古诗词

黄人谓寒食上冢为浇山其祭馔多用蒻菜事已则鸣钲而归

张耒

携酒浇山去,鸣钲彻祭归。xié jiǔ jiāo shān qù,míng zhēng chè jì guī。
青蔬蒸果蒻,白酒市无旗。qīng shū zhēng guǒ ruò,bái jiǔ shì wú qí。
日暮人皆醉,夜深歌似啼。rì mù rén jiē zuì,yè shēn gē shì tí。
故人书问我,何用久居夷。gù rén shū wèn wǒ,hé yòng jiǔ jū yí。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

舟中书事

张耒

久客益知行路难,镜中双鬓不须看。jiǔ kè yì zhī xíng lù nán,jìng zhōng shuāng bìn bù xū kàn。
山川积雪坚冰地,舟楫长淮古汳间。shān chuān jī xuě jiān bīng dì,zhōu jí zhǎng huái gǔ biàn jiān。
馈费主人勤俗礼,书来故里劝加餐。kuì fèi zhǔ rén qín sú lǐ,shū lái gù lǐ quàn jiā cān。
北归渐踏尘埃道,尽日危亭且看山。běi guī jiàn tà chén āi dào,jǐn rì wēi tíng qiě kàn shān。

戏同小儿作望南京内门

张耒

别都制度拟王畿,双阙岧峣望太微。bié dōu zhì dù nǐ wáng jī,shuāng quē tiáo yáo wàng tài wēi。
万乘旗常难望幸,九天楼观自相辉。wàn chéng qí cháng nán wàng xìng,jiǔ tiān lóu guān zì xiāng huī。
百年龙虎兴王气,万雉金汤却敌威。bǎi nián lóng hǔ xīng wáng qì,wàn zhì jīn tāng què dí wēi。
一梦江南尚淹泊,风尘似欲变征衣。yī mèng jiāng nán shàng yān pō,fēng chén shì yù biàn zhēng yī。

同荣子邕登石家寺阁

张耒

高楼南望一伤神,霭霭东风万里春。gāo lóu nán wàng yī shāng shén,ǎi ǎi dōng fēng wàn lǐ chūn。
地阔山川围白日,天低观阙近浮云。dì kuò shān chuān wéi bái rì,tiān dī guān quē jìn fú yún。
惊心鸟语知时好,照眼花枝着意新。jīng xīn niǎo yǔ zhī shí hǎo,zhào yǎn huā zhī zhe yì xīn。
不是莼羹胜羊酪,素衣真怕洛阳尘。bù shì chún gēng shèng yáng lào,sù yī zhēn pà luò yáng chén。

不出偶成二首

张耒

老人杖履一茅亭,花谢西园不复扃。lǎo rén zhàng lǚ yī máo tíng,huā xiè xī yuán bù fù jiōng。
翠被一方都盖覆,红妆数子尚娉婷。cuì bèi yī fāng dōu gài fù,hóng zhuāng shù zi shàng pīng tíng。
可怜莺蝶狂都歇,颇觉风云意有营。kě lián yīng dié kuáng dōu xiē,pǒ jué fēng yún yì yǒu yíng。
闻说陂田雨三尺,远城酾水种春粳。wén shuō bēi tián yǔ sān chǐ,yuǎn chéng shāi shuǐ zhǒng chūn jīng。

不出偶成二首

张耒

结茅亭下小池新,积雨通沟滟晚春。jié máo tíng xià xiǎo chí xīn,jī yǔ tōng gōu yàn wǎn chūn。
风掠尘埃出明镜,影吞林木卧青云。fēng lüè chén āi chū míng jìng,yǐng tūn lín mù wò qīng yún。
泥中蘋藻生无数,江上鵁鶄坐得闻。ní zhōng píng zǎo shēng wú shù,jiāng shàng jiāo jīng zuò dé wén。
太液渐台深斗极,乘闲杖履得相亲。tài yè jiàn tái shēn dòu jí,chéng xián zhàng lǚ dé xiāng qīn。

和李令放税

张耒

晚田既废麦初耕,冠盖侵星独出城。wǎn tián jì fèi mài chū gēng,guān gài qīn xīng dú chū chéng。
但见饥寒号岁晚,不闻箫鼓赛秋成。dàn jiàn jī hán hào suì wǎn,bù wén xiāo gǔ sài qiū chéng。
仓无农父千斯庆,税比周人什一轻。cāng wú nóng fù qiān sī qìng,shuì bǐ zhōu rén shén yī qīng。
抚字从来须守令,莫辜圣世念疲氓。fǔ zì cóng lái xū shǒu lìng,mò gū shèng shì niàn pí máng。

赠无咎

张耒

快哉亭下水连城,落日断霞相映明。kuài zāi tíng xià shuǐ lián chéng,luò rì duàn xiá xiāng yìng míng。
人在卷帘尊俎里,诗从挥麈笑谈生。rén zài juǎn lián zūn zǔ lǐ,shī cóng huī zhǔ xiào tán shēng。
扬州何逊风流在,江夏黄香句法清。yáng zhōu hé xùn fēng liú zài,jiāng xià huáng xiāng jù fǎ qīng。
□□□□□□□,□□□□□□□。,。

万松亭有感

张耒

荦确山行穿翠微,石云秋露湿秋衣。luò què shān xíng chuān cuì wēi,shí yún qiū lù shī qiū yī。
朦胧小睡还成梦,讽咏新诗且疗饥。méng lóng xiǎo shuì hái chéng mèng,fěng yǒng xīn shī qiě liáo jī。
千里归来人事改,四年辛苦旧容非。qiān lǐ guī lái rén shì gǎi,sì nián xīn kǔ jiù róng fēi。
只应亭下青云盖,依旧苍腰耸十围。zhǐ yīng tíng xià qīng yún gài,yī jiù cāng yāo sǒng shí wéi。

送婿陈景初还钱塘

张耒

乃翁风节老弥坚,嗣子清修学有传。nǎi wēng fēng jié lǎo mí jiān,sì zi qīng xiū xué yǒu chuán。
为爱诗书贤事业,肯羞葛练拙包缠。wèi ài shī shū xián shì yè,kěn xiū gé liàn zhuō bāo chán。
经年上国劳归梦,一棹寒流放去船。jīng nián shàng guó láo guī mèng,yī zhào hán liú fàng qù chuán。
饱读陈编勤笔砚,书来寄我好文编。bǎo dú chén biān qín bǐ yàn,shū lái jì wǒ hǎo wén biān。

登悬瓠

张耒

将军戈甲从天下,丞相旌旗匝地来。jiāng jūn gē jiǎ cóng tiān xià,chéng xiāng jīng qí zā dì lái。
堪笑怒螳犹强臂,不知蛰户欲惊雷。kān xiào nù táng yóu qiáng bì,bù zhī zhé hù yù jīng léi。
咄嗟武相深冤洗,指顾山东逆境开。duō jiē wǔ xiāng shēn yuān xǐ,zhǐ gù shān dōng nì jìng kāi。
吏部声名千古在,段碑何处卧苍苔。lì bù shēng míng qiān gǔ zài,duàn bēi hé chù wò cāng tái。

二月十七日欲招客饮而风霾不果有作

张耒

欲携佳客燕高堂,园馆春风又作狂。yù xié jiā kè yàn gāo táng,yuán guǎn chūn fēng yòu zuò kuáng。
犹挟冰霜馀意气,未分桃李好风光。yóu xié bīng shuāng yú yì qì,wèi fēn táo lǐ hǎo fēng guāng。
青山无赖藏云岫,流水生波滟野塘。qīng shān wú lài cáng yún xiù,liú shuǐ shēng bō yàn yě táng。
不饮何妨还燕坐,闭门扫地独焚香。bù yǐn hé fáng hái yàn zuò,bì mén sǎo dì dú fén xiāng。

鸿轩下有蔷薇予初至时生意盖仅存耳予为灌溉壅护今年春遂大盛仲春着花数百萼大几如芍药丰盛妍丽顷所未见也余有黄州之行酌酒赏别

张耒

堂下蔷薇亲灌溉,辛勤才见一春花。táng xià qiáng wēi qīn guàn gài,xīn qín cái jiàn yī chūn huā。
时如转毂无停轨,客似飞鸿不定家。shí rú zhuǎn gǔ wú tíng guǐ,kè shì fēi hóng bù dìng jiā。
一岁相邀伴寂寞,明年谁复对芳华。yī suì xiāng yāo bàn jì mò,míng nián shuí fù duì fāng huá。
驱车又向黄州去,风月相望一叹嗟。qū chē yòu xiàng huáng zhōu qù,fēng yuè xiāng wàng yī tàn jiē。

早登望嵩楼望少室雪畏风不敢招客

张耒

临汝城中春雪消,望嵩楼上对岧峣。lín rǔ chéng zhōng chūn xuě xiāo,wàng sōng lóu shàng duì tiáo yáo。
已披氛雾呈孤秀,未许春寒上泬寥。yǐ pī fēn wù chéng gū xiù,wèi xǔ chūn hán shàng jué liáo。
子晋玉笙如不隔,浮丘仙袂欲相招。zi jìn yù shēng rú bù gé,fú qiū xiān mèi yù xiāng zhāo。
便思唤客同清赏,苦畏春风入敝貂。biàn sī huàn kè tóng qīng shǎng,kǔ wèi chūn fēng rù bì diāo。

下春风岭

张耒

东归已过春风岭,度尽千山路渐平。dōng guī yǐ guò chūn fēng lǐng,dù jǐn qiān shān lù jiàn píng。
人事水泡能几日,流光驹隙却堪惊。rén shì shuǐ pào néng jǐ rì,liú guāng jū xì què kān jīng。
居人落落多新屋,行店依依认旧程。jū rén luò luò duō xīn wū,xíng diàn yī yī rèn jiù chéng。
世事饱谙身已老,区区来往笑浮生。shì shì bǎo ān shēn yǐ lǎo,qū qū lái wǎng xiào fú shēng。

江亭别故人

张耒

津亭把酒燕西东,无复馀花一点红。jīn tíng bǎ jiǔ yàn xī dōng,wú fù yú huā yī diǎn hóng。
农事一春荒积雨,长淮千里驾东风。nóng shì yī chūn huāng jī yǔ,zhǎng huái qiān lǐ jià dōng fēng。
休谈世事循环外,且寄骚愁醉眼中。xiū tán shì shì xún huán wài,qiě jì sāo chóu zuì yǎn zhōng。
船鼓已鸣篙缆起,客行何事亦匆匆。chuán gǔ yǐ míng gāo lǎn qǐ,kè xíng hé shì yì cōng cōng。