古诗词

冬日自福昌之渑池

张耒

群岗洛阳西,势若海浪翻。qún gǎng luò yáng xī,shì ruò hǎi làng fān。
连岭起我左,层阜当我前。lián lǐng qǐ wǒ zuǒ,céng fù dāng wǒ qián。
采如兽腾突,缭若蛇蜿蜒。cǎi rú shòu téng tū,liáo ruò shé wān yán。
外高陟缥缈,却下逼重渊。wài gāo zhì piāo miǎo,què xià bī zhòng yuān。
老崖忽中断,俯视毛骨寒。lǎo yá hū zhōng duàn,fǔ shì máo gǔ hán。
百丈未见底,立土如岩峦。bǎi zhàng wèi jiàn dǐ,lì tǔ rú yán luán。
登高望四垠,目断无平川。dēng gāo wàng sì yín,mù duàn wú píng chuān。
崩腾万马群,出没相后先。bēng téng wàn mǎ qún,chū méi xiāng hòu xiān。
虽有貔虎军,顾步安得前。suī yǒu pí hǔ jūn,gù bù ān dé qián。
我观绝塞处,块土万雉坚。wǒ guān jué sāi chù,kuài tǔ wàn zhì jiān。
崤渑自古险,秦人有重关。xiáo miǎn zì gǔ xiǎn,qín rén yǒu zhòng guān。
信哉天作固,扃键谁敢干。xìn zāi tiān zuò gù,jiōng jiàn shuí gǎn gàn。
时平战伐息,地辟村落闲。shí píng zhàn fá xī,dì pì cūn luò xián。
堆阜何茫茫,耕桑莽相连。duī fù hé máng máng,gēng sāng mǎng xiāng lián。
平生喜壮观,吊古重悲叹。píng shēng xǐ zhuàng guān,diào gǔ zhòng bēi tàn。
山川只自尔,兴废何多端。shān chuān zhǐ zì ěr,xīng fèi hé duō duān。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

宛丘道中

张耒

日斜沙路马翩翩,故欲迎凉不著鞭。rì xié shā lù mǎ piān piān,gù yù yíng liáng bù zhù biān。
谁解多情似新月,伴人归去照人眠。shuí jiě duō qíng shì xīn yuè,bàn rén guī qù zhào rén mián。

青桐道中值雨凡数里舟行久之颇有江湖之思二首

张耒

系马操舟问楫师,却疑淮口挂帆时。xì mǎ cāo zhōu wèn jí shī,què yí huái kǒu guà fān shí。
人间迁改何须问,便作江湖未可知。rén jiān qiān gǎi hé xū wèn,biàn zuò jiāng hú wèi kě zhī。

青桐道中值雨凡数里舟行久之颇有江湖之思二首

张耒

冥冥烟外鸟飞归,野老得鱼收网回。míng míng yān wài niǎo fēi guī,yě lǎo dé yú shōu wǎng huí。
隔浦断霞沉欲尽,半弯新月出云来。gé pǔ duàn xiá chén yù jǐn,bàn wān xīn yuè chū yún lái。

宿咸平驿

张耒

萧萧暗叶鸣秋雨,淅淅窗风战客灯。xiāo xiāo àn yè míng qiū yǔ,xī xī chuāng fēng zhàn kè dēng。
世味饱谙心已老,不烦潘鬓强侵陵。shì wèi bǎo ān xīn yǐ lǎo,bù fán pān bìn qiáng qīn líng。

萧萧

张耒

萧萧风雨五更初,枕上秋声独井梧。xiāo xiāo fēng yǔ wǔ gèng chū,zhěn shàng qiū shēng dú jǐng wú。
只有菊花犹灼灼,苦教摧拉就荒芜。zhǐ yǒu jú huā yóu zhuó zhuó,kǔ jiào cuī lā jiù huāng wú。

淮阴道中

张耒

映日断霞临水尽,出云新月向人来。yìng rì duàn xiá lín shuǐ jǐn,chū yún xīn yuè xiàng rén lái。
野塘秋晚无行迹,点点黄花照水开。yě táng qiū wǎn wú xíng jì,diǎn diǎn huáng huā zhào shuǐ kāi。

夜坐

张耒

庭户无人秋月明,夜霜欲落气先清。tíng hù wú rén qiū yuè míng,yè shuāng yù luò qì xiān qīng。
梧桐直不甘衰谢,数叶迎风尚有声。wú tóng zhí bù gān shuāi xiè,shù yè yíng fēng shàng yǒu shēng。

试笔

张耒

学馆齑盐惊岁晚,寒窗书史伴身闲。xué guǎn jī yán jīng suì wǎn,hán chuāng shū shǐ bàn shēn xián。
年来轗轲甘言命,老去追随厌强颜。nián lái kǎn kē gān yán mìng,lǎo qù zhuī suí yàn qiáng yán。

新春

张耒

水乡清冷落梅风,正月雪消春信通。shuǐ xiāng qīng lěng luò méi fēng,zhèng yuè xuě xiāo chūn xìn tōng。
昨夜园林新得雨,杏梢争放晓来红。zuó yè yuán lín xīn dé yǔ,xìng shāo zhēng fàng xiǎo lái hóng。

野步

张耒

带水依城一径微,出城桃杏雨来枝。dài shuǐ yī chéng yī jìng wēi,chū chéng táo xìng yǔ lái zhī。
最怜杨柳身无力,付与春风自在吹。zuì lián yáng liǔ shēn wú lì,fù yǔ chūn fēng zì zài chuī。

春日偶题四首

张耒

漫漫东风百草长,夭桃如笑柳如妆。màn màn dōng fēng bǎi cǎo zhǎng,yāo táo rú xiào liǔ rú zhuāng。
惟凭酒作青春敌,收拾风光入醉乡。wéi píng jiǔ zuò qīng chūn dí,shōu shí fēng guāng rù zuì xiāng。

春日偶题四首

张耒

隔屋桃花暖斗妆,好风时有过墙香。gé wū táo huā nuǎn dòu zhuāng,hǎo fēng shí yǒu guò qiáng xiāng。
满园芳草无人种,何事春来特地长。mǎn yuán fāng cǎo wú rén zhǒng,hé shì chūn lái tè dì zhǎng。

春日偶题四首

张耒

舍北小桃才及肩,可怜枝弱苦花繁。shě běi xiǎo táo cái jí jiān,kě lián zhī ruò kǔ huā fán。
黄昏雨急东风恶,惜尔不禁春夜寒。huáng hūn yǔ jí dōng fēng è,xī ěr bù jìn chūn yè hán。

春日偶题四首

张耒

白首伤春一老翁,预愁寒食过春中。bái shǒu shāng chūn yī lǎo wēng,yù chóu hán shí guò chūn zhōng。
下帘数点黄昏雨,一霎轻寒青杏风。xià lián shù diǎn huáng hūn yǔ,yī shà qīng hán qīng xìng fēng。

偶成二首

张耒

新引龙孙欲解苞,篱根抽笋已梢梢。xīn yǐn lóng sūn yù jiě bāo,lí gēn chōu sǔn yǐ shāo shāo。
莓苔雨过蜗缘壁,杨柳叶深莺有巢。méi tái yǔ guò wō yuán bì,yáng liǔ yè shēn yīng yǒu cháo。