古诗词

再和马图

张耒

我年十五游关西,当时惟拣恶马骑。wǒ nián shí wǔ yóu guān xī,dāng shí wéi jiǎn è mǎ qí。
华州城西铁骢马,勇士十人不可羁。huá zhōu chéng xī tiě cōng mǎ,yǒng shì shí rén bù kě jī。
牵来当庭立不定,两足人立迎风嘶。qiān lái dāng tíng lì bù dìng,liǎng zú rén lì yíng fēng sī。
我心壮此宁复畏,抚鞍蹑镫乘以驰。wǒ xīn zhuàng cǐ níng fù wèi,fǔ ān niè dèng chéng yǐ chí。
长衢大呼人四走,腰稳如植身如飞。zhǎng qú dà hū rén sì zǒu,yāo wěn rú zhí shēn rú fēi。
桥边争道挽不止,侧身逼坠壕中泥。qiáo biān zhēng dào wǎn bù zhǐ,cè shēn bī zhuì háo zhōng ní。
悬空十丈才一掷,我手失辔犹攒蹄。xuán kōng shí zhàng cái yī zhì,wǒ shǒu shī pèi yóu zǎn tí。
回头一跃已在岸,但见满道人嗟咨。huí tóu yī yuè yǐ zài àn,dàn jiàn mǎn dào rén jiē zī。
关中地平草木短,尽日散漫游忘归。guān zhōng dì píng cǎo mù duǎn,jǐn rì sàn màn yóu wàng guī。
驱驰宁复受鞭策,进止自与人心齐。qū chí níng fù shòu biān cè,jìn zhǐ zì yǔ rén xīn qí。
尔来十年我南走,此马嗟嗟入谁手。ěr lái shí nián wǒ nán zǒu,cǐ mǎ jiē jiē rù shuí shǒu。
楚乡水国地卑污,人尽乘船马如狗。chǔ xiāng shuǐ guó dì bēi wū,rén jǐn chéng chuán mǎ rú gǒu。
我心未老身已衰,梦寐时时犹见之。wǒ xīn wèi lǎo shēn yǐ shuāi,mèng mèi shí shí yóu jiàn zhī。
想图思画忽有感,况复慷慨吟公诗。xiǎng tú sī huà hū yǒu gǎn,kuàng fù kāng kǎi yín gōng shī。
达人遇境贵不惑,世有尤物常难得。dá rén yù jìng guì bù huò,shì yǒu yóu wù cháng nán dé。
宁能使我即无情,搔首长歌还叹息。níng néng shǐ wǒ jí wú qíng,sāo shǒu zhǎng gē hái tàn xī。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

晨起

张耒

中宵爽气入衾裯,檐雨浪浪晓末收。zhōng xiāo shuǎng qì rù qīn chóu,yán yǔ làng làng xiǎo mò shōu。
三伏炎歊扫除尽,待教明月放清秋。sān fú yán xiāo sǎo chú jǐn,dài jiào míng yuè fàng qīng qiū。

近中秋

张耒

姮娥药熟桂华新,满贮清光待出云。héng é yào shú guì huá xīn,mǎn zhù qīng guāng dài chū yún。
徐御冰轮行碧落,世间多少感秋人。xú yù bīng lún xíng bì luò,shì jiān duō shǎo gǎn qiū rén。

章华

张耒

长恨章华亦陋夫,周秦仅可胜登徒。zhǎng hèn zhāng huá yì lòu fū,zhōu qín jǐn kě shèng dēng tú。
谁知南楚仍穷巷,骨像何妨自应图。shuí zhī nán chǔ réng qióng xiàng,gǔ xiàng hé fáng zì yīng tú。

秋晚

张耒

日转秋庭树影斜,风来粉蝶胜悲笳。rì zhuǎn qiū tíng shù yǐng xié,fēng lái fěn dié shèng bēi jiā。
只应宋玉秋来梦,常在墙东阿子家。zhǐ yīng sòng yù qiū lái mèng,cháng zài qiáng dōng ā zi jiā。

迁居对雨有感

张耒

楚乡风物淡悠悠,独掩闲门客滞留。chǔ xiāng fēng wù dàn yōu yōu,dú yǎn xián mén kè zhì liú。
尽日无言对秋雨,相敲蕉叶各吟秋。jǐn rì wú yán duì qiū yǔ,xiāng qiāo jiāo yè gè yín qiū。

竟陵僦舍仍有小园景物颇佳

张耒

荒凉台阁追随事,懒慢江河放逐臣。huāng liáng tái gé zhuī suí shì,lǎn màn jiāng hé fàng zhú chén。
应是主人怜寂寞,僦居仍有小园春。yīng shì zhǔ rén lián jì mò,jiù jū réng yǒu xiǎo yuán chūn。

题西园酴醾

张耒

风霜老蘖蹙龙蛇,中有青春白玉葩。fēng shuāng lǎo niè cù lóng shé,zhōng yǒu qīng chūn bái yù pā。
要使根深生意遂,不妨秋雨卧泥沙。yào shǐ gēn shēn shēng yì suì,bù fáng qiū yǔ wò ní shā。

西轩

张耒

出架蔷薇秀晚枝,雨馀屋角理蛛丝。chū jià qiáng wēi xiù wǎn zhī,yǔ yú wū jiǎo lǐ zhū sī。
可怜一曲秋风地,万思千情斗入诗。kě lián yī qū qiū fēng dì,wàn sī qiān qíng dòu rù shī。

九月十日菊花烂开

张耒

萧条秋圃风飞叶,却有黄花照眼明。xiāo tiáo qiū pǔ fēng fēi yè,què yǒu huáng huā zhào yǎn míng。
已过重阳慵采撷,自嫌亦作世人情。yǐ guò zhòng yáng yōng cǎi xié,zì xián yì zuò shì rén qíng。

读除目有感

张耒

祸福茫茫不可猜,可能凭势即无灾。huò fú máng máng bù kě cāi,kě néng píng shì jí wú zāi。
相君西闼挥毫日,岂料方还此地来。xiāng jūn xī tà huī háo rì,qǐ liào fāng hái cǐ dì lái。

效吴融咏情

张耒

依依漠漠复纷纷,触处相随过晓昏。yī yī mò mò fù fēn fēn,chù chù xiāng suí guò xiǎo hūn。
知是妄缘除不尽,更教风月助吟魂。zhī shì wàng yuán chú bù jǐn,gèng jiào fēng yuè zhù yín hún。

竟陵酒官舍北有数步草岁寒霜落犹郁然也予为障其风霜暮冬尚自如一日大火焚舍无遗复往寻草不复有矣

张耒

为爱墙隅芳草色,故遮霜霰待新春。wèi ài qiáng yú fāng cǎo sè,gù zhē shuāng xiàn dài xīn chūn。
火烧雨洗寻无处,只有东风吹旧尘。huǒ shāo yǔ xǐ xún wú chù,zhǐ yǒu dōng fēng chuī jiù chén。

腊日步西园

张耒

三亩寒园春欲回,浅池低树忽飘梅。sān mǔ hán yuán chūn yù huí,qiǎn chí dī shù hū piāo méi。
楚乡万里霜云尽,归雁行行斜日来。chǔ xiāng wàn lǐ shuāng yún jǐn,guī yàn xíng xíng xié rì lái。

夏日七首

张耒

两架酴醾侧覆檐,夏条交映渐多添。liǎng jià tú mí cè fù yán,xià tiáo jiāo yìng jiàn duō tiān。
春归花落君无恨,一架清阴恰满帘。chūn guī huā luò jūn wú hèn,yī jià qīng yīn qià mǎn lián。

夏日七首

张耒

野水弯环夏木森,清蝉晚噪碧云深。yě shuǐ wān huán xià mù sēn,qīng chán wǎn zào bì yún shēn。
扁舟两桨谁家子,万里江湖此日心。biǎn zhōu liǎng jiǎng shuí jiā zi,wàn lǐ jiāng hú cǐ rì xīn。