古诗词

止酒赠郡守杨瑰宝

张耒

止酒正似塞决河,厚积薪刍傅砂砾。zhǐ jiǔ zhèng shì sāi jué hé,hòu jī xīn chú fù shā lì。
坚牢不使见蚁漏,一线才通便奔激。jiān láo bù shǐ jiàn yǐ lòu,yī xiàn cái tōng biàn bēn jī。
莫轻弱箭不穿缟,转眼已惊牛弩射。mò qīng ruò jiàn bù chuān gǎo,zhuǎn yǎn yǐ jīng niú nǔ shè。
我今止酒用此法,目前逾月无涓滴。wǒ jīn zhǐ jiǔ yòng cǐ fǎ,mù qián yú yuè wú juān dī。
情钟我辈独痛制,慧通则流那可测。qíng zhōng wǒ bèi dú tòng zhì,huì tōng zé liú nà kě cè。
惩羹端是合吹齑,用玉无疑初谏漆。chéng gēng duān shì hé chuī jī,yòng yù wú yí chū jiàn qī。
脾乾胃燥生未省,黄姥无聊怨岑寂。pí qián wèi zào shēng wèi shěng,huáng lǎo wú liáo yuàn cén jì。
不忧群饮恼姬翁,但畏独醒嘲楚客。bù yōu qún yǐn nǎo jī wēng,dàn wèi dú xǐng cháo chǔ kè。
茫然自恻还自笑,一身心口相仇敌。máng rán zì cè hái zì xiào,yī shēn xīn kǒu xiāng chóu dí。
何妨二竖即奔忙,不废三婴更滋泽。hé fáng èr shù jí bēn máng,bù fèi sān yīng gèng zī zé。
平生杯杓不挂眼,一饮便须论斗石。píng shēng bēi biāo bù guà yǎn,yī yǐn biàn xū lùn dòu shí。
低心伏老慎勿痴,此身何啻千金值。dī xīn fú lǎo shèn wù chī,cǐ shēn hé chì qiān jīn zhí。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

晚春初夏八首

张耒

吹尽成蹊桃李尘,兔葵燕麦一番新。chuī jǐn chéng qī táo lǐ chén,tù kuí yàn mài yī fān xīn。
只应解箨抽青玉,霜节棱棱尚可人。zhǐ yīng jiě tuò chōu qīng yù,shuāng jié léng léng shàng kě rén。

晚春初夏八首

张耒

古柳参天鸣啄木,青芜覆地下鸣鸠。gǔ liǔ cān tiān míng zhuó mù,qīng wú fù dì xià míng jiū。
白头懒作留春计,睡起移时独倚楼。bái tóu lǎn zuò liú chūn jì,shuì qǐ yí shí dú yǐ lóu。

晚春初夏八首

张耒

睡足高檐春日斜,碾声初破小龙茶。shuì zú gāo yán chūn rì xié,niǎn shēng chū pò xiǎo lóng chá。
楼边绿树飞红尽,春色墙阴老荠花。lóu biān lǜ shù fēi hóng jǐn,chūn sè qiáng yīn lǎo jì huā。

晚春初夏八首

张耒

青春已属明年事,昼漏初知夏景长。qīng chūn yǐ shǔ míng nián shì,zhòu lòu chū zhī xià jǐng zhǎng。
日日南风笋成竹,残红虽有不成妆。rì rì nán fēng sǔn chéng zhú,cán hóng suī yǒu bù chéng zhuāng。

晚春初夏八首

张耒

春归草木漫青红,半委尘埃半逐风。chūn guī cǎo mù màn qīng hóng,bàn wěi chén āi bàn zhú fēng。
谁似长楸百馀尺,高张锦绣照青空。shuí shì zhǎng qiū bǎi yú chǐ,gāo zhāng jǐn xiù zhào qīng kōng。

晚春初夏八首

张耒

酴醾压架不胜繁,洗雨吹风更可怜。tú mí yā jià bù shèng fán,xǐ yǔ chuī fēng gèng kě lián。
姑射仙人本仙骨,百花凋尽独婵娟。gū shè xiān rén běn xiān gǔ,bǎi huā diāo jǐn dú chán juān。

梅花

张耒

月落严霜自理妆,北风工为发清香。yuè luò yán shuāng zì lǐ zhuāng,běi fēng gōng wèi fā qīng xiāng。
晓英数点辞人去,幽独无人为断肠。xiǎo yīng shù diǎn cí rén qù,yōu dú wú rén wèi duàn cháng。

梅花

张耒

林外啼禽自往还,风前诗客倚阑干。lín wài tí qín zì wǎng hái,fēng qián shī kè yǐ lán gàn。
小园门锁黄昏月,耿耿幽姿伴岁寒。xiǎo yuán mén suǒ huáng hūn yuè,gěng gěng yōu zī bàn suì hán。

梅花

张耒

玉粟匀圆官样黄,领巾借与十分香。yù sù yún yuán guān yàng huáng,lǐng jīn jiè yǔ shí fēn xiāng。
冲寒不为生春物,自要晨霜为洗妆。chōng hán bù wèi shēng chūn wù,zì yào chén shuāng wèi xǐ zhuāng。

梅花

张耒

清寒池馆静无尘,岁岁相逢似故人。qīng hán chí guǎn jìng wú chén,suì suì xiāng féng shì gù rén。
任遣墙头疑是雪,欲教园木早知春。rèn qiǎn qiáng tóu yí shì xuě,yù jiào yuán mù zǎo zhī chūn。

梅花

张耒

脉脉无言亦有期,雪中狂杀羽林儿。mài mài wú yán yì yǒu qī,xuě zhōng kuáng shā yǔ lín ér。
可怜多少幽奇事,却是东风总不知。kě lián duō shǎo yōu qí shì,què shì dōng fēng zǒng bù zhī。

梅花

张耒

三亩荒园草棘荒,可堪终夜北风狂。sān mǔ huāng yuán cǎo jí huāng,kě kān zhōng yè běi fēng kuáng。
瑶环瑜珥谁将去,啧啧幽禽啄蕊黄。yáo huán yú ěr shuí jiāng qù,zé zé yōu qín zhuó ruǐ huáng。

绝句二首

张耒

萱草开时燕引雏,石盆雨满长菖蒲。xuān cǎo kāi shí yàn yǐn chú,shí pén yǔ mǎn zhǎng chāng pú。
但令瓮有贤人酒,何用门迎长者车。dàn lìng wèng yǒu xián rén jiǔ,hé yòng mén yíng zhǎng zhě chē。

绝句二首

张耒

门前山树插云青,雨足山前稻水平。mén qián shān shù chā yún qīng,yǔ zú shān qián dào shuǐ píng。
桑柘半空蚕事了,绿阴深处啭残莺。sāng zhè bàn kōng cán shì le,lǜ yīn shēn chù zhuàn cán yīng。

临淮道中

张耒

凛凛春寒犯客裘,轻阴残雪放孤舟。lǐn lǐn chūn hán fàn kè qiú,qīng yīn cán xuě fàng gū zhōu。
无端惟有堤边柳,作态东风恼客愁。wú duān wéi yǒu dī biān liǔ,zuò tài dōng fēng nǎo kè chóu。