古诗词

游武昌

张耒

一叶横江凌浩渺,李君见我迎门笑。yī yè héng jiāng líng hào miǎo,lǐ jūn jiàn wǒ yíng mén xiào。
鹅黄初熟醅旋压,书室焚香地新扫。é huáng chū shú pēi xuán yā,shū shì fén xiāng dì xīn sǎo。
淋漓歌笑不知夜,竹榻枕藉眠诸少。lín lí gē xiào bù zhī yè,zhú tà zhěn jí mián zhū shǎo。
老人被暖觉独晚,惊起东南日如烧。lǎo rén bèi nuǎn jué dú wǎn,jīng qǐ dōng nán rì rú shāo。
四明陈子定爱客,生火寒厅邀我到。sì míng chén zi dìng ài kè,shēng huǒ hán tīng yāo wǒ dào。
盘殽香洁具俄顷,鲙斫寒鱼初出沼。pán xiáo xiāng jié jù é qǐng,kuài zhuó hán yú chū chū zhǎo。
仲谋霸气久寂寞,元子亭基尚危峭。zhòng móu bà qì jiǔ jì mò,yuán zi tíng jī shàng wēi qiào。
荆榛荒梗上石磴,人物清江开野庙。jīng zhēn huāng gěng shàng shí dèng,rén wù qīng jiāng kāi yě miào。
暮投明府快一饮,主意殷勤宾屡釂。mù tóu míng fǔ kuài yī yǐn,zhǔ yì yīn qín bīn lǚ jiào。
星河破碎归中夜,明日清淮理归棹。xīng hé pò suì guī zhōng yè,míng rì qīng huái lǐ guī zhào。
王家园馆静人眼,挂壁於菟疑欲咬。wáng jiā yuán guǎn jìng rén yǎn,guà bì yú tú yí yù yǎo。
杀鸡为黍办仓卒,看画烹茶每醉饱。shā jī wèi shǔ bàn cāng zú,kàn huà pēng chá měi zuì bǎo。
还家闭门空寂历,胜境目前皆了了。hái jiā bì mén kōng jì lì,shèng jìng mù qián jiē le le。
兹游可再谁汝啬,老懒似不能轻矫。zī yóu kě zài shuí rǔ sè,lǎo lǎn shì bù néng qīng jiǎo。
西山得霜瘦如削,萧寺峥嵘出粉筱。xī shān dé shuāng shòu rú xuē,xiāo sì zhēng róng chū fěn xiǎo。
幸于腰髀犹足使,与子凌寒恣游眺。xìng yú yāo bì yóu zú shǐ,yǔ zi líng hán zì yóu tiào。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

寄陈州朱教授三首

张耒

欲晓山禽百种鸣,最怜哑咤是雏莺。yù xiǎo shān qín bǎi zhǒng míng,zuì lián yǎ zhà shì chú yīng。
遥想西湖烟柳色,深春风露水边声。yáo xiǎng xī hú yān liǔ sè,shēn chūn fēng lù shuǐ biān shēng。

寄陈州朱教授三首

张耒

春雨江干不肯晴,大江栎岸转雷霆。chūn yǔ jiāng gàn bù kěn qíng,dà jiāng lì àn zhuǎn léi tíng。
山头方丈浑无事,扫地焚香看佛经。shān tóu fāng zhàng hún wú shì,sǎo dì fén xiāng kàn fú jīng。

送春

张耒

二年江上见春归,预想重来我未回。èr nián jiāng shàng jiàn chūn guī,yù xiǎng zhòng lái wǒ wèi huí。
淹速世间谁料得,只应相遇且衔杯。yān sù shì jiān shuí liào dé,zhǐ yīng xiāng yù qiě xián bēi。

寓寺八首

张耒

门外清泉浸稻畦,西南修竹作城埤。mén wài qīng quán jìn dào qí,xī nán xiū zhú zuò chéng pí。
川平林断空明处,却有遥山作翠眉。chuān píng lín duàn kōng míng chù,què yǒu yáo shān zuò cuì méi。

寓寺八首

张耒

道人钟梵久寂寞,倦客弭车聊静便。dào rén zhōng fàn jiǔ jì mò,juàn kè mǐ chē liáo jìng biàn。
我亦云山闲衲子,平生香火旧因缘。wǒ yì yún shān xián nà zi,píng shēng xiāng huǒ jiù yīn yuán。

寓寺八首

张耒

病卧淮阳太昊城,牡丹丛畔过清明。bìng wò huái yáng tài hào chéng,mǔ dān cóng pàn guò qīng míng。
那知春暮长江上,竹里招提听晓莺。nà zhī chūn mù zhǎng jiāng shàng,zhú lǐ zhāo tí tīng xiǎo yīng。

寓寺八首

张耒

江城梅子青时节,嫩紫夭红扫地无。jiāng chéng méi zi qīng shí jié,nèn zǐ yāo hóng sǎo dì wú。
修竹满山连草色,却烦林鸟劝提壶。xiū zhú mǎn shān lián cǎo sè,què fán lín niǎo quàn tí hú。

寓寺八首

张耒

翠眉长好何曾损,寄语啼禽漫不闲。cuì méi zhǎng hǎo hé céng sǔn,jì yǔ tí qín màn bù xián。
应为残春足愁恨,长疑蹙破镜中山。yīng wèi cán chūn zú chóu hèn,zhǎng yí cù pò jìng zhōng shān。

寓寺八首

张耒

平晓春云失半山,蒙蒙小雨暗江干。píng xiǎo chūn yún shī bàn shān,méng méng xiǎo yǔ àn jiāng gàn。
寺楼倚遍消残醉,只有春愁伴薄寒。sì lóu yǐ biàn xiāo cán zuì,zhǐ yǒu chūn chóu bàn báo hán。

寓寺八首

张耒

错落星河没半空,江城悲角五更风。cuò luò xīng hé méi bàn kōng,jiāng chéng bēi jiǎo wǔ gèng fēng。
幽人梦断西窗雨,背壁笼灯到晓红。yōu rén mèng duàn xī chuāng yǔ,bèi bì lóng dēng dào xiǎo hóng。

寓寺八首

张耒

笼灯到晓只微明,独拥单衾听雨声。lóng dēng dào xiǎo zhǐ wēi míng,dú yōng dān qīn tīng yǔ shēng。
葛幌竹床清过暑,萧然未觉负平生。gé huǎng zhú chuáng qīng guò shǔ,xiāo rán wèi jué fù píng shēng。

黄葵

张耒

黄葵贵丽不妖娆,一朵新晴槛外高。huáng kuí guì lì bù yāo ráo,yī duǒ xīn qíng kǎn wài gāo。
还似迩英临便坐,曈眬朝日照天袍。hái shì ěr yīng lín biàn zuò,tóng lóng cháo rì zhào tiān páo。

听鸣禽

张耒

流滞江边鬓已霜,又闻春鸟啅朝阳。liú zhì jiāng biān bìn yǐ shuāng,yòu wén chūn niǎo zhuó cháo yáng。
他时北去怀陈迹,寒竹疏梅黄土冈。tā shí běi qù huái chén jì,hán zhú shū méi huáng tǔ gāng。

晓雨

张耒

轻阴江上千峰秀,小雨墙边百草生。qīng yīn jiāng shàng qiān fēng xiù,xiǎo yǔ qiáng biān bǎi cǎo shēng。
惟有春禽慰孤客,晓啼浑似故园声。wéi yǒu chūn qín wèi gū kè,xiǎo tí hún shì gù yuán shēng。

黄州酒务税宿房北窗新种竹戏题于壁

张耒

异时小杜高眠地,几向秋风听楚江。yì shí xiǎo dù gāo mián dì,jǐ xiàng qiū fēng tīng chǔ jiāng。
身世浮云那可计,试留双竹守寒窗。shēn shì fú yún nà kě jì,shì liú shuāng zhú shǒu hán chuāng。