古诗词

次韵奉酬无咎兼呈慎思天启

张耒

平生结交圆纳方,过眼十人八九忘。píng shēng jié jiāo yuán nà fāng,guò yǎn shí rén bā jiǔ wàng。
畹兰亩蕙幽谷芳,懒随家奴谀五郎。wǎn lán mǔ huì yōu gǔ fāng,lǎn suí jiā nú yú wǔ láng。
苦饥方朔身漫长,颠毛种种颜欲苍。kǔ jī fāng shuò shēn màn zhǎng,diān máo zhǒng zhǒng yán yù cāng。
谁谓胜痴端坐狂,清淮之阴一草堂。shuí wèi shèng chī duān zuò kuáng,qīng huái zhī yīn yī cǎo táng。
列笔作阵茶森枪,绝口平戎与破羌。liè bǐ zuò zhèn chá sēn qiāng,jué kǒu píng róng yǔ pò qiāng。
百年如此计亦臧,何用窃食官仓粮。bǎi nián rú cǐ jì yì zāng,hé yòng qiè shí guān cāng liáng。
玄黄病足畏高冈,但愿缩颈老支床。xuán huáng bìng zú wèi gāo gāng,dàn yuàn suō jǐng lǎo zhī chuáng。
煌煌东壁日月旁,神仙鸾凤争腾骧。huáng huáng dōng bì rì yuè páng,shén xiān luán fèng zhēng téng xiāng。
万书落架城覆隍,牙签如云丹碧装。wàn shū luò jià chéng fù huáng,yá qiān rú yún dān bì zhuāng。
晁侯再作班与扬,正始故在何曾亡。cháo hóu zài zuò bān yǔ yáng,zhèng shǐ gù zài hé céng wáng。
江湖十年愿饱偿,夜成七发光出囊。jiāng hú shí nián yuàn bǎo cháng,yè chéng qī fā guāng chū náng。
苏公后出长卿乡,为君吴都无一行。sū gōng hòu chū zhǎng qīng xiāng,wèi jūn wú dōu wú yī xíng。
世有伯乐生骕骦,肯使弭耳随盐商。shì yǒu bó lè shēng sù shuāng,kěn shǐ mǐ ěr suí yán shāng。
邓侯楚山深闺房,名走上国交侯王。dèng hóu chǔ shān shēn guī fáng,míng zǒu shàng guó jiāo hóu wáng。
朝随日景夜灯光,包揽今古穷炎黄。cháo suí rì jǐng yè dēng guāng,bāo lǎn jīn gǔ qióng yán huáng。
吐词分葩有国香,近君如雪六月凉。tǔ cí fēn pā yǒu guó xiāng,jìn jūn rú xuě liù yuè liáng。
又似心醉醍醐觞,东南蔡子名飞翔。yòu shì xīn zuì tí hú shāng,dōng nán cài zi míng fēi xiáng。
同随天书拜未央,瑰奇宏杰万夫望。tóng suí tiān shū bài wèi yāng,guī qí hóng jié wàn fū wàng。
颊牙凛凛有风霜,文如神鼎烂龙章。jiá yá lǐn lǐn yǒu fēng shuāng,wén rú shén dǐng làn lóng zhāng。
钟山长斋读老庄,论兵说佛两俱忙。zhōng shān zhǎng zhāi dú lǎo zhuāng,lùn bīng shuō fú liǎng jù máng。
不夸得砚文字祥,但愿破敌如颓墙。bù kuā dé yàn wén zì xiáng,dàn yuàn pò dí rú tuí qiáng。
我穷乞酒更得浆,仰看三虎争雄张。wǒ qióng qǐ jiǔ gèng dé jiāng,yǎng kàn sān hǔ zhēng xióng zhāng。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

暇日六咏双白鸭

张耒

晓语月斜树,昼啼春霁天。xiǎo yǔ yuè xié shù,zhòu tí chūn jì tiān。
胸中自有激,不是故多言。xiōng zhōng zì yǒu jī,bù shì gù duō yán。

暇日六咏双白鸭

张耒

零乱委空风,悠扬点芳草。líng luàn wěi kōng fēng,yōu yáng diǎn fāng cǎo。
却为身最轻,华堂等闲到。què wèi shēn zuì qīng,huá táng děng xián dào。

暇日六咏双白鸭

张耒

映日漾清渊,沿沙暴玄甲。yìng rì yàng qīng yuān,yán shā bào xuán jiǎ。
爱尔千岁姿,藏身一莲叶。ài ěr qiān suì zī,cáng shēn yī lián yè。

暇日六咏双白鸭

张耒

清阴满我庭,苍苍六槐老。qīng yīn mǎn wǒ tíng,cāng cāng liù huái lǎo。
野性苦避人,青苔不须扫。yě xìng kǔ bì rén,qīng tái bù xū sǎo。

春日书事

张耒

禅宫门寂寂,庭草无行迹。chán gōng mén jì jì,tíng cǎo wú xíng jì。
东风自扫阶,疑是开帘客。dōng fēng zì sǎo jiē,yí shì kāi lián kè。

鹿邑道中

张耒

去岁秋时去,今年秋又来。qù suì qiū shí qù,jīn nián qiū yòu lái。
浮名何所得,岁月苦相催。fú míng hé suǒ dé,suì yuè kǔ xiāng cuī。

予元祐六年六月罢著作佐郎除秘书丞是岁仲冬复除著作郎兼史院检讨复至旧局题屏

张耒

庭树应如我,相逢益老苍。tíng shù yīng rú wǒ,xiāng féng yì lǎo cāng。
别来秋苦雨,但觉瓦松长。bié lái qiū kǔ yǔ,dàn jué wǎ sōng zhǎng。

绝句

张耒

雨麦浑漫垄,风梅已退妆。yǔ mài hún màn lǒng,fēng méi yǐ tuì zhuāng。
高鸿望燕塞,飞疾不成行。gāo hóng wàng yàn sāi,fēi jí bù chéng xíng。

昼卧口占二首

张耒

人事日益远,秋居何飒然。rén shì rì yì yuǎn,qiū jū hé sà rán。
苔随墙半雨,叶放树中天。tái suí qiáng bàn yǔ,yè fàng shù zhōng tiān。

昼卧口占二首

张耒

扰扰终何得,萧萧亦自如。rǎo rǎo zhōng hé dé,xiāo xiāo yì zì rú。
将求解牛道,要解斫轮书。jiāng qiú jiě niú dào,yào jiě zhuó lún shū。

发金陵折柳亭二首

张耒

匆匆十日事,回首亦凄凉。cōng cōng shí rì shì,huí shǒu yì qī liáng。
何处无芳草,行人休断肠。hé chù wú fāng cǎo,xíng rén xiū duàn cháng。

发金陵折柳亭二首

张耒

瞿昙昔教我,林下一宵行。qú tán xī jiào wǒ,lín xià yī xiāo xíng。
何事春江上,依依作俗情。hé shì chūn jiāng shàng,yī yī zuò sú qíng。

昔苏先生游庐山诗云平日怀真赏

张耒

人生孰非梦,梦里见庐山。rén shēng shú fēi mèng,mèng lǐ jiàn lú shān。
若了元无梦,何曾有往还。ruò le yuán wú mèng,hé céng yǒu wǎng hái。

苏先生诗云芒鞋青竹杖自挂百钱游何事

张耒

斋心礼仙圣,不是爱山游。zhāi xīn lǐ xiān shèng,bù shì ài shān yóu。
山中笑何等,白发故诸侯。shān zhōng xiào hé děng,bái fā gù zhū hóu。

宫词效王建五首

张耒

夜来霜重著栏干,玉殿无尘玉甃寒。yè lái shuāng zhòng zhù lán gàn,yù diàn wú chén yù zhòu hán。
日日君王罢朝早,禁廷无事一冬闲。rì rì jūn wáng bà cháo zǎo,jìn tíng wú shì yī dōng xián。