古诗词

岁暮书事十二首

张耒

壮心常许国,平日讨论兵。zhuàng xīn cháng xǔ guó,píng rì tǎo lùn bīng。
天地身将老,山河意欲惊。tiān dì shēn jiāng lǎo,shān hé yì yù jīng。
病多缘痛饮,吟苦更伤情。bìng duō yuán tòng yǐn,yín kǔ gèng shāng qíng。
斗酒新丰市,何人问马生。dòu jiǔ xīn fēng shì,hé rén wèn mǎ shēng。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

淮阳

张耒

淮阳古帝墟,鄙夫少所游。huái yáng gǔ dì xū,bǐ fū shǎo suǒ yóu。
最爱城西路,槐榆拱高秋。zuì ài chéng xī lù,huái yú gǒng gāo qiū。
城下古濠水,清澄泓不流。chéng xià gǔ háo shuǐ,qīng chéng hóng bù liú。
嗟哉始封君,千古留一丘。jiē zāi shǐ fēng jūn,qiān gǔ liú yī qiū。
西风臛新兔,鱼鳖亦易求。xī fēng huò xīn tù,yú biē yì yì qiú。
谷穗如垂珠,松林风飕飕。gǔ suì rú chuí zhū,sōng lín fēng sōu sōu。
异乡仍谪官,一步九回头。yì xiāng réng zhé guān,yī bù jiǔ huí tóu。
何时守一廛,白首自锄耰。hé shí shǒu yī chán,bái shǒu zì chú yōu。

新开北原

张耒

山深草木多,春夏废剪剔。shān shēn cǎo mù duō,chūn xià fèi jiǎn tī。
北原有高溪,经岁不蹑屐。běi yuán yǒu gāo xī,jīng suì bù niè jī。
阴根走重险,飞蔓密如织。yīn gēn zǒu zhòng xiǎn,fēi màn mì rú zhī。
交柯不容鸟,老蘖顽若石。jiāo kē bù róng niǎo,lǎo niè wán ruò shí。
由兹废登眺,幽致莽萧瑟。yóu zī fèi dēng tiào,yōu zhì mǎng xiāo sè。
杖藜每独往,驻立为叹息。zhàng lí měi dú wǎng,zhù lì wèi tàn xī。
穷秋九月衰,霜过万叶赤。qióng qiū jiǔ yuè shuāi,shuāng guò wàn yè chì。
北风始驱除,蒙翳遭搏击。běi fēng shǐ qū chú,méng yì zāo bó jī。
乘时集吾徒,斤斧必谨饬。chéng shí jí wú tú,jīn fǔ bì jǐn chì。
攀缘穷剪伐,上下恣搜剔。pān yuán qióng jiǎn fá,shàng xià zì sōu tī。
霜芒落劲节,巨斸剖坚植。shuāng máng luò jìn jié,jù zhǔ pōu jiān zhí。
蛟龙脱鳞须,犀兕遗骨革。jiāo lóng tuō lín xū,xī sì yí gǔ gé。
薪蒸不足道,椽栋固委积。xīn zhēng bù zú dào,chuán dòng gù wěi jī。
纷纭一日劳,既暮岩薮辟。fēn yún yī rì láo,jì mù yán sǒu pì。
寒篁露幽翠,佳木呈秀色。hán huáng lù yōu cuì,jiā mù chéng xiù sè。
高台忽平敞,快步失荆棘。gāo tái hū píng chǎng,kuài bù shī jīng jí。
巉巉女几峰,次第见晴碧。chán chán nǚ jǐ fēng,cì dì jiàn qíng bì。
遥村暮烟合,乌鸟寒寂历。yáo cūn mù yān hé,wū niǎo hán jì lì。
纵横目前景,指顾归咫尺。zòng héng mù qián jǐng,zhǐ gù guī zhǐ chǐ。
兹焉遂忘返,渐可携尊席。zī yān suì wàng fǎn,jiàn kě xié zūn xí。
人间有能事,功效在勤力。rén jiān yǒu néng shì,gōng xiào zài qín lì。
恶深当痛治,秽尽善斯得。è shēn dāng tòng zhì,huì jǐn shàn sī dé。
经年滞穷谷,庶以娱朝夕。jīng nián zhì qióng gǔ,shù yǐ yú cháo xī。
题诗寄初终,抚事心有激。tí shī jì chū zhōng,fǔ shì xīn yǒu jī。

春游昌谷访李长吉故居

张耒

连山忽中开,呀若敞双户。lián shān hū zhōng kāi,ya ruò chǎng shuāng hù。
清泉泻中间,行子并溪去。qīng quán xiè zhōng jiān,xíng zi bìng xī qù。
苍崖左右壁,田垄亦棋布。cāng yá zuǒ yòu bì,tián lǒng yì qí bù。
渠流涨春漪,鸣涧转芳屿。qú liú zhǎng chūn yī,míng jiàn zhuǎn fāng yǔ。
鸡豚见茅屋,负檐隐微路。jī tún jiàn máo wū,fù yán yǐn wēi lù。
竹坞蔼青葱,花岩被红素。zhú wù ǎi qīng cōng,huā yán bèi hóng sù。
仲春雨新敛,晴日破氛雾。zhòng chūn yǔ xīn liǎn,qíng rì pò fēn wù。
南山当其门,列嶂俨环护。nán shān dāng qí mén,liè zhàng yǎn huán hù。
深行不知厌,舍马时独步。shēn xíng bù zhī yàn,shě mǎ shí dú bù。
欣然耳目惬,遂我麋鹿趣。xīn rán ěr mù qiè,suì wǒ mí lù qù。
朝随浮云来,归辔月中度。cháo suí fú yún lái,guī pèi yuè zhōng dù。
惆怅锦囊生,遗居无复处。chóu chàng jǐn náng shēng,yí jū wú fù chù。

寄题何戢秀才琬琰堂

张耒

幽人筑淇澳,不与世相闻。yōu rén zhù qí ào,bù yǔ shì xiāng wén。
独携千卷书,过于骨肉亲。dú xié qiān juǎn shū,guò yú gǔ ròu qīn。
辛苦作室堂,插架如鱼鳞。xīn kǔ zuò shì táng,chā jià rú yú lín。
时时体不住,一遇千载人。shí shí tǐ bù zhù,yī yù qiān zài rén。
山川兵火后,墟庙金石存。shān chuān bīng huǒ hòu,xū miào jīn shí cún。
消磨馀纸墨,幻灭去无痕。xiāo mó yú zhǐ mò,huàn miè qù wú hén。
功名但如此,知子道可尊。gōng míng dàn rú cǐ,zhī zi dào kě zūn。
不遗世一毫,以全与其身。bù yí shì yī háo,yǐ quán yǔ qí shēn。
包丑傅黛膏,百态售笑颦。bāo chǒu fù dài gāo,bǎi tài shòu xiào pín。
谁能双蛾眉,闭户自贵珍。shuí néng shuāng é méi,bì hù zì guì zhēn。
鄙人有夙尚,愿与幽侣敦。bǐ rén yǒu sù shàng,yuàn yǔ yōu lǚ dūn。
他年抱健犊,听啸入苏门。tā nián bào jiàn dú,tīng xiào rù sū mén。

读管子

张耒

夷吾相桓公,岂复偶际会。yí wú xiāng huán gōng,qǐ fù ǒu jì huì。
观其平生心,身已有所委。guān qí píng shēng xīn,shēn yǐ yǒu suǒ wěi。
天方困生民,吊伐实在己。tiān fāng kùn shēng mín,diào fá shí zài jǐ。
求居寓所欲,纠与白等耳。qiú jū yù suǒ yù,jiū yǔ bái děng ěr。
堂堂东海邦,内政谨疆理。táng táng dōng hǎi bāng,nèi zhèng jǐn jiāng lǐ。
南荆北达燕,玉币走千里。nán jīng běi dá yàn,yù bì zǒu qiān lǐ。
仲尼免左衽,自以身受赐。zhòng ní miǎn zuǒ rèn,zì yǐ shēn shòu cì。
孟轲圣之偶,非薄良有谓。mèng kē shèng zhī ǒu,fēi báo liáng yǒu wèi。
彼狂后世儒,诋毁恣轻议。bǐ kuáng hòu shì rú,dǐ huǐ zì qīng yì。
嗟哉不量分,讵解圣贤意。jiē zāi bù liàng fēn,jù jiě shèng xián yì。
区区彼商鞅,操术良非是。qū qū bǐ shāng yāng,cāo shù liáng fēi shì。
为法昧所从,以身受其弊。wèi fǎ mèi suǒ cóng,yǐ shēn shòu qí bì。

读杜集

张耒

风雅不复兴,后来谁可数。fēng yǎ bù fù xīng,hòu lái shuí kě shù。
陵迟数百岁,天地实生甫。líng chí shù bǎi suì,tiān dì shí shēng fǔ。
假之虹与霓,照耀蟠肺腑。jiǎ zhī hóng yǔ ní,zhào yào pán fèi fǔ。
夺其富贵乐,激使事言语。duó qí fù guì lè,jī shǐ shì yán yǔ。
遂令困饥寒,食粝衣挂缕。suì lìng kùn jī hán,shí lì yī guà lǚ。
幽忧勇愤怒,字字倒牛虎。yōu yōu yǒng fèn nù,zì zì dào niú hǔ。
嘲词破万家,摧拉谁得御。cháo cí pò wàn jiā,cuī lā shuí dé yù。
又如滔天水,决泄得神禹。yòu rú tāo tiān shuǐ,jué xiè dé shén yǔ。
他人守一巧,为豆不能簠。tā rén shǒu yī qiǎo,wèi dòu bù néng fǔ。
君独备飞奔,捷蹄兼骏羽。jūn dú bèi fēi bēn,jié tí jiān jùn yǔ。
飘萍竟终老,到死尚为旅。piāo píng jìng zhōng lǎo,dào sǐ shàng wèi lǚ。
高才遭委弃,谁不怨且怒。gāo cái zāo wěi qì,shuí bù yuàn qiě nù。
君乎独此忘,所惜唐遗绪。jūn hū dú cǐ wàng,suǒ xī táng yí xù。
悲嗟痛祸乱,欲取彝伦叙。bēi jiē tòng huò luàn,yù qǔ yí lún xù。
天资自忠义,岂媚后人睹。tiān zī zì zhōng yì,qǐ mèi hòu rén dǔ。
艰难得一职,言事竟龃龉。jiān nán dé yī zhí,yán shì jìng jǔ yǔ。
此心耿可见,谁肯浪自苦。cǐ xīn gěng kě jiàn,shuí kěn làng zì kǔ。
鄙哉浅丈夫,夸己讪其主。bǐ zāi qiǎn zhàng fū,kuā jǐ shàn qí zhǔ。
文章不知道,安得擅今古。wén zhāng bù zhī dào,ān dé shàn jīn gǔ。
光焰万丈长,犹能伏韩愈。guāng yàn wàn zhàng zhǎng,yóu néng fú hán yù。

石曼卿三佛名大字

张耒

石公神仙狂,脱落隐诗酒。shí gōng shén xiān kuáng,tuō luò yǐn shī jiǔ。
馀情到翰墨,落笔闻宇宙。yú qíng dào hàn mò,luò bǐ wén yǔ zhòu。
峥嵘龟山殿,风雨梁栋旧。zhēng róng guī shān diàn,fēng yǔ liáng dòng jiù。
煌煌三佛榜,铁柱贯金纽。huáng huáng sān fú bǎng,tiě zhù guàn jīn niǔ。
开张宫室正,浑实山岳厚。kāi zhāng gōng shì zhèng,hún shí shān yuè hòu。
井水骇龙跧,蚁封观骥骤。jǐng shuǐ hài lóng quán,yǐ fēng guān jì zhòu。
欲知分毫初,一釂尽数斗。yù zhī fēn háo chū,yī jiào jǐn shù dòu。
墨池毡作笔,神运不知手。mò chí zhān zuò bǐ,shén yùn bù zhī shǒu。
从容解牛际,萧散善刀后。cóng róng jiě niú jì,xiāo sàn shàn dāo hòu。
古来精绝艺,所贵神气守。gǔ lái jīng jué yì,suǒ guì shén qì shǒu。
呜呼涡水侧,爽气一培塿。wū hū wō shuǐ cè,shuǎng qì yī péi lǒu。
微工付浩劫,念此终销朽。wēi gōng fù hào jié,niàn cǐ zhōng xiāo xiǔ。
乾坤一大幻,妄计金石寿。qián kūn yī dà huàn,wàng jì jīn shí shòu。
惟有龛中人,吾生兹稽首。wéi yǒu kān zhōng rén,wú shēng zī jī shǒu。

卧病读韦苏州诗呈无咎

张耒

闲官无吏课,未午省中归。xián guān wú lì kè,wèi wǔ shěng zhōng guī。
端居属微疾,偃卧度秋辉。duān jū shǔ wēi jí,yǎn wò dù qiū huī。
书帙纷几席,减谷亦清羸。shū zhì fēn jǐ xí,jiǎn gǔ yì qīng léi。
庭花败风雨,晚蝶弄馀姿。tíng huā bài fēng yǔ,wǎn dié nòng yú zī。
怀公天津语,梦起江湖思。huái gōng tiān jīn yǔ,mèng qǐ jiāng hú sī。
高秋挟健橹,一与水神嬉。gāo qiū xié jiàn lǔ,yī yǔ shuǐ shén xī。
上去触樯阈,奋飞有絷维。shàng qù chù qiáng yù,fèn fēi yǒu zhí wéi。
令人惭髀肉,消尽定何为。lìng rén cán bì ròu,xiāo jǐn dìng hé wèi。

读太白感兴拟作二首

张耒

瑶姬上帝子,天日与晶光。yáo jī shàng dì zi,tiān rì yǔ jīng guāng。
万古巫山中,玉颜照秋江。wàn gǔ wū shān zhōng,yù yán zhào qiū jiāng。
世界一培塿,谁知楚襄王。shì jiè yī péi lǒu,shuí zhī chǔ xiāng wáng。
宋生底虫蛆,妄以己意量。sòng shēng dǐ chóng qū,wàng yǐ jǐ yì liàng。
我无世上心,乃游不死乡。wǒ wú shì shàng xīn,nǎi yóu bù sǐ xiāng。
与尔等爱恶,朽枯终一藏。yǔ ěr děng ài è,xiǔ kū zhōng yī cáng。

读太白感兴拟作二首

张耒

陈王本无赖,少与美人期。chén wáng běn wú lài,shǎo yǔ měi rén qī。
蛾眉作秽血,蛊鬼尚何知。é méi zuò huì xuè,gǔ guǐ shàng hé zhī。
乃复结绸缪,伫车心伤悲。nǎi fù jié chóu móu,zhù chē xīn shāng bēi。
幻灭犹欲取,哀哉一痴儿。huàn miè yóu yù qǔ,āi zāi yī chī ér。
千年化异物,双作鸳鸯飞。qiān nián huà yì wù,shuāng zuò yuān yāng fēi。
终然随大化,飘荡今何之。zhōng rán suí dà huà,piāo dàng jīn hé zhī。

读唐书二首

张耒

隋文方混一,自谓垂无疆。suí wén fāng hùn yī,zì wèi chuí wú jiāng。
安知房之乔,拱立待其亡。ān zhī fáng zhī qiáo,gǒng lì dài qí wáng。
哲人妙观世,俗虑固不长。zhé rén miào guān shì,sú lǜ gù bù zhǎng。
我知蒲柳衰,宁待遘风霜。wǒ zhī pú liǔ shuāi,níng dài gòu fēng shuāng。
奇姿终英发,起骖龙凤翔。qí zī zhōng yīng fā,qǐ cān lóng fèng xiáng。
巍巍贞观绩,千载配虞唐。wēi wēi zhēn guān jì,qiān zài pèi yú táng。

读唐书二首

张耒

二张挟嬖宠,声势各滔天。èr zhāng xié bì chǒng,shēng shì gè tāo tiān。
蛇鼠依城社,自谓终千年。shé shǔ yī chéng shè,zì wèi zhōng qiān nián。
天道恶满盈,五龙忽腾骞。tiān dào è mǎn yíng,wǔ lóng hū téng qiān。
断头谁救汝,猳豚尸道边。duàn tóu shuí jiù rǔ,jiā tún shī dào biān。
击狗不击首,反噬理必然。jī gǒu bù jī shǒu,fǎn shì lǐ bì rán。
智勇忽迷方,脱匣授龙泉。zhì yǒng hū mí fāng,tuō xiá shòu lóng quán。
区区薛季昶,先事仅能言。qū qū xuē jì chǎng,xiān shì jǐn néng yán。
留祸启临淄,败谋岂非天。liú huò qǐ lín zī,bài móu qǐ fēi tiān。

睡起效韦苏州

张耒

睡足起无事,开扃步中园。shuì zú qǐ wú shì,kāi jiōng bù zhōng yuán。
中园复何有,花草蔼已繁。zhōng yuán fù hé yǒu,huā cǎo ǎi yǐ fán。
飞红被行路,山鸟时一喧。fēi hóng bèi xíng lù,shān niǎo shí yī xuān。
时雨副耕稼,农事起郊原。shí yǔ fù gēng jià,nóng shì qǐ jiāo yuán。
仰欣天时好,俯惊岁月奔。yǎng xīn tiān shí hǎo,fǔ jīng suì yuè bēn。
自怜栖迟者,守寂没亡言。zì lián qī chí zhě,shǒu jì méi wáng yán。

饮酒拟柳子厚

张耒

泽国多水气,日西春尚寒。zé guó duō shuǐ qì,rì xī chūn shàng hán。
穷居无乐事,且复开清樽。qióng jū wú lè shì,qiě fù kāi qīng zūn。
一酌召和气,三觞失愁颜。yī zhuó zhào hé qì,sān shāng shī chóu yán。
百忧如崩云,天地为我宽。bǎi yōu rú bēng yún,tiān dì wèi wǒ kuān。
采采中田杞,愈食仍甘餐。cǎi cǎi zhōng tián qǐ,yù shí réng gān cān。
登盘自有味,何必盛炮燔。dēng pán zì yǒu wèi,hé bì shèng pào fán。

何斯举惠酒

张耒

孟夏饮烧酒,穷居莫致之。mèng xià yǐn shāo jiǔ,qióng jū mò zhì zhī。
扣门闻好语,出应自披衣。kòu mén wén hǎo yǔ,chū yīng zì pī yī。
双榼俨在门,使者前致词。shuāng kē yǎn zài mén,shǐ zhě qián zhì cí。
敛衽受嘉贶,敬此旨且时。liǎn rèn shòu jiā kuàng,jìng cǐ zhǐ qiě shí。
且喜尊不燥,安得计淳漓。qiě xǐ zūn bù zào,ān dé jì chún lí。
但恐昧奇字,令人愧鸱夷。dàn kǒng mèi qí zì,lìng rén kuì chī yí。