古诗词

寄刘伯

张耒

别君几何时,人事浩千万。bié jūn jǐ hé shí,rén shì hào qiān wàn。
身如张射侯,忧愁剧强箭。shēn rú zhāng shè hóu,yōu chóu jù qiáng jiàn。
崎岖走穷县,艰苦君未见。qí qū zǒu qióng xiàn,jiān kǔ jūn wèi jiàn。
未知菽水丰,已感霜露变。wèi zhī shū shuǐ fēng,yǐ gǎn shuāng lù biàn。
羁孤寄穷海,亲友谁吊唁。jī gū jì qióng hǎi,qīn yǒu shuí diào yàn。
析图补冬裘,乞米煮朝饭。xī tú bǔ dōng qiú,qǐ mǐ zhǔ cháo fàn。
无聊犹自思,援溺固谁愿。wú liáo yóu zì sī,yuán nì gù shuí yuàn。
人生不终否,此语非我分。rén shēng bù zhōng fǒu,cǐ yǔ fēi wǒ fēn。
英雄伏泥涂,暂晦久必现。yīng xióng fú ní tú,zàn huì jiǔ bì xiàn。
如予百不能,理自合贫贱。rú yǔ bǎi bù néng,lǐ zì hé pín jiàn。
岂当议隐显,而有不遇叹。qǐ dāng yì yǐn xiǎn,ér yǒu bù yù tàn。
但思窜山林,远脱人世患。dàn sī cuàn shān lín,yuǎn tuō rén shì huàn。
有田足耕耘,有水足罩汕。yǒu tián zú gēng yún,yǒu shuǐ zú zhào shàn。
萧然便终老,到死百不问。xiāo rán biàn zhōng lǎo,dào sǐ bǎi bù wèn。
平生泥佛祖,久已师壁观。píng shēng ní fú zǔ,jiǔ yǐ shī bì guān。
况将无生禅,下视有为幻。kuàng jiāng wú shēng chán,xià shì yǒu wèi huàn。
吾子出群材,千牛有馀刃。wú zi chū qún cái,qiān niú yǒu yú rèn。
行当脱尘埃,鸣佩侍清燕。xíng dāng tuō chén āi,míng pèi shì qīng yàn。
高卑各有得,愿勿讥尺鴳。gāo bēi gè yǒu dé,yuàn wù jī chǐ yàn。
不有行道人,谁当佐尧舜。bù yǒu xíng dào rén,shuí dāng zuǒ yáo shùn。
时哉勿自滞,功业在力劝。shí zāi wù zì zhì,gōng yè zài lì quàn。
握手不可期,此计吾行辨。wò shǒu bù kě qī,cǐ jì wú xíng biàn。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

春日怀临汝园

张耒

西江逆上通清汝,凭仗双鱼致我词。xī jiāng nì shàng tōng qīng rǔ,píng zhàng shuāng yú zhì wǒ cí。
若向池边见鸿雁,为言春至苦相思。ruò xiàng chí biān jiàn hóng yàn,wèi yán chūn zhì kǔ xiāng sī。

柯山春望

张耒

先教一雨净江山,便放千林春意还。xiān jiào yī yǔ jìng jiāng shān,biàn fàng qiān lín chūn yì hái。
何事东风吹客雁,便教无意恋汀湾。hé shì dōng fēng chuī kè yàn,biàn jiào wú yì liàn tīng wān。

正月十八日四首

张耒

幽人睡足闻春鸟,共喜晖晖日满篱。yōu rén shuì zú wén chūn niǎo,gòng xǐ huī huī rì mǎn lí。
里巷收灯人寂寞,邻家夫妇赁舂归。lǐ xiàng shōu dēng rén jì mò,lín jiā fū fù lìn chōng guī。

正月十八日四首

张耒

收灯城市接荒村,翁媪耽眠日已暾。shōu dēng chéng shì jiē huāng cūn,wēng ǎo dān mián rì yǐ tūn。
何事牧童能早起,缓驱白牯出柴门。hé shì mù tóng néng zǎo qǐ,huǎn qū bái gǔ chū chái mén。

正月十八日四首

张耒

道旁兰若冷于秋,迎客开门一比丘。dào páng lán ruò lěng yú qiū,yíng kè kāi mén yī bǐ qiū。
夜久无人风露冷,空廊饥鼠窃膏油。yè jiǔ wú rén fēng lù lěng,kōng láng jī shǔ qiè gāo yóu。

正月十八日四首

张耒

山下书生业读书,荻篱葛蔓避人居。shān xià shū shēng yè dú shū,dí lí gé màn bì rén jū。
最怜无奈穷耽酒,时遣羸童致一壶。zuì lián wú nài qióng dān jiǔ,shí qiǎn léi tóng zhì yī hú。

二十八日

张耒

忆昨秋风吹马蹄,瓦关分袂涕交挥。yì zuó qiū fēng chuī mǎ tí,wǎ guān fēn mèi tì jiāo huī。
淮阳春物应如锦,犹在柯山送雁归。huái yáng chūn wù yīng rú jǐn,yóu zài kē shān sòng yàn guī。

二月二日挑菜节大雨不能出

张耒

久将菘芥芼南羹,佳节泥深人未行。jiǔ jiāng sōng jiè mào nán gēng,jiā jié ní shēn rén wèi xíng。
想见故园蔬甲好,一畦春水辘轳声。xiǎng jiàn gù yuán shū jiǎ hǎo,yī qí chūn shuǐ lù lú shēng。

二月五日折梅时经雨梅谢矣

张耒

江云霮䨴未全开,东岭微芒日色来。jiāng yún dàn duì wèi quán kāi,dōng lǐng wēi máng rì sè lái。
独犯轻寒踏春晓,殷勤更折雨中梅。dú fàn qīng hán tà chūn xiǎo,yīn qín gèng zhé yǔ zhōng méi。

十八日

张耒

寒食清明人意闲,春城士女出班班。hán shí qīng míng rén yì xián,chūn chéng shì nǚ chū bān bān。
柳黄花白楼台外,紫翠江南数叠山。liǔ huáng huā bái lóu tái wài,zǐ cuì jiāng nán shù dié shān。

僧允怀惠紫竹杖

张耒

轻坚滑泽节仍匀,上下柯山助老身。qīng jiān huá zé jié réng yún,shàng xià kē shān zhù lǎo shēn。
他日天恩许归去,提携同踏故园春。tā rì tiān ēn xǔ guī qù,tí xié tóng tà gù yuán chūn。

寒食日作二首

张耒

荒山野水非吾土,寒食清明似去年。huāng shān yě shuǐ fēi wú tǔ,hán shí qīng míng shì qù nián。
杨柳插门人竞笑,荆蛮不信子推贤。yáng liǔ chā mén rén jìng xiào,jīng mán bù xìn zi tuī xián。

寒食日作二首

张耒

朝寒却觉春衣薄,禅诵还将酒盏疏。cháo hán què jué chūn yī báo,chán sòng hái jiāng jiǔ zhǎn shū。
落尽江城千树雪,门前杨柳已藏乌。luò jǐn jiāng chéng qiān shù xuě,mén qián yáng liǔ yǐ cáng wū。

牡丹

张耒

天女奇姿云锦囊,故应听法傍禅床。tiān nǚ qí zī yún jǐn náng,gù yīng tīng fǎ bàng chán chuáng。
静中独有维摩觉,触鼻惟闻净戒香。jìng zhōng dú yǒu wéi mó jué,chù bí wéi wén jìng jiè xiāng。

雨霁望樊山

张耒

金碧江南数叠山,雨馀秀色直堪餐。jīn bì jiāng nán shù dié shān,yǔ yú xiù sè zhí kān cān。
仙娥倭堕青云髻,照我衰迟泽畔颜。xiān é wō duò qīng yún jì,zhào wǒ shuāi chí zé pàn yán。