古诗词

黄人谓寒食上冢为浇山其祭馔多用蒻菜事已则鸣钲而归

张耒

携酒浇山去,鸣钲彻祭归。xié jiǔ jiāo shān qù,míng zhēng chè jì guī。
青蔬蒸果蒻,白酒市无旗。qīng shū zhēng guǒ ruò,bái jiǔ shì wú qí。
日暮人皆醉,夜深歌似啼。rì mù rén jiē zuì,yè shēn gē shì tí。
故人书问我,何用久居夷。gù rén shū wèn wǒ,hé yòng jiǔ jū yí。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

出京寄无咎二首

张耒

老去相看情益亲,河梁分手欲沾巾。lǎo qù xiāng kàn qíng yì qīn,hé liáng fēn shǒu yù zhān jīn。
只应诵得离骚赋,长作行吟去国人。zhǐ yīng sòng dé lí sāo fù,zhǎng zuò xíng yín qù guó rén。

张耒

千金一饭恩犹报,南面称孤岂遽忘。qiān jīn yī fàn ēn yóu bào,nán miàn chēng gū qǐ jù wàng。
何待陈侯乃中起,不思萧相在咸阳。hé dài chén hóu nǎi zhōng qǐ,bù sī xiāo xiāng zài xián yáng。

题淮阴侯庙

张耒

云梦何须伪出游,遭谗犹得故乡侯。yún mèng hé xū wěi chū yóu,zāo chán yóu dé gù xiāng hóu。
平生萧相真知己,何事还同女子谋。píng shēng xiāo xiāng zhēn zhī jǐ,hé shì hái tóng nǚ zi móu。

偃王城

张耒

逃战彭城似去邠,兴王可即废为臣。táo zhàn péng chéng shì qù bīn,xīng wáng kě jí fèi wèi chén。
中原多少堪忧事,劳苦君王八马奔。zhōng yuán duō shǎo kān yōu shì,láo kǔ jūn wáng bā mǎ bēn。

挂剑台

张耒

上国归来岁月深,悲嗟脱剑挂高林。shàng guó guī lái suì yuè shēn,bēi jiē tuō jiàn guà gāo lín。
欲知不负徐君意,便是当年让国心。yù zhī bù fù xú jūn yì,biàn shì dāng nián ràng guó xīn。

古意

张耒

楼上珠帘拂疏网,却匀愁黛对凌波。lóu shàng zhū lián fú shū wǎng,què yún chóu dài duì líng bō。
也知新旧争多少,敢话机头织素多。yě zhī xīn jiù zhēng duō shǎo,gǎn huà jī tóu zhī sù duō。

道彭泽

张耒

姓陶令尹今何在,空补陈编归去来。xìng táo lìng yǐn jīn hé zài,kōng bǔ chén biān guī qù lái。
安得春江作春酒,百年长与子衔杯。ān dé chūn jiāng zuò chūn jiǔ,bǎi nián zhǎng yǔ zi xián bēi。

题宣州后堂壁四首

张耒

过雨山亭暑气微,老人犹未试生衣。guò yǔ shān tíng shǔ qì wēi,lǎo rén yóu wèi shì shēng yī。
满园闲绿无人到,春日南风燕子飞。mǎn yuán xián lǜ wú rén dào,chūn rì nán fēng yàn zi fēi。

题宣州后堂壁四首

张耒

我欲留春情不浅,青春别我苦无情。wǒ yù liú chūn qíng bù qiǎn,qīng chūn bié wǒ kǔ wú qíng。
敬亭山下红千树,日日南风绿满城。jìng tíng shān xià hóng qiān shù,rì rì nán fēng lǜ mǎn chéng。

题宣州后堂壁四首

张耒

翠树阴阴晚雨回,江山清润绝纤埃。cuì shù yīn yīn wǎn yǔ huí,jiāng shān qīng rùn jué xiān āi。
军厨煮酒香初熟,更钓溪鱼斫鲙来。jūn chú zhǔ jiǔ xiāng chū shú,gèng diào xī yú zhuó kuài lái。

题宣州后堂壁四首

张耒

流落天涯一病身,簿书丛里费精神。liú luò tiān yá yī bìng shēn,bù shū cóng lǐ fèi jīng shén。
殷勤照水窥华发,黄鸟声中又一春。yīn qín zhào shuǐ kuī huá fā,huáng niǎo shēng zhōng yòu yī chūn。

宋景平命赋隔窗花影

张耒

午睡帘栊春日长,半消金鸭水沉香。wǔ shuì lián lóng chūn rì zhǎng,bàn xiāo jīn yā shuǐ chén xiāng。
隔窗花影时来去,疑有东邻觇宋郎。gé chuāng huā yǐng shí lái qù,yí yǒu dōng lín chān sòng láng。

晚春初夏八首

张耒

阴阴夏景变馀春,清晓园林未有尘。yīn yīn xià jǐng biàn yú chūn,qīng xiǎo yuán lín wèi yǒu chén。
日日东风欺弱柳,鹅黄吹尽作青云。rì rì dōng fēng qī ruò liǔ,é huáng chuī jǐn zuò qīng yún。

晚春初夏八首

张耒

少室山前日日风,望嵩楼下水溶溶。shǎo shì shān qián rì rì fēng,wàng sōng lóu xià shuǐ róng róng。
卷将春色归何处,尽在车前榆荚中。juǎn jiāng chūn sè guī hé chù,jǐn zài chē qián yú jiá zhōng。

晚春初夏八首

张耒

吹尽成蹊桃李尘,兔葵燕麦一番新。chuī jǐn chéng qī táo lǐ chén,tù kuí yàn mài yī fān xīn。
只应解箨抽青玉,霜节棱棱尚可人。zhǐ yīng jiě tuò chōu qīng yù,shuāng jié léng léng shàng kě rén。