古诗词

喜迁莺·访江鲸涛即席分得渡字

过春山

绿阴深处。lǜ yīn shēn chù。
指流水孤村,抱琴微步。zhǐ liú shuǐ gū cūn,bào qín wēi bù。
古木吹香,丛篁滴翠,掩映短篱蔬圃。gǔ mù chuī xiāng,cóng huáng dī cuì,yǎn yìng duǎn lí shū pǔ。
谁识此中真意,应有沙边鸥鹭。shuí shí cǐ zhōng zhēn yì,yīng yǒu shā biān ōu lù。
款蓬户。kuǎn péng hù。
正注书初倦,石栏亭午。zhèng zhù shū chū juàn,shí lán tíng wǔ。
挥麈。huī zhǔ。
忘清暑。wàng qīng shǔ。
击剑高歌,狂态还如故。jī jiàn gāo gē,kuáng tài hái rú gù。
栗里苔荒,竹溪烟冷,为问白云谁侣。lì lǐ tái huāng,zhú xī yān lěng,wèi wèn bái yún shuí lǚ。
休负五湖秋事,归兴一竿风露。xiū fù wǔ hú qiū shì,guī xīng yī gān fēng lù。
君听取。jūn tīng qǔ。
渐棹歌声起,月明前渡。jiàn zhào gē shēng qǐ,yuè míng qián dù。

过春山

清江苏吴县人,字葆中,号湘云。诸生。曾为新、旧《唐书》补遗纠误,未成而卒。惠栋极称之。又工诗。享年仅二十九岁。 过春山的作品>>

猜您喜欢

玉漏迟·月夜

过春山

夜窗明月峭。yè chuāng míng yuè qiào。
寒侵翠幌,博山香袅。hán qīn cuì huǎng,bó shān xiāng niǎo。
风触帘旌,一片疏阴轻扫。fēng chù lián jīng,yī piàn shū yīn qīng sǎo。
冷露暗吹衣袂,空望断、碧云缥缈。lěng lù àn chuī yī mèi,kōng wàng duàn bì yún piāo miǎo。
芳信杳。fāng xìn yǎo。
栏杆倚处,倦闻鹃鸟。lán gān yǐ chù,juàn wén juān niǎo。
青溪几度清游,想燕子人家,绿波空绕。qīng xī jǐ dù qīng yóu,xiǎng yàn zi rén jiā,lǜ bō kōng rào。
好景匆匆,依旧翠深红老。hǎo jǐng cōng cōng,yī jiù cuì shēn hóng lǎo。
为问素光千里,甚偏向、文园孤照。wèi wèn sù guāng qiān lǐ,shén piān xiàng wén yuán gū zhào。
情暗恼。qíng àn nǎo。
铜壶又催春晓。tóng hú yòu cuī chūn xiǎo。

一枝春·同吴竹屿赋招张古樵诸子

过春山

绿柳池塘暗,流莺啼散,一帘丝雨。lǜ liǔ chí táng àn,liú yīng tí sàn,yī lián sī yǔ。
东风如许。dōng fēng rú xǔ。
唤起旧游情绪。huàn qǐ jiù yóu qíng xù。
晴绵吹少,料难禁、好春归去。qíng mián chuī shǎo,liào nán jìn hǎo chūn guī qù。
念故人、门掩梨花,静对冷香无语。niàn gù rén mén yǎn lí huā,jìng duì lěng xiāng wú yǔ。
留连翠微深处。liú lián cuì wēi shēn chù。
记梅边弄笛,满身花露。jì méi biān nòng dí,mǎn shēn huā lù。
盈盈春水,为问采兰谁侣。yíng yíng chūn shuǐ,wèi wèn cǎi lán shuí lǚ。
芳期暗卜,想猿鹤、空山无主。fāng qī àn bo,xiǎng yuán hè kōng shān wú zhǔ。
试听取、香径啼红,又催杜宇。shì tīng qǔ xiāng jìng tí hóng,yòu cuī dù yǔ。

月下笛·春游武林寄别诸子

过春山

野馆寒轻,春衫乍减,倦闻鹃语。yě guǎn hán qīng,chūn shān zhà jiǎn,juàn wén juān yǔ。
斜阳外、无限离愁乱飞絮。xié yáng wài wú xiàn lí chóu luàn fēi xù。
寻芳尚记西园路,问燕子、春还几许。xún fāng shàng jì xī yuán lù,wèn yàn zi chūn hái jǐ xǔ。
正津亭潮满,苍烟一碧,峭孤帆去。zhèng jīn tíng cháo mǎn,cāng yān yī bì,qiào gū fān qù。
回顾。huí gù。
蘋花渡。píng huā dù。
叹送尽流红,旧情难诉。tàn sòng jǐn liú hóng,jiù qíng nán sù。
渔村蟹舍,伴人惟是鸥鹭。yú cūn xiè shě,bàn rén wéi shì ōu lù。
一舸长日依烟水,那更识、飘零小杜。yī gě zhǎng rì yī yān shuǐ,nà gèng shí piāo líng xiǎo dù。
漫伫立,数归心,肠断孤山细雨。màn zhù lì,shù guī xīn,cháng duàn gū shān xì yǔ。

渔家傲·过莺脰湖

过春山

野岸平芜新涨阔。yě àn píng wú xīn zhǎng kuò。
残红落尽闻啼鴂。cán hóng luò jǐn wén tí jué。
柳外渔歌三两阕。liǔ wài yú gē sān liǎng què。
舟如叶。zhōu rú yè。
一篙春水流斜日。yī gāo chūn shuǐ liú xié rì。
散发临风横短笛。sàn fā lín fēng héng duǎn dí。
钓徒归去沧江碧。diào tú guī qù cāng jiāng bì。
烟际鸥鸶招不得。yān jì ōu sī zhāo bù dé。
情何极。qíng hé jí。
夜凉露滴荷衣湿。yè liáng lù dī hé yī shī。
1912