古诗词

东海有大松土人相传三代时物其状伟异诗不能尽因读徐仲车五花柳枝之作作此诗以激之

张耒

诗翁爱花复爱柳,长歌高吟半酣酒。shī wēng ài huā fù ài liǔ,zhǎng gē gāo yín bàn hān jiǔ。
自言二物天下奇,爱之不厌形于诗。zì yán èr wù tiān xià qí,ài zhī bù yàn xíng yú shī。
嗟予所爱翁未见,我昔东游穷海甸。jiē yǔ suǒ ài wēng wèi jiàn,wǒ xī dōng yóu qióng hǎi diān。
波涛四绝大岛中,上有太古不死之长松。bō tāo sì jué dà dǎo zhōng,shàng yǒu tài gǔ bù sǐ zhī zhǎng sōng。
千人袢延坐其下,仰见翠叶迷苍穹。qiān rén pàn yán zuò qí xià,yǎng jiàn cuì yè mí cāng qióng。
巨鳌竭力负不起,鹏栖仅借卑枝容。jù áo jié lì fù bù qǐ,péng qī jǐn jiè bēi zhī róng。
人言海若此其圉,鳞甲百万屯蛟龙。rén yán hǎi ruò cǐ qí yǔ,lín jiǎ bǎi wàn tún jiāo lóng。
又云海怪久不死,守护山麓蟠其躬。yòu yún hǎi guài jiǔ bù sǐ,shǒu hù shān lù pán qí gōng。
天空海阔风力壮,敲戛簸荡声无穷。tiān kōng hǎi kuò fēng lì zhuàng,qiāo jiá bǒ dàng shēng wú qióng。
轩辕张乐奏未已,笋?百万喧笙镛。xuān yuán zhāng lè zòu wèi yǐ,sǔn bǎi wàn xuān shēng yōng。
鬼神不欲人屡见,护以万叠青山峰。guǐ shén bù yù rén lǚ jiàn,hù yǐ wàn dié qīng shān fēng。
爱之未免困寂寞,坐见雨露沾蒿蓬。ài zhī wèi miǎn kùn jì mò,zuò jiàn yǔ lù zhān hāo péng。
东皋吟翁天下才,海岳秀气天所钟。dōng gāo yín wēng tiān xià cái,hǎi yuè xiù qì tiān suǒ zhōng。
岂惟文章继骚雅,胸中术业窥夔龙。qǐ wéi wén zhāng jì sāo yǎ,xiōng zhōng shù yè kuī kuí lóng。
如何坎轲滞茅屋,失所因与兹松同。rú hé kǎn kē zhì máo wū,shī suǒ yīn yǔ zī sōng tóng。
诗翁勿爱花与柳,软弱但解争纤秾。shī wēng wù ài huā yǔ liǔ,ruǎn ruò dàn jiě zhēng xiān nóng。
春英零落化为土,夏叶狼藉工巢虫。chūn yīng líng luò huà wèi tǔ,xià yè láng jí gōng cháo chóng。
娇儿姹妇最入眼,丈夫所志当英雄。jiāo ér chà fù zuì rù yǎn,zhàng fū suǒ zhì dāng yīng xióng。
何当与君涉海去,结茅松下甘长终。hé dāng yǔ jūn shè hǎi qù,jié máo sōng xià gān zhǎng zhōng。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

绝句九首

张耒

树头三唱鸡宾日,门外斜行雁寄书。shù tóu sān chàng jī bīn rì,mén wài xié xíng yàn jì shū。
十月江城霜霰薄,满山林叶乱蓝朱。shí yuè jiāng chéng shuāng xiàn báo,mǎn shān lín yè luàn lán zhū。

绝句九首

张耒

晓起山鸦噪作团,西园霜木倚空寒。xiǎo qǐ shān yā zào zuò tuán,xī yuán shuāng mù yǐ kōng hán。
风高断雁呼前伴,雨止归云赴旧山。fēng gāo duàn yàn hū qián bàn,yǔ zhǐ guī yún fù jiù shān。

绝句九首

张耒

千林黄叶总飞霜,寂历疏梅未肯妆。qiān lín huáng yè zǒng fēi shuāng,jì lì shū méi wèi kěn zhuāng。
谁信轮囷卧山木,心知九地有微阳。shuí xìn lún qūn wò shān mù,xīn zhī jiǔ dì yǒu wēi yáng。

绝句九首

张耒

空山风雨冷蓬茅,晨起幽人理缊袍。kōng shān fēng yǔ lěng péng máo,chén qǐ yōu rén lǐ yūn páo。
深闭衡门且无出,湿云如墨怒江号。shēn bì héng mén qiě wú chū,shī yún rú mò nù jiāng hào。

绝句九首

张耒

老去不禁茶力悍,两瓯破尽五更眠。lǎo qù bù jìn chá lì hàn,liǎng ōu pò jǐn wǔ gèng mián。
月团三百真魔物,欲乞当垆当酒钱。yuè tuán sān bǎi zhēn mó wù,yù qǐ dāng lú dāng jiǔ qián。

绝句九首

张耒

读书老眼苦眵昏,茗饮无端遣梦魂。dú shū lǎo yǎn kǔ chī hūn,míng yǐn wú duān qiǎn mèng hún。
到处相逢真可喜,只应酒是好知闻。dào chù xiāng féng zhēn kě xǐ,zhǐ yīng jiǔ shì hǎo zhī wén。

绝句九首

张耒

黄叶桑林赤土冈,蓬茅小径度牛羊。huáng yè sāng lín chì tǔ gāng,péng máo xiǎo jìng dù niú yáng。
似闻流乞之唐汝,叹息何人为发仓。shì wén liú qǐ zhī táng rǔ,tàn xī hé rén wèi fā cāng。

绝句九首

张耒

岁弊寒骄风落山,卧听园木怒涛翻。suì bì hán jiāo fēng luò shān,wò tīng yuán mù nù tāo fān。
去年慈德门东雪,永夜宫廊喝探喧。qù nián cí dé mén dōng xuě,yǒng yè gōng láng hē tàn xuān。

谒蒋帝祠过钟山下二首

张耒

野塘春水绿迢迢,上有东风弄柳条。yě táng chūn shuǐ lǜ tiáo tiáo,shàng yǒu dōng fēng nòng liǔ tiáo。
晓日已穿东岭出,轻寒犹欲战驼毛。xiǎo rì yǐ chuān dōng lǐng chū,qīng hán yóu yù zhàn tuó máo。

谒蒋帝祠过钟山下二首

张耒

溶溶野水戏凫鹥,垄麦初长午景迟。róng róng yě shuǐ xì fú yī,lǒng mài chū zhǎng wǔ jǐng chí。
尽日绿杨闲照水,临风自爱好腰支。jǐn rì lǜ yáng xián zhào shuǐ,lín fēng zì ài hǎo yāo zhī。

悼亡九首

张耒

菊花还似去年黄,一寸愁心万事伤。jú huā hái shì qù nián huáng,yī cùn chóu xīn wàn shì shāng。
独立高楼对残日,秋风吹得泪千行。dú lì gāo lóu duì cán rì,qiū fēng chuī dé lèi qiān xíng。

悼亡九首

张耒

遥夜新霜凋碧槐,三更寒月满堂阶。yáo yè xīn shuāng diāo bì huái,sān gèng hán yuè mǎn táng jiē。
美人化作秋风去,只有清魂梦里来。měi rén huà zuò qiū fēng qù,zhǐ yǒu qīng hún mèng lǐ lái。

悼亡九首

张耒

千行垂泪对风烟,万事伤心儿女前。qiān xíng chuí lèi duì fēng yān,wàn shì shāng xīn ér nǚ qián。
晓镜不须催白发,潘郎秋鬓久萧然。xiǎo jìng bù xū cuī bái fā,pān láng qiū bìn jiǔ xiāo rán。

悼亡九首

张耒

晓梳零乱发星星,病眼昏昏怯夜灯。xiǎo shū líng luàn fā xīng xīng,bìng yǎn hūn hūn qiè yè dēng。
乌几素屏双草屦,百年从此学山僧。wū jǐ sù píng shuāng cǎo jù,bǎi nián cóng cǐ xué shān sēng。

悼亡九首

张耒

新霜已重菊初残,半死梧桐泣井阑。xīn shuāng yǐ zhòng jú chū cán,bàn sǐ wú tóng qì jǐng lán。
可是神伤即无泪,哭多清血也应干。kě shì shén shāng jí wú lèi,kū duō qīng xuè yě yīng gàn。