古诗词

鲁直惠洮河绿石研冰壶次韵

张耒

洮河之石利剑矛,磨刀日解十二牛。táo hé zhī shí lì jiàn máo,mó dāo rì jiě shí èr niú。
千年虏地困沙砾,一日见宝来中州。qiān nián lǔ dì kùn shā lì,yī rì jiàn bǎo lái zhōng zhōu。
黄子文章妙天下,独有八马森幢旒。huáng zi wén zhāng miào tiān xià,dú yǒu bā mǎ sēn chuáng liú。
平生笔墨万金值,奇煤利翰盈箧收。píng shēng bǐ mò wàn jīn zhí,qí méi lì hàn yíng qiè shōu。
谁持此研参案几,风澜近手寒生秋。shuí chí cǐ yán cān àn jǐ,fēng lán jìn shǒu hán shēng qiū。
抱持投我弃不惜,副以清诗帛加璧。bào chí tóu wǒ qì bù xī,fù yǐ qīng shī bó jiā bì。
明窗试墨吐秀润,端溪歙州无此色。míng chuāng shì mò tǔ xiù rùn,duān xī shè zhōu wú cǐ sè。
野人斋房无玩好,惭愧衣冠陈裸国。yě rén zhāi fáng wú wán hǎo,cán kuì yī guān chén luǒ guó。
晁侯碧海为文词,盘薄万顷澄清漪。cháo hóu bì hǎi wèi wén cí,pán báo wàn qǐng chéng qīng yī。
新篇来如彻札箭,劲笔更似划沙锥。xīn piān lái rú chè zhá jiàn,jìn bǐ gèng shì huà shā zhuī。
知君自足报苍璧,愧我空赋琼瑰诗。zhī jūn zì zú bào cāng bì,kuì wǒ kōng fù qióng guī shī。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

齐安春谣五绝

张耒

赤壁矶前江急流,周郎功业莽悠悠。chì bì jī qián jiāng jí liú,zhōu láng gōng yè mǎng yōu yōu。
惆怅沙边雨中树,无言供作古今愁。chóu chàng shā biān yǔ zhōng shù,wú yán gōng zuò gǔ jīn chóu。

齐安春谣五绝

张耒

江头春泥妨踏春,闭门守春春著人。jiāng tóu chūn ní fáng tà chūn,bì mén shǒu chūn chūn zhù rén。
问春著人作何味,半酣美酒听韶钧。wèn chūn zhù rén zuò hé wèi,bàn hān měi jiǔ tīng sháo jūn。

衡门

张耒

衡门日晏晚鸡鸣,下舍人归半掩扃。héng mén rì yàn wǎn jī míng,xià shě rén guī bàn yǎn jiōng。
邑犬无声山郭静,暮天寒月拨云生。yì quǎn wú shēng shān guō jìng,mù tiān hán yuè bō yún shēng。

张耒

霭霭高林绿实圆,清霜一洗若金悬。ǎi ǎi gāo lín lǜ shí yuán,qīng shuāng yī xǐ ruò jīn xuán。
李衡何等相奴隶,自有高人相国贤。lǐ héng hé děng xiāng nú lì,zì yǒu gāo rén xiāng guó xián。

张耒

覆釜湖边雪压尘,数枝林外已先春。fù fǔ hú biān xuě yā chén,shù zhī lín wài yǐ xiān chūn。
尽将七泽清霜气,洗出姑山绰约身。jǐn jiāng qī zé qīng shuāng qì,xǐ chū gū shān chuò yuē shēn。

水仙花叶如金灯而加柔泽花浅黄其干如萱草秋深开至来春方已虽霜雪不衰中州未尝见一名雅蒜

张耒

宫样鹅黄绿带垂,中州未省见仙姿。gōng yàng é huáng lǜ dài chuí,zhōng zhōu wèi shěng jiàn xiān zī。
只疑湘水绡机女,来伴清秋宋玉悲。zhǐ yí xiāng shuǐ xiāo jī nǚ,lái bàn qīng qiū sòng yù bēi。

崇宁壬午临汝四月始闻莺二首

张耒

青杏登盘樱压枝,园林初夏啭黄鹂。qīng xìng dēng pán yīng yā zhī,yuán lín chū xià zhuàn huáng lí。
一声风露高林晓,却觉年华总未衰。yī shēng fēng lù gāo lín xiǎo,què jué nián huá zǒng wèi shuāi。

崇宁壬午临汝四月始闻莺二首

张耒

好音终在耻争先,谷外寒多故后迁。hǎo yīn zhōng zài chǐ zhēng xiān,gǔ wài hán duō gù hòu qiān。
已过花时亦何恨,不妨夏木绿参天。yǐ guò huā shí yì hé hèn,bù fáng xià mù lǜ cān tiān。

采石阻雨寄宣城故人二首

张耒

风雨江头思故人,东南烟水湿青春。fēng yǔ jiāng tóu sī gù rén,dōng nán yān shuǐ shī qīng chūn。
宛溪东岸垂杨树,想见烟眉亦解颦。wǎn xī dōng àn chuí yáng shù,xiǎng jiàn yān méi yì jiě pín。

采石阻雨寄宣城故人二首

张耒

闲云浓淡作朝阴,柳色江头春已深。xián yún nóng dàn zuò cháo yīn,liǔ sè jiāng tóu chūn yǐ shēn。
谁为宣城故人说,依依只似去年心。shuí wèi xuān chéng gù rén shuō,yī yī zhǐ shì qù nián xīn。

漫呈无咎一绝

张耒

题扇灯前亦偶然,那知别后远如天。tí shàn dēng qián yì ǒu rán,nà zhī bié hòu yuǎn rú tiān。
去年醉舞看花处,独听琵琶却惘然。qù nián zuì wǔ kàn huā chù,dú tīng pí pá què wǎng rán。

壬午腊月下旬偶作二首

张耒

啄块饥禽傍短篱,风鸢一笑起高枝。zhuó kuài jī qín bàng duǎn lí,fēng yuān yī xiào qǐ gāo zhī。
君看草树冰霜里,即是东风欲到时。jūn kàn cǎo shù bīng shuāng lǐ,jí shì dōng fēng yù dào shí。

壬午腊月下旬偶作二首

张耒

风折蒹葭水结凘,燕鸿相语定归期。fēng zhé jiān jiā shuǐ jié sī,yàn hóng xiāng yǔ dìng guī qī。
淮南水阔山长处,小待燕山霰雪晞。huái nán shuǐ kuò shān zhǎng chù,xiǎo dài yàn shān xiàn xuě xī。

东斋杂咏菊

张耒

野人斋爨屏膻腥,自向阶前撷紫茎。yě rén zhāi cuàn píng shān xīng,zì xiàng jiē qián xié zǐ jīng。
老去爱花心转薄,一杯蔬饭足浮生。lǎo qù ài huā xīn zhuǎn báo,yī bēi shū fàn zú fú shēng。

东斋杂咏盆池

张耒

点点青萍秋后衰,溶溶晴日见鱼儿。diǎn diǎn qīng píng qiū hòu shuāi,róng róng qíng rì jiàn yú ér。
水边窥影何方客,自照行吟憔悴姿。shuǐ biān kuī yǐng hé fāng kè,zì zhào xíng yín qiáo cuì zī。