古诗词

赴亳州教官次韵和中书钱舍人及亳州守晁美叔见赠

张耒

久知疏慵难应接,勉强一官亲讼牒。jiǔ zhī shū yōng nán yīng jiē,miǎn qiáng yī guān qīn sòng dié。
羁穷正似鸠无巢,摆去不如鱼有鬣。jī qióng zhèng shì jiū wú cháo,bǎi qù bù rú yú yǒu liè。
从来书史钝蹊径,更叹诗骚穷事业。cóng lái shū shǐ dùn qī jìng,gèng tàn shī sāo qióng shì yè。
几思狐白易絮纩,羞褫旧服求新裌。jǐ sī hú bái yì xù kuàng,xiū chǐ jiù fú qiú xīn jiá。
又怜夸毗竟何得,把玩区区一蚊睫。yòu lián kuā pí jìng hé dé,bǎ wán qū qū yī wén jié。
久知趋向合饥寒,正藉文章漫嚅嗫。jiǔ zhī qū xiàng hé jī hán,zhèng jí wén zhāng màn rú niè。
紫微丈人椽作笔,谁得羸师传谍谍。zǐ wēi zhàng rén chuán zuò bǐ,shuí dé léi shī chuán dié dié。
知擒敢慢武侯纵,有阱前知鲁侯敜。zhī qín gǎn màn wǔ hóu zòng,yǒu jǐng qián zhī lǔ hóu niè。
荒芜满编求指摘,望以馀光分炜烨。huāng wú mǎn biān qiú zhǐ zhāi,wàng yǐ yú guāng fēn wěi yè。
乃蒙称屈力褒扬,不意粪壤藏诸箧。nǎi méng chēng qū lì bāo yáng,bù yì fèn rǎng cáng zhū qiè。
获如丘陵饱则可,良御不悦犹非猎。huò rú qiū líng bǎo zé kě,liáng yù bù yuè yóu fēi liè。
平生遇赏有君子,处世虽钝吾知捷。píng shēng yù shǎng yǒu jūn zi,chù shì suī dùn wú zhī jié。
清闲得食学官禄,愿以诗书填吻颊。qīng xián dé shí xué guān lù,yuàn yǐ shī shū tián wěn jiá。
牙悬喜校邺侯签,藤织新成沈郎笈。yá xuán xǐ xiào yè hóu qiān,téng zhī xīn chéng shěn láng jí。
晁公声名三十载,馀事笔踪传法帖。cháo gōng shēng míng sān shí zài,yú shì bǐ zōng chuán fǎ tiē。
紫芝眉宇望不远,屈指数日无旬浃。zǐ zhī méi yǔ wàng bù yuǎn,qū zhǐ shù rì wú xún jiā。
黄衫健步书见赐,紫诰除官等何躐。huáng shān jiàn bù shū jiàn cì,zǐ gào chú guān děng hé liè。
久怀薄技待后乘,宣管盈囊纸来歙。jiǔ huái báo jì dài hòu chéng,xuān guǎn yíng náng zhǐ lái shè。
坐乖前计空惋怅,袖里从今双手压。zuò guāi qián jì kōng wǎn chàng,xiù lǐ cóng jīn shuāng shǒu yā。
醉归应被官长瞋,来饱徒劳方朔腊。zuì guī yīng bèi guān zhǎng chēn,lái bǎo tú láo fāng shuò là。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

荒园

张耒

荒围午日照青芜,树罅鸣鸠相应呼。huāng wéi wǔ rì zhào qīng wú,shù xià míng jiū xiāng yīng hū。
一片阴云送山雨,渐渐新麦地亲锄。yī piàn yīn yún sòng shān yǔ,jiàn jiàn xīn mài dì qīn chú。

小雨

张耒

萧萧小雨不能收,一霎西风便似秋。xiāo xiāo xiǎo yǔ bù néng shōu,yī shà xī fēng biàn shì qiū。
枕席夜凉灯火暗,丁丁更漏隔南楼。zhěn xí yè liáng dēng huǒ àn,dīng dīng gèng lòu gé nán lóu。

看花

张耒

风暖日高花气动,鸣鸠乳燕自求群。fēng nuǎn rì gāo huā qì dòng,míng jiū rǔ yàn zì qiú qún。
经营美景还诗匠,倾扫顽愁赖酒军。jīng yíng měi jǐng hái shī jiàng,qīng sǎo wán chóu lài jiǔ jūn。

题唐宋辅城上小楼二首

张耒

沙田小雨不成泥,一带溪光照翠微。shā tián xiǎo yǔ bù chéng ní,yī dài xī guāng zhào cuì wēi。
远目直随残日尽,晚云还望故山归。yuǎn mù zhí suí cán rì jǐn,wǎn yún hái wàng gù shān guī。

题唐宋辅城上小楼二首

张耒

近郊小径绝人行,水满菰蒲取次生。jìn jiāo xiǎo jìng jué rén xíng,shuǐ mǎn gū pú qǔ cì shēng。
沙岸雨来长集燕,桑田深处忽闻莺。shā àn yǔ lái zhǎng jí yàn,sāng tián shēn chù hū wén yīng。

晚归

张耒

学省归来门巷秋,伴眠书史满床头。xué shěng guī lái mén xiàng qiū,bàn mián shū shǐ mǎn chuáng tóu。
低云漠漠梧桐晚,屏上江山亦解愁。dī yún mò mò wú tóng wǎn,píng shàng jiāng shān yì jiě chóu。

张耒

日落星稀河汉微,清秋一点水萤飞。rì luò xīng xī hé hàn wēi,qīng qiū yī diǎn shuǐ yíng fēi。
凉风白露愁先觉,可待梧桐报即知。liáng fēng bái lù chóu xiān jué,kě dài wú tóng bào jí zhī。

调全玉病二首

张耒

维摩丈室自萧然,病起新凉得恣眠。wéi mó zhàng shì zì xiāo rán,bìng qǐ xīn liáng dé zì mián。
我愧声闻难问疾,想君独对散花天。wǒ kuì shēng wén nán wèn jí,xiǎng jūn dú duì sàn huā tiān。

调全玉病二首

张耒

诗将收功久戢戈,羸师再鼓奈疲何。shī jiāng shōu gōng jiǔ jí gē,léi shī zài gǔ nài pí hé。
想君无物惊禅定,独未能除是此魔。xiǎng jūn wú wù jīng chán dìng,dú wèi néng chú shì cǐ mó。

女几山

张耒

不复当年端正楼,多情犹问故宫游。bù fù dāng nián duān zhèng lóu,duō qíng yóu wèn gù gōng yóu。
山川不改繁华尽,须信人生一世浮。shān chuān bù gǎi fán huá jǐn,xū xìn rén shēng yī shì fú。

昏昏

张耒

昏昏落日下墙东,历历晴云送去鸿。hūn hūn luò rì xià qiáng dōng,lì lì qíng yún sòng qù hóng。
岁晚苍槐甘老大,尽将黄叶付秋风。suì wǎn cāng huái gān lǎo dà,jǐn jiāng huáng yè fù qiū fēng。

谢仲闵惠友于泉

张耒

地吉泉甘庆所钟,直疑遥与惠山通。dì jí quán gān qìng suǒ zhōng,zhí yí yáo yǔ huì shān tōng。
曲肱烦暑都消尽,如卧萧萧紫竹风。qū gōng fán shǔ dōu xiāo jǐn,rú wò xiāo xiāo zǐ zhú fēng。

贫病投劾乞补外官亲友问者以诗答之

张耒

卑如扬子官执戟,贫似玉川居洛阳。bēi rú yáng zi guān zhí jǐ,pín shì yù chuān jū luò yáng。
不敢弯弓轻妄射,争如覆被逐山郎。bù gǎn wān gōng qīng wàng shè,zhēng rú fù bèi zhú shān láng。

楚王

张耒

十二巫山耸翠峦,楚王宫殿玉巑岏。shí èr wū shān sǒng cuì luán,chǔ wáng gōng diàn yù cuán wán。
定知为雨为云处,不似当初梦里看。dìng zhī wèi yǔ wèi yún chù,bù shì dāng chū mèng lǐ kàn。

宋玉

张耒

云雨朝朝峡里兴,可能无复梦中情。yún yǔ cháo cháo xiá lǐ xīng,kě néng wú fù mèng zhōng qíng。
巫娥若问谁为赋,敢乞君王道宋生。wū é ruò wèn shuí wèi fù,gǎn qǐ jūn wáng dào sòng shēng。