古诗词

再寄

张耒

宛丘之别今五年,汴上留连才一日。wǎn qiū zhī bié jīn wǔ nián,biàn shàng liú lián cái yī rì。
残生飘泊客东南,忧患侵陵心若失。cán shēng piāo pō kè dōng nán,yōu huàn qīn líng xīn ruò shī。
先生神貌独宛然,但觉岩岩瘦而实。xiān shēng shén mào dú wǎn rán,dàn jué yán yán shòu ér shí。
有如霜露入秋山,扫除繁蔚峰峦出。yǒu rú shuāng lù rù qiū shān,sǎo chú fán wèi fēng luán chū。
自言近读养生书,颇学仙人饵芝术。zì yán jìn dú yǎng shēng shū,pǒ xué xiān rén ěr zhī shù。
披寻图诀得茯苓,云是松间千岁物。pī xún tú jué dé fú líng,yún shì sōng jiān qiān suì wù。
屑而为食可不饥,功成在久非仓卒。xiè ér wèi shí kě bù jī,gōng chéng zài jiǔ fēi cāng zú。
上侔金石免毒裂,下比草木为强崛。shàng móu jīn shí miǎn dú liè,xià bǐ cǎo mù wèi qiáng jué。
涓涓漱纳白玉津,鍊以真元纳之骨。juān juān shù nà bái yù jīn,liàn yǐ zhēn yuán nà zhī gǔ。
神仙自是人不知,岂为难求废其术。shén xiān zì shì rén bù zhī,qǐ wèi nán qiú fèi qí shù。
我闻公说心独嗟,欲问太虚穷恍惚。wǒ wén gōng shuō xīn dú jiē,yù wèn tài xū qióng huǎng hū。
奈何不使被金朱,乃俾枯槁思岩窟。nài hé bù shǐ bèi jīn zhū,nǎi bǐ kū gǎo sī yán kū。
又观世事不可常,倚伏谁能定于一。yòu guān shì shì bù kě cháng,yǐ fú shuí néng dìng yú yī。
终身轩冕亦何赖,况有朝升而暮黜。zhōng shēn xuān miǎn yì hé lài,kuàng yǒu cháo shēng ér mù chù。
何如端坐养形骸,寿考康宁无夭屈。hé rú duān zuò yǎng xíng hái,shòu kǎo kāng níng wú yāo qū。
乃知岂即非良图,却笑儿曹嗜糠籺。nǎi zhī qǐ jí fēi liáng tú,què xiào ér cáo shì kāng hé。
青衫弟子昔受经,赋分羁穷少伦匹。qīng shān dì zi xī shòu jīng,fù fēn jī qióng shǎo lún pǐ。
自知无命作公卿,颇亦有心穷老佛。zì zhī wú mìng zuò gōng qīng,pǒ yì yǒu xīn qióng lǎo fú。
但思饱暖愿即已,妄意功名心实不。dàn sī bǎo nuǎn yuàn jí yǐ,wàng yì gōng míng xīn shí bù。
终期策杖从公游,更乞灵丸救衰疾。zhōng qī cè zhàng cóng gōng yóu,gèng qǐ líng wán jiù shuāi jí。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

福昌官舍后绝句十首

张耒

不扫竹根藏笋茁,旋培残雪拥兰芽。bù sǎo zhú gēn cáng sǔn zhuó,xuán péi cán xuě yōng lán yá。
为君更接樱桃树,付与春风换却花。wèi jūn gèng jiē yīng táo shù,fù yǔ chūn fēng huàn què huā。

福昌官舍后绝句十首

张耒

清明山色到前檐,汩汩溪流聚小潭。qīng míng shān sè dào qián yán,gǔ gǔ xī liú jù xiǎo tán。
一榻竹窗晴昼睡,依依春梦入江南。yī tà zhú chuāng qíng zhòu shuì,yī yī chūn mèng rù jiāng nán。

梦周楚望

张耒

春风吹梦到淮南,一夕从容尽笑谈。chūn fēng chuī mèng dào huái nán,yī xī cóng róng jǐn xiào tán。
睡觉始知经岁别,洛阳新柳已毵毵。shuì jué shǐ zhī jīng suì bié,luò yáng xīn liǔ yǐ sān sān。

绝句

张耒

坐局归来已暮钟,蒙蒙寒雨湿裘茸。zuò jú guī lái yǐ mù zhōng,méng méng hán yǔ shī qiú rōng。
正须墙下一壶酒,不怕江头三日风。zhèng xū qiáng xià yī hú jiǔ,bù pà jiāng tóu sān rì fēng。

赠铁牌道者

张耒

微官待旦亦朝天,赖尔绝胜钟鼓传。wēi guān dài dàn yì cháo tiān,lài ěr jué shèng zhōng gǔ chuán。
举世昏冥竟难警,怜君常负五更眠。jǔ shì hūn míng jìng nán jǐng,lián jūn cháng fù wǔ gèng mián。

题赵楶所收赵令穰大年烟林二绝

张耒

江上孤烟蔽远林,秋原人静下鸣禽。jiāng shàng gū yān bì yuǎn lín,qiū yuán rén jìng xià míng qín。
水乡此景常经眼,谁信侯家画万金。shuǐ xiāng cǐ jǐng cháng jīng yǎn,shuí xìn hóu jiā huà wàn jīn。

题赵楶所收赵令穰大年烟林二绝

张耒

枫林荻港白昼静,落雁飞鸥尽日闲。fēng lín dí gǎng bái zhòu jìng,luò yàn fēi ōu jǐn rì xián。
平远起君千里恨,清诗可要助江山。píng yuǎn qǐ jūn qiān lǐ hèn,qīng shī kě yào zhù jiāng shān。

屈原

张耒

楚国茫茫尽醉人,独醒惟有一灵均。chǔ guó máng máng jǐn zuì rén,dú xǐng wéi yǒu yī líng jūn。
餔糟更遣从流俗,渔父由来亦不仁。bù zāo gèng qiǎn cóng liú sú,yú fù yóu lái yì bù rén。

观音泉

张耒

岩松偃盖不知年,寂寂秋灯宝供前。yán sōng yǎn gài bù zhī nián,jì jì qiū dēng bǎo gōng qián。
清彻一源传万古,空山长伴白衣仙。qīng chè yī yuán chuán wàn gǔ,kōng shān zhǎng bàn bái yī xiān。

宿慈氏院

张耒

楼上鸣钟报五更,朦胧深殿佛灯明。lóu shàng míng zhōng bào wǔ gèng,méng lóng shēn diàn fú dēng míng。
更无幽梦随寒枕,听彻风松到晓声。gèng wú yōu mèng suí hán zhěn,tīng chè fēng sōng dào xiǎo shēng。

巫臣二首

张耒

万古风情不易禁,多言未似不言深。wàn gǔ fēng qíng bù yì jìn,duō yán wèi shì bù yán shēn。
楚王只听巫臣谏,不道逃吴已有心。chǔ wáng zhǐ tīng wū chén jiàn,bù dào táo wú yǐ yǒu xīn。

巫臣二首

张耒

咫尺山河不易知,无言莫谓即无思。zhǐ chǐ shān hé bù yì zhī,wú yán mò wèi jí wú sī。
人间只见枝头茧,不悟春蚕暗理丝。rén jiān zhǐ jiàn zhī tóu jiǎn,bù wù chūn cán àn lǐ sī。

北风

张耒

北风卷地寒侵骨,冻雪连山鸟不飞。běi fēng juǎn dì hán qīn gǔ,dòng xuě lián shān niǎo bù fēi。
试问朱门馀酒肉,几人回首念无衣。shì wèn zhū mén yú jiǔ ròu,jǐ rén huí shǒu niàn wú yī。

洛岸春行二首

张耒

溪上映人杨柳黄,满溪流水碧泱泱。xī shàng yìng rén yáng liǔ huáng,mǎn xī liú shuǐ bì yāng yāng。
凭君莫向溪南望,春草春风能断肠。píng jūn mò xiàng xī nán wàng,chūn cǎo chūn fēng néng duàn cháng。

洛岸春行二首

张耒

南山晴翠入波光,一派溪声绕郭长。nán shān qíng cuì rù bō guāng,yī pài xī shēng rào guō zhǎng。
最爱早春沙岸暖,衮风轻浪拍鸳鸯。zuì ài zǎo chūn shā àn nuǎn,gǔn fēng qīng làng pāi yuān yāng。