古诗词

叙雨

张耒

西山之泉兮冽以清,淳注万古兮无亏盈。xī shān zhī quán xī liè yǐ qīng,chún zhù wàn gǔ xī wú kuī yíng。
应龙蟠守兮谨防扃,有神司之兮帅群灵。yīng lóng pán shǒu xī jǐn fáng jiōng,yǒu shén sī zhī xī shuài qún líng。
神君曷处兮山之穹,云郛雾阙兮都邃宫。shén jūn hé chù xī shān zhī qióng,yún fú wù quē xī dōu suì gōng。
腾驾逸景兮驭清风,上友仙圣兮佑帝躬。téng jià yì jǐng xī yù qīng fēng,shàng yǒu xiān shèng xī yòu dì gōng。
惟今之旱兮非神曷愬,家无馀粮兮麦不庇雨。wéi jīn zhī hàn xī fēi shén hé sù,jiā wú yú liáng xī mài bù bì yǔ。
土飘尘扬兮迷行错步,魃威孔张兮炽莫予御。tǔ piāo chén yáng xī mí xíng cuò bù,bá wēi kǒng zhāng xī chì mò yǔ yù。
挹水一勺兮荐羔豚,曷求于水兮神实凭。yì shuǐ yī sháo xī jiàn gāo tún,hé qiú yú shuǐ xī shén shí píng。
土有蔬兮林有实,芼馨香兮菹芳郁。tǔ yǒu shū xī lín yǒu shí,mào xīn xiāng xī jū fāng yù。
神我飨兮临我堂,酌芝醑兮御椒浆。shén wǒ xiǎng xī lín wǒ táng,zhuó zhī xǔ xī yù jiāo jiāng。
巫甚祇兮时甚良,哀我疾兮降我祥。wū shén qí xī shí shén liáng,āi wǒ jí xī jiàng wǒ xiáng。
神君仁兮念下民,抚民灾兮号帝阍。shén jūn rén xī niàn xià mín,fǔ mín zāi xī hào dì hūn。
帝念神君兮诏雨官,叱驭六龙兮奋互飞。dì niàn shén jūn xī zhào yǔ guān,chì yù liù lóng xī fèn hù fēi。
骞掣飞电兮鼓雷震,俾霈尔泽兮正无限。qiān chè fēi diàn xī gǔ léi zhèn,bǐ pèi ěr zé xī zhèng wú xiàn。
山灵川怪兮更腾奔,角毛羽鬣兮烂鳞鳞。shān líng chuān guài xī gèng téng bēn,jiǎo máo yǔ liè xī làn lín lín。
前幢后旆兮玄双轮,椎轰喧呵兮翻乾坤。qián chuáng hòu pèi xī xuán shuāng lún,chuí hōng xuān hē xī fān qián kūn。
神龙九鬣兮杂蛟鲲,瞠眼飞涎兮翻腭龈。shén lóng jiǔ liè xī zá jiāo kūn,chēng yǎn fēi xián xī fān è kěn。
伏潜羲和兮止星辰,一洒万里兮倾河津。fú qián xī hé xī zhǐ xīng chén,yī sǎ wàn lǐ xī qīng hé jīn。
妖风失威兮敛以奔,魃濡厥裳兮伏以蹲。yāo fēng shī wēi xī liǎn yǐ bēn,bá rú jué shang xī fú yǐ dūn。
槁苏焦泽兮息惔焚,优渥润沃兮无涯垠。gǎo sū jiāo zé xī xī tán fén,yōu wò rùn wò xī wú yá yín。
菽麰诜诜兮奋裳绅,秋种既即兮农则勤。shū móu shēn shēn xī fèn shang shēn,qiū zhǒng jì jí xī nóng zé qín。
既足而止兮披雾昏,朝阳清明兮敛游尘。jì zú ér zhǐ xī pī wù hūn,cháo yáng qīng míng xī liǎn yóu chén。
功成不居兮驾归云,空山寥寥兮夜无闻。gōng chéng bù jū xī jià guī yún,kōng shān liáo liáo xī yè wú wén。
灵泉幽幽兮湛奫沦,竭诚莫报兮仁哉君。líng quán yōu yōu xī zhàn yūn lún,jié chéng mò bào xī rén zāi jūn。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

岁暮福昌怀古四首谷州故城

张耒

少年词笔动时人,末俗文章久失真。shǎo nián cí bǐ dòng shí rén,mò sú wén zhāng jiǔ shī zhēn。
独爱诗篇超物象,只应山水与精神。dú ài shī piān chāo wù xiàng,zhǐ yīng shān shuǐ yǔ jīng shén。
清溪水拱荒凉宅,幽谷花开寂寞春。qīng xī shuǐ gǒng huāng liáng zhái,yōu gǔ huā kāi jì mò chūn。
天上玉楼终恍惚,人间遗事已埃尘。tiān shàng yù lóu zhōng huǎng hū,rén jiān yí shì yǐ āi chén。

岁暮福昌怀古四首谷州故城

张耒

欲问兴亡已惨颜,桑田沧海变人间。yù wèn xīng wáng yǐ cǎn yán,sāng tián cāng hǎi biàn rén jiān。
无情野水青春在,不动南山白日闲。wú qíng yě shuǐ qīng chūn zài,bù dòng nán shān bái rì xián。
伐木清溪寒剥啄,鸣禽高柳晓缗蛮。fá mù qīng xī hán bō zhuó,míng qín gāo liǔ xiǎo mín mán。
蛾眉皓齿终黄土,谁道仙宫有使还。é méi hào chǐ zhōng huáng tǔ,shuí dào xiān gōng yǒu shǐ hái。

以病在告寄杨器之

张耒

饮冷寒中不自知,故应病骨易尪羸。yǐn lěng hán zhōng bù zì zhī,gù yīng bìng gǔ yì wāng léi。
老人素懒何妨病,太守兼容得自私。lǎo rén sù lǎn hé fáng bìng,tài shǒu jiān róng dé zì sī。
雨汗欺风元自湿,火云挟日故行迟。yǔ hàn qī fēng yuán zì shī,huǒ yún xié rì gù xíng chí。
江楼清绝真孤负,正是斋居禁酒时。jiāng lóu qīng jué zhēn gū fù,zhèng shì zhāi jū jìn jiǔ shí。

予元丰戊午岁自楚至宋由柘城至福昌年二十有五后十年当元祐二年再过宋都追感存殁怅然有怀

张耒

宋玉台前官树林,十年孤客独沾襟。sòng yù tái qián guān shù lín,shí nián gū kè dú zhān jīn。
白头青鬓隔存殁,落日断霞无古今。bái tóu qīng bìn gé cún mò,luò rì duàn xiá wú gǔ jīn。
暮云梁苑雁鹜暗,久泛吴船江海深。mù yún liáng yuàn yàn wù àn,jiǔ fàn wú chuán jiāng hǎi shēn。
阅世悲欢嗟老眼,呼儿取酒十分斟。yuè shì bēi huān jiē lǎo yǎn,hū ér qǔ jiǔ shí fēn zhēn。

宿马庄寺

张耒

冲泥我马僵欲仆,空村落日不逢人。chōng ní wǒ mǎ jiāng yù pū,kōng cūn luò rì bù féng rén。
开门野寺净如扫,迎客老僧闲更真。kāi mén yě sì jìng rú sǎo,yíng kè lǎo sēng xián gèng zhēn。
佛案青黄园果细,斋厨汲洗野蔬频。fú àn qīng huáng yuán guǒ xì,zhāi chú jí xǐ yě shū pín。
年来到处无馀念,静对同龛金色身。nián lái dào chù wú yú niàn,jìng duì tóng kān jīn sè shēn。

永城道中

张耒

东行十日何所有,衰草白茅梁宋陂。dōng xíng shí rì hé suǒ yǒu,shuāi cǎo bái máo liáng sòng bēi。
大风官树吹半折,欲雨野云垂不飞。dà fēng guān shù chuī bàn zhé,yù yǔ yě yún chuí bù fēi。
十年所遇半陈迹,千里独愁怀所思。shí nián suǒ yù bàn chén jì,qiān lǐ dú chóu huái suǒ sī。
他日江湖片帆去,白头青镜久相期。tā rì jiāng hú piàn fān qù,bái tóu qīng jìng jiǔ xiāng qī。

赠柘城簿王微之

张耒

青衫得禄苦不足,白发生头颇有馀。qīng shān dé lù kǔ bù zú,bái fā shēng tóu pǒ yǒu yú。
赋就相如犹涤器,诗成贾岛独骑驴。fù jiù xiāng rú yóu dí qì,shī chéng jiǎ dǎo dú qí lǘ。
先生五斗不挂眼,漫郎一官聊读书。xiān shēng wǔ dòu bù guà yǎn,màn láng yī guān liáo dú shū。
自古好贤惭好色,何人朝夕驾于株。zì gǔ hǎo xián cán hǎo sè,hé rén cháo xī jià yú zhū。

夜泊泗上阻风雨

张耒

雨昏古岸断人迹,天黑孤城闭水关。yǔ hūn gǔ àn duàn rén jì,tiān hēi gū chéng bì shuǐ guān。
灯火樽前初拥膝,风云淮上欲移山。dēng huǒ zūn qián chū yōng xī,fēng yún huái shàng yù yí shān。
避人鱼鸟那足怪,吹浪蛟龙不自闲。bì rén yú niǎo nà zú guài,chuī làng jiāo lóng bù zì xián。
便使乘桴亦何事,沧波岁晚合知还。biàn shǐ chéng fú yì hé shì,cāng bō suì wǎn hé zhī hái。

喜七兄疾愈二首

张耒

净名居士本非病,五禽先生能养身。jìng míng jū shì běn fēi bìng,wǔ qín xiān shēng néng yǎng shēn。
家人但讶少林观,乡里不知颜子贫。jiā rén dàn yà shǎo lín guān,xiāng lǐ bù zhī yán zi pín。
身内固知精是药,人间惟有道通神。shēn nèi gù zhī jīng shì yào,rén jiān wéi yǒu dào tōng shén。
喜闻渐离乌皮几,花气晴来欲逼人。xǐ wén jiàn lí wū pí jǐ,huā qì qíng lái yù bī rén。

喜七兄疾愈二首

张耒

南邻隐士龙虎鼎,东寺比丘坚密身。nán lín yǐn shì lóng hǔ dǐng,dōng sì bǐ qiū jiān mì shēn。
欲知十室有信处,顾此两贤非世人。yù zhī shí shì yǒu xìn chù,gù cǐ liǎng xián fēi shì rén。
战胜天魔初起定,宝成丹灶不妨贫。zhàn shèng tiān mó chū qǐ dìng,bǎo chéng dān zào bù fáng pín。
何时共此闲居士,紫领长衫乐社神。hé shí gòng cǐ xián jū shì,zǐ lǐng zhǎng shān lè shè shén。

送曹子方赴福建运判

张耒

平生邺下曹公子,家世风流合有文。píng shēng yè xià cáo gōng zi,jiā shì fēng liú hé yǒu wén。
横槊尚传瞒相国,紫髯不是画将军。héng shuò shàng chuán mán xiāng guó,zǐ rán bù shì huà jiāng jūn。
诏书宽大民何怨,刺史威严吏合勤。zhào shū kuān dà mín hé yuàn,cì shǐ wēi yán lì hé qín。
好作楚词更下俚,云中一降武夷君。hǎo zuò chǔ cí gèng xià lǐ,yún zhōng yī jiàng wǔ yí jūn。

次韵盛居中夜饮

张耒

吴衣厌拂洛阳尘,梦寐一樽淮海滨。wú yī yàn fú luò yáng chén,mèng mèi yī zūn huái hǎi bīn。
每愿脱巾常漉酒,况逢投辖苦留宾。měi yuàn tuō jīn cháng lù jiǔ,kuàng féng tóu xiá kǔ liú bīn。
苍龙挂斗寒垂夜,翡翠浮花暖作春。cāng lóng guà dòu hán chuí yè,fěi cuì fú huā nuǎn zuò chūn。
上界高真足官府,追随却属散仙人。shàng jiè gāo zhēn zú guān fǔ,zhuī suí què shǔ sàn xiān rén。

送麻田吴子野还山

张耒

麻田老仙身驭风,万里一息如飞蓬。má tián lǎo xiān shēn yù fēng,wàn lǐ yī xī rú fēi péng。
行穷山川出天外,阅尽世界归壶中。xíng qióng shān chuān chū tiān wài,yuè jǐn shì jiè guī hú zhōng。
经过卖药勾漏客,乡里高年南极翁。jīng guò mài yào gōu lòu kè,xiāng lǐ gāo nián nán jí wēng。
我亦有心游八极,从公一借葛陂龙。wǒ yì yǒu xīn yóu bā jí,cóng gōng yī jiè gé bēi lóng。

和无咎二首

张耒

年芳经雨能几许,客愁得暖不肯融。nián fāng jīng yǔ néng jǐ xǔ,kè chóu dé nuǎn bù kěn róng。
眼看乳燕行已哺,手种小桃随分红。yǎn kàn rǔ yàn xíng yǐ bǔ,shǒu zhǒng xiǎo táo suí fēn hóng。
世情付睡莫泾渭,物态逢春无异同。shì qíng fù shuì mò jīng wèi,wù tài féng chūn wú yì tóng。
清时赖是未禁酒,须惜红紫转头空。qīng shí lài shì wèi jìn jiǔ,xū xī hóng zǐ zhuǎn tóu kōng。

和无咎二首

张耒

爱酒苦无阿堵物,寻春奈有主人家。ài jiǔ kǔ wú ā dǔ wù,xún chūn nài yǒu zhǔ rén jiā。
未容黄蜂酿成蜜,已怕恶雨不容花。wèi róng huáng fēng niàng chéng mì,yǐ pà è yǔ bù róng huā。
云间明月无可揽,海中蟠桃良未涯。yún jiān míng yuè wú kě lǎn,hǎi zhōng pán táo liáng wèi yá。
浮名误人不得脱,黑发减来那得加。fú míng wù rén bù dé tuō,hēi fā jiǎn lái nà dé jiā。