古诗词

读杜集

张耒

风雅不复兴,后来谁可数。fēng yǎ bù fù xīng,hòu lái shuí kě shù。
陵迟数百岁,天地实生甫。líng chí shù bǎi suì,tiān dì shí shēng fǔ。
假之虹与霓,照耀蟠肺腑。jiǎ zhī hóng yǔ ní,zhào yào pán fèi fǔ。
夺其富贵乐,激使事言语。duó qí fù guì lè,jī shǐ shì yán yǔ。
遂令困饥寒,食粝衣挂缕。suì lìng kùn jī hán,shí lì yī guà lǚ。
幽忧勇愤怒,字字倒牛虎。yōu yōu yǒng fèn nù,zì zì dào niú hǔ。
嘲词破万家,摧拉谁得御。cháo cí pò wàn jiā,cuī lā shuí dé yù。
又如滔天水,决泄得神禹。yòu rú tāo tiān shuǐ,jué xiè dé shén yǔ。
他人守一巧,为豆不能簠。tā rén shǒu yī qiǎo,wèi dòu bù néng fǔ。
君独备飞奔,捷蹄兼骏羽。jūn dú bèi fēi bēn,jié tí jiān jùn yǔ。
飘萍竟终老,到死尚为旅。piāo píng jìng zhōng lǎo,dào sǐ shàng wèi lǚ。
高才遭委弃,谁不怨且怒。gāo cái zāo wěi qì,shuí bù yuàn qiě nù。
君乎独此忘,所惜唐遗绪。jūn hū dú cǐ wàng,suǒ xī táng yí xù。
悲嗟痛祸乱,欲取彝伦叙。bēi jiē tòng huò luàn,yù qǔ yí lún xù。
天资自忠义,岂媚后人睹。tiān zī zì zhōng yì,qǐ mèi hòu rén dǔ。
艰难得一职,言事竟龃龉。jiān nán dé yī zhí,yán shì jìng jǔ yǔ。
此心耿可见,谁肯浪自苦。cǐ xīn gěng kě jiàn,shuí kěn làng zì kǔ。
鄙哉浅丈夫,夸己讪其主。bǐ zāi qiǎn zhàng fū,kuā jǐ shàn qí zhǔ。
文章不知道,安得擅今古。wén zhāng bù zhī dào,ān dé shàn jīn gǔ。
光焰万丈长,犹能伏韩愈。guāng yàn wàn zhàng zhǎng,yóu néng fú hán yù。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

次韵智叔三首

张耒

才似庖刀不待硎,思如流水更清泠。cái shì páo dāo bù dài xíng,sī rú liú shuǐ gèng qīng líng。
诗坛李杜谁为将,尽扫欃枪正国刑。shī tán lǐ dù shuí wèi jiāng,jǐn sǎo chán qiāng zhèng guó xíng。

次韵智叔三首

张耒

公子风流更可人,仙家问讯柳湖春。gōng zi fēng liú gèng kě rén,xiān jiā wèn xùn liǔ hú chūn。
烦公瓮下一杯水,洗我胸中百斛尘。fán gōng wèng xià yī bēi shuǐ,xǐ wǒ xiōng zhōng bǎi hú chén。

次韵智叔三首

张耒

今朝一见诗人诗,不用更寻黄绢词。jīn cháo yī jiàn shī rén shī,bù yòng gèng xún huáng juàn cí。
深山一鹤自唱和,亦有松下童子知。shēn shān yī hè zì chàng hé,yì yǒu sōng xià tóng zi zhī。

题轸师房二首

张耒

漠漠雨苔依砌绿,鲜鲜秋菊映阶黄。mò mò yǔ tái yī qì lǜ,xiān xiān qiū jú yìng jiē huáng。
山僧睡起日亭午,出户微微柏子香。shān sēng shuì qǐ rì tíng wǔ,chū hù wēi wēi bǎi zi xiāng。

题轸师房二首

张耒

铜瓶布衲出尘埃,疏瘦风标日一斋。tóng píng bù nà chū chén āi,shū shòu fēng biāo rì yī zhāi。
门径萧然更无事,生萤飞鸽及时来。mén jìng xiāo rán gèng wú shì,shēng yíng fēi gē jí shí lái。

读吴怡诗卷二首

张耒

罗田春动雪消初,主簿清诗雪不如。luó tián chūn dòng xuě xiāo chū,zhǔ bù qīng shī xuě bù rú。
休学风骚穷事业,花前莫负古铜壶。xiū xué fēng sāo qióng shì yè,huā qián mò fù gǔ tóng hú。

读吴怡诗卷二首

张耒

疏梅半落雪中香,想子孤吟对酒缸。shū méi bàn luò xuě zhōng xiāng,xiǎng zi gū yín duì jiǔ gāng。
野水荒山半猿鸟,跨驴谁问贾长江。yě shuǐ huāng shān bàn yuán niǎo,kuà lǘ shuí wèn jiǎ zhǎng jiāng。

漫成七首

张耒

应敌诗才惭古人,牵情春色空闲身。yīng dí shī cái cán gǔ rén,qiān qíng chūn sè kōng xián shēn。
铺排物色虽甘拙,消散闲愁亦有神。pù pái wù sè suī gān zhuō,xiāo sàn xián chóu yì yǒu shén。

漫成七首

张耒

修竹娟娟一万竿,清渠引水正潺潺。xiū zhú juān juān yī wàn gān,qīng qú yǐn shuǐ zhèng chán chán。
知时燕子来相语,任意凫雏去不还。zhī shí yàn zi lái xiāng yǔ,rèn yì fú chú qù bù hái。

漫成七首

张耒

高槐无花亦有阴,参天老枝逾十寻。gāo huái wú huā yì yǒu yīn,cān tiān lǎo zhī yú shí xún。
流莺不使人窥见,故隔深条送好音。liú yīng bù shǐ rén kuī jiàn,gù gé shēn tiáo sòng hǎo yīn。

漫成七首

张耒

风吹桃花西复东,雨打海棠零乱红。fēng chuī táo huā xī fù dōng,yǔ dǎ hǎi táng líng luàn hóng。
可是春光即消歇,牡丹音信未全通。kě shì chūn guāng jí xiāo xiē,mǔ dān yīn xìn wèi quán tōng。

漫成七首

张耒

江南梅花凌雪霜,桃李开尽春无光。jiāng nán méi huā líng xuě shuāng,táo lǐ kāi jǐn chūn wú guāng。
谁知洛阳三月暮,千金一朵卖姚黄。shuí zhī luò yáng sān yuè mù,qiān jīn yī duǒ mài yáo huáng。

漫成七首

张耒

溪水春来清荡沙,溪南溪北是人家。xī shuǐ chūn lái qīng dàng shā,xī nán xī běi shì rén jiā。
依依陌上多情柳,簇簇原头自在花。yī yī mò shàng duō qíng liǔ,cù cù yuán tóu zì zài huā。

漫成七首

张耒

庭阴当午起犹慵,断送残春醉梦中。tíng yīn dāng wǔ qǐ yóu yōng,duàn sòng cán chūn zuì mèng zhōng。
桑柘成阴桃李尽,一川零乱柳花风。sāng zhè chéng yīn táo lǐ jǐn,yī chuān líng luàn liǔ huā fēng。

送周六赴濠州户曹二首

张耒

老颙有妇何妨道,一室萧然尚愧君。lǎo yóng yǒu fù hé fáng dào,yī shì xiāo rán shàng kuì jūn。
但恐小乔来丈室,却须射虎作将军。dàn kǒng xiǎo qiáo lái zhàng shì,què xū shè hǔ zuò jiāng jūn。