古诗词

登高

张耒

怀不展兮居无聊,默谇语兮浩长谣。huái bù zhǎn xī jū wú liáo,mò suì yǔ xī hào zhǎng yáo。
写我心兮登彼高,陟万仞兮扪九霄。xiě wǒ xīn xī dēng bǐ gāo,zhì wàn rèn xī mén jiǔ xiāo。
命清风兮披浮云,瞰四荒兮视天垠。mìng qīng fēng xī pī fú yún,kàn sì huāng xī shì tiān yín。
大海荡潏兮潜龙鲲,吐吞日月兮制明昏。dà hǎi dàng yù xī qián lóng kūn,tǔ tūn rì yuè xī zhì míng hūn。
酝酿元气兮函星辰,羽载四海兮芥浮坤。yùn niàng yuán qì xī hán xīng chén,yǔ zài sì hǎi xī jiè fú kūn。
四岳列峙兮嵩中蹲,牵连脉络兮子复孙。sì yuè liè zhì xī sōng zhōng dūn,qiān lián mài luò xī zi fù sūn。
草蔓木布兮升降如朋,障南蔽北兮东散西分。cǎo màn mù bù xī shēng jiàng rú péng,zhàng nán bì běi xī dōng sàn xī fēn。
如掌列块兮盘罗豆樽,黄流中贯兮发源昆仑。rú zhǎng liè kuài xī pán luó dòu zūn,huáng liú zhōng guàn xī fā yuán kūn lún。
东骛大海兮萦如缭绅,南方炎炎兮火之所宅。dōng wù dà hǎi xī yíng rú liáo shēn,nán fāng yán yán xī huǒ zhī suǒ zhái。
朱鸟屹峙兮丹膺绛翮,骞飞以翔兮辉煌烂赫。zhū niǎo yì zhì xī dān yīng jiàng hé,qiān fēi yǐ xiáng xī huī huáng làn hè。
从拥万羽兮纷罗羽翼,煌煌尊严兮有斗在北。cóng yōng wàn yǔ xī fēn luó yǔ yì,huáng huáng zūn yán xī yǒu dòu zài běi。
升降玉都兮运量帝侧,呼吸阴阳兮秉持祸福。shēng jiàng yù dōu xī yùn liàng dì cè,hū xī yīn yáng xī bǐng chí huò fú。
真仙逍遥兮澹不可挹,西有王母兮戴胜穴居,寿历万古兮忘终泯初。zhēn xiān xiāo yáo xī dàn bù kě yì,xī yǒu wáng mǔ xī dài shèng xué jū,shòu lì wàn gǔ xī wàng zhōng mǐn chū。
超辽恍惚兮独与道俱,骖友日月兮群灵走趋。chāo liáo huǎng hū xī dú yǔ dào jù,cān yǒu rì yuè xī qún líng zǒu qū。
既又左而东顾兮观大明之始生,震沸九渊兮丽天升精。jì yòu zuǒ ér dōng gù xī guān dà míng zhī shǐ shēng,zhèn fèi jiǔ yuān xī lì tiān shēng jīng。
披攘群阴兮重幽昭明,有神司驭兮朱裳绛缨。pī rǎng qún yīn xī zhòng yōu zhāo míng,yǒu shén sī yù xī zhū shang jiàng yīng。
呼造物以致问兮吾将考乎太初,彼天地其孰始兮日与月其代除。hū zào wù yǐ zhì wèn xī wú jiāng kǎo hū tài chū,bǐ tiān dì qí shú shǐ xī rì yǔ yuè qí dài chú。
四荒漫其何极兮人胡为而中居,火何为而南宅兮水孰使其在北。sì huāng màn qí hé jí xī rén hú wèi ér zhōng jū,huǒ hé wèi ér nán zhái xī shuǐ shú shǐ qí zài běi。
安知东之主生兮西配刑而主杀,斗建寅而气分兮畴为四时之消息。ān zhī dōng zhī zhǔ shēng xī xī pèi xíng ér zhǔ shā,dòu jiàn yín ér qì fēn xī chóu wèi sì shí zhī xiāo xī。
世徒知其已然兮遂推类而立说,彼厥初其谁造兮孰布施而殊别。shì tú zhī qí yǐ rán xī suì tuī lèi ér lì shuō,bǐ jué chū qí shuí zào xī shú bù shī ér shū bié。
抑其不得不然兮或者私智之所设,将忽然而自尔兮遂已成而不可绝。yì qí bù dé bù rán xī huò zhě sī zhì zhī suǒ shè,jiāng hū rán ér zì ěr xī suì yǐ chéng ér bù kě jué。
造物为余究察兮曰此曷可以言陈而意悉,彼混沌之一气兮吾不知谁合而为一。zào wù wèi yú jiū chá xī yuē cǐ hé kě yǐ yán chén ér yì xī,bǐ hùn dùn zhī yī qì xī wú bù zhī shuí hé ér wèi yī。
忽洞达而两分兮夫亦安知其谁辟,爰升清而降浊兮水赴阴而火阳。hū dòng dá ér liǎng fēn xī fū yì ān zhī qí shuí pì,yuán shēng qīng ér jiàng zhuó xī shuǐ fù yīn ér huǒ yáng。
东升气而敷生兮西或成而害戕,强名之曰自然兮曷足以究其必至。dōng shēng qì ér fū shēng xī xī huò chéng ér hài qiāng,qiáng míng zhī yuē zì rán xī hé zú yǐ jiū qí bì zhì。
谓不得不然者愈疏兮尚安取于私智,庄周诞而妄推兮夏革愚而臆对。wèi bù dé bù rán zhě yù shū xī shàng ān qǔ yú sī zhì,zhuāng zhōu dàn ér wàng tuī xī xià gé yú ér yì duì。
世号予曰造物兮予亦曷有所主尸,苟待予而后造兮彼造予者复谁。shì hào yǔ yuē zào wù xī yǔ yì hé yǒu suǒ zhǔ shī,gǒu dài yǔ ér hòu zào xī bǐ zào yǔ zhě fù shuí。
姑置之而勿校兮任万物之自成,游小智于太初兮何异夏虫之语冰。gū zhì zhī ér wù xiào xī rèn wàn wù zhī zì chéng,yóu xiǎo zhì yú tài chū xī hé yì xià chóng zhī yǔ bīng。
旷任之而勿疑兮万里会而一平,夫何造物者开予兮神飘飘而不居。kuàng rèn zhī ér wù yí xī wàn lǐ huì ér yī píng,fū hé zào wù zhě kāi yǔ xī shén piāo piāo ér bù jū。
我将赴而远游兮招神圣以为徒,腾九螭之奔轮兮追飞电而揽奔风。wǒ jiāng fù ér yuǎn yóu xī zhāo shén shèng yǐ wèi tú,téng jiǔ chī zhī bēn lún xī zhuī fēi diàn ér lǎn bēn fēng。
周万里于一息兮堂西极而有九区,叩玉阙之九关兮觐上帝于绛都。zhōu wàn lǐ yú yī xī xī táng xī jí ér yǒu jiǔ qū,kòu yù quē zhī jiǔ guān xī jìn shàng dì yú jiàng dōu。
酌瑶尊之芳酒兮招赤松而友彭祖,既锡我以难老兮黜嗜欲而袭灵虚。zhuó yáo zūn zhī fāng jiǔ xī zhāo chì sōng ér yǒu péng zǔ,jì xī wǒ yǐ nán lǎo xī chù shì yù ér xí líng xū。
爰侑我以秘药兮合千箫而吹万竽,乐吾心之洋洋兮舒五体之与与。yuán yòu wǒ yǐ mì yào xī hé qiān xiāo ér chuī wàn yú,lè wú xīn zhī yáng yáng xī shū wǔ tǐ zhī yǔ yǔ。
降复还于我室兮聊弥日而一娱。jiàng fù hái yú wǒ shì xī liáo mí rì ér yī yú。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

宿卢村逆旅

张耒

夜宿村南贫主人,入门桃李已残春。yè sù cūn nán pín zhǔ rén,rù mén táo lǐ yǐ cán chūn。
无人折赠门前柳,伫立东风独怆神。wú rén zhé zèng mén qián liǔ,zhù lì dōng fēng dú chuàng shén。

绀碧

张耒

绀碧遥空秋意生,深檐当午暑风清。gàn bì yáo kōng qiū yì shēng,shēn yán dāng wǔ shǔ fēng qīng。
老翁睡起支颐坐,初听新蝉第一声。lǎo wēng shuì qǐ zhī yí zuò,chū tīng xīn chán dì yī shēng。

真阳县昼睡县舍素丝堂

张耒

见君堂下小荷叶,惊我客中春已空。jiàn jūn táng xià xiǎo hé yè,jīng wǒ kè zhōng chūn yǐ kōng。
一觉西堂亭午睡,悠悠春梦逐春风。yī jué xī táng tíng wǔ shuì,yōu yōu chūn mèng zhú chūn fēng。

赠圆明老

张耒

一粥一斋年已老,千经万论不留心。yī zhōu yī zhāi nián yǐ lǎo,qiān jīng wàn lùn bù liú xīn。
菩提本自非言说,默默知师得更深。pú tí běn zì fēi yán shuō,mò mò zhī shī dé gèng shēn。

方丈小山

张耒

窗外幽轩数步宽,小山幽石对巑岏。chuāng wài yōu xuān shù bù kuān,xiǎo shān yōu shí duì cuán wán。
说知老子婆娑意,且作僧房一衲看。shuō zhī lǎo zi pó suō yì,qiě zuò sēng fáng yī nà kàn。

秋末圭窦斋前菊盛开赋得绝句时秬出未归

张耒

幽斋谁与破穷愁,蜀锦当轩烂不收。yōu zhāi shuí yǔ pò qióng chóu,shǔ jǐn dāng xuān làn bù shōu。
白帝属车千万乘,玉轮金毂照清秋。bái dì shǔ chē qiān wàn chéng,yù lún jīn gǔ zhào qīng qiū。

张耒

共我辞家似旅人,栽培莫怪倍殷勤。gòng wǒ cí jiā shì lǚ rén,zāi péi mò guài bèi yīn qín。
明年太昊城中色,来作齐安江上春。míng nián tài hào chéng zhōng sè,lái zuò qí ān jiāng shàng chūn。

张耒

千里相逢如故人,故栽庭下要相亲。qiān lǐ xiāng féng rú gù rén,gù zāi tíng xià yào xiāng qīn。
明年一笑东风里,山杏江桃不当春。míng nián yī xiào dōng fēng lǐ,shān xìng jiāng táo bù dāng chūn。

梦灵寿寺

张耒

客居有似鸿遵渚,鸿渚相看岂有情。kè jū yǒu shì hóng zūn zhǔ,hóng zhǔ xiāng kàn qǐ yǒu qíng。
何事春来频见梦,老僧谈笑起相迎。hé shì chūn lái pín jiàn mèng,lǎo sēng tán xiào qǐ xiāng yíng。

闻鹎鵊

张耒

纸窗未白烛微明,鹎鵊枝头一两声。zhǐ chuāng wèi bái zhú wēi míng,bēi jiá zhī tóu yī liǎng shēng。
却忆去年桃李后,淮阳旅舍听残更。què yì qù nián táo lǐ hòu,huái yáng lǚ shě tīng cán gèng。

宁子

张耒

宁子阳愚饱谙事,贾生恸哭漫多愁。níng zi yáng yú bǎo ān shì,jiǎ shēng tòng kū màn duō chóu。
无言天道何须问,毕竟人间春复秋。wú yán tiān dào hé xū wèn,bì jìng rén jiān chūn fù qiū。

摘芙蓉

张耒

今年古寺摘芙蓉,憔悴真成泽畔翁。jīn nián gǔ sì zhāi fú róng,qiáo cuì zhēn chéng zé pàn wēng。
聊把一枝闲照酒,明年何处对霜红。liáo bǎ yī zhī xián zhào jiǔ,míng nián hé chù duì shuāng hóng。

嘲无咎夜起明灯听慎思诵诗

张耒

翠屏香暖秋眠稳,霜冷宝奁金错刀。cuì píng xiāng nuǎn qiū mián wěn,shuāng lěng bǎo lián jīn cuò dāo。
谁信苦吟无睡客,挑灯起听楚人骚。shuí xìn kǔ yín wú shuì kè,tiāo dēng qǐ tīng chǔ rén sāo。

再谢周颙之句

张耒

烟飞小玉吴王国,柳暗朱楼铁瓮城。yān fēi xiǎo yù wú wáng guó,liǔ àn zhū lóu tiě wèng chéng。
见说周颙经案外,亦闻荀粲并床声。jiàn shuō zhōu yóng jīng àn wài,yì wén xún càn bìng chuáng shēng。

和慎思与文潜无咎对榻夜话达旦

张耒

灯花昨夜已分明,更听朝檐喜鹊声。dēng huā zuó yè yǐ fēn míng,gèng tīng cháo yán xǐ què shēng。
明日朱门闭空馆,秋风骏马大梁城。míng rì zhū mén bì kōng guǎn,qiū fēng jùn mǎ dà liáng chéng。