古诗词

叙雨

张耒

西山之泉兮冽以清,淳注万古兮无亏盈。xī shān zhī quán xī liè yǐ qīng,chún zhù wàn gǔ xī wú kuī yíng。
应龙蟠守兮谨防扃,有神司之兮帅群灵。yīng lóng pán shǒu xī jǐn fáng jiōng,yǒu shén sī zhī xī shuài qún líng。
神君曷处兮山之穹,云郛雾阙兮都邃宫。shén jūn hé chù xī shān zhī qióng,yún fú wù quē xī dōu suì gōng。
腾驾逸景兮驭清风,上友仙圣兮佑帝躬。téng jià yì jǐng xī yù qīng fēng,shàng yǒu xiān shèng xī yòu dì gōng。
惟今之旱兮非神曷愬,家无馀粮兮麦不庇雨。wéi jīn zhī hàn xī fēi shén hé sù,jiā wú yú liáng xī mài bù bì yǔ。
土飘尘扬兮迷行错步,魃威孔张兮炽莫予御。tǔ piāo chén yáng xī mí xíng cuò bù,bá wēi kǒng zhāng xī chì mò yǔ yù。
挹水一勺兮荐羔豚,曷求于水兮神实凭。yì shuǐ yī sháo xī jiàn gāo tún,hé qiú yú shuǐ xī shén shí píng。
土有蔬兮林有实,芼馨香兮菹芳郁。tǔ yǒu shū xī lín yǒu shí,mào xīn xiāng xī jū fāng yù。
神我飨兮临我堂,酌芝醑兮御椒浆。shén wǒ xiǎng xī lín wǒ táng,zhuó zhī xǔ xī yù jiāo jiāng。
巫甚祇兮时甚良,哀我疾兮降我祥。wū shén qí xī shí shén liáng,āi wǒ jí xī jiàng wǒ xiáng。
神君仁兮念下民,抚民灾兮号帝阍。shén jūn rén xī niàn xià mín,fǔ mín zāi xī hào dì hūn。
帝念神君兮诏雨官,叱驭六龙兮奋互飞。dì niàn shén jūn xī zhào yǔ guān,chì yù liù lóng xī fèn hù fēi。
骞掣飞电兮鼓雷震,俾霈尔泽兮正无限。qiān chè fēi diàn xī gǔ léi zhèn,bǐ pèi ěr zé xī zhèng wú xiàn。
山灵川怪兮更腾奔,角毛羽鬣兮烂鳞鳞。shān líng chuān guài xī gèng téng bēn,jiǎo máo yǔ liè xī làn lín lín。
前幢后旆兮玄双轮,椎轰喧呵兮翻乾坤。qián chuáng hòu pèi xī xuán shuāng lún,chuí hōng xuān hē xī fān qián kūn。
神龙九鬣兮杂蛟鲲,瞠眼飞涎兮翻腭龈。shén lóng jiǔ liè xī zá jiāo kūn,chēng yǎn fēi xián xī fān è kěn。
伏潜羲和兮止星辰,一洒万里兮倾河津。fú qián xī hé xī zhǐ xīng chén,yī sǎ wàn lǐ xī qīng hé jīn。
妖风失威兮敛以奔,魃濡厥裳兮伏以蹲。yāo fēng shī wēi xī liǎn yǐ bēn,bá rú jué shang xī fú yǐ dūn。
槁苏焦泽兮息惔焚,优渥润沃兮无涯垠。gǎo sū jiāo zé xī xī tán fén,yōu wò rùn wò xī wú yá yín。
菽麰诜诜兮奋裳绅,秋种既即兮农则勤。shū móu shēn shēn xī fèn shang shēn,qiū zhǒng jì jí xī nóng zé qín。
既足而止兮披雾昏,朝阳清明兮敛游尘。jì zú ér zhǐ xī pī wù hūn,cháo yáng qīng míng xī liǎn yóu chén。
功成不居兮驾归云,空山寥寥兮夜无闻。gōng chéng bù jū xī jià guī yún,kōng shān liáo liáo xī yè wú wén。
灵泉幽幽兮湛奫沦,竭诚莫报兮仁哉君。líng quán yōu yōu xī zhàn yūn lún,jié chéng mò bào xī rén zāi jūn。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

宫词效王建五首

张耒

帘外微明烛下妆,殿门放钥待君王。lián wài wēi míng zhú xià zhuāng,diàn mén fàng yào dài jūn wáng。
玉阶地冷罗鞋薄,众里偷身倚御床。yù jiē dì lěng luó xié báo,zhòng lǐ tōu shēn yǐ yù chuáng。

宫词效王建五首

张耒

昨夜新霜满玉阶,初冬处处火炉开。zuó yè xīn shuāng mǎn yù jiē,chū dōng chù chù huǒ lú kāi。
中官逐院传宣赐,南国诸侯进橘来。zhōng guān zhú yuàn chuán xuān cì,nán guó zhū hóu jìn jú lái。

宫词效王建五首

张耒

玉墀夜色昼昏昏,催放朝班散侍臣。yù chí yè sè zhòu hūn hūn,cuī fàng cháo bān sàn shì chén。
随驾上楼同看雪,万重宫殿一时新。suí jià shàng lóu tóng kàn xuě,wàn zhòng gōng diàn yī shí xīn。

宫词效王建五首

张耒

莲烛千枝夜宴迟,君王索笔写新诗。lián zhú qiān zhī yè yàn chí,jūn wáng suǒ bǐ xiě xīn shī。
宫人和得争先进,偏爱宋家兄弟词。gōng rén hé dé zhēng xiān jìn,piān ài sòng jiā xiōng dì cí。

寄都下旧友二首

张耒

一别长安西复东,琵琶旧地已应空。yī bié zhǎng ān xī fù dōng,pí pá jiù dì yǐ yīng kōng。
当时风景归何处,须信人生是梦中。dāng shí fēng jǐng guī hé chù,xū xìn rén shēng shì mèng zhōng。

寄都下旧友二首

张耒

城西古地昔同游,望月思家相对愁。chéng xī gǔ dì xī tóng yóu,wàng yuè sī jiā xiāng duì chóu。
明月秋来应更好,何人看月又悲秋。míng yuè qiū lái yīng gèng hǎo,hé rén kàn yuè yòu bēi qiū。

秋思

张耒

故人陈迹生蛛网,古殿苔深叠绿缯。gù rén chén jì shēng zhū wǎng,gǔ diàn tái shēn dié lǜ zēng。
檐雨晚秋鸣槁叶,窗风深夜触孤灯。yán yǔ wǎn qiū míng gǎo yè,chuāng fēng shēn yè chù gū dēng。

鱼虾相望

张耒

悲欢回首两茫然,忆别龙门又半年。bēi huān huí shǒu liǎng máng rán,yì bié lóng mén yòu bàn nián。
应是旧时歌舞处,和风开冻一层天。yīng shì jiù shí gē wǔ chù,hé fēng kāi dòng yī céng tiān。

腊月殊有春意二首

张耒

一夜长风无片云,晓来风动似初春。yī yè zhǎng fēng wú piàn yún,xiǎo lái fēng dòng shì chū chūn。
应知春近催桃李,更有轻寒不著人。yīng zhī chūn jìn cuī táo lǐ,gèng yǒu qīng hán bù zhù rén。

腊月殊有春意二首

张耒

拂槛垂杨雪后青,谁家朱阁晓来晴。fú kǎn chuí yáng xuě hòu qīng,shuí jiā zhū gé xiǎo lái qíng。
拂帘动幕无人解,先把春愁寄有情。fú lián dòng mù wú rén jiě,xiān bǎ chūn chóu jì yǒu qíng。

送李十之陕府

张耒

断蓬泛梗偶相依,一别重逢又几时。duàn péng fàn gěng ǒu xiāng yī,yī bié zhòng féng yòu jǐ shí。
人世悲欢消遣尽,为君流泪忽沾衣。rén shì bēi huān xiāo qiǎn jǐn,wèi jūn liú lèi hū zhān yī。

送客愁

张耒

数星点点间微河,城上三更树影蹉。shù xīng diǎn diǎn jiān wēi hé,chéng shàng sān gèng shù yǐng cuō。
霜落夜深风悄悄,月明无限客愁多。shuāng luò yè shēn fēng qiāo qiāo,yuè míng wú xiàn kè chóu duō。

夜坐

张耒

半消炉火夜三更,欲灭青灯暗又明。bàn xiāo lú huǒ yè sān gèng,yù miè qīng dēng àn yòu míng。
闭户无人瞑目坐,此时一念悟浮生。bì hù wú rén míng mù zuò,cǐ shí yī niàn wù fú shēng。

湖上成绝句呈刘伯声四首

张耒

湖北风来吹晓钟,湖边渔客闭船篷。hú běi fēng lái chuī xiǎo zhōng,hú biān yú kè bì chuán péng。
波光不动天光阔,更在浮烟细雨中。bō guāng bù dòng tiān guāng kuò,gèng zài fú yān xì yǔ zhōng。

湖上成绝句呈刘伯声四首

张耒

风荡云容不成雪,柳偷春色放冲寒。fēng dàng yún róng bù chéng xuě,liǔ tōu chūn sè fàng chōng hán。
湖边艇子冲烟去,天畔青山隔雨看。hú biān tǐng zi chōng yān qù,tiān pàn qīng shān gé yǔ kàn。