古诗词

岁暮书事十二首

张耒

壮心常许国,平日讨论兵。zhuàng xīn cháng xǔ guó,píng rì tǎo lùn bīng。
天地身将老,山河意欲惊。tiān dì shēn jiāng lǎo,shān hé yì yù jīng。
病多缘痛饮,吟苦更伤情。bìng duō yuán tòng yǐn,yín kǔ gèng shāng qíng。
斗酒新丰市,何人问马生。dòu jiǔ xīn fēng shì,hé rén wèn mǎ shēng。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

和陈器之谢王渑池牡丹

张耒

十首新诗换牡丹,故邀春色入深山。shí shǒu xīn shī huàn mǔ dān,gù yāo chūn sè rù shēn shān。
御袍黄粉天然薄,醉脸胭脂分外殷。yù páo huáng fěn tiān rán báo,zuì liǎn yān zhī fēn wài yīn。
开晚东君留意厚,落迟晴昼伴春闲。kāi wǎn dōng jūn liú yì hòu,luò chí qíng zhòu bàn chūn xián。
狂来满插乌纱帽,未拟尊前感鬓斑。kuáng lái mǎn chā wū shā mào,wèi nǐ zūn qián gǎn bìn bān。

和闻莺

张耒

冉冉东风万柳丝,啼莺常自与春期。rǎn rǎn dōng fēng wàn liǔ sī,tí yīng cháng zì yǔ chūn qī。
妆残玉枕朝醒后,绣倦纱窗昼梦时。zhuāng cán yù zhěn cháo xǐng hòu,xiù juàn shā chuāng zhòu mèng shí。
文羽自奇非谷隐,好音应合有人知。wén yǔ zì qí fēi gǔ yǐn,hǎo yīn yīng hé yǒu rén zhī。
风流潘令多才思,为尔春来几首诗。fēng liú pān lìng duō cái sī,wèi ěr chūn lái jǐ shǒu shī。

同器之游大宋陂值雨

张耒

微云护日晓阴阴,春去馀芳尚可寻。wēi yún hù rì xiǎo yīn yīn,chūn qù yú fāng shàng kě xún。
诗倚醉豪连卷写,酒逢勍敌百分斟。shī yǐ zuì háo lián juǎn xiě,jiǔ féng qíng dí bǎi fēn zhēn。
山光左右双屏画,雨脚峥嵘万羽林。shān guāng zuǒ yòu shuāng píng huà,yǔ jiǎo zhēng róng wàn yǔ lín。
沙路晚晴归马疾,一梳新月上烟岑。shā lù wǎn qíng guī mǎ jí,yī shū xīn yuè shàng yān cén。

和陈器之苦雨

张耒

急雨凄风未肯归,三川烟树远凄迷。jí yǔ qī fēng wèi kěn guī,sān chuān yān shù yuǎn qī mí。
泻山涨潦千霆怒,到地重云万幕低。xiè shān zhǎng lǎo qiān tíng nù,dào dì zhòng yún wàn mù dī。
扰扰泥涂同野鹜,萧萧昏晓听邻鸡。rǎo rǎo ní tú tóng yě wù,xiāo xiāo hūn xiǎo tīng lín jī。
为君一借扶摇便,静扫平郊散马蹄。wèi jūn yī jiè fú yáo biàn,jìng sǎo píng jiāo sàn mǎ tí。

依韵和晁十七见招之什

张耒

断送春光酒万壶,敢辞羸马为君驱。duàn sòng chūn guāng jiǔ wàn hú,gǎn cí léi mǎ wèi jūn qū。
桑田日暖鸠呼妇,杨柳叶深莺哺雏。sāng tián rì nuǎn jiū hū fù,yáng liǔ yè shēn yīng bǔ chú。
诗冷有情寻水石,年丰无盗起萑蒲。shī lěng yǒu qíng xún shuǐ shí,nián fēng wú dào qǐ huán pú。
河阳潘令风骚客,醉倒樽前许我无。hé yáng pān lìng fēng sāo kè,zuì dào zūn qián xǔ wǒ wú。

鹿仙山

张耒

溪清山秀隐神仙,乘鹿真人去几年。xī qīng shān xiù yǐn shén xiān,chéng lù zhēn rén qù jǐ nián。
天地壶中无客到,方书肘后有谁传。tiān dì hú zhōng wú kè dào,fāng shū zhǒu hòu yǒu shuí chuán。
秦皇采药迷蓬岛,汉武烧金得紫烟。qín huáng cǎi yào mí péng dǎo,hàn wǔ shāo jīn dé zǐ yān。
真境寥寥在何处,未容尘世妄攀缘。zhēn jìng liáo liáo zài hé chù,wèi róng chén shì wàng pān yuán。

寄晁应之二首

张耒

强读诗书叹白头,一官飘泊寄东周。qiáng dú shī shū tàn bái tóu,yī guān piāo pō jì dōng zhōu。
匏瓜有系身难去,人足无音境更幽。páo guā yǒu xì shēn nán qù,rén zú wú yīn jìng gèng yōu。
晚接贤豪宽病思,老将文字写离忧。wǎn jiē xián háo kuān bìng sī,lǎo jiāng wén zì xiě lí yōu。
相思一夕亲谈笑,梦断云山相对愁。xiāng sī yī xī qīn tán xiào,mèng duàn yún shān xiāng duì chóu。

寄晁应之二首

张耒

瑜珥瑶环豁眼明,碧梧翠竹照人清。yú ěr yáo huán huō yǎn míng,bì wú cuì zhú zhào rén qīng。
同车汲黯今难忮,挟弹潘郎旧有名。tóng chē jí àn jīn nán zhì,xié dàn pān láng jiù yǒu míng。
自是风流袭家世,行看谈笑取公卿。zì shì fēng liú xí jiā shì,xíng kàn tán xiào qǔ gōng qīng。
尘埃落魄谁如我,一事无成白发生。chén āi luò pò shuí rú wǒ,yī shì wú chéng bái fā shēng。

乔木

张耒

舍北参天乔木长,依凭清荫护高堂。shě běi cān tiān qiáo mù zhǎng,yī píng qīng yīn hù gāo táng。
鸟啼杳杳重阴合,风到翩翩翠叶凉。niǎo tí yǎo yǎo zhòng yīn hé,fēng dào piān piān cuì yè liáng。
已许孤高凌夏日,不妨坚老要秋霜。yǐ xǔ gū gāo líng xià rì,bù fáng jiān lǎo yào qiū shuāng。
投身麋鹿无人地,非尔烦忧未易忘。tóu shēn mí lù wú rén dì,fēi ěr fán yōu wèi yì wàng。

竹堂

张耒

谁道清贫守冷官,绕家十万翠琅玕。shuí dào qīng pín shǒu lěng guān,rào jiā shí wàn cuì láng gān。
直应流水深相与,不待清风已自寒。zhí yīng liú shuǐ shēn xiāng yǔ,bù dài qīng fēng yǐ zì hán。
学得凤鸣真自许,化成龙去不终蟠。xué dé fèng míng zhēn zì xǔ,huà chéng lóng qù bù zhōng pán。
知君何世无来者,可是王郎独与欢。zhī jūn hé shì wú lái zhě,kě shì wáng láng dú yǔ huān。

夏日二首

张耒

诗书老去信无功,偷得闲官许养慵。shī shū lǎo qù xìn wú gōng,tōu dé xián guān xǔ yǎng yōng。
山影当庭初转日,水声穿竹自来风。shān yǐng dāng tíng chū zhuǎn rì,shuǐ shēng chuān zhú zì lái fēng。
晚催萱蕊昏还敛,日射榴房午更红。wǎn cuī xuān ruǐ hūn hái liǎn,rì shè liú fáng wǔ gèng hóng。
览物赋诗成底事,萧萧双鬓欲衰翁。lǎn wù fù shī chéng dǐ shì,xiāo xiāo shuāng bìn yù shuāi wēng。

夏日二首

张耒

重云卷雨过山来,遍洒中田到晓回。zhòng yún juǎn yǔ guò shān lái,biàn sǎ zhōng tián dào xiǎo huí。
错落晴山移斗极,阴森暗峡宿风雷。cuò luò qíng shān yí dòu jí,yīn sēn àn xiá sù fēng léi。
佳人夜夜齐纨恨,骚客年年鹎鵊哀。jiā rén yè yè qí wán hèn,sāo kè nián nián bēi jiá āi。
欲见清秋近消息,月明白露湿苍苔。yù jiàn qīng qiū jìn xiāo xī,yuè míng bái lù shī cāng tái。

岁暮福昌怀古四首谷州故城

张耒

原北荒城旧谷州,文皇功业莽悠悠。yuán běi huāng chéng jiù gǔ zhōu,wén huáng gōng yè mǎng yōu yōu。
天戈挥去开东夏,金甲归来献二囚。tiān gē huī qù kāi dōng xià,jīn jiǎ guī lái xiàn èr qiú。
想像英姿辉日月,苍茫故国委林丘。xiǎng xiàng yīng zī huī rì yuè,cāng máng gù guó wěi lín qiū。
山川惨惨空回首,落日悲风蔓草秋。shān chuān cǎn cǎn kōng huí shǒu,luò rì bēi fēng màn cǎo qiū。

岁暮福昌怀古四首谷州故城

张耒

谋臣何处不知名,谁与留侯敢抗衡。móu chén hé chù bù zhī míng,shuí yǔ liú hóu gǎn kàng héng。
筹下兴亡分楚汉,幄中谈笑走韩彭。chóu xià xīng wáng fēn chǔ hàn,wò zhōng tán xiào zǒu hán péng。
惧诛老将争枭首,高卧成功更养生。jù zhū lǎo jiāng zhēng xiāo shǒu,gāo wò chéng gōng gèng yǎng shēng。
戡乱直须希世哲,乘时儿女漫纵横。kān luàn zhí xū xī shì zhé,chéng shí ér nǚ màn zòng héng。

岁暮福昌怀古四首谷州故城

张耒

少年词笔动时人,末俗文章久失真。shǎo nián cí bǐ dòng shí rén,mò sú wén zhāng jiǔ shī zhēn。
独爱诗篇超物象,只应山水与精神。dú ài shī piān chāo wù xiàng,zhǐ yīng shān shuǐ yǔ jīng shén。
清溪水拱荒凉宅,幽谷花开寂寞春。qīng xī shuǐ gǒng huāng liáng zhái,yōu gǔ huā kāi jì mò chūn。
天上玉楼终恍惚,人间遗事已埃尘。tiān shàng yù lóu zhōng huǎng hū,rén jiān yí shì yǐ āi chén。