古诗词

冬日自福昌之渑池

张耒

群岗洛阳西,势若海浪翻。qún gǎng luò yáng xī,shì ruò hǎi làng fān。
连岭起我左,层阜当我前。lián lǐng qǐ wǒ zuǒ,céng fù dāng wǒ qián。
采如兽腾突,缭若蛇蜿蜒。cǎi rú shòu téng tū,liáo ruò shé wān yán。
外高陟缥缈,却下逼重渊。wài gāo zhì piāo miǎo,què xià bī zhòng yuān。
老崖忽中断,俯视毛骨寒。lǎo yá hū zhōng duàn,fǔ shì máo gǔ hán。
百丈未见底,立土如岩峦。bǎi zhàng wèi jiàn dǐ,lì tǔ rú yán luán。
登高望四垠,目断无平川。dēng gāo wàng sì yín,mù duàn wú píng chuān。
崩腾万马群,出没相后先。bēng téng wàn mǎ qún,chū méi xiāng hòu xiān。
虽有貔虎军,顾步安得前。suī yǒu pí hǔ jūn,gù bù ān dé qián。
我观绝塞处,块土万雉坚。wǒ guān jué sāi chù,kuài tǔ wàn zhì jiān。
崤渑自古险,秦人有重关。xiáo miǎn zì gǔ xiǎn,qín rén yǒu zhòng guān。
信哉天作固,扃键谁敢干。xìn zāi tiān zuò gù,jiōng jiàn shuí gǎn gàn。
时平战伐息,地辟村落闲。shí píng zhàn fá xī,dì pì cūn luò xián。
堆阜何茫茫,耕桑莽相连。duī fù hé máng máng,gēng sāng mǎng xiāng lián。
平生喜壮观,吊古重悲叹。píng shēng xǐ zhuàng guān,diào gǔ zhòng bēi tàn。
山川只自尔,兴废何多端。shān chuān zhǐ zì ěr,xīng fèi hé duō duān。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

和天启惠橘诗

张耒

十年不摘洞庭霜,喜见新苞照眼黄。shí nián bù zhāi dòng tíng shuāng,xǐ jiàn xīn bāo zhào yǎn huáng。
但对典刑休嗜味,虎贲犹得作中郎。dàn duì diǎn xíng xiū shì wèi,hǔ bēn yóu dé zuò zhōng láng。

题画二首

张耒

败芦浸水冻滩沙,朔雪随风乱缀花。bài lú jìn shuǐ dòng tān shā,shuò xuě suí fēng luàn zhuì huā。
湿翅老鸿鸣未起,暮云山色暗天涯。shī chì lǎo hóng míng wèi qǐ,mù yún shān sè àn tiān yá。

题画二首

张耒

苍苍老石守寒丛,雪洒林鸠美睡中。cāng cāng lǎo shí shǒu hán cóng,xuě sǎ lín jiū měi shuì zhōng。
鹑傍陈根饥更啄,雀栖高蘖瞑愁风。chún bàng chén gēn jī gèng zhuó,què qī gāo niè míng chóu fēng。

题庭木

张耒

枯条怪石坐寒禽,玉轴高悬画万金。kū tiáo guài shí zuò hán qín,yù zhóu gāo xuán huà wàn jīn。
岁晚荒畦真在眼,寂寥方见此时心。suì wǎn huāng qí zhēn zài yǎn,jì liáo fāng jiàn cǐ shí xīn。

有所叹

张耒

骈胁当车闟戟先,相君冠盖照秦川。pián xié dāng chē xì jǐ xiān,xiāng jūn guān gài zhào qín chuān。
六雄未灭君无苦,当念杜门公子虔。liù xióng wèi miè jūn wú kǔ,dāng niàn dù mén gōng zi qián。

五更

张耒

岁事先教蟋蟀催,暮云楼阙殷轻雷。suì shì xiān jiào xī shuài cuī,mù yún lóu quē yīn qīng léi。
五更庭叶惊残梦,知有清秋犯雨来。wǔ gèng tíng yè jīng cán mèng,zhī yǒu qīng qiū fàn yǔ lái。

下直

张耒

留住长安鬓已丝,宫廊还见落梅飞。liú zhù zhǎng ān bìn yǐ sī,gōng láng hái jiàn luò méi fēi。
暮云疏雨苍龙阙,不惜障泥策马归。mù yún shū yǔ cāng lóng quē,bù xī zhàng ní cè mǎ guī。

题史院直舍鱼鹭屏

张耒

钟鼓声稀下直迟,秋晖初转万年枝。zhōng gǔ shēng xī xià zhí chí,qiū huī chū zhuǎn wàn nián zhī。
寒厅尽日谁相对,惭愧屏风两鹭鸶。hán tīng jǐn rì shuí xiāng duì,cán kuì píng fēng liǎng lù sī。

梅花二首

张耒

便使柳肥终解舞,莫惊梅瘦为含酸。biàn shǐ liǔ féi zhōng jiě wǔ,mò jīng méi shòu wèi hán suān。
因风自袅还成态,与雪争妍却要寒。yīn fēng zì niǎo hái chéng tài,yǔ xuě zhēng yán què yào hán。

梅花二首

张耒

天质自清非为瘦,仙姿正白不施红。tiān zhì zì qīng fēi wèi shòu,xiān zī zhèng bái bù shī hóng。
未开如怨开如笑,枉乞幽香与北风。wèi kāi rú yuàn kāi rú xiào,wǎng qǐ yōu xiāng yǔ běi fēng。

探春

张耒

啾啾冻草群飞雀,袅袅高林独啸猿。jiū jiū dòng cǎo qún fēi què,niǎo niǎo gāo lín dú xiào yuán。
忽忆淮南春意动,早梅池馆断鸿天。hū yì huái nán chūn yì dòng,zǎo méi chí guǎn duàn hóng tiān。

双槐

张耒

老去相看终惨淡,秋来无赖对婆娑。lǎo qù xiāng kàn zhōng cǎn dàn,qiū lái wú lài duì pó suō。
任从叶逐西风去,要听庭宽夜雨多。rèn cóng yè zhú xī fēng qù,yào tīng tíng kuān yè yǔ duō。

晏起

张耒

晚起翻书日欲西,偶然乘兴忘遨嬉。wǎn qǐ fān shū rì yù xī,ǒu rán chéng xīng wàng áo xī。
好书自癖非求利,掘冢才须数句诗。hǎo shū zì pǐ fēi qiú lì,jué zhǒng cái xū shù jù shī。

和人二首

张耒

腊残春近独消魂,残雪长安千万门。là cán chūn jìn dú xiāo hún,cán xuě zhǎng ān qiān wàn mén。
青鸟何曾寄音信,碧云刚解报黄昏。qīng niǎo hé céng jì yīn xìn,bì yún gāng jiě bào huáng hūn。

和人二首

张耒

曈眬晓日漏春光,栏下萱丛尚卧霜。tóng lóng xiǎo rì lòu chūn guāng,lán xià xuān cóng shàng wò shuāng。
认得君家门上雪,易知何事却难忘。rèn dé jūn jiā mén shàng xuě,yì zhī hé shì què nán wàng。