古诗词

赠天启友弟

张耒

桑弧蓬矢射四方,婴孩立志长可忘。sāng hú péng shǐ shè sì fāng,yīng hái lì zhì zhǎng kě wàng。
莫学儿女漫弄芳,豪气当视交河郎。mò xué ér nǚ màn nòng fāng,háo qì dāng shì jiāo hé láng。
边城入望千里长,臂韝时架角鹰苍。biān chéng rù wàng qiān lǐ zhǎng,bì gōu shí jià jiǎo yīng cāng。
搏捷仍放韩卢狂,麇鹑日暮随登堂。bó jié réng fàng hán lú kuáng,jūn chún rì mù suí dēng táng。
往来绝艺精飞枪,馀勇犹足吞顽羌。wǎng lái jué yì jīng fēi qiāng,yú yǒng yóu zú tūn wán qiāng。
读书谁谓谷胜臧,盛时万钟远馈粮。dú shū shuí wèi gǔ shèng zāng,shèng shí wàn zhōng yuǎn kuì liáng。
水输长川陆登冈,垂弓在櫜弩在床。shuǐ shū zhǎng chuān lù dēng gāng,chuí gōng zài gāo nǔ zài chuáng。
蔽捍入阵牌居旁,天马驯工披甲骧。bì hàn rù zhèn pái jū páng,tiān mǎ xùn gōng pī jiǎ xiāng。
受降浚筑修城隍,刀头不惜千金装。shòu jiàng jùn zhù xiū chéng huáng,dāo tóu bù xī qiān jīn zhuāng。
三十六将皆鹰扬,故境可容尺地亡。sān shí liù jiāng jiē yīng yáng,gù jìng kě róng chǐ dì wáng。
子颇自负当夙偿,况复武库逾书囊。zi pǒ zì fù dāng sù cháng,kuàng fù wǔ kù yú shū náng。
惟我与子旧同乡,友生固自腾雁行。wéi wǒ yǔ zi jiù tóng xiāng,yǒu shēng gù zì téng yàn xíng。
更欲扬鞭向骕骦,岂但传经如卜商。gèng yù yáng biān xiàng sù shuāng,qǐ dàn chuán jīng rú bo shāng。
不见汉时张子房,身才六尺佐时王。bù jiàn hàn shí zhāng zi fáng,shēn cái liù chǐ zuǒ shí wáng。
功业能依日月光,素书一卷初逢黄。gōng yè néng yī rì yuè guāng,sù shū yī juǎn chū féng huáng。
异时破贼玉书香,当使相继来西凉。yì shí pò zéi yù shū xiāng,dāng shǐ xiāng jì lái xī liáng。
时臣称贺持寿觞,鸿鹄一举横飞翔。shí chén chēng hè chí shòu shāng,hóng gǔ yī jǔ héng fēi xiáng。
光阴应须及未央,不侯可忍点鬓霜。guāng yīn yīng xū jí wèi yāng,bù hóu kě rěn diǎn bìn shuāng。
少年天子坐建章,宠待穰苴不顾庄。shǎo nián tiān zi zuò jiàn zhāng,chǒng dài ráng jū bù gù zhuāng。
严兵待时虽未忙,黠虏授首先有祥。yán bīng dài shí suī wèi máng,xiá lǔ shòu shǒu xiān yǒu xiáng。
王师会看傅城墙,郊迎父老携壶浆。wáng shī huì kàn fù chéng qiáng,jiāo yíng fù lǎo xié hú jiāng。
去病当时凯乐张。qù bìng dāng shí kǎi lè zhāng。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

春日怀临汝园

张耒

西江逆上通清汝,凭仗双鱼致我词。xī jiāng nì shàng tōng qīng rǔ,píng zhàng shuāng yú zhì wǒ cí。
若向池边见鸿雁,为言春至苦相思。ruò xiàng chí biān jiàn hóng yàn,wèi yán chūn zhì kǔ xiāng sī。

柯山春望

张耒

先教一雨净江山,便放千林春意还。xiān jiào yī yǔ jìng jiāng shān,biàn fàng qiān lín chūn yì hái。
何事东风吹客雁,便教无意恋汀湾。hé shì dōng fēng chuī kè yàn,biàn jiào wú yì liàn tīng wān。

正月十八日四首

张耒

幽人睡足闻春鸟,共喜晖晖日满篱。yōu rén shuì zú wén chūn niǎo,gòng xǐ huī huī rì mǎn lí。
里巷收灯人寂寞,邻家夫妇赁舂归。lǐ xiàng shōu dēng rén jì mò,lín jiā fū fù lìn chōng guī。

正月十八日四首

张耒

收灯城市接荒村,翁媪耽眠日已暾。shōu dēng chéng shì jiē huāng cūn,wēng ǎo dān mián rì yǐ tūn。
何事牧童能早起,缓驱白牯出柴门。hé shì mù tóng néng zǎo qǐ,huǎn qū bái gǔ chū chái mén。

正月十八日四首

张耒

道旁兰若冷于秋,迎客开门一比丘。dào páng lán ruò lěng yú qiū,yíng kè kāi mén yī bǐ qiū。
夜久无人风露冷,空廊饥鼠窃膏油。yè jiǔ wú rén fēng lù lěng,kōng láng jī shǔ qiè gāo yóu。

正月十八日四首

张耒

山下书生业读书,荻篱葛蔓避人居。shān xià shū shēng yè dú shū,dí lí gé màn bì rén jū。
最怜无奈穷耽酒,时遣羸童致一壶。zuì lián wú nài qióng dān jiǔ,shí qiǎn léi tóng zhì yī hú。

二十八日

张耒

忆昨秋风吹马蹄,瓦关分袂涕交挥。yì zuó qiū fēng chuī mǎ tí,wǎ guān fēn mèi tì jiāo huī。
淮阳春物应如锦,犹在柯山送雁归。huái yáng chūn wù yīng rú jǐn,yóu zài kē shān sòng yàn guī。

二月二日挑菜节大雨不能出

张耒

久将菘芥芼南羹,佳节泥深人未行。jiǔ jiāng sōng jiè mào nán gēng,jiā jié ní shēn rén wèi xíng。
想见故园蔬甲好,一畦春水辘轳声。xiǎng jiàn gù yuán shū jiǎ hǎo,yī qí chūn shuǐ lù lú shēng。

二月五日折梅时经雨梅谢矣

张耒

江云霮䨴未全开,东岭微芒日色来。jiāng yún dàn duì wèi quán kāi,dōng lǐng wēi máng rì sè lái。
独犯轻寒踏春晓,殷勤更折雨中梅。dú fàn qīng hán tà chūn xiǎo,yīn qín gèng zhé yǔ zhōng méi。

十八日

张耒

寒食清明人意闲,春城士女出班班。hán shí qīng míng rén yì xián,chūn chéng shì nǚ chū bān bān。
柳黄花白楼台外,紫翠江南数叠山。liǔ huáng huā bái lóu tái wài,zǐ cuì jiāng nán shù dié shān。

僧允怀惠紫竹杖

张耒

轻坚滑泽节仍匀,上下柯山助老身。qīng jiān huá zé jié réng yún,shàng xià kē shān zhù lǎo shēn。
他日天恩许归去,提携同踏故园春。tā rì tiān ēn xǔ guī qù,tí xié tóng tà gù yuán chūn。

寒食日作二首

张耒

荒山野水非吾土,寒食清明似去年。huāng shān yě shuǐ fēi wú tǔ,hán shí qīng míng shì qù nián。
杨柳插门人竞笑,荆蛮不信子推贤。yáng liǔ chā mén rén jìng xiào,jīng mán bù xìn zi tuī xián。

寒食日作二首

张耒

朝寒却觉春衣薄,禅诵还将酒盏疏。cháo hán què jué chūn yī báo,chán sòng hái jiāng jiǔ zhǎn shū。
落尽江城千树雪,门前杨柳已藏乌。luò jǐn jiāng chéng qiān shù xuě,mén qián yáng liǔ yǐ cáng wū。

牡丹

张耒

天女奇姿云锦囊,故应听法傍禅床。tiān nǚ qí zī yún jǐn náng,gù yīng tīng fǎ bàng chán chuáng。
静中独有维摩觉,触鼻惟闻净戒香。jìng zhōng dú yǒu wéi mó jué,chù bí wéi wén jìng jiè xiāng。

雨霁望樊山

张耒

金碧江南数叠山,雨馀秀色直堪餐。jīn bì jiāng nán shù dié shān,yǔ yú xiù sè zhí kān cān。
仙娥倭堕青云髻,照我衰迟泽畔颜。xiān é wō duò qīng yún jì,zhào wǒ shuāi chí zé pàn yán。