古诗词

琉璃瓶歌赠晁二

张耒

火维荒茫地轴倾,下有积水潜鲲鲸。huǒ wéi huāng máng dì zhóu qīng,xià yǒu jī shuǐ qián kūn jīng。
鳌身翻澜山为崩,金乌下啄狞龙腾。áo shēn fān lán shān wèi bēng,jīn wū xià zhuó níng lóng téng。
狂须奇鬣万族朋,巨神日月双手擎。kuáng xū qí liè wàn zú péng,jù shén rì yuè shuāng shǒu qíng。
夸娥愁思乌戢翎,老鱼战死风雨腥。kuā é chóu sī wū jí líng,lǎo yú zhàn sǐ fēng yǔ xīng。
长彗下扫千里惊,浅洲一席块为城。zhǎng huì xià sǎo qiān lǐ jīng,qiǎn zhōu yī xí kuài wèi chéng。
蛮儿夷女奇弁缨。mán ér yí nǚ qí biàn yīng。
大舶映天日百程,怒帆吼风战飞鹏。dà bó yìng tiān rì bǎi chéng,nù fān hǒu fēng zhàn fēi péng。
舟中之人怪眉睛,兽肌鸟舌髻翘撑。zhōu zhōng zhī rén guài méi jīng,shòu jī niǎo shé jì qiào chēng。
万金明珠络如绳,白衣夜明非缟缯。wàn jīn míng zhū luò rú shéng,bái yī yè míng fēi gǎo zēng。
以有易无百货倾,室中开橐光出楹。yǐ yǒu yì wú bǎi huò qīng,shì zhōng kāi tuó guāng chū yíng。
非石非玉色绀青,昆吾宝铁雕春冰。fēi shí fēi yù sè gàn qīng,kūn wú bǎo tiě diāo chūn bīng。
表里洞彻中虚明,宛然而深是为瓶。biǎo lǐ dòng chè zhōng xū míng,wǎn rán ér shēn shì wèi píng。
补陀真人一铢衣,攀膝燕坐花雨飞。bǔ tuó zhēn rén yī zhū yī,pān xī yàn zuò huā yǔ fēi。
兜罗宝手亲挈携,杨枝取露救渴饥。dōu luó bǎo shǒu qīn qiè xié,yáng zhī qǔ lù jiù kě jī。
海师跪请颡有胝,番禺宝市无光辉。hǎi shī guì qǐng sǎng yǒu zhī,fān yú bǎo shì wú guāng huī。
流传人间入吾手,包以百袭吴绵厚。liú chuán rén jiān rù wú shǒu,bāo yǐ bǎi xí wú mián hòu。
择人而归今子授。zé rén ér guī jīn zi shòu。
烂然光辉子文章,清明无垢君肺肠。làn rán guāng huī zi wén zhāng,qīng míng wú gòu jūn fèi cháng。
比君之德君勿忘,与君同升白玉堂。bǐ jūn zhī dé jūn wù wàng,yǔ jūn tóng shēng bái yù táng。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

和应之出城

张耒

路穿槐柳绕山斜,长夏村墟对物华。lù chuān huái liǔ rào shān xié,zhǎng xià cūn xū duì wù huá。
青玉一寻披箨竹,绛缯千片剪榴花。qīng yù yī xún pī tuò zhú,jiàng zēng qiān piàn jiǎn liú huā。

永宁赴晁应之见招赏花途中遇雨

张耒

行云浓淡日无辉,轻雨飘飘点客衣。xíng yún nóng dàn rì wú huī,qīng yǔ piāo piāo diǎn kè yī。
马上漫郎醒复醉,一杯容易送春归。mǎ shàng màn láng xǐng fù zuì,yī bēi róng yì sòng chūn guī。

依韵和晁十七落花二首

张耒

投老殷勤向物华,风前犹欲拾馀花。tóu lǎo yīn qín xiàng wù huá,fēng qián yóu yù shí yú huā。
更将梦逐残红去,遍入长安百万家。gèng jiāng mèng zhú cán hóng qù,biàn rù zhǎng ān bǎi wàn jiā。

依韵和晁十七落花二首

张耒

飞随风雨落随流,更有馀红亦已休。fēi suí fēng yǔ luò suí liú,gèng yǒu yú hóng yì yǐ xiū。
杳杳天涯春物尽,可怜莺蝶不知愁。yǎo yǎo tiān yá chūn wù jǐn,kě lián yīng dié bù zhī chóu。

偶成

张耒

须知庖手有真如,合遣轮人笑读书。xū zhī páo shǒu yǒu zhēn rú,hé qiǎn lún rén xiào dú shū。
拥褐蒲团深闭目,老人于此有工夫。yōng hè pú tuán shēn bì mù,lǎo rén yú cǐ yǒu gōng fū。

双庙

张耒

成败功名付偶然,男儿要是死生间。chéng bài gōng míng fù ǒu rán,nán ér yào shì sǐ shēng jiān。
故应城破知肝胆,飞矢何劳记贺兰。gù yīng chéng pò zhī gān dǎn,fēi shǐ hé láo jì hè lán。

株林

张耒

九寡奔亡一老姬,白头蛮叟嬖西施。jiǔ guǎ bēn wáng yī lǎo jī,bái tóu mán sǒu bì xī shī。
二公费尽平生事,深屋婵娟世得知。èr gōng fèi jǐn píng shēng shì,shēn wū chán juān shì dé zhī。

淮上阻风步入宝积山访轸长老

张耒

少年飘泊归淮东,道人住庵何处峰。shǎo nián piāo pō guī huái dōng,dào rén zhù ān hé chù fēng。
知有招提烟水外,雪云山路倒杉松。zhī yǒu zhāo tí yān shuǐ wài,xuě yún shān lù dào shān sōng。

淮上观冰下

张耒

寒淮千里群冰下,古岸枯槎黄苇枝。hán huái qiān lǐ qún bīng xià,gǔ àn kū chá huáng wěi zhī。
忆得天津桥下见,五门春动雪消时。yì dé tiān jīn qiáo xià jiàn,wǔ mén chūn dòng xuě xiāo shí。

春阴

张耒

惊鸿瞥过不容攀,病眼淮边楚望寒。jīng hóng piē guò bù róng pān,bìng yǎn huái biān chǔ wàng hán。
独卧孤舟对杨柳,春风终日在樯竿。dú wò gū zhōu duì yáng liǔ,chūn fēng zhōng rì zài qiáng gān。

宫人斜

张耒

青蛾皓齿作埃尘,玉匣珠衾地下身。qīng é hào chǐ zuò āi chén,yù xiá zhū qīn dì xià shēn。
一曲坏墙门不锁,林花开落墓前春。yī qū huài qiáng mén bù suǒ,lín huā kāi luò mù qián chūn。

奉先寺

张耒

定知生不出长门,禾黍萧萧寺后村。dìng zhī shēng bù chū zhǎng mén,hé shǔ xiāo xiāo sì hòu cūn。
松柏城南万丘冢,伤心最说内人园。sōng bǎi chéng nán wàn qiū zhǒng,shāng xīn zuì shuō nèi rén yuán。

至后早赴馆二首

张耒

红蜡妆梅冷未黏,柳条偷暖作纤纤。hóng là zhuāng méi lěng wèi nián,liǔ tiáo tōu nuǎn zuò xiān xiān。
高楼残白谁家雪,尽日天寒不卷帘。gāo lóu cán bái shuí jiā xuě,jǐn rì tiān hán bù juǎn lián。

至后早赴馆二首

张耒

城围残雪寒催晓,宫近晴云暖欲春。chéng wéi cán xuě hán cuī xiǎo,gōng jìn qíng yún nuǎn yù chūn。
谁觉风光添一线,玉壶漏水报鸡人。shuí jué fēng guāng tiān yī xiàn,yù hú lòu shuǐ bào jī rén。

晁二家有海棠去岁花开晁二呼杜卿家小娃歌舞花下痛饮今春花开复欲招客而杜已出守戏以诗调之

张耒

颇疑蜂蝶过邻家,知是东墙去岁花。pǒ yí fēng dié guò lín jiā,zhī shì dōng qiáng qù suì huā。
骏马无因迎小妾,鸱夷何用强随车。jùn mǎ wú yīn yíng xiǎo qiè,chī yí hé yòng qiáng suí chē。