古诗词

愬魃

张耒

帝治下土兮远于民,抚御万方兮周无垠。dì zhì xià tǔ xī yuǎn yú mín,fǔ yù wàn fāng xī zhōu wú yín。
物类亿千兮莽蓁蓁,出入日月兮运星辰。wù lèi yì qiān xī mǎng zhēn zhēn,chū rù rì yuè xī yùn xīng chén。
广必有容兮潜奸昏,不上愬兮帝曷闻。guǎng bì yǒu róng xī qián jiān hūn,bù shàng sù xī dì hé wén。
岁庚申兮斗建巳,旬逾十兮雨不施。suì gēng shēn xī dòu jiàn sì,xún yú shí xī yǔ bù shī。
秀者燋兮实者悴,麦莽莽兮不出块。xiù zhě jiāo xī shí zhě cuì,mài mǎng mǎng xī bù chū kuài。
旧谷既没兮待新以食,夺其所望兮民忧以惑。jiù gǔ jì méi xī dài xīn yǐ shí,duó qí suǒ wàng xī mín yōu yǐ huò。
舍耒而兵兮夺攘剽贼,急不知虑兮求生顷刻。shě lěi ér bīng xī duó rǎng piāo zéi,jí bù zhī lǜ xī qiú shēng qǐng kè。
民幸帝兮诏云师,气朝升兮敛阳晖。mín xìng dì xī zhào yún shī,qì cháo shēng xī liǎn yáng huī。
孰鼓风兮震川岳,上者扬兮旁者剥。shú gǔ fēng xī zhèn chuān yuè,shàng zhě yáng xī páng zhě bō。
云虽仁兮不得施,野童童兮草木摧。yún suī rén xī bù dé shī,yě tóng tóng xī cǎo mù cuī。
熟扬尘兮蔽朝日,纷霏霏兮冒万物。shú yáng chén xī bì cháo rì,fēn fēi fēi xī mào wàn wù。
昏迷蒙兮浩恍惚,瞭者瞀兮失南北。hūn mí méng xī hào huǎng hū,liǎo zhě mào xī shī nán běi。
瘗根茎兮腐葩实,世惨错兮泽蓬㶿。yì gēn jīng xī fǔ pā shí,shì cǎn cuò xī zé péng bó。
霍霍然兮侵万室,飘雨尘兮以旦以夕。huò huò rán xī qīn wàn shì,piāo yǔ chén xī yǐ dàn yǐ xī。
民曰谁为兮尸是有物,其名曰魃兮旱是司。mín yuē shuí wèi xī shī shì yǒu wù,qí míng yuē bá xī hàn shì sī。
恶润忌泽兮盗阳威,淫视槁木兮疾华滋,憎饱妒饫兮幸民饥。è rùn jì zé xī dào yáng wēi,yín shì gǎo mù xī jí huá zī,zēng bǎo dù yù xī xìng mín jī。
亢不伏兮风以助之,惨怀柔茂兮尘埃是吹。kàng bù fú xī fēng yǐ zhù zhī,cǎn huái róu mào xī chén āi shì chuī。
来炎火兮烂炜煌,驭回禄兮骖毕方。lái yán huǒ xī làn wěi huáng,yù huí lù xī cān bì fāng。
朱旗旐兮绛帷裳,坦无畏兮乐洋洋。zhū qí zhào xī jiàng wéi shang,tǎn wú wèi xī lè yáng yáng。
朋疫疠兮友疾殃,徒甚剧兮党甚强。péng yì lì xī yǒu jí yāng,tú shén jù xī dǎng shén qiáng。
慢帝威兮分害戕,窃祠祷兮傲驱攘。màn dì wēi xī fēn hài qiāng,qiè cí dǎo xī ào qū rǎng。
民赖帝仁兮以衣以食,上帝孔昭兮愬无祸责。mín lài dì rén xī yǐ yī yǐ shí,shàng dì kǒng zhāo xī sù wú huò zé。
幸帝震怒兮降魃罪疾,无俾在世兮幽沉深溺。xìng dì zhèn nù xī jiàng bá zuì jí,wú bǐ zài shì xī yōu chén shēn nì。
雷伐鼓兮电扬旗,雨卷壑兮云张帷。léi fá gǔ xī diàn yáng qí,yǔ juǎn hè xī yún zhāng wéi。
泛游泽兮湛甘滋,充槁瘠兮奋枯萎。fàn yóu zé xī zhàn gān zī,chōng gǎo jí xī fèn kū wēi。
禾黍茂兮蔬果肥,岁既登兮民饱嬉。hé shǔ mào xī shū guǒ féi,suì jì dēng xī mín bǎo xī。
康帝民兮恩甚思,幽斯魃兮宥无期。kāng dì mín xī ēn shén sī,yōu sī bá xī yòu wú qī。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

许同尘示张八侍郎避暑览馆中旧题绝句俾之同作次韵

张耒

聚散人生集渚鸿,飞鸣邂逅一宵同。jù sàn rén shēng jí zhǔ hóng,fēi míng xiè hòu yī xiāo tóng。
是非荣辱何劳问,共在邯郸一枕中。shì fēi róng rǔ hé láo wèn,gòng zài hán dān yī zhěn zhōng。

西园风雨杂花谢

张耒

楚泽春残雨又风,啼莺芳草思无穷。chǔ zé chūn cán yǔ yòu fēng,tí yīng fāng cǎo sī wú qióng。
芜菁满地黄金烂,不及蔷薇一点红。wú jīng mǎn dì huáng jīn làn,bù jí qiáng wēi yī diǎn hóng。

慈湖中流遇大风舟危甚食时风止游灵岩寺

张耒

心悸西江浪似山,眼明僧舍一窗闲。xīn jì xī jiāng làng shì shān,yǎn míng sēng shě yī chuāng xián。
从今要见庐山面,画作屏风静处看。cóng jīn yào jiàn lú shān miàn,huà zuò píng fēng jìng chù kàn。

寓淮阳驿二首

张耒

一庭秋色高堂夜,半壁灯光短幌凉。yī tíng qiū sè gāo táng yè,bàn bì dēng guāng duǎn huǎng liáng。
都是去年秋气味,谁知飘泊古淮阳。dōu shì qù nián qiū qì wèi,shuí zhī piāo pō gǔ huái yáng。

寓淮阳驿二首

张耒

悠扬短日下西墙,庭叶吟风作夕凉。yōu yáng duǎn rì xià xī qiáng,tíng yè yín fēng zuò xī liáng。
客枕甚安无一事,邻鸡不用唤朝阳。kè zhěn shén ān wú yī shì,lín jī bù yòng huàn cháo yáng。

观鱼亭呈陈公度二首

张耒

千古濠梁庄惠词,不须反覆辨真知。qiān gǔ háo liáng zhuāng huì cí,bù xū fǎn fù biàn zhēn zhī。
直应人意逍遥处,便是游鱼自乐时。zhí yīng rén yì xiāo yáo chù,biàn shì yóu yú zì lè shí。

观鱼亭呈陈公度二首

张耒

猎猎微风波面开,近人鸥鹭不相猜。liè liè wēi fēng bō miàn kāi,jìn rén ōu lù bù xiāng cāi。
樽前忽起扁舟兴,新管江南山水来。zūn qián hū qǐ biǎn zhōu xīng,xīn guǎn jiāng nán shān shuǐ lái。

寒食离白沙

张耒

莫惊客路已经年,尚有青春一半妍。mò jīng kè lù yǐ jīng nián,shàng yǒu qīng chūn yī bàn yán。
试上芳堤望春野,万丝杨柳拂晴天。shì shàng fāng dī wàng chūn yě,wàn sī yáng liǔ fú qíng tiān。

绍圣甲戌侍立集英殿临轩试举人作此两绝

张耒

春来小殿雪初残,晓日曈眬未破寒。chūn lái xiǎo diàn xuě chū cán,xiǎo rì tóng lóng wèi pò hán。
黄伞当轩公事退,君王缓步侍臣阑。huáng sǎn dāng xuān gōng shì tuì,jūn wáng huǎn bù shì chén lán。

绍圣甲戌侍立集英殿临轩试举人作此两绝

张耒

弱岁干名翰墨场,春寒摇笔试西厢。ruò suì gàn míng hàn mò chǎng,chūn hán yáo bǐ shì xī xiāng。
茫然二十年间事,还着春衣侍玉皇。máng rán èr shí nián jiān shì,hái zhe chūn yī shì yù huáng。

同仲达雪后逾小山游蔡氏园得红梅数枝奇绝因赋二首

张耒

与君陟巘踏春泥,邂逅红梅得一枝。yǔ jūn zhì yǎn tà chūn ní,xiè hòu hóng méi dé yī zhī。
失却孤山风露格,却成卯酒醉冰肌。shī què gū shān fēng lù gé,què chéng mǎo jiǔ zuì bīng jī。

同仲达雪后逾小山游蔡氏园得红梅数枝奇绝因赋二首

张耒

北风凛凛留高树,融雪涓涓聚小塘。běi fēng lǐn lǐn liú gāo shù,róng xuě juān juān jù xiǎo táng。
三亩山园半春草,无人为结小丁香。sān mǔ shān yuán bàn chūn cǎo,wú rén wèi jié xiǎo dīng xiāng。

戏呈希古

张耒

半世辛勤守黄卷,白头容易过青春。bàn shì xīn qín shǒu huáng juǎn,bái tóu róng yì guò qīng chūn。
枕前亦觉春晴否,试问东邻晚起人。zhěn qián yì jué chūn qíng fǒu,shì wèn dōng lín wǎn qǐ rén。

赏心亭

张耒

楫迎桃叶家何处,桨送莫愁人已非。jí yíng táo yè jiā hé chù,jiǎng sòng mò chóu rén yǐ fēi。
独立东风今古恨,春江无语又斜晖。dú lì dōng fēng jīn gǔ hèn,chūn jiāng wú yǔ yòu xié huī。

题洛尾亭二首

张耒

日出南山春雾收,浑浑洛尾入淮流。rì chū nán shān chūn wù shōu,hún hún luò wěi rù huái liú。
莫向行人赠杨柳,折将离恨入孤舟。mò xiàng xíng rén zèng yáng liǔ,zhé jiāng lí hèn rù gū zhōu。