古诗词

福昌书事言怀一百韵上运判唐通直

张耒

战国韩馀壤,王畿汉旧京。zhàn guó hán yú rǎng,wáng jī hàn jiù jīng。
南围山峙秀,东泛洛浮清。nán wéi shān zhì xiù,dōng fàn luò fú qīng。
女几荒遗庙,宜阳认故城。nǚ jǐ huāng yí miào,yí yáng rèn gù chéng。
千秋迷佩玦,百战有榛荆。qiān qiū mí pèi jué,bǎi zhàn yǒu zhēn jīng。
路失三乡驿,岗馀世祖营。lù shī sān xiāng yì,gǎng yú shì zǔ yíng。
山疑熊耳甲,墓记赤眉兵。shān yí xióng ěr jiǎ,mù jì chì méi bīng。
昌水行宫废,谷州遗堞倾。chāng shuǐ xíng gōng fèi,gǔ zhōu yí dié qīng。
断壕收剑镞,耕陇得瑶琼。duàn háo shōu jiàn zú,gēng lǒng dé yáo qióng。
姬冢丘陵抱,韩祠草木平。jī zhǒng qiū líng bào,hán cí cǎo mù píng。
传家亡谱牒,怀德荐牢牲。chuán jiā wáng pǔ dié,huái dé jiàn láo shēng。
峡势开双璧,川形画一枰。xiá shì kāi shuāng bì,chuān xíng huà yī píng。
谋臣赤松友,诗客锦囊生。móu chén chì sōng yǒu,shī kè jǐn náng shēng。
莽莽繁华尽,悠悠井邑更。mǎng mǎng fán huá jǐn,yōu yōu jǐng yì gèng。
兴亡谁与吊,今古一伤情。xīng wáng shuí yǔ diào,jīn gǔ yī shāng qíng。
官舍连麋鹿,人家杂鼬鼪。guān shě lián mí lù,rén jiā zá yòu shēng。
秋心悲杜宇,春候听鸧鹒。qiū xīn bēi dù yǔ,chūn hòu tīng cāng gēng。
宾榻无谈笑,尘鞍罢送迎。bīn tà wú tán xiào,chén ān bà sòng yíng。
平池宵槛影,万竹晓堂声。píng chí xiāo kǎn yǐng,wàn zhú xiǎo táng shēng。
放宕书千卷,栖迟岁再正。fàng dàng shū qiān juǎn,qī chí suì zài zhèng。
野胥形矍掠,村隶语生狞。yě xū xíng jué lüè,cūn lì yǔ shēng níng。
脱粟供朝饭,孤豚计日烹。tuō sù gōng cháo fàn,gū tún jì rì pēng。
里闾轻学校,儿稚骇冠缨。lǐ lǘ qīng xué xiào,ér zhì hài guān yīng。
最苦冲风隧,奔如万战輣。zuì kǔ chōng fēng suì,bēn rú wàn zhàn péng。
木号惊浪涌,谷震疾雷轰。mù hào jīng làng yǒng,gǔ zhèn jí léi hōng。
日断兰香膊,云藏子晋笙。rì duàn lán xiāng bó,yún cáng zi jìn shēng。
村鼙朝坎坎,樵斧暮丁丁。cūn pí cháo kǎn kǎn,qiáo fǔ mù dīng dīng。
鬓自年来白,颜因醉后赪。bìn zì nián lái bái,yán yīn zuì hòu chēng。
斋庖诛野菊,幽佩纫秦蘅。zhāi páo zhū yě jú,yōu pèi rèn qín héng。
忆昔初知学,时豪计主盟。yì xī chū zhī xué,shí háo jì zhǔ méng。
讨论披石室,咳唾视金籯。tǎo lùn pī shí shì,ké tuò shì jīn yíng。
宅与仁为里,丰期道可耕。zhái yǔ rén wèi lǐ,fēng qī dào kě gēng。
荡除秦汉垢,耨摘帝王英。dàng chú qín hàn gòu,nòu zhāi dì wáng yīng。
太史遗重补,骚歌韵再赓。tài shǐ yí zhòng bǔ,sāo gē yùn zài gēng。
文潢无逆楫,谈阵有降钲。wén huáng wú nì jí,tán zhèn yǒu jiàng zhēng。
战苦心逾勇,锋交敌丧勍。zhàn kǔ xīn yú yǒng,fēng jiāo dí sàng qíng。
决科聊筮仕,射策偶沽荣。jué kē liáo shì shì,shè cè ǒu gū róng。
憔悴官曹冗,艰难祸难婴。qiáo cuì guān cáo rǒng,jiān nán huò nán yīng。
流年惟涕泪,生事罄瓶罂。liú nián wéi tì lèi,shēng shì qìng píng yīng。
乞米常空釜,烹藜不厌羹。qǐ mǐ cháng kōng fǔ,pēng lí bù yàn gēng。
菅县长剑涩,衣补旧图横。jiān xiàn zhǎng jiàn sè,yī bǔ jiù tú héng。
波浪流萍远,风霜客雁征。bō làng liú píng yuǎn,fēng shuāng kè yàn zhēng。
凭谁能束缊,请地乞为氓。píng shuí néng shù yūn,qǐng dì qǐ wèi máng。
贫贱知何计,飘零复此行。pín jiàn zhī hé jì,piāo líng fù cǐ xíng。
力微蛛纺织,谋拙茧缠萦。lì wēi zhū fǎng zhī,móu zhuō jiǎn chán yíng。
大府多豪杰,何人问姓名。dà fǔ duō háo jié,hé rén wèn xìng míng。
采葑甘见弃,连汇敢图亨。cǎi fēng gān jiàn qì,lián huì gǎn tú hēng。
已分微言默,羞将薄技呈。yǐ fēn wēi yán mò,xiū jiāng báo jì chéng。
清秋回骥首,白日望鹏程。qīng qiū huí jì shǒu,bái rì wàng péng chéng。
调拙歌难和,工迂簴未成。diào zhuō gē nán hé,gōng yū jù wèi chéng。
曳裾身阻阔,搔首岁峥嵘。yè jū shēn zǔ kuò,sāo shǒu suì zhēng róng。
岂料盐车困,亲逢伯乐评。qǐ liào yán chē kùn,qīn féng bó lè píng。
属文惭贾谊,受璧过虞卿。shǔ wén cán jiǎ yì,shòu bì guò yú qīng。
夙昔倾贤誉,清时仰庆闳。sù xī qīng xián yù,qīng shí yǎng qìng hóng。
霜威留陛闼,忠望在寰瀛。shuāng wēi liú bì tà,zhōng wàng zài huán yíng。
大泽疏源厚,明公蕴德宏。dà zé shū yuán hòu,míng gōng yùn dé hóng。
高文千锦丽,奥学万箱赢。gāo wén qiān jǐn lì,ào xué wàn xiāng yíng。
前岁趋畿尉,青衫拜使旌。qián suì qū jī wèi,qīng shān bài shǐ jīng。
心将言并厚,事与意俱诚。xīn jiāng yán bìng hòu,shì yǔ yì jù chéng。
毫发聪明到,锱铢藻鉴精。háo fā cōng míng dào,zī zhū zǎo jiàn jīng。
威严消隐慝,惠泽舞孤茕。wēi yán xiāo yǐn tè,huì zé wǔ gū qióng。
爽气开秋鉴,清谈扣佩珩。shuǎng qì kāi qiū jiàn,qīng tán kòu pèi háng。
霜空挂银汉,仙露照金茎。shuāng kōng guà yín hàn,xiān lù zhào jīn jīng。
伟量谦常过,刚肠枉必争。wěi liàng qiān cháng guò,gāng cháng wǎng bì zhēng。
川舟归巨涉,天柱入高擎。chuān zhōu guī jù shè,tiān zhù rù gāo qíng。
鳣堕开佳兆,经传有旧黉。zhān duò kāi jiā zhào,jīng chuán yǒu jiù hóng。
簪缨光故物,堂构叠高甍。zān yīng guāng gù wù,táng gòu dié gāo méng。
顾步丹霄近,联绵盛事并。gù bù dān xiāo jìn,lián mián shèng shì bìng。
人间望鸿鹄,海浪引鲲鲸。rén jiān wàng hóng gǔ,hǎi làng yǐn kūn jīng。
百吏瞻仪矩,连城受使令。bǎi lì zhān yí jǔ,lián chéng shòu shǐ lìng。
晏边争羡慕,膺御有光晶。yàn biān zhēng xiàn mù,yīng yù yǒu guāng jīng。
报国求贤急,搜才荐牍盈。bào guó qiú xián jí,sōu cái jiàn dú yíng。
搜罗归掌握,轻重付权衡。sōu luó guī zhǎng wò,qīng zhòng fù quán héng。
律变遭寒黍,春催隐谷嘤。lǜ biàn zāo hán shǔ,chūn cuī yǐn gǔ yīng。
陶埏皆作器,枯槁亦抽萌。táo shān jiē zuò qì,kū gǎo yì chōu méng。
量度分寻尺,题评尽甲庚。liàng dù fēn xún chǐ,tí píng jǐn jiǎ gēng。
念勤宽仆仆,恤疾救茕茕。niàn qín kuān pū pū,xù jí jiù qióng qióng。
合沓皆宗荐,绵蛮不叹莺。hé dá jiē zōng jiàn,mián mán bù tàn yīng。
羁鸿安肃肃,微草获菁菁。jī hóng ān sù sù,wēi cǎo huò jīng jīng。
哲匠深垂奖,非才惕自惊。zhé jiàng shēn chuí jiǎng,fēi cái tì zì jīng。
厚恩山岌嶪,高致玉铮锽。hòu ēn shān jí yè,gāo zhì yù zhēng huáng。
效报期铭骨,存诚过食苹。xiào bào qī míng gǔ,cún chéng guò shí píng。
庶几鸣缶盎,万一助韺䪫。shù jǐ míng fǒu àng,wàn yī zhù yīng jīng。
自古求知重,从来顾己轻。zì gǔ qiú zhī zhòng,cóng lái gù jǐ qīng。
木欣辞爨烬,珠喜辨鱼睛。mù xīn cí cuàn jìn,zhū xǐ biàn yú jīng。
叹慕身当锐,轩昂目暗瞠。tàn mù shēn dāng ruì,xuān áng mù àn chēng。
自存心铁石,敢废力蚊虻。zì cún xīn tiě shí,gǎn fèi lì wén méng。
荒学重裨缉,繁文自补撑。huāng xué zhòng bì jī,fán wén zì bǔ chēng。
朝披枯竹简,夜守短灯檠。cháo pī kū zhú jiǎn,yè shǒu duǎn dēng qíng。
养木经荒圃,疏泉久涸泓。yǎng mù jīng huāng pǔ,shū quán jiǔ hé hóng。
博兼终氏鼠,礼问叔孙樱。bó jiān zhōng shì shǔ,lǐ wèn shū sūn yīng。
陋每轻樊子,勤将比老彭。lòu měi qīng fán zi,qín jiāng bǐ lǎo péng。
中庸期慥慥,言行敢硁硁。zhōng yōng qī zào zào,yán xíng gǎn kēng kēng。
积累功成垤,辉华秀发莹。jī lèi gōng chéng dié,huī huá xiù fā yíng。
辛勤施耨穫,逸乐荐粢盛。xīn qín shī nòu huò,yì lè jiàn zī shèng。
戴德千钧重,抚躬方寸明。dài dé qiān jūn zhòng,fǔ gōng fāng cùn míng。
登临感身世,踊跃望门楹。dēng lín gǎn shēn shì,yǒng yuè wàng mén yíng。
穷谷阴多雨,清溪晚放晴。qióng gǔ yīn duō yǔ,qīng xī wǎn fàng qíng。
优游探物象,潇洒付杯觥。yōu yóu tàn wù xiàng,xiāo sǎ fù bēi gōng。
耿耿驰千里,区区布一鸣。gěng gěng chí qiān lǐ,qū qū bù yī míng。
愿回韶濩听,聊奏铁铮铮。yuàn huí sháo huò tīng,liáo zòu tiě zhēng zhēng。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

冬日放言二十一首

张耒

寒羊肉如膏,江鱼如切玉。hán yáng ròu rú gāo,jiāng yú rú qiè yù。
肥兔与奔鹑,日夕悬庖屋。féi tù yǔ bēn chún,rì xī xuán páo wū。
嬉嬉顾妻孥,滋味喉可欲。xī xī gù qī nú,zī wèi hóu kě yù。
谪官但强名,比者何不足。zhé guān dàn qiáng míng,bǐ zhě hé bù zú。

冬日放言二十一首

张耒

酒圣卯时欢,此语闻乐天。jiǔ shèng mǎo shí huān,cǐ yǔ wén lè tiān。
安用苦了了,白日供忧煎。ān yòng kǔ le le,bái rì gōng yōu jiān。
浮世本幻妄,空花电露然。fú shì běn huàn wàng,kōng huā diàn lù rán。
人间无实事,惟醉庶几焉。rén jiān wú shí shì,wéi zuì shù jǐ yān。

冬日放言二十一首

张耒

愈老愈嗜酒,益醉益自然。yù lǎo yù shì jiǔ,yì zuì yì zì rán。
两人同坠车,醉者乃得全。liǎng rén tóng zhuì chē,zuì zhě nǎi dé quán。
我不但醉酒,天和醉心源。wǒ bù dàn zuì jiǔ,tiān hé zuì xīn yuán。
当其醉甚时,更类痴与顽。dāng qí zuì shén shí,gèng lèi chī yǔ wán。

冬日放言二十一首

张耒

至道与物反,夫岂会俗心。zhì dào yǔ wù fǎn,fū qǐ huì sú xīn。
圣处有阃域,扃钥一何深。shèng chù yǒu kǔn yù,jiōng yào yī hé shēn。
时时资美酒,可得及其门。shí shí zī měi jiǔ,kě dé jí qí mén。
送君者既返,君驾胡可寻。sòng jūn zhě jì fǎn,jūn jià hú kě xún。

冬日放言二十一首

张耒

清晨坐官舍,官舍复何有。qīng chén zuò guān shě,guān shě fù hé yǒu。
离披经雨菊,萧疏委风柳。lí pī jīng yǔ jú,xiāo shū wěi fēng liǔ。
饱食或至睡,涉笔无可否。bǎo shí huò zhì shuì,shè bǐ wú kě fǒu。
油然有好怀,日暮归饮酒。yóu rán yǒu hǎo huái,rì mù guī yǐn jiǔ。

冬日放言二十一首

张耒

日暮归饮酒,儿女戏我前。rì mù guī yǐn jiǔ,ér nǚ xì wǒ qián。
须臾径三酌,据榻已欣然。xū yú jìng sān zhuó,jù tà yǐ xīn rán。
老妻坐我傍,肴胾已炮煎。lǎo qī zuò wǒ bàng,yáo zì yǐ pào jiān。
大胜刘伶妇,区区为酒钱。dà shèng liú líng fù,qū qū wèi jiǔ qián。

冬日放言二十一首

张耒

我初谪官时,帝问司酒神。wǒ chū zhé guān shí,dì wèn sī jiǔ shén。
曰此好酒徒,聊给酒养真。yuē cǐ hǎo jiǔ tú,liáo gěi jiǔ yǎng zhēn。
去国一千里,齐安酒最醇。qù guó yī qiān lǐ,qí ān jiǔ zuì chún。
失火而遇雨,仰戴天公仁。shī huǒ ér yù yǔ,yǎng dài tiān gōng rén。

冬日放言二十一首

张耒

吾腹如鸱夷,但满贮醇酒。wú fù rú chī yí,dàn mǎn zhù chún jiǔ。
外圆故不滞,中静一无有。wài yuán gù bù zhì,zhōng jìng yī wú yǒu。
纷纷千百辈,纳若一尘垢。fēn fēn qiān bǎi bèi,nà ruò yī chén gòu。
下而至真源,保之故难朽。xià ér zhì zhēn yuán,bǎo zhī gù nán xiǔ。

冬日放言二十一首

张耒

淮阳名都会,爽垲太昊墟。huái yáng míng dōu huì,shuǎng kǎi tài hào xū。
最爱西城道,汪汪数顷湖。zuì ài xī chéng dào,wāng wāng shù qǐng hú。
古木巢翠鸟,清濠见游鱼。gǔ mù cháo cuì niǎo,qīng háo jiàn yóu yú。
幽居多不惬,怀我平生娱。yōu jū duō bù qiè,huái wǒ píng shēng yú。

冬日放言二十一首

张耒

灵通古丛林,他日休吾车。líng tōng gǔ cóng lín,tā rì xiū wú chē。
出门循古城,荒圃畦寒蔬。chū mén xún gǔ chéng,huāng pǔ qí hán shū。
手种堂下花,颇已数尺馀。shǒu zhǒng táng xià huā,pǒ yǐ shù chǐ yú。
何人揽其华,故人应念予。hé rén lǎn qí huá,gù rén yīng niàn yǔ。

冬日放言二十一首

张耒

塞向久室处,帟幕亦复周。sāi xiàng jiǔ shì chù,yì mù yì fù zhōu。
温炉炽薪炭,永夜炎光流。wēn lú chì xīn tàn,yǒng yè yán guāng liú。
五更屋霜重,重衾如无裘。wǔ gèng wū shuāng zhòng,zhòng qīn rú wú qiú。
兴怀无衣子,卒岁聊优游。xīng huái wú yī zi,zú suì liáo yōu yóu。

冬日放言二十一首

张耒

陶潜经世才,龃龉不得肆。táo qián jīng shì cái,jǔ yǔ bù dé sì。
彼宁徒嗜饮,有蕴托诸醉。bǐ níng tú shì yǐn,yǒu yùn tuō zhū zuì。
时时吐高词,颇复见一二。shí shí tǔ gāo cí,pǒ fù jiàn yī èr。
义熙书甲子,此意有泾渭。yì xī shū jiǎ zi,cǐ yì yǒu jīng wèi。

冬日放言二十一首

张耒

葛公盖世才,功业亦云偶。gé gōng gài shì cái,gōng yè yì yún ǒu。
世无左将军,老作躬耕叟。shì wú zuǒ jiāng jūn,lǎo zuò gōng gēng sǒu。
皇天挺奇产,必使有所受。huáng tiān tǐng qí chǎn,bì shǐ yǒu suǒ shòu。
珠玉在山渊,终为王府有。zhū yù zài shān yuān,zhōng wèi wáng fǔ yǒu。

冬日放言二十一首

张耒

秦人焚诗书,意欲遂绝灭。qín rén fén shī shū,yì yù suì jué miè。
六经至今存,何曾损毫发。liù jīng zhì jīn cún,hé céng sǔn háo fā。
兴衰有天理,人力自浅拙。xīng shuāi yǒu tiān lǐ,rén lì zì qiǎn zhuō。
不忧骊山墓,回首遭发掘。bù yōu lí shān mù,huí shǒu zāo fā jué。

冬日放言二十一首

张耒

元子本豪爽,颇复有俗气。yuán zi běn háo shuǎng,pǒ fù yǒu sú qì。
孟嘉亦可人,乃与较权势。mèng jiā yì kě rén,nǎi yǔ jiào quán shì。
崛强尽百年,究竟成何事。jué qiáng jǐn bǎi nián,jiū jìng chéng hé shì。
江左无英雄,汝得免徒隶。jiāng zuǒ wú yīng xióng,rǔ dé miǎn tú lì。