古诗词

岁暮书事十二首

张耒

壮心常许国,平日讨论兵。zhuàng xīn cháng xǔ guó,píng rì tǎo lùn bīng。
天地身将老,山河意欲惊。tiān dì shēn jiāng lǎo,shān hé yì yù jīng。
病多缘痛饮,吟苦更伤情。bìng duō yuán tòng yǐn,yín kǔ gèng shāng qíng。
斗酒新丰市,何人问马生。dòu jiǔ xīn fēng shì,hé rén wèn mǎ shēng。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

寓陈杂诗十首

张耒

传舍不可久,束装投新居。chuán shě bù kě jiǔ,shù zhuāng tóu xīn jū。
新居亦苟完,佳木颇扶疏。xīn jū yì gǒu wán,jiā mù pǒ fú shū。
洒扫寻丈地,琴书遣朝晡。sǎ sǎo xún zhàng dì,qín shū qiǎn cháo bū。
风云中夜变,大雨如决渠。fēng yún zhōng yè biàn,dà yǔ rú jué qú。
落点若强箭,穿我老屋涂。luò diǎn ruò qiáng jiàn,chuān wǒ lǎo wū tú。
中夜起明烛,移床护吾雏。zhōng yè qǐ míng zhú,yí chuáng hù wú chú。
传闻北城隅,老弱堤上庐。chuán wén běi chéng yú,lǎo ruò dī shàng lú。
官吏操畚锸,纷纷役千夫。guān lì cāo běn chā,fēn fēn yì qiān fū。
蚁漏或一决,城闉变江湖。yǐ lòu huò yī jué,chéng yīn biàn jiāng hú。
吾衰也久矣,岂复惮为鱼。wú shuāi yě jiǔ yǐ,qǐ fù dàn wèi yú。

寓陈杂诗十首

张耒

昔记古甲子,商灭而周兴。xī jì gǔ jiǎ zi,shāng miè ér zhōu xīng。
如何雨此日,乃为霪雨徵。rú hé yǔ cǐ rì,nǎi wèi yín yǔ zhēng。
阴阳久乖张,此事颇有凭。yīn yáng jiǔ guāi zhāng,cǐ shì pǒ yǒu píng。
岂天悔牧野,洗此漂杵腥。qǐ tiān huǐ mù yě,xǐ cǐ piāo chǔ xīng。
旧雨水未干,洞房苔欲青。jiù yǔ shuǐ wèi gàn,dòng fáng tái yù qīng。
新雨虽霢霢,欺我墙善崩。xīn yǔ suī mài mài,qī wǒ qiáng shàn bēng。
虚堂就夕眠,永夜楸桐声。xū táng jiù xī mián,yǒng yè qiū tóng shēng。
萧然秋气至,岂觉巾屦轻。xiāo rán qiū qì zhì,qǐ jué jīn jù qīng。
怜我老病者,三伏困薰蒸。lián wǒ lǎo bìng zhě,sān fú kùn xūn zhēng。
得凉且饱饭,何暇念秋成。dé liáng qiě bǎo fàn,hé xiá niàn qiū chéng。

寓陈杂诗十首

张耒

朝雨如棼丝,咫尺不相辨。cháo yǔ rú fén sī,zhǐ chǐ bù xiāng biàn。
俄然晨光漏,绀碧出天面。é rán chén guāng lòu,gàn bì chū tiān miàn。
天工易明晦,顷刻俄屡变。tiān gōng yì míng huì,qǐng kè é lǚ biàn。
今朝事大定,云物卷组练。jīn cháo shì dà dìng,yún wù juǎn zǔ liàn。
客有北来说,蝝生被数县。kè yǒu běi lái shuō,yuán shēng bèi shù xiàn。
谷穗无一粒,遗秆如立箭。gǔ suì wú yī lì,yí gǎn rú lì jiàn。
卑田成大泽,投种哀莫见。bēi tián chéng dà zé,tóu zhǒng āi mò jiàn。
官人懵不知,犹喜输租办。guān rén měng bù zhī,yóu xǐ shū zū bàn。
兴怀及鳏寡,犹愧吾饱饭。xīng huái jí guān guǎ,yóu kuì wú bǎo fàn。

寓陈杂诗十首

张耒

唐有元相国,实杀颜平原。táng yǒu yuán xiāng guó,shí shā yán píng yuán。
平原腹有丹,尸解神已仙。píng yuán fù yǒu dān,shī jiě shén yǐ xiān。
颜公死已矣,人见如生前。yán gōng sǐ yǐ yǐ,rén jiàn rú shēng qián。
致令遗其像,委曲与人言。zhì lìng yí qí xiàng,wěi qū yǔ rén yán。
相国死仓卒,秽袜塞其咽。xiāng guó sǐ cāng zú,huì wà sāi qí yàn。
家门随手破,但怪椒斛千。jiā mén suí shǒu pò,dàn guài jiāo hú qiān。
颜公黄尘外,风节犹凛然。yán gōng huáng chén wài,fēng jié yóu lǐn rán。
元子堕九幽,遗臭万世传。yuán zi duò jiǔ yōu,yí chòu wàn shì chuán。

寓陈杂诗十首

张耒

清夜何晏晏,客眠亦复佳。qīng yè hé yàn yàn,kè mián yì fù jiā。
邻钟唤我觉,咽咽闻城笳。lín zhōng huàn wǒ jué,yàn yàn wén chéng jiā。
披衣行中庭,星汉已横斜。pī yī xíng zhōng tíng,xīng hàn yǐ héng xié。
缺月挂西南,皎皎流清华。quē yuè guà xī nán,jiǎo jiǎo liú qīng huá。
莎鸡振其羽,蟋蟀旁悲嗟。shā jī zhèn qí yǔ,xī shuài páng bēi jiē。
悠哉岁已秋,日月如奔车。yōu zāi suì yǐ qiū,rì yuè rú bēn chē。

寓陈杂诗十首

张耒

开门无客来,永日不冠履。kāi mén wú kè lái,yǒng rì bù guān lǚ。
客至我老懒,投刺辄复去。kè zhì wǒ lǎo lǎn,tóu cì zhé fù qù。
端成两相忘,因得百无虑。duān chéng liǎng xiāng wàng,yīn dé bǎi wú lǜ。
故人在旁郡,书信不能屡。gù rén zài páng jùn,shū xìn bù néng lǚ。
兴哀东城公,将掩郏山墓。xīng āi dōng chéng gōng,jiāng yǎn jiá shān mù。
不能往一恸,名义真有负。bù néng wǎng yī tòng,míng yì zhēn yǒu fù。
可能金玉骨,亦遂黄壤腐。kě néng jīn yù gǔ,yì suì huáng rǎng fǔ。
但恐已神仙,裂石终飞去。dàn kǒng yǐ shén xiān,liè shí zhōng fēi qù。

寓陈杂诗十首

张耒

疲马龁故草,闭门苔藓深。pí mǎ hé gù cǎo,bì mén tái xiǎn shēn。
闲坊居人少,秋日疏槐阴。xián fāng jū rén shǎo,qiū rì shū huái yīn。
境寂心亦闲,萧然散巾襟。jìng jì xīn yì xián,xiāo rán sàn jīn jīn。
静中有深趣,因见至人心。jìng zhōng yǒu shēn qù,yīn jiàn zhì rén xīn。
谷神古不死,兹理良可寻。gǔ shén gǔ bù sǐ,zī lǐ liáng kě xún。
无令儿辈觉,一抚无弦琴。wú lìng ér bèi jué,yī fǔ wú xián qín。

寓陈杂诗十首

张耒

念昔为吏日,朝夕羡人闲。niàn xī wèi lì rì,cháo xī xiàn rén xián。
解印出公府,翛然若归山。jiě yìn chū gōng fǔ,xiāo rán ruò guī shān。
衡茅三亩居,无客门常关。héng máo sān mǔ jū,wú kè mén cháng guān。
早眠而起晏,永日或不冠。zǎo mián ér qǐ yàn,yǒng rì huò bù guān。
故人远寄酒,为致一醉欢。gù rén yuǎn jì jiǔ,wèi zhì yī zuì huān。
我亦领其意,呼儿具杯盘。wǒ yì lǐng qí yì,hū ér jù bēi pán。
长闲贫亦好,安用朱其轓。zhǎng xián pín yì hǎo,ān yòng zhū qí fān。
我生本蓬荜,久已傲饥寒。wǒ shēng běn péng bì,jiǔ yǐ ào jī hán。

寓陈杂诗十首

张耒

我不知暑退,但觉衣汗乾。wǒ bù zhī shǔ tuì,dàn jué yī hàn qián。
颇怪庭中天,湛然青已宽。pǒ guài tíng zhōng tiān,zhàn rán qīng yǐ kuān。
有物叫草根,啾啾自相喧。yǒu wù jiào cǎo gēn,jiū jiū zì xiāng xuān。
问知已新秋,大火流金天。wèn zhī yǐ xīn qiū,dà huǒ liú jīn tiān。
九土变寒暑,正尔事亦繁。jiǔ tǔ biàn hán shǔ,zhèng ěr shì yì fán。
静观付一笑,吾事宁相关。jìng guān fù yī xiào,wú shì níng xiāng guān。
但无筋力健,悠然佳意还。dàn wú jīn lì jiàn,yōu rán jiā yì hái。
喧喧憎邻里,砧杵乱人眠。xuān xuān zēng lín lǐ,zhēn chǔ luàn rén mián。

寓陈杂诗十首

张耒

秦子死南海,旋骨还故墟。qín zi sǐ nán hǎi,xuán gǔ hái gù xū。
辛勤一生事,空得数编书。xīn qín yī shēng shì,kōng dé shù biān shū。
琅琅巧言语,玉佩联琼琚。láng láng qiǎo yán yǔ,yù pèi lián qióng jū。
知者能几人,憎者颇有馀。zhī zhě néng jǐ rén,zēng zhě pǒ yǒu yú。
书生事业薄,生世苦勤劬。shū shēng shì yè báo,shēng shì kǔ qín qú。
持以待后世,何足润槁枯。chí yǐ dài hòu shì,hé zú rùn gǎo kū。
兴怀及昔者,使我涕涟如。xīng huái jí xī zhě,shǐ wǒ tì lián rú。
道路阻且长,悲哉违抚孤。dào lù zǔ qiě zhǎng,bēi zāi wéi fǔ gū。

寄李端叔二首

张耒

束发闻至道,荣辱久齐观。shù fā wén zhì dào,róng rǔ jiǔ qí guān。
中年婴世故,已复傲忧患。zhōng nián yīng shì gù,yǐ fù ào yōu huàn。
闲居虽荒寂,几杖颇清晏。xián jū suī huāng jì,jǐ zhàng pǒ qīng yàn。
悠悠闲晷景,草草贫寝饭。yōu yōu xián guǐ jǐng,cǎo cǎo pín qǐn fàn。
狂言无为发,浊酒醉自劝。kuáng yán wú wèi fā,zhuó jiǔ zuì zì quàn。
与君通家旧,迩者颇屡见。yǔ jūn tōng jiā jiù,ěr zhě pǒ lǚ jiàn。
相望岂示远,数舍隔异县。xiāng wàng qǐ shì yuǎn,shù shě gé yì xiàn。
吾人师佛祖,妙旨得忍粲。wú rén shī fú zǔ,miào zhǐ dé rěn càn。
敛藏避世俗,未免逢侮讪。liǎn cáng bì shì sú,wèi miǎn féng wǔ shàn。
坐令鬓垂雪,犹把从事版。zuò lìng bìn chuí xuě,yóu bǎ cóng shì bǎn。
尺书每见警,妙语珠在贯。chǐ shū měi jiàn jǐng,miào yǔ zhū zài guàn。
复君进明德,同遂丘壑愿。fù jūn jìn míng dé,tóng suì qiū hè yuàn。

寄李端叔二首

张耒

陈墟自古皇,疆野实楚县。chén xū zì gǔ huáng,jiāng yě shí chǔ xiàn。
沃野接神畿,荒沟漕淮甸。wò yě jiē shén jī,huāng gōu cáo huái diān。
民风静而陋,原隰平以远。mín fēng jìng ér lòu,yuán xí píng yǐ yuǎn。
我来逢艰岁,禾黍秋色浅。wǒ lái féng jiān suì,hé shǔ qiū sè qiǎn。
荒居困蛩蚓,风雨老藜苋。huāng jū kùn qióng yǐn,fēng yǔ lǎo lí xiàn。
闭门谢车马,隐几亲笔砚。bì mén xiè chē mǎ,yǐn jǐ qīn bǐ yàn。
马迹巷泥深,庖烟檐日宴。mǎ jì xiàng ní shēn,páo yān yán rì yàn。
深居窥老易,妙理殊自玩。shēn jū kuī lǎo yì,miào lǐ shū zì wán。
困亨方寸足,夸安劳远愿。kùn hēng fāng cùn zú,kuā ān láo yuǎn yuàn。
乖离感岁月,老色各满面。guāi lí gǎn suì yuè,lǎo sè gè mǎn miàn。
友道古所敦,尺书莫辞倦。yǒu dào gǔ suǒ dūn,chǐ shū mò cí juàn。

秋日晒古城

张耒

秋日晒古城,西风振尘埃。qiū rì shài gǔ chéng,xī fēng zhèn chén āi。
出门何所之,坏道连蒿莱。chū mén hé suǒ zhī,huài dào lián hāo lái。
飞鸣鸡犬稀,破屋枯壕隈。fēi míng jī quǎn xī,pò wū kū háo wēi。
老圃理蔬畦,晚甲瘦未开。lǎo pǔ lǐ shū qí,wǎn jiǎ shòu wèi kāi。
输人暮出城,栖鸦一一回。shū rén mù chū chéng,qī yā yī yī huí。
怅然心不怡,归坐劝一杯。chàng rán xīn bù yí,guī zuò quàn yī bēi。

古意效东野二首

张耒

与君虽异坊,秋凉各平分。yǔ jūn suī yì fāng,qiū liáng gè píng fēn。
已遣月入牖,更教风扫门。yǐ qiǎn yuè rù yǒu,gèng jiào fēng sǎo mén。
照君幌中寝,拂君堂上尘。zhào jūn huǎng zhōng qǐn,fú jūn táng shàng chén。
绸缪似衣带,终日绕君身。chóu móu shì yī dài,zhōng rì rào jūn shēn。

古意效东野二首

张耒

扇不风自凉,身不兰自香。shàn bù fēng zì liáng,shēn bù lán zì xiāng。
深居不出门,幽独更清扬。shēn jū bù chū mén,yōu dú gèng qīng yáng。
为鹊栖君树,为燕巢君堂。wèi què qī jūn shù,wèi yàn cháo jūn táng。
不食亦可饱,况乃餐辉光。bù shí yì kě bǎo,kuàng nǎi cān huī guāng。