古诗词

岁暮书事十二首

张耒

壮心常许国,平日讨论兵。zhuàng xīn cháng xǔ guó,píng rì tǎo lùn bīng。
天地身将老,山河意欲惊。tiān dì shēn jiāng lǎo,shān hé yì yù jīng。
病多缘痛饮,吟苦更伤情。bìng duō yuán tòng yǐn,yín kǔ gèng shāng qíng。
斗酒新丰市,何人问马生。dòu jiǔ xīn fēng shì,hé rén wèn mǎ shēng。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

题周文翰郭熙山水二首

张耒

鱼村橘市楚江边,人外秋原雨外川。yú cūn jú shì chǔ jiāng biān,rén wài qiū yuán yǔ wài chuān。
遣骑竹边邀短艇,天涯暮色已苍然。qiǎn qí zhú biān yāo duǎn tǐng,tiān yá mù sè yǐ cāng rán。

题周文翰郭熙山水二首

张耒

洞庭叶落万波秋,说与南人亦自愁。dòng tíng yè luò wàn bō qiū,shuō yǔ nán rén yì zì chóu。
指点吴江何处是,一行鸿雁海山头。zhǐ diǎn wú jiāng hé chù shì,yī xíng hóng yàn hǎi shān tóu。

寒食

张耒

庭院轻寒新雨过,江城寒食野花飞。tíng yuàn qīng hán xīn yǔ guò,jiāng chéng hán shí yě huā fēi。
故园北望一千里,极目江枫客未归。gù yuán běi wàng yī qiān lǐ,jí mù jiāng fēng kè wèi guī。

竟陵梦野亭在子城西南角一目而尽云梦之野最为郡中之胜

张耒

高甍巨桷压城闉,平视如将七泽吞。gāo méng jù jué yā chéng yīn,píng shì rú jiāng qī zé tūn。
几度春光招宋玉,碧阑干外独消魂。jǐ dù chūn guāng zhāo sòng yù,bì lán gàn wài dú xiāo hún。

奉符县北二十里林家庄马铺壁间

张耒

龙蛇半灭亭间字,泉壤长埋地下身。lóng shé bàn miè tíng jiān zì,quán rǎng zhǎng mái dì xià shēn。
从此世间无玉树,故人三叹泪沾襟。cóng cǐ shì jiān wú yù shù,gù rén sān tàn lèi zhān jīn。

夜间风雨有感

张耒

留滞招提未是归,卧闻秋雨响疏篱。liú zhì zhāo tí wèi shì guī,wò wén qiū yǔ xiǎng shū lí。
何当粗息飘萍恨,却诵僧窗听雨诗。hé dāng cū xī piāo píng hèn,què sòng sēng chuāng tīng yǔ shī。

绝句

张耒

竟陵秋色清如水,客舍飘梧坠晚阶。jìng líng qiū sè qīng rú shuǐ,kè shě piāo wú zhuì wǎn jiē。
已掩重门风叶定,玉钩还向玉人来。yǐ yǎn zhòng mén fēng yè dìng,yù gōu hái xiàng yù rén lái。

西园

张耒

满园红紫春无限,尽日飞鸣鸟自由。mǎn yuán hóng zǐ chūn wú xiàn,jǐn rì fēi míng niǎo zì yóu。
夜雨朝晴风日好,尽舒云锦不能收。yè yǔ cháo qíng fēng rì hǎo,jǐn shū yún jǐn bù néng shōu。

晚春

张耒

苔封池面草芊绵,鸣蚓跳蛙意若便。tái fēng chí miàn cǎo qiān mián,míng yǐn tiào wā yì ruò biàn。
颇觉风云有奇变,翻盆一雨便潺潺。pǒ jué fēng yún yǒu qí biàn,fān pén yī yǔ biàn chán chán。

残春三绝

张耒

低檐送雨晚霏微,湿透梅房白渐肥。dī yán sòng yǔ wǎn fēi wēi,shī tòu méi fáng bái jiàn féi。
半卷画帘屏扇掩,朦胧春睡拥春衣。bàn juǎn huà lián píng shàn yǎn,méng lóng chūn shuì yōng chūn yī。

残春三绝

张耒

阑干倚遍更消魂,春到淮南得几分。lán gàn yǐ biàn gèng xiāo hún,chūn dào huái nán dé jǐ fēn。
袅袅柳枝烟雨湿,画楼残角送黄昏。niǎo niǎo liǔ zhī yān yǔ shī,huà lóu cán jiǎo sòng huáng hūn。

残春三绝

张耒

强寻春物散无聊,直使楼高恨未消。qiáng xún chūn wù sàn wú liáo,zhí shǐ lóu gāo hèn wèi xiāo。
鳞碧万家看不尽,杏花时见隔墙梢。lín bì wàn jiā kàn bù jǐn,xìng huā shí jiàn gé qiáng shāo。

偶题二首(其一)

张耒

相逢记得画桥头,花似精神柳似柔。xiāng féng jì dé huà qiáo tóu,huā shì jīng shén liǔ shì róu。
莫谓无情即无语,春风传意水传愁。mò wèi wú qíng jí wú yǔ,chūn fēng chuán yì shuǐ chuán chóu。

偶题二首

张耒

春水长流鸟自飞,偶然相值不相知。chūn shuǐ zhǎng liú niǎo zì fēi,ǒu rán xiāng zhí bù xiāng zhī。
请君试采中塘藕,若道心空却有丝。qǐng jūn shì cǎi zhōng táng ǒu,ruò dào xīn kōng què yǒu sī。

宛丘道中

张耒

日斜沙路马翩翩,故欲迎凉不著鞭。rì xié shā lù mǎ piān piān,gù yù yíng liáng bù zhù biān。
谁解多情似新月,伴人归去照人眠。shuí jiě duō qíng shì xīn yuè,bàn rén guī qù zhào rén mián。