古诗词

感春

张耒

淹留生白发,默默又惊春。yān liú shēng bái fā,mò mò yòu jīng chūn。
花房与柳萼,三见东风新。huā fáng yǔ liǔ è,sān jiàn dōng fēng xīn。
竟日雨不止,翛翛寒著人。jìng rì yǔ bù zhǐ,xiāo xiāo hán zhù rén。
拥裘坐闭阁,但与山炉亲。yōng qiú zuò bì gé,dàn yǔ shān lú qīn。
昔我东南交,蔼蔼贤簪绅。xī wǒ dōng nán jiāo,ǎi ǎi xián zān shēn。
朝晡不相舍,谈笑夜达晨。cháo bū bù xiāng shě,tán xiào yè dá chén。
清言间嘲谑,侑以肴与尊。qīng yán jiān cháo xuè,yòu yǐ yáo yǔ zūn。
风花春院静,霰雪夜炉温。fēng huā chūn yuàn jìng,xiàn xuě yè lú wēn。
南士多文章,最爱蔡与秦。nán shì duō wén zhāng,zuì ài cài yǔ qín。
吴僧参寥者,潇洒出埃尘。wú sēng cān liáo zhě,xiāo sǎ chū āi chén。
诗多山水情,野鹤唳秋旻。shī duō shān shuǐ qíng,yě hè lì qiū mín。
江子贫而廉,乡党称其仁。jiāng zi pín ér lián,xiāng dǎng chēng qí rén。
徐子节最苦,五十慕其亲。xú zi jié zuì kǔ,wǔ shí mù qí qīn。
颇有豪侠风,时时见于文。pǒ yǒu háo xiá fēng,shí shí jiàn yú wén。
相逢必痛饮,大盏若鲸吞。xiāng féng bì tòng yǐn,dà zhǎn ruò jīng tūn。
家无一金资,有口不言贫。jiā wú yī jīn zī,yǒu kǒu bù yán pín。
楚望自南来,赠我佳句频。chǔ wàng zì nán lái,zèng wǒ jiā jù pín。
送我歌百言,烂如张锦茵。sòng wǒ gē bǎi yán,làn rú zhāng jǐn yīn。
蔡子不可见,穷泉闷幽魂。cài zi bù kě jiàn,qióng quán mèn yōu hún。
遗书谁收拾,抚旧心空存。yí shū shuí shōu shí,fǔ jiù xīn kōng cún。
僧寥安在哉,江汉一孤鳞。sēng liáo ān zài zāi,jiāng hàn yī gū lín。
徐子益寥落,寂无人荐论。xú zi yì liáo luò,jì wú rén jiàn lùn。
周子有书来,乃在吴江滨。zhōu zi yǒu shū lái,nǎi zài wú jiāng bīn。
其馀数子者,影响无由闻。qí yú shù zi zhě,yǐng xiǎng wú yóu wén。
寥寥青天高,落落参与辰。liáo liáo qīng tiān gāo,luò luò cān yǔ chén。
东西不相及,难合易离分。dōng xī bù xiāng jí,nán hé yì lí fēn。
自我官穷山,耳目如聋昏。zì wǒ guān qióng shān,ěr mù rú lóng hūn。
相逢半俗物,彊笑接欢欣。xiāng féng bàn sú wù,jiàng xiào jiē huān xīn。
景物岂不嘉,招携阻嘉宾。jǐng wù qǐ bù jiā,zhāo xié zǔ jiā bīn。
端如守笼鹤,终日掩吾门。duān rú shǒu lóng hè,zhōng rì yǎn wú mén。
春风动花光,桃李曰缤纷。chūn fēng dòng huā guāng,táo lǐ yuē bīn fēn。
长歌写我思,书寄东飞云。zhǎng gē xiě wǒ sī,shū jì dōng fēi yún。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

夏日杂兴四首

张耒

无地从容解郁陶,寄怀林野散尘劳。wú dì cóng róng jiě yù táo,jì huái lín yě sàn chén láo。
含风槐柳参天合,足雨桑麻映露高。hán fēng huái liǔ cān tiān hé,zú yǔ sāng má yìng lù gāo。
五斗得官迷簿领,一廛何处斸蓬蒿。wǔ dòu dé guān mí bù lǐng,yī chán hé chù zhǔ péng hāo。
致身富贵须年少,顾我衰迟已二毛。zhì shēn fù guì xū nián shǎo,gù wǒ shuāi chí yǐ èr máo。

夏日杂兴四首

张耒

墙下溪流清且长,夹溪乔木雨苍苍。qiáng xià xī liú qīng qiě zhǎng,jiā xī qiáo mù yǔ cāng cāng。
袅风翠果擎枝重,照水圆荷舞叶凉。niǎo fēng cuì guǒ qíng zhī zhòng,zhào shuǐ yuán hé wǔ yè liáng。
蜗壳已枯黏粉壁,燕泥时落污书床。wō ké yǐ kū nián fěn bì,yàn ní shí luò wū shū chuáng。
南山野客闲相过,赠我能携药满筐。nán shān yě kè xián xiāng guò,zèng wǒ néng xié yào mǎn kuāng。

夏日杂兴四首

张耒

蔬圃茅斋三亩馀,溪光山影动浮虚。shū pǔ máo zhāi sān mǔ yú,xī guāng shān yǐng dòng fú xū。
病妻老去惟寻药,稚子年来解爱书。bìng qī lǎo qù wéi xún yào,zhì zi nián lái jiě ài shū。
中散无堪心放荡,冯唐已老兴萧疏。zhōng sàn wú kān xīn fàng dàng,féng táng yǐ lǎo xīng xiāo shū。
全真养素安吾分,敢谓轩裳不我如。quán zhēn yǎng sù ān wú fēn,gǎn wèi xuān shang bù wǒ rú。

清明日卧病

张耒

莺花零乱清明日,巾褐萧条老病翁。yīng huā líng luàn qīng míng rì,jīn hè xiāo tiáo lǎo bìng wēng。
乌鼎相亲勤煮药,素屏深坐怯当风。wū dǐng xiāng qīn qín zhǔ yào,sù píng shēn zuò qiè dāng fēng。
爱花未免呼儿摘,畏雨还成对客慵。ài huā wèi miǎn hū ér zhāi,wèi yǔ hái chéng duì kè yōng。
自叹年来怨青镜,衰颜改尽少年红。zì tàn nián lái yuàn qīng jìng,shuāi yán gǎi jǐn shǎo nián hóng。

水南春望

张耒

洛岸东风送马行,桥横落日半川明。luò àn dōng fēng sòng mǎ xíng,qiáo héng luò rì bàn chuān míng。
天连观阁云垂地,春入山河秀满城。tiān lián guān gé yún chuí dì,chūn rù shān hé xiù mǎn chéng。
老去飘萍甘屏迹,兴来怀古未忘情。lǎo qù piāo píng gān píng jì,xīng lái huái gǔ wèi wàng qíng。
短歌一曲聊回首,不待悲秋白发生。duǎn gē yī qū liáo huí shǒu,bù dài bēi qiū bái fā shēng。

春日遣兴

张耒

洛阳自古帝王都,百战荆榛只故墟。luò yáng zì gǔ dì wáng dōu,bǎi zhàn jīng zhēn zhǐ gù xū。
零乱园林遗物在,嬉游人物古风馀。líng luàn yuán lín yí wù zài,xī yóu rén wù gǔ fēng yú。
草迷公子障泥锦,花近佳人油壁车。cǎo mí gōng zi zhàng ní jǐn,huā jìn jiā rén yóu bì chē。
漂泊强随游客辔,不辞尘土污衣裾。piāo pō qiáng suí yóu kè pèi,bù cí chén tǔ wū yī jū。

送杨补之赴鄂州支使

张耒

相逢顾我尚童儿,二十年来鬓有丝。xiāng féng gù wǒ shàng tóng ér,èr shí nián lái bìn yǒu sī。
涕泪两家同患难,光阴一半属分离。tì lèi liǎng jiā tóng huàn nán,guāng yīn yī bàn shǔ fēn lí。
扁舟又作江湖别,千里长悬梦寐思。biǎn zhōu yòu zuò jiāng hú bié,qiān lǐ zhǎng xuán mèng mèi sī。
何日粗酬身世了,卜邻耕钓老追随。hé rì cū chóu shēn shì le,bo lín gēng diào lǎo zhuī suí。

送杨念行

张耒

楚天南去水冥冥,鄂渚悠悠到几程。chǔ tiān nán qù shuǐ míng míng,è zhǔ yōu yōu dào jǐ chéng。
京洛信稀千里隔,江湖春尽一帆轻。jīng luò xìn xī qiān lǐ gé,jiāng hú chūn jǐn yī fān qīng。
莫辞送别青春满,会是相逢白发生。mò cí sòng bié qīng chūn mǎn,huì shì xiāng féng bái fā shēng。
饱读诗书取卿相,不应如我老无成。bǎo dú shī shū qǔ qīng xiāng,bù yīng rú wǒ lǎo wú chéng。

送三姊之鄂州

张耒

兄弟分飞各一方,老来分袂苦多伤。xiōng dì fēn fēi gè yī fāng,lǎo lái fēn mèi kǔ duō shāng。
两行别泪江湖远,五月征车岐路长。liǎng xíng bié lèi jiāng hú yuǎn,wǔ yuè zhēng chē qí lù zhǎng。
休叹伯鸾甘寂寞,所欣杨恽好文章。xiū tàn bó luán gān jì mò,suǒ xīn yáng yùn hǎo wén zhāng。
北归会有相逢地,只恐尘埃发易苍。běi guī huì yǒu xiāng féng dì,zhǐ kǒng chén āi fā yì cāng。

正月六日

张耒

杨柳梢头腊雪消,东风犹著晚寒骄。yáng liǔ shāo tóu là xuě xiāo,dōng fēng yóu zhù wǎn hán jiāo。
新年花柳传芳信,去腊星霜变斗杓。xīn nián huā liǔ chuán fāng xìn,qù là xīng shuāng biàn dòu biāo。
来共春烟情冉冉,洒随疏雨泪萧萧。lái gòng chūn yān qíng rǎn rǎn,sǎ suí shū yǔ lèi xiāo xiāo。
蛾眉一闭年华改,纵有遗魂可得招。é méi yī bì nián huá gǎi,zòng yǒu yí hún kě dé zhāo。

游李氏园

张耒

堂下新年见草芽,惊心强起探年华。táng xià xīn nián jiàn cǎo yá,jīng xīn qiáng qǐ tàn nián huá。
柳呈雪后青苍干,梅破风前一两花。liǔ chéng xuě hòu qīng cāng gàn,méi pò fēng qián yī liǎng huā。
绰约风光新物态,栽培园沼好生涯。chuò yuē fēng guāng xīn wù tài,zāi péi yuán zhǎo hǎo shēng yá。
奔驰世路吾何有,一到林塘一叹嗟。bēn chí shì lù wú hé yǒu,yī dào lín táng yī tàn jiē。

寄荣子雍

张耒

苍茫腊雪欲成泥,又见东风上柳枝。cāng máng là xuě yù chéng ní,yòu jiàn dōng fēng shàng liǔ zhī。
万事过前浑是梦,百年投老只添悲。wàn shì guò qián hún shì mèng,bǎi nián tóu lǎo zhǐ tiān bēi。
功名末路收常晚,节物惊心空自知。gōng míng mò lù shōu cháng wǎn,jié wù jīng xīn kōng zì zhī。
千里故人犹念我,书来辛苦话相思。qiān lǐ gù rén yóu niàn wǒ,shū lái xīn kǔ huà xiāng sī。

题朱氏园

张耒

东风邀客入芳菲,夹径吹香李万枝。dōng fēng yāo kè rù fāng fēi,jiā jìng chuī xiāng lǐ wàn zhī。
啼鸟远闻知昼静,好花相续得春迟。tí niǎo yuǎn wén zhī zhòu jìng,hǎo huā xiāng xù dé chūn chí。
连樯东去淮天阔,绿野南环楚泽卑。lián qiáng dōng qù huái tiān kuò,lǜ yě nán huán chǔ zé bēi。
客至会须留醉墨,主人留榜待新诗。kè zhì huì xū liú zuì mò,zhǔ rén liú bǎng dài xīn shī。

离宿州后寄兄弟

张耒

落日村桥涕泫然,东风匹马去翩翩。luò rì cūn qiáo tì xuàn rán,dōng fēng pǐ mǎ qù piān piān。
两行绿树当隋岸,一片春云限楚天。liǎng xíng lǜ shù dāng suí àn,yī piàn chūn yún xiàn chǔ tiān。
妄意致身常许国,强颜得禄废求田。wàng yì zhì shēn cháng xǔ guó,qiáng yán dé lù fèi qiú tián。
幅巾会作淮南叟,白发相收一钓船。fú jīn huì zuò huái nán sǒu,bái fā xiāng shōu yī diào chuán。

陈履常惠诗有曾门一老之句不肖二十五岁谒见南丰舍人于山阳始一书而褒与过宜阳有同途至亳之约耒以病不能如期后八年始遇公于京师南丰门人惟君一人而已感旧慨叹因成鄙句愿勿他示

张耒

南丰冢木已萧萧,犹有门人守一瓢。nán fēng zhǒng mù yǐ xiāo xiāo,yóu yǒu mén rén shǒu yī piáo。
文彩自应传壶奥,典刑犹可想风标。wén cǎi zì yīng chuán hú ào,diǎn xíng yóu kě xiǎng fēng biāo。
纷纷但见侏儒饱,寂寂谁歌隐士招。fēn fēn dàn jiàn zhū rú bǎo,jì jì shuí gē yǐn shì zhāo。
十载敝冠弹未得,簪缨知复为谁彯。shí zài bì guān dàn wèi dé,zān yīng zhī fù wèi shuí piāo。