古诗词

叙雨

张耒

西山之泉兮冽以清,淳注万古兮无亏盈。xī shān zhī quán xī liè yǐ qīng,chún zhù wàn gǔ xī wú kuī yíng。
应龙蟠守兮谨防扃,有神司之兮帅群灵。yīng lóng pán shǒu xī jǐn fáng jiōng,yǒu shén sī zhī xī shuài qún líng。
神君曷处兮山之穹,云郛雾阙兮都邃宫。shén jūn hé chù xī shān zhī qióng,yún fú wù quē xī dōu suì gōng。
腾驾逸景兮驭清风,上友仙圣兮佑帝躬。téng jià yì jǐng xī yù qīng fēng,shàng yǒu xiān shèng xī yòu dì gōng。
惟今之旱兮非神曷愬,家无馀粮兮麦不庇雨。wéi jīn zhī hàn xī fēi shén hé sù,jiā wú yú liáng xī mài bù bì yǔ。
土飘尘扬兮迷行错步,魃威孔张兮炽莫予御。tǔ piāo chén yáng xī mí xíng cuò bù,bá wēi kǒng zhāng xī chì mò yǔ yù。
挹水一勺兮荐羔豚,曷求于水兮神实凭。yì shuǐ yī sháo xī jiàn gāo tún,hé qiú yú shuǐ xī shén shí píng。
土有蔬兮林有实,芼馨香兮菹芳郁。tǔ yǒu shū xī lín yǒu shí,mào xīn xiāng xī jū fāng yù。
神我飨兮临我堂,酌芝醑兮御椒浆。shén wǒ xiǎng xī lín wǒ táng,zhuó zhī xǔ xī yù jiāo jiāng。
巫甚祇兮时甚良,哀我疾兮降我祥。wū shén qí xī shí shén liáng,āi wǒ jí xī jiàng wǒ xiáng。
神君仁兮念下民,抚民灾兮号帝阍。shén jūn rén xī niàn xià mín,fǔ mín zāi xī hào dì hūn。
帝念神君兮诏雨官,叱驭六龙兮奋互飞。dì niàn shén jūn xī zhào yǔ guān,chì yù liù lóng xī fèn hù fēi。
骞掣飞电兮鼓雷震,俾霈尔泽兮正无限。qiān chè fēi diàn xī gǔ léi zhèn,bǐ pèi ěr zé xī zhèng wú xiàn。
山灵川怪兮更腾奔,角毛羽鬣兮烂鳞鳞。shān líng chuān guài xī gèng téng bēn,jiǎo máo yǔ liè xī làn lín lín。
前幢后旆兮玄双轮,椎轰喧呵兮翻乾坤。qián chuáng hòu pèi xī xuán shuāng lún,chuí hōng xuān hē xī fān qián kūn。
神龙九鬣兮杂蛟鲲,瞠眼飞涎兮翻腭龈。shén lóng jiǔ liè xī zá jiāo kūn,chēng yǎn fēi xián xī fān è kěn。
伏潜羲和兮止星辰,一洒万里兮倾河津。fú qián xī hé xī zhǐ xīng chén,yī sǎ wàn lǐ xī qīng hé jīn。
妖风失威兮敛以奔,魃濡厥裳兮伏以蹲。yāo fēng shī wēi xī liǎn yǐ bēn,bá rú jué shang xī fú yǐ dūn。
槁苏焦泽兮息惔焚,优渥润沃兮无涯垠。gǎo sū jiāo zé xī xī tán fén,yōu wò rùn wò xī wú yá yín。
菽麰诜诜兮奋裳绅,秋种既即兮农则勤。shū móu shēn shēn xī fèn shang shēn,qiū zhǒng jì jí xī nóng zé qín。
既足而止兮披雾昏,朝阳清明兮敛游尘。jì zú ér zhǐ xī pī wù hūn,cháo yáng qīng míng xī liǎn yóu chén。
功成不居兮驾归云,空山寥寥兮夜无闻。gōng chéng bù jū xī jià guī yún,kōng shān liáo liáo xī yè wú wén。
灵泉幽幽兮湛奫沦,竭诚莫报兮仁哉君。líng quán yōu yōu xī zhàn yūn lún,jié chéng mò bào xī rén zāi jūn。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

和应之出城

张耒

路穿槐柳绕山斜,长夏村墟对物华。lù chuān huái liǔ rào shān xié,zhǎng xià cūn xū duì wù huá。
青玉一寻披箨竹,绛缯千片剪榴花。qīng yù yī xún pī tuò zhú,jiàng zēng qiān piàn jiǎn liú huā。

永宁赴晁应之见招赏花途中遇雨

张耒

行云浓淡日无辉,轻雨飘飘点客衣。xíng yún nóng dàn rì wú huī,qīng yǔ piāo piāo diǎn kè yī。
马上漫郎醒复醉,一杯容易送春归。mǎ shàng màn láng xǐng fù zuì,yī bēi róng yì sòng chūn guī。

依韵和晁十七落花二首

张耒

投老殷勤向物华,风前犹欲拾馀花。tóu lǎo yīn qín xiàng wù huá,fēng qián yóu yù shí yú huā。
更将梦逐残红去,遍入长安百万家。gèng jiāng mèng zhú cán hóng qù,biàn rù zhǎng ān bǎi wàn jiā。

依韵和晁十七落花二首

张耒

飞随风雨落随流,更有馀红亦已休。fēi suí fēng yǔ luò suí liú,gèng yǒu yú hóng yì yǐ xiū。
杳杳天涯春物尽,可怜莺蝶不知愁。yǎo yǎo tiān yá chūn wù jǐn,kě lián yīng dié bù zhī chóu。

偶成

张耒

须知庖手有真如,合遣轮人笑读书。xū zhī páo shǒu yǒu zhēn rú,hé qiǎn lún rén xiào dú shū。
拥褐蒲团深闭目,老人于此有工夫。yōng hè pú tuán shēn bì mù,lǎo rén yú cǐ yǒu gōng fū。

双庙

张耒

成败功名付偶然,男儿要是死生间。chéng bài gōng míng fù ǒu rán,nán ér yào shì sǐ shēng jiān。
故应城破知肝胆,飞矢何劳记贺兰。gù yīng chéng pò zhī gān dǎn,fēi shǐ hé láo jì hè lán。

株林

张耒

九寡奔亡一老姬,白头蛮叟嬖西施。jiǔ guǎ bēn wáng yī lǎo jī,bái tóu mán sǒu bì xī shī。
二公费尽平生事,深屋婵娟世得知。èr gōng fèi jǐn píng shēng shì,shēn wū chán juān shì dé zhī。

淮上阻风步入宝积山访轸长老

张耒

少年飘泊归淮东,道人住庵何处峰。shǎo nián piāo pō guī huái dōng,dào rén zhù ān hé chù fēng。
知有招提烟水外,雪云山路倒杉松。zhī yǒu zhāo tí yān shuǐ wài,xuě yún shān lù dào shān sōng。

淮上观冰下

张耒

寒淮千里群冰下,古岸枯槎黄苇枝。hán huái qiān lǐ qún bīng xià,gǔ àn kū chá huáng wěi zhī。
忆得天津桥下见,五门春动雪消时。yì dé tiān jīn qiáo xià jiàn,wǔ mén chūn dòng xuě xiāo shí。

春阴

张耒

惊鸿瞥过不容攀,病眼淮边楚望寒。jīng hóng piē guò bù róng pān,bìng yǎn huái biān chǔ wàng hán。
独卧孤舟对杨柳,春风终日在樯竿。dú wò gū zhōu duì yáng liǔ,chūn fēng zhōng rì zài qiáng gān。

宫人斜

张耒

青蛾皓齿作埃尘,玉匣珠衾地下身。qīng é hào chǐ zuò āi chén,yù xiá zhū qīn dì xià shēn。
一曲坏墙门不锁,林花开落墓前春。yī qū huài qiáng mén bù suǒ,lín huā kāi luò mù qián chūn。

奉先寺

张耒

定知生不出长门,禾黍萧萧寺后村。dìng zhī shēng bù chū zhǎng mén,hé shǔ xiāo xiāo sì hòu cūn。
松柏城南万丘冢,伤心最说内人园。sōng bǎi chéng nán wàn qiū zhǒng,shāng xīn zuì shuō nèi rén yuán。

至后早赴馆二首

张耒

红蜡妆梅冷未黏,柳条偷暖作纤纤。hóng là zhuāng méi lěng wèi nián,liǔ tiáo tōu nuǎn zuò xiān xiān。
高楼残白谁家雪,尽日天寒不卷帘。gāo lóu cán bái shuí jiā xuě,jǐn rì tiān hán bù juǎn lián。

至后早赴馆二首

张耒

城围残雪寒催晓,宫近晴云暖欲春。chéng wéi cán xuě hán cuī xiǎo,gōng jìn qíng yún nuǎn yù chūn。
谁觉风光添一线,玉壶漏水报鸡人。shuí jué fēng guāng tiān yī xiàn,yù hú lòu shuǐ bào jī rén。

晁二家有海棠去岁花开晁二呼杜卿家小娃歌舞花下痛饮今春花开复欲招客而杜已出守戏以诗调之

张耒

颇疑蜂蝶过邻家,知是东墙去岁花。pǒ yí fēng dié guò lín jiā,zhī shì dōng qiáng qù suì huā。
骏马无因迎小妾,鸱夷何用强随车。jùn mǎ wú yīn yíng xiǎo qiè,chī yí hé yòng qiáng suí chē。