古诗词

读守道诗

张耒

仁宗之初公有声,一世懦者闻之惊。rén zōng zhī chū gōng yǒu shēng,yī shì nuò zhě wén zhī jīng。
日行古义不顾俗,师事孙子传其经。rì xíng gǔ yì bù gù sú,shī shì sūn zi chuán qí jīng。
扫堂捧杖供贱役,侍师之坐随师行。sǎo táng pěng zhàng gōng jiàn yì,shì shī zhī zuò suí shī xíng。
质疑问道无敢变,当世始知师与生。zhì yí wèn dào wú gǎn biàn,dāng shì shǐ zhī shī yǔ shēng。
作为文章不徒发,讥切时事排公卿。zuò wèi wén zhāng bù tú fā,jī qiè shí shì pái gōng qīng。
俗儒毁誉无所出,乃取过行为讥评。sú rú huǐ yù wú suǒ chū,nǎi qǔ guò xíng wèi jī píng。
过于仁义罪固小,矫弊自合违中行。guò yú rén yì zuì gù xiǎo,jiǎo bì zì hé wéi zhōng xíng。
人皆不及子独过,过者之罪谁为轻。rén jiē bù jí zi dú guò,guò zhě zhī zuì shuí wèi qīng。
开编偶诵子诗句,辞气磊落严以清。kāi biān ǒu sòng zi shī jù,cí qì lěi luò yán yǐ qīng。
吟哦令我不能舍,想见眉宇寒峥嵘。yín ó lìng wǒ bù néng shě,xiǎng jiàn méi yǔ hán zhēng róng。
高风一泯不可见,安得壮士能经营。gāo fēng yī mǐn bù kě jiàn,ān dé zhuàng shì néng jīng yíng。
惜哉朽骨不可作,徂徕废土知谁耕。xī zāi xiǔ gǔ bù kě zuò,cú lái fèi tǔ zhī shuí gēng。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

湖上成绝句呈刘伯声四首

张耒

野岸北风归客愁,浮烟不动雨飕飕。yě àn běi fēng guī kè chóu,fú yān bù dòng yǔ sōu sōu。
围成野色萦纡岸,点破湖光三四鸥。wéi chéng yě sè yíng yū àn,diǎn pò hú guāng sān sì ōu。

湖上成绝句呈刘伯声四首

张耒

谁道原头春未回,柳梢黄软冻齐开。shuí dào yuán tóu chūn wèi huí,liǔ shāo huáng ruǎn dòng qí kāi。
争惊腊日峥嵘尽,忽问田翁乞野梅。zhēng jīng là rì zhēng róng jǐn,hū wèn tián wēng qǐ yě méi。

偃王城

张耒

蔓草悲风知几秋,黄桑晚叶野云愁。màn cǎo bēi fēng zhī jǐ qiū,huáng sāng wǎn yè yě yún chóu。
偃王城下樵苏尽,犹有耕人指旧丘。yǎn wáng chéng xià qiáo sū jǐn,yóu yǒu gēng rén zhǐ jiù qiū。

自上元后闲作五首

张耒

阊阖楼南粉署西,旧时种柳长应齐。chāng hé lóu nán fěn shǔ xī,jiù shí zhǒng liǔ zhǎng yīng qí。
如今冷落穷山县,卧听春风百鸟啼。rú jīn lěng luò qióng shān xiàn,wò tīng chūn fēng bǎi niǎo tí。

自上元后闲作五首

张耒

东风吹雨夜侵阶,楼角长烟晓未开。dōng fēng chuī yǔ yè qīn jiē,lóu jiǎo zhǎng yān xiǎo wèi kāi。
何事旧时愁意绪,一番春至一番来。hé shì jiù shí chóu yì xù,yī fān chūn zhì yī fān lái。

自上元后闲作五首

张耒

面冷春霜拂瓦乾,晓风吹雨冻阑干。miàn lěng chūn shuāng fú wǎ qián,xiǎo fēng chuī yǔ dòng lán gàn。
柳梢黄弱梅苞破,更放东君几日寒。liǔ shāo huáng ruò méi bāo pò,gèng fàng dōng jūn jǐ rì hán。

自上元后闲作五首

张耒

灯火人家夜不收,三更明月过南楼。dēng huǒ rén jiā yè bù shōu,sān gèng míng yuè guò nán lóu。
风烟随处自能乐,何事客心还独愁。fēng yān suí chù zì néng lè,hé shì kè xīn hái dú chóu。

自上元后闲作五首

张耒

喧喧野县自笙歌,风卷高云天似波。xuān xuān yě xiàn zì shēng gē,fēng juǎn gāo yún tiān shì bō。
谁谓楼前明月好,月明多处客愁多。shuí wèi lóu qián míng yuè hǎo,yuè míng duō chù kè chóu duō。

写情二首

张耒

墙外谁家桃李开,何由花下一徘徊。qiáng wài shuí jiā táo lǐ kāi,hé yóu huā xià yī pái huái。
先教飞絮传愁去,却遣游丝取蕊来。xiān jiào fēi xù chuán chóu qù,què qiǎn yóu sī qǔ ruǐ lái。

写情二首

张耒

人闲漏永报春晖,日过檐牙梦未回。rén xián lòu yǒng bào chūn huī,rì guò yán yá mèng wèi huí。
隔夜雨飘梅蕊尽,入帘风卷柳花来。gé yè yǔ piāo méi ruǐ jǐn,rù lián fēng juǎn liǔ huā lái。

题扇二首

张耒

越衫罗薄逆新凉,扇剪青绡秋水光。yuè shān luó báo nì xīn liáng,shàn jiǎn qīng xiāo qiū shuǐ guāng。
花前一把罗敷手,直到花残襟袖香。huā qián yī bǎ luó fū shǒu,zhí dào huā cán jīn xiù xiāng。

题扇二首

张耒

弯弯凉月帖淮天,露湿蒲梢风堕莲。wān wān liáng yuè tiē huái tiān,lù shī pú shāo fēng duò lián。
松盖草茵迎不至,南山桂子老秋烟。sōng gài cǎo yīn yíng bù zhì,nán shān guì zi lǎo qiū yān。

淮阴

张耒

芦梢林叶雨萧萧,独卧孤舟听楚谣。lú shāo lín yè yǔ xiāo xiāo,dú wò gū zhōu tīng chǔ yáo。
生计飘然一搔首,西风沙上趁归潮。shēng jì piāo rán yī sāo shǒu,xī fēng shā shàng chèn guī cháo。

宿铜陵寺题壁

张耒

僧房秋夜月明天,下马拥裘人悄然。sēng fáng qiū yè yuè míng tiān,xià mǎ yōng qiú rén qiāo rán。
老僧何事亦晨起,清磬一声惊客眠。lǎo sēng hé shì yì chén qǐ,qīng qìng yī shēng jīng kè mián。

将之天长题新亭壁二首

张耒

新亭登眺解征鞍,飞鸟悠扬云意闲。xīn tíng dēng tiào jiě zhēng ān,fēi niǎo yōu yáng yún yì xián。
谁谓尘埃无野兴,故乘风雨看秋山。shuí wèi chén āi wú yě xīng,gù chéng fēng yǔ kàn qiū shān。