古诗词

书事寄晁应之

张耒

野笋空阶短,蒲芽出水齐。yě sǔn kōng jiē duǎn,pú yá chū shuǐ qí。
柳垂萦鹊重,花袅带蜂低。liǔ chuí yíng què zhòng,huā niǎo dài fēng dī。
桑弱蚕登箔,池晴燕啄泥。sāng ruò cán dēng bó,chí qíng yàn zhuó ní。
官闲无事役,地僻断招携。guān xián wú shì yì,dì pì duàn zhāo xié。
目极榛芜地,心伤桃李蹊。mù jí zhēn wú dì,xīn shāng táo lǐ qī。
萎花辞雨泣,幽鸟别春啼。wēi huā cí yǔ qì,yōu niǎo bié chūn tí。
白发惊身老,高楼对日西。bái fā jīng shēn lǎo,gāo lóu duì rì xī。
运逢诗将健,路入醉乡迷。yùn féng shī jiāng jiàn,lù rù zuì xiāng mí。
烧醑倾新腊,轻罗换旧裾。shāo xǔ qīng xīn là,qīng luó huàn jiù jū。
香纨裁暑扇,密幄彻寒闺。xiāng wán cái shǔ shàn,mì wò chè hán guī。
乔木阴垂屋,清渠冷接溪。qiáo mù yīn chuí wū,qīng qú lěng jiē xī。
惜芳幽閟䳏,催梦怨黄鹂。xī fāng yōu bì guì,cuī mèng yuàn huáng lí。
高会思前日,酣歌到晓鸡。gāo huì sī qián rì,hān gē dào xiǎo jī。
驾羊君自幼,倚玉我惭黳。jià yáng jūn zì yòu,yǐ yù wǒ cán yī。
谁解藏车辖,归来信马蹄。shuí jiě cáng chē xiá,guī lái xìn mǎ tí。
还家门寂寂,过雨草萋萋。hái jiā mén jì jì,guò yǔ cǎo qī qī。
气合非容易,官拘坐阻睽。qì hé fēi róng yì,guān jū zuò zǔ kuí。
孤吟唯酒对,愁立见乌栖。gū yín wéi jiǔ duì,chóu lì jiàn wū qī。
学懒因循过,诗成取次题。xué lǎn yīn xún guò,shī chéng qǔ cì tí。
相思不可望,烟霭暮凄凄。xiāng sī bù kě wàng,yān ǎi mù qī qī。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

崇化寺三首

张耒

白发荆州叹滞淫,吴衣重杵洛城砧。bái fā jīng zhōu tàn zhì yín,wú yī zhòng chǔ luò chéng zhēn。
遣愁莫上高楼望,只有秋来昼日阴。qiǎn chóu mò shàng gāo lóu wàng,zhǐ yǒu qiū lái zhòu rì yīn。

崇化寺三首

张耒

零落宫墙官树秋,行人东去路悠悠。líng luò gōng qiáng guān shù qiū,xíng rén dōng qù lù yōu yōu。
只应楼下邯郸路,亦有离人对此愁。zhǐ yīng lóu xià hán dān lù,yì yǒu lí rén duì cǐ chóu。

偶成

张耒

漫学文章弊性灵,屠龙艺就误平生。màn xué wén zhāng bì xìng líng,tú lóng yì jiù wù píng shēng。
翩翩仕路新冠盖,何用扬雄强作经。piān piān shì lù xīn guān gài,hé yòng yáng xióng qiáng zuò jīng。

赠赵簿景平二首

张耒

明道新坟草已春,遗风犹得见门人。míng dào xīn fén cǎo yǐ chūn,yí fēng yóu dé jiàn mén rén。
定知鲁国衣冠异,尽戴林宗折角巾。dìng zhī lǔ guó yī guān yì,jǐn dài lín zōng zhé jiǎo jīn。

赠赵簿景平二首

张耒

纷纷俗物久堪憎,爱子萧萧眉宇清。fēn fēn sú wù jiǔ kān zēng,ài zi xiāo xiāo méi yǔ qīng。
莫叹青衫掩事业,白头卿相死无名。mò tàn qīng shān yǎn shì yè,bái tóu qīng xiāng sǐ wú míng。

立秋二首

张耒

西风袅袅木飕飕,身在江湖北岸州。xī fēng niǎo niǎo mù sōu sōu,shēn zài jiāng hú běi àn zhōu。
自古楚人词最好,为君重赋竟陵秋。zì gǔ chǔ rén cí zuì hǎo,wèi jūn zhòng fù jìng líng qiū。

立秋二首

张耒

对酒聊同楚人醉,哦诗惟听越吟声。duì jiǔ liáo tóng chǔ rén zuì,ó shī wéi tīng yuè yín shēng。
洞庭北岸孤城下,落月西风听晓莺。dòng tíng běi àn gū chéng xià,luò yuè xī fēng tīng xiǎo yīng。

晚步灵寿寺后二首

张耒

秋城草树欲黄昏,微径新晴菜甲新。qiū chéng cǎo shù yù huáng hūn,wēi jìng xīn qíng cài jiǎ xīn。
便好灌园从老圃,此怀原是汉阴人。biàn hǎo guàn yuán cóng lǎo pǔ,cǐ huái yuán shì hàn yīn rén。

晚步灵寿寺后二首

张耒

逢秋种菊尚殷勤,隙地侵寻欲过邻。féng qiū zhǒng jú shàng yīn qín,xì dì qīn xún yù guò lín。
便好采花供服饵,形容已似泽边人。biàn hǎo cǎi huā gōng fú ěr,xíng róng yǐ shì zé biān rén。

感秋三绝

张耒

秋思乡愁两苦辛,每临西北望秋云。qiū sī xiāng chóu liǎng kǔ xīn,měi lín xī běi wàng qiū yún。
此生更老情终在,谁为寄声千里人。cǐ shēng gèng lǎo qíng zhōng zài,shuí wèi jì shēng qiān lǐ rén。

感秋三绝

张耒

楚天未白转星河,楼角先吹出塞歌。chǔ tiān wèi bái zhuǎn xīng hé,lóu jiǎo xiān chuī chū sāi gē。
长愧侵床五更月,殷勤无计谢姮娥。zhǎng kuì qīn chuáng wǔ gèng yuè,yīn qín wú jì xiè héng é。

感秋三绝

张耒

高林败叶已飕飕,更有寒莎翠已收。gāo lín bài yè yǐ sōu sōu,gèng yǒu hán shā cuì yǐ shōu。
若道神仙脱情累,如何独唱感庭秋。ruò dào shén xiān tuō qíng lèi,rú hé dú chàng gǎn tíng qiū。

局中听雨

张耒

秋庭听雨断人声,凉入衣裾秋意生。qiū tíng tīng yǔ duàn rén shēng,liáng rù yī jū qiū yì shēng。
临水登山送归语,怜君解有许多情。lín shuǐ dēng shān sòng guī yǔ,lián jūn jiě yǒu xǔ duō qíng。

夜思

张耒

万声沉寂漏丁东,金井栏干上暗空。wàn shēng chén jì lòu dīng dōng,jīn jǐng lán gàn shàng àn kōng。
半夜西风人未觉,秋声先报草根虫。bàn yè xī fēng rén wèi jué,qiū shēng xiān bào cǎo gēn chóng。

晨起

张耒

楚乡秋早倦炎蒸,长恨梧桐不可凭。chǔ xiāng qiū zǎo juàn yán zhēng,zhǎng hèn wú tóng bù kě píng。
爽气忽随风雨至,晓堂无寐独神惊。shuǎng qì hū suí fēng yǔ zhì,xiǎo táng wú mèi dú shén jīng。