古诗词

赠蔡彦规

张耒

我不见蔡子,杜门十日馀。wǒ bù jiàn cài zi,dù mén shí rì yú。
今日叩我门,满手携琼琚。jīn rì kòu wǒ mén,mǎn shǒu xié qióng jū。
铿锵写我前,杂以贝与珠。kēng qiāng xiě wǒ qián,zá yǐ bèi yǔ zhū。
我愕不知报,低头惊且吁。wǒ è bù zhī bào,dī tóu jīng qiě xū。
读毕致于怀,馀光溢衿裾。dú bì zhì yú huái,yú guāng yì jīn jū。
坐令箪瓢室,磊荦堆璠玙。zuò lìng dān piáo shì,lěi luò duī fán yú。
我拙寡所合,甘为不材樗。wǒ zhuō guǎ suǒ hé,gān wèi bù cái chū。
嗟君何所闻,屡枉长者车。jiē jūn hé suǒ wén,lǚ wǎng zhǎng zhě chē。
我来淮南游,霭霭子之誉。wǒ lái huái nán yóu,ǎi ǎi zi zhī yù。
骅骝走千里,凡马安能逾。huá liú zǒu qiān lǐ,fán mǎ ān néng yú。
奈予不自量,痛鞭而疾驱。nài yǔ bù zì liàng,tòng biān ér jí qū。
常忧过所往,疲惫伤吾躯。cháng yōu guò suǒ wǎng,pí bèi shāng wú qū。
愿君少待我,且欲休吾驹。yuàn jūn shǎo dài wǒ,qiě yù xiū wú jū。
跳奔舍其群,子乐谁与俱。tiào bēn shě qí qún,zi lè shuí yǔ jù。
俯身援其类,是亦仁之徒。fǔ shēn yuán qí lèi,shì yì rén zhī tú。
不然但用我,畏甚将逃逋。bù rán dàn yòng wǒ,wèi shén jiāng táo bū。
何如少待之,效技供子娱。hé rú shǎo dài zhī,xiào jì gōng zi yú。
我无功名愿,与世日益疏。wǒ wú gōng míng yuàn,yǔ shì rì yì shū。
反慕古沮溺,穷年事耕锄。fǎn mù gǔ jǔ nì,qióng nián shì gēng chú。
皇皇吾夫子,忧世亦勤劬。huáng huáng wú fū zi,yōu shì yì qín qú。
虽然竟何就,孰若安以居。suī rán jìng hé jiù,shú ruò ān yǐ jū。
人生各有怀,未用相贤愚。rén shēng gè yǒu huái,wèi yòng xiāng xián yú。
得乐愿即止,安能较锱铢。dé lè yuàn jí zhǐ,ān néng jiào zī zhū。
又疑异所任,劳逸事亦殊。yòu yí yì suǒ rèn,láo yì shì yì shū。
作歌以讯之,子意当何如。zuò gē yǐ xùn zhī,zi yì dāng hé rú。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

次韵秦七寄道潜

张耒

衰疲久厌五更朝,每愧冥鸿在泬寥。shuāi pí jiǔ yàn wǔ gèng cháo,měi kuì míng hóng zài jué liáo。
顾我尘冠雕旧鬓,爱君山桂长新条。gù wǒ chén guān diāo jiù bìn,ài jūn shān guì zhǎng xīn tiáo。
文词画虎工逾拙,世味春冰老益消。wén cí huà hǔ gōng yú zhuō,shì wèi chūn bīng lǎo yì xiāo。
只欲归依香火社,高堂时听法音潮。zhǐ yù guī yī xiāng huǒ shè,gāo táng shí tīng fǎ yīn cháo。

和宋二上元迎驾

张耒

拜揖清光咫尺间,雕舆欲动更移班。bài yī qīng guāng zhǐ chǐ jiān,diāo yú yù dòng gèng yí bān。
蓬莱不动鳌头稳,阊阖未开天上闲。péng lái bù dòng áo tóu wěn,chāng hé wèi kāi tiān shàng xián。
老去一官羞简策,春来归梦满淮山。lǎo qù yī guān xiū jiǎn cè,chūn lái guī mèng mǎn huái shān。
自惭衰病独随俗,醉逐游人月下还。zì cán shuāi bìng dú suí sú,zuì zhú yóu rén yuè xià hái。

和张提举

张耒

刺举威寒江国东,自惭多病幸优容。cì jǔ wēi hán jiāng guó dōng,zì cán duō bìng xìng yōu róng。
喜来丈室谈何妙,往拜高轩愿莫从。xǐ lái zhàng shì tán hé miào,wǎng bài gāo xuān yuàn mò cóng。
宛水春生初绉縠,钟山雪尽见蟠龙。wǎn shuǐ chūn shēng chū zhòu hú,zhōng shān xuě jǐn jiàn pán lóng。
新年强起寻芳物,零落宫梅白一重。xīn nián qiáng qǐ xún fāng wù,líng luò gōng méi bái yī zhòng。

书壁

张耒

晴窗浴罢试春衣,芳草江南三月时。qíng chuāng yù bà shì chūn yī,fāng cǎo jiāng nán sān yuè shí。
阴合园林禽语乐,风和庭院絮飞迟。yīn hé yuán lín qín yǔ lè,fēng hé tíng yuàn xù fēi chí。
漫郎官事只画诺,骚客生涯惟赋诗。màn láng guān shì zhǐ huà nuò,sāo kè shēng yá wéi fù shī。
极目江天已多恨,何须木落长年悲。jí mù jiāng tiān yǐ duō hèn,hé xū mù luò zhǎng nián bēi。

和上维道

张耒

江乡长夏亢阳骄,太息秋原稻穗焦。jiāng xiāng zhǎng xià kàng yáng jiāo,tài xī qiū yuán dào suì jiāo。
暑气暮收秦地火,雨声秋响浙江潮。shǔ qì mù shōu qín dì huǒ,yǔ shēng qiū xiǎng zhè jiāng cháo。
夜斋凉送檐间滴,晓枕清闻竹上飘。yè zhāi liáng sòng yán jiān dī,xiǎo zhěn qīng wén zhú shàng piāo。
椒醑礼神惭德薄,圣朝当宁四时调。jiāo xǔ lǐ shén cán dé báo,shèng cháo dāng níng sì shí diào。

木芙蓉菊花盛开

张耒

空山岑寂何所有,晚菊芙蓉相对幽。kōng shān cén jì hé suǒ yǒu,wǎn jú fú róng xiāng duì yōu。
伴我悠悠过闲日,怜渠灼灼媚穷秋。bàn wǒ yōu yōu guò xián rì,lián qú zhuó zhuó mèi qióng qiū。
清香但欲持供佛,醉舞何妨插满头。qīng xiāng dàn yù chí gōng fú,zuì wǔ hé fáng chā mǎn tóu。
此生萍梗难前料,知复明年相见不。cǐ shēng píng gěng nán qián liào,zhī fù míng nián xiāng jiàn bù。

正月八日坐局沽酒

张耒

为问里闾何蹀躞,上元楚俗习张灯。wèi wèn lǐ lǘ hé dié xiè,shàng yuán chǔ sú xí zhāng dēng。
新春此时最佳处,独我坐曹如定僧。xīn chūn cǐ shí zuì jiā chù,dú wǒ zuò cáo rú dìng sēng。
霜林梦泽苍茫野,烟草江边寂寞城。shuāng lín mèng zé cāng máng yě,yān cǎo jiāng biān jì mò chéng。
小饮未能来唤稿,双眸终日冷如冰。xiǎo yǐn wèi néng lái huàn gǎo,shuāng móu zhōng rì lěng rú bīng。

神宗皇帝挽词三首

张耒

独化陶钧运圣谟,八方寥廓入雄图。dú huà táo jūn yùn shèng mó,bā fāng liáo kuò rù xióng tú。
将军已勒边山颂,博士初修玉检书。jiāng jūn yǐ lēi biān shān sòng,bó shì chū xiū yù jiǎn shū。
西望忽惊新石阙,东来不是旧金舆。xī wàng hū jīng xīn shí quē,dōng lái bù shì jiù jīn yú。
编年谁秉丹青笔,流落周南一腐儒。biān nián shuí bǐng dān qīng bǐ,liú luò zhōu nán yī fǔ rú。

神宗皇帝挽词三首

张耒

三百年成玉鼎丹,缟帷惊变紫宸班。sān bǎi nián chéng yù dǐng dān,gǎo wéi jīng biàn zǐ chén bān。
遗弓有泪哀何及,嘶马无踪去不还。yí gōng yǒu lèi āi hé jí,sī mǎ wú zōng qù bù hái。
霜露无情金阙暗,山川常在石麟闲。shuāng lù wú qíng jīn quē àn,shān chuān cháng zài shí lín xián。
青衫曾赐当年桂,欲附龙髯不可攀。qīng shān céng cì dāng nián guì,yù fù lóng rán bù kě pān。

神宗皇帝挽词三首

张耒

风霆武略走夷蛮,云汉文章著不刊。fēng tíng wǔ lüè zǒu yí mán,yún hàn wén zhāng zhù bù kān。
万世基扃传夏启,百年威德畏轩辕。wàn shì jī jiōng chuán xià qǐ,bǎi nián wēi dé wèi xuān yuán。
月游渭水仪空在,舞罢西陵泪未干。yuè yóu wèi shuǐ yí kōng zài,wǔ bà xī líng lèi wèi gàn。
肠断反虞歌彻后,满山松柏夜霜寒。cháng duàn fǎn yú gē chè hòu,mǎn shān sōng bǎi yè shuāng hán。

太皇太后挽词

张耒

坐安民物由修己,默合神明为至公。zuò ān mín wù yóu xiū jǐ,mò hé shén míng wèi zhì gōng。
他日已占怀月梦,后来方信补天功。tā rì yǐ zhàn huái yuè mèng,hòu lái fāng xìn bǔ tiān gōng。
四时化育坤无事,六合清明日正中。sì shí huà yù kūn wú shì,liù hé qīng míng rì zhèng zhōng。
九载忧勤已陈迹,空留双阙对青嵩。jiǔ zài yōu qín yǐ chén jì,kōng liú shuāng quē duì qīng sōng。

范忠宣挽歌二首

张耒

晚生长恨老成空,犹及风流正始中。wǎn shēng zhǎng hèn lǎo chéng kōng,yóu jí fēng liú zhèng shǐ zhōng。
经国谋猷号名相,传家正直似先公。jīng guó móu yóu hào míng xiāng,chuán jiā zhèng zhí shì xiān gōng。
回天巨力章犹在,拯溺深言老更忠。huí tiān jù lì zhāng yóu zài,zhěng nì shēn yán lǎo gèng zhōng。
谁念人心吊邦国,新阡客泣白杨风。shuí niàn rén xīn diào bāng guó,xīn qiān kè qì bái yáng fēng。

范忠宣挽歌二首

张耒

潇湘卧病吊累沉,赐诏君王用意深。xiāo xiāng wò bìng diào lèi chén,cì zhào jūn wáng yòng yì shēn。
多士方怀宣父日,苍生竟失傅岩霖。duō shì fāng huái xuān fù rì,cāng shēng jìng shī fù yán lín。
毡裘他日瞻吾父,丹扆何人附旧箴。zhān qiú tā rì zhān wú fù,dān yǐ hé rén fù jiù zhēn。
白首门生恩未报,悲词空想薤歌音。bái shǒu mén shēng ēn wèi bào,bēi cí kōng xiǎng xiè gē yīn。

黄几道哀挽

张耒

风流正始久无声,颇复因公到后生。fēng liú zhèng shǐ jiǔ wú shēng,pǒ fù yīn gōng dào hòu shēng。
千里族人分俸禄,百年乡党守题评。qiān lǐ zú rén fēn fèng lù,bǎi nián xiāng dǎng shǒu tí píng。
青云脱屣乌台峻,白首含香画省清。qīng yún tuō xǐ wū tái jùn,bái shǒu hán xiāng huà shěng qīng。
但得将军桃李在,宁须公相写铭旌。dàn dé jiāng jūn táo lǐ zài,níng xū gōng xiāng xiě míng jīng。

邓慎思学士挽词

张耒

青衫献赋逢知己,白首耽书还误身。qīng shān xiàn fù féng zhī jǐ,bái shǒu dān shū hái wù shēn。
名著道山传故事,政行两郡泣遗民。míng zhù dào shān chuán gù shì,zhèng xíng liǎng jùn qì yí mín。
文成典午群疑泮,诗和少陵佳句新。wén chéng diǎn wǔ qún yí pàn,shī hé shǎo líng jiā jù xīn。
叹息苦身成底事,湖坟宿草已愁人。tàn xī kǔ shēn chéng dǐ shì,hú fén sù cǎo yǐ chóu rén。