yùn,yòu guò qín wáng wàn lǐ chéng。
尽日据鞍消髀肉,通宵闻柝厌风声。jǐn rì jù ān xiāo bì ròu,tōng xiāo wén tuò yàn fēng shēng。
自非充国图方略,但致金缯慰远氓。zì fēi chōng guó tú fāng lüè,dàn zhì jīn zēng wèi yuǎn máng。