古诗词

冬日自福昌之渑池

张耒

群岗洛阳西,势若海浪翻。qún gǎng luò yáng xī,shì ruò hǎi làng fān。
连岭起我左,层阜当我前。lián lǐng qǐ wǒ zuǒ,céng fù dāng wǒ qián。
采如兽腾突,缭若蛇蜿蜒。cǎi rú shòu téng tū,liáo ruò shé wān yán。
外高陟缥缈,却下逼重渊。wài gāo zhì piāo miǎo,què xià bī zhòng yuān。
老崖忽中断,俯视毛骨寒。lǎo yá hū zhōng duàn,fǔ shì máo gǔ hán。
百丈未见底,立土如岩峦。bǎi zhàng wèi jiàn dǐ,lì tǔ rú yán luán。
登高望四垠,目断无平川。dēng gāo wàng sì yín,mù duàn wú píng chuān。
崩腾万马群,出没相后先。bēng téng wàn mǎ qún,chū méi xiāng hòu xiān。
虽有貔虎军,顾步安得前。suī yǒu pí hǔ jūn,gù bù ān dé qián。
我观绝塞处,块土万雉坚。wǒ guān jué sāi chù,kuài tǔ wàn zhì jiān。
崤渑自古险,秦人有重关。xiáo miǎn zì gǔ xiǎn,qín rén yǒu zhòng guān。
信哉天作固,扃键谁敢干。xìn zāi tiān zuò gù,jiōng jiàn shuí gǎn gàn。
时平战伐息,地辟村落闲。shí píng zhàn fá xī,dì pì cūn luò xián。
堆阜何茫茫,耕桑莽相连。duī fù hé máng máng,gēng sāng mǎng xiāng lián。
平生喜壮观,吊古重悲叹。píng shēng xǐ zhuàng guān,diào gǔ zhòng bēi tàn。
山川只自尔,兴废何多端。shān chuān zhǐ zì ěr,xīng fèi hé duō duān。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

东堂初寒创意作竹屏障门屏脚偶得朽梅枝截用之完固质野可喜二首

张耒

简册林中老蠹鱼,年来穷谪尚耽书。jiǎn cè lín zhōng lǎo dù yú,nián lái qióng zhé shàng dān shū。
竹屏风下凭乌几,画作柯山居士图。zhú píng fēng xià píng wū jǐ,huà zuò kē shān jū shì tú。

二绝句

张耒

幽窗老客寒无睡,长听城楼晓角悲。yōu chuāng lǎo kè hán wú shuì,zhǎng tīng chéng lóu xiǎo jiǎo bēi。
万里沧溟初浴日,暗鸡先向草间知。wàn lǐ cāng míng chū yù rì,àn jī xiān xiàng cǎo jiān zhī。

二绝句

张耒

岁阴惨澹不可出,竹榻地炉聊自安。suì yīn cǎn dàn bù kě chū,zhú tà dì lú liáo zì ān。
黄叶满山篱落晚,北风吹雨湿荒寒。huáng yè mǎn shān lí luò wǎn,běi fēng chuī yǔ shī huāng hán。

朝寒

张耒

朝寒卯饮已战胜,煮饼一瓯充午饥。cháo hán mǎo yǐn yǐ zhàn shèng,zhǔ bǐng yī ōu chōng wǔ jī。
便是衰翁一日了,夜炉茗果亦随宜。biàn shì shuāi wēng yī rì le,yè lú míng guǒ yì suí yí。

腊初小雪后圃梅开二首

张耒

风格孤高又国香,故教小雪发新妆。fēng gé gū gāo yòu guó xiāng,gù jiào xiǎo xuě fā xīn zhuāng。
修行嗟我无功力,却使天魔入道场。xiū xíng jiē wǒ wú gōng lì,què shǐ tiān mó rù dào chǎng。

腊初小雪后圃梅开二首

张耒

晨起千林腊雪新,数枝云梦泽南春。chén qǐ qiān lín là xuě xīn,shù zhī yún mèng zé nán chūn。
一尘不染香到骨,姑射仙人风露身。yī chén bù rǎn xiāng dào gǔ,gū shè xiān rén fēng lù shēn。

苍浪

张耒

苍浪鬓发一衰翁,何事年来到骨穷。cāng làng bìn fā yī shuāi wēng,hé shì nián lái dào gǔ qióng。
魑魅何常居四裔,自怜放逐尚无功。chī mèi hé cháng jū sì yì,zì lián fàng zhú shàng wú gōng。

西江

张耒

拂瓦轻霜铅粉轻,东南日出竹窗明。fú wǎ qīng shuāng qiān fěn qīng,dōng nán rì chū zhú chuāng míng。
小楼下见西江水,日日风光无限情。xiǎo lóu xià jiàn xī jiāng shuǐ,rì rì fēng guāng wú xiàn qíng。

二月二十一日东园桃李未开有感二首

张耒

日惨东风正怒号,小园寂寂闭蓬蒿。rì cǎn dōng fēng zhèng nù hào,xiǎo yuán jì jì bì péng hāo。
可能春色如人事,独发玄都观里桃。kě néng chūn sè rú rén shì,dú fā xuán dōu guān lǐ táo。

二月二十一日东园桃李未开有感二首

张耒

寄语玄都观里花,饶君繁丽夺朝霞。jì yǔ xuán dōu guān lǐ huā,ráo jūn fán lì duó cháo xiá。
刘郎想到长安日,葵麦风前一叹嗟。liú láng xiǎng dào zhǎng ān rì,kuí mài fēng qián yī tàn jiē。

自二月末苦雨寒食前一日始晴视园中花乃殊不败

张耒

春云霮䨴弄朝晖,清峭馀寒透裌衣。chūn yún dàn duì nòng cháo huī,qīng qiào yú hán tòu jiá yī。
最喜园花浑似旧,十分春色一分归。zuì xǐ yuán huā hún shì jiù,shí fēn chūn sè yī fēn guī。

微云

张耒

微云霮䨴弄馀春,清晓微寒尚著人。wēi yún dàn duì nòng yú chūn,qīng xiǎo wēi hán shàng zhù rén。
重理裌衣温卯酒,绿阴啼鸟闭衡门。zhòng lǐ jiá yī wēn mǎo jiǔ,lǜ yīn tí niǎo bì héng mén。

绝句二首

张耒

风掉浮烟匝地回,雨将浓翠扑山来。fēng diào fú yān zā dì huí,yǔ jiāng nóng cuì pū shān lái。
晚凉楼角三吹罢,夕照江天万里开。wǎn liáng lóu jiǎo sān chuī bà,xī zhào jiāng tiān wàn lǐ kāi。

绝句二首

张耒

荒山岑寂晚鸡号,独闭衡门守一瓢。huāng shān cén jì wǎn jī hào,dú bì héng mén shǒu yī piáo。
风雨似秋君莫怪,容愁逢处易萧条。fēng yǔ shì qiū jūn mò guài,róng chóu féng chù yì xiāo tiáo。

雨歇二首

张耒

雨歇山园竹引芽,老禅睡起日初斜。yǔ xiē shān yuán zhú yǐn yá,lǎo chán shuì qǐ rì chū xié。
今朝却忆香严老,解点沩山一碗茶。jīn cháo què yì xiāng yán lǎo,jiě diǎn wéi shān yī wǎn chá。