古诗词

次韵苏公武昌西山

张耒

灵均不醉楚人醅,秋兰蘼芜堂下栽。líng jūn bù zuì chǔ rén pēi,qiū lán mí wú táng xià zāi。
九江仙人弃家去,吴市不知身姓梅。jiǔ jiāng xiān rén qì jiā qù,wú shì bù zhī shēn xìng méi。
东坡先生送二子,一丘便欲藏崔嵬。dōng pō xiān shēng sòng èr zi,yī qiū biàn yù cáng cuī wéi。
脱遗簪笏玩杖屦,招揖鱼鸟营池台。tuō yí zān hù wán zhàng jù,zhāo yī yú niǎo yíng chí tái。
西山寂寥旧风月,百年石樽埋古埃。xī shān jì liáo jiù fēng yuè,bǎi nián shí zūn mái gǔ āi。
洗樽致酒招浪士,荒坟空馀黄土堆。xǐ zūn zhì jiǔ zhāo làng shì,huāng fén kōng yú huáng tǔ duī。
但传言语古味在,一勺玄酒藏山罍。dàn chuán yán yǔ gǔ wèi zài,yī sháo xuán jiǔ cáng shān léi。
邓公叹息为摩抚,重刻文字苍崖隈。dèng gōng tàn xī wèi mó fǔ,zhòng kè wén zì cāng yá wēi。
五年见尽江上客,两屐踏遍空山苔。wǔ nián jiàn jǐn jiāng shàng kè,liǎng jī tà biàn kōng shān tái。
谢公富贵知不免,醉眼来为苍生开。xiè gōng fù guì zhī bù miǎn,zuì yǎn lái wèi cāng shēng kāi。
长虹一吐谁得掩,六翮故在何人摧。zhǎng hóng yī tǔ shuí dé yǎn,liù hé gù zài hé rén cuī。
横翔相与顾鸿雁,宝剑再合张与雷。héng xiáng xiāng yǔ gù hóng yàn,bǎo jiàn zài hé zhāng yǔ léi。
山猿涧鸟汝勿怨,天遣两公聊一来。shān yuán jiàn niǎo rǔ wù yuàn,tiān qiǎn liǎng gōng liáo yī lái。
岂如屈贾终不遇,诗赋长遣后人哀。qǐ rú qū jiǎ zhōng bù yù,shī fù zhǎng qiǎn hòu rén āi。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

次韵智叔三首

张耒

公子风流更可人,仙家问讯柳湖春。gōng zi fēng liú gèng kě rén,xiān jiā wèn xùn liǔ hú chūn。
烦公瓮下一杯水,洗我胸中百斛尘。fán gōng wèng xià yī bēi shuǐ,xǐ wǒ xiōng zhōng bǎi hú chén。

次韵智叔三首

张耒

今朝一见诗人诗,不用更寻黄绢词。jīn cháo yī jiàn shī rén shī,bù yòng gèng xún huáng juàn cí。
深山一鹤自唱和,亦有松下童子知。shēn shān yī hè zì chàng hé,yì yǒu sōng xià tóng zi zhī。

题轸师房二首

张耒

漠漠雨苔依砌绿,鲜鲜秋菊映阶黄。mò mò yǔ tái yī qì lǜ,xiān xiān qiū jú yìng jiē huáng。
山僧睡起日亭午,出户微微柏子香。shān sēng shuì qǐ rì tíng wǔ,chū hù wēi wēi bǎi zi xiāng。

题轸师房二首

张耒

铜瓶布衲出尘埃,疏瘦风标日一斋。tóng píng bù nà chū chén āi,shū shòu fēng biāo rì yī zhāi。
门径萧然更无事,生萤飞鸽及时来。mén jìng xiāo rán gèng wú shì,shēng yíng fēi gē jí shí lái。

读吴怡诗卷二首

张耒

罗田春动雪消初,主簿清诗雪不如。luó tián chūn dòng xuě xiāo chū,zhǔ bù qīng shī xuě bù rú。
休学风骚穷事业,花前莫负古铜壶。xiū xué fēng sāo qióng shì yè,huā qián mò fù gǔ tóng hú。

读吴怡诗卷二首

张耒

疏梅半落雪中香,想子孤吟对酒缸。shū méi bàn luò xuě zhōng xiāng,xiǎng zi gū yín duì jiǔ gāng。
野水荒山半猿鸟,跨驴谁问贾长江。yě shuǐ huāng shān bàn yuán niǎo,kuà lǘ shuí wèn jiǎ zhǎng jiāng。

漫成七首

张耒

应敌诗才惭古人,牵情春色空闲身。yīng dí shī cái cán gǔ rén,qiān qíng chūn sè kōng xián shēn。
铺排物色虽甘拙,消散闲愁亦有神。pù pái wù sè suī gān zhuō,xiāo sàn xián chóu yì yǒu shén。

漫成七首

张耒

修竹娟娟一万竿,清渠引水正潺潺。xiū zhú juān juān yī wàn gān,qīng qú yǐn shuǐ zhèng chán chán。
知时燕子来相语,任意凫雏去不还。zhī shí yàn zi lái xiāng yǔ,rèn yì fú chú qù bù hái。

漫成七首

张耒

高槐无花亦有阴,参天老枝逾十寻。gāo huái wú huā yì yǒu yīn,cān tiān lǎo zhī yú shí xún。
流莺不使人窥见,故隔深条送好音。liú yīng bù shǐ rén kuī jiàn,gù gé shēn tiáo sòng hǎo yīn。

漫成七首

张耒

风吹桃花西复东,雨打海棠零乱红。fēng chuī táo huā xī fù dōng,yǔ dǎ hǎi táng líng luàn hóng。
可是春光即消歇,牡丹音信未全通。kě shì chūn guāng jí xiāo xiē,mǔ dān yīn xìn wèi quán tōng。

漫成七首

张耒

江南梅花凌雪霜,桃李开尽春无光。jiāng nán méi huā líng xuě shuāng,táo lǐ kāi jǐn chūn wú guāng。
谁知洛阳三月暮,千金一朵卖姚黄。shuí zhī luò yáng sān yuè mù,qiān jīn yī duǒ mài yáo huáng。

漫成七首

张耒

溪水春来清荡沙,溪南溪北是人家。xī shuǐ chūn lái qīng dàng shā,xī nán xī běi shì rén jiā。
依依陌上多情柳,簇簇原头自在花。yī yī mò shàng duō qíng liǔ,cù cù yuán tóu zì zài huā。

漫成七首

张耒

庭阴当午起犹慵,断送残春醉梦中。tíng yīn dāng wǔ qǐ yóu yōng,duàn sòng cán chūn zuì mèng zhōng。
桑柘成阴桃李尽,一川零乱柳花风。sāng zhè chéng yīn táo lǐ jǐn,yī chuān líng luàn liǔ huā fēng。

送周六赴濠州户曹二首

张耒

老颙有妇何妨道,一室萧然尚愧君。lǎo yóng yǒu fù hé fáng dào,yī shì xiāo rán shàng kuì jūn。
但恐小乔来丈室,却须射虎作将军。dàn kǒng xiǎo qiáo lái zhàng shì,què xū shè hǔ zuò jiāng jūn。

送周六赴濠州户曹二首

张耒

从来悟道不由书,觌面相呈已有馀。cóng lái wù dào bù yóu shū,dí miàn xiāng chéng yǐ yǒu yú。
麈尾花飞终不近,濠梁古鬼解揶揄。zhǔ wěi huā fēi zhōng bù jìn,háo liáng gǔ guǐ jiě yé yú。