古诗词

感春

张耒

淹留生白发,默默又惊春。yān liú shēng bái fā,mò mò yòu jīng chūn。
花房与柳萼,三见东风新。huā fáng yǔ liǔ è,sān jiàn dōng fēng xīn。
竟日雨不止,翛翛寒著人。jìng rì yǔ bù zhǐ,xiāo xiāo hán zhù rén。
拥裘坐闭阁,但与山炉亲。yōng qiú zuò bì gé,dàn yǔ shān lú qīn。
昔我东南交,蔼蔼贤簪绅。xī wǒ dōng nán jiāo,ǎi ǎi xián zān shēn。
朝晡不相舍,谈笑夜达晨。cháo bū bù xiāng shě,tán xiào yè dá chén。
清言间嘲谑,侑以肴与尊。qīng yán jiān cháo xuè,yòu yǐ yáo yǔ zūn。
风花春院静,霰雪夜炉温。fēng huā chūn yuàn jìng,xiàn xuě yè lú wēn。
南士多文章,最爱蔡与秦。nán shì duō wén zhāng,zuì ài cài yǔ qín。
吴僧参寥者,潇洒出埃尘。wú sēng cān liáo zhě,xiāo sǎ chū āi chén。
诗多山水情,野鹤唳秋旻。shī duō shān shuǐ qíng,yě hè lì qiū mín。
江子贫而廉,乡党称其仁。jiāng zi pín ér lián,xiāng dǎng chēng qí rén。
徐子节最苦,五十慕其亲。xú zi jié zuì kǔ,wǔ shí mù qí qīn。
颇有豪侠风,时时见于文。pǒ yǒu háo xiá fēng,shí shí jiàn yú wén。
相逢必痛饮,大盏若鲸吞。xiāng féng bì tòng yǐn,dà zhǎn ruò jīng tūn。
家无一金资,有口不言贫。jiā wú yī jīn zī,yǒu kǒu bù yán pín。
楚望自南来,赠我佳句频。chǔ wàng zì nán lái,zèng wǒ jiā jù pín。
送我歌百言,烂如张锦茵。sòng wǒ gē bǎi yán,làn rú zhāng jǐn yīn。
蔡子不可见,穷泉闷幽魂。cài zi bù kě jiàn,qióng quán mèn yōu hún。
遗书谁收拾,抚旧心空存。yí shū shuí shōu shí,fǔ jiù xīn kōng cún。
僧寥安在哉,江汉一孤鳞。sēng liáo ān zài zāi,jiāng hàn yī gū lín。
徐子益寥落,寂无人荐论。xú zi yì liáo luò,jì wú rén jiàn lùn。
周子有书来,乃在吴江滨。zhōu zi yǒu shū lái,nǎi zài wú jiāng bīn。
其馀数子者,影响无由闻。qí yú shù zi zhě,yǐng xiǎng wú yóu wén。
寥寥青天高,落落参与辰。liáo liáo qīng tiān gāo,luò luò cān yǔ chén。
东西不相及,难合易离分。dōng xī bù xiāng jí,nán hé yì lí fēn。
自我官穷山,耳目如聋昏。zì wǒ guān qióng shān,ěr mù rú lóng hūn。
相逢半俗物,彊笑接欢欣。xiāng féng bàn sú wù,jiàng xiào jiē huān xīn。
景物岂不嘉,招携阻嘉宾。jǐng wù qǐ bù jiā,zhāo xié zǔ jiā bīn。
端如守笼鹤,终日掩吾门。duān rú shǒu lóng hè,zhōng rì yǎn wú mén。
春风动花光,桃李曰缤纷。chūn fēng dòng huā guāng,táo lǐ yuē bīn fēn。
长歌写我思,书寄东飞云。zhǎng gē xiě wǒ sī,shū jì dōng fēi yún。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

宫词效王建五首

张耒

帘外微明烛下妆,殿门放钥待君王。lián wài wēi míng zhú xià zhuāng,diàn mén fàng yào dài jūn wáng。
玉阶地冷罗鞋薄,众里偷身倚御床。yù jiē dì lěng luó xié báo,zhòng lǐ tōu shēn yǐ yù chuáng。

宫词效王建五首

张耒

昨夜新霜满玉阶,初冬处处火炉开。zuó yè xīn shuāng mǎn yù jiē,chū dōng chù chù huǒ lú kāi。
中官逐院传宣赐,南国诸侯进橘来。zhōng guān zhú yuàn chuán xuān cì,nán guó zhū hóu jìn jú lái。

宫词效王建五首

张耒

玉墀夜色昼昏昏,催放朝班散侍臣。yù chí yè sè zhòu hūn hūn,cuī fàng cháo bān sàn shì chén。
随驾上楼同看雪,万重宫殿一时新。suí jià shàng lóu tóng kàn xuě,wàn zhòng gōng diàn yī shí xīn。

宫词效王建五首

张耒

莲烛千枝夜宴迟,君王索笔写新诗。lián zhú qiān zhī yè yàn chí,jūn wáng suǒ bǐ xiě xīn shī。
宫人和得争先进,偏爱宋家兄弟词。gōng rén hé dé zhēng xiān jìn,piān ài sòng jiā xiōng dì cí。

寄都下旧友二首

张耒

一别长安西复东,琵琶旧地已应空。yī bié zhǎng ān xī fù dōng,pí pá jiù dì yǐ yīng kōng。
当时风景归何处,须信人生是梦中。dāng shí fēng jǐng guī hé chù,xū xìn rén shēng shì mèng zhōng。

寄都下旧友二首

张耒

城西古地昔同游,望月思家相对愁。chéng xī gǔ dì xī tóng yóu,wàng yuè sī jiā xiāng duì chóu。
明月秋来应更好,何人看月又悲秋。míng yuè qiū lái yīng gèng hǎo,hé rén kàn yuè yòu bēi qiū。

秋思

张耒

故人陈迹生蛛网,古殿苔深叠绿缯。gù rén chén jì shēng zhū wǎng,gǔ diàn tái shēn dié lǜ zēng。
檐雨晚秋鸣槁叶,窗风深夜触孤灯。yán yǔ wǎn qiū míng gǎo yè,chuāng fēng shēn yè chù gū dēng。

鱼虾相望

张耒

悲欢回首两茫然,忆别龙门又半年。bēi huān huí shǒu liǎng máng rán,yì bié lóng mén yòu bàn nián。
应是旧时歌舞处,和风开冻一层天。yīng shì jiù shí gē wǔ chù,hé fēng kāi dòng yī céng tiān。

腊月殊有春意二首

张耒

一夜长风无片云,晓来风动似初春。yī yè zhǎng fēng wú piàn yún,xiǎo lái fēng dòng shì chū chūn。
应知春近催桃李,更有轻寒不著人。yīng zhī chūn jìn cuī táo lǐ,gèng yǒu qīng hán bù zhù rén。

腊月殊有春意二首

张耒

拂槛垂杨雪后青,谁家朱阁晓来晴。fú kǎn chuí yáng xuě hòu qīng,shuí jiā zhū gé xiǎo lái qíng。
拂帘动幕无人解,先把春愁寄有情。fú lián dòng mù wú rén jiě,xiān bǎ chūn chóu jì yǒu qíng。

送李十之陕府

张耒

断蓬泛梗偶相依,一别重逢又几时。duàn péng fàn gěng ǒu xiāng yī,yī bié zhòng féng yòu jǐ shí。
人世悲欢消遣尽,为君流泪忽沾衣。rén shì bēi huān xiāo qiǎn jǐn,wèi jūn liú lèi hū zhān yī。

送客愁

张耒

数星点点间微河,城上三更树影蹉。shù xīng diǎn diǎn jiān wēi hé,chéng shàng sān gèng shù yǐng cuō。
霜落夜深风悄悄,月明无限客愁多。shuāng luò yè shēn fēng qiāo qiāo,yuè míng wú xiàn kè chóu duō。

夜坐

张耒

半消炉火夜三更,欲灭青灯暗又明。bàn xiāo lú huǒ yè sān gèng,yù miè qīng dēng àn yòu míng。
闭户无人瞑目坐,此时一念悟浮生。bì hù wú rén míng mù zuò,cǐ shí yī niàn wù fú shēng。

湖上成绝句呈刘伯声四首

张耒

湖北风来吹晓钟,湖边渔客闭船篷。hú běi fēng lái chuī xiǎo zhōng,hú biān yú kè bì chuán péng。
波光不动天光阔,更在浮烟细雨中。bō guāng bù dòng tiān guāng kuò,gèng zài fú yān xì yǔ zhōng。

湖上成绝句呈刘伯声四首

张耒

风荡云容不成雪,柳偷春色放冲寒。fēng dàng yún róng bù chéng xuě,liǔ tōu chūn sè fàng chōng hán。
湖边艇子冲烟去,天畔青山隔雨看。hú biān tǐng zi chōng yān qù,tiān pàn qīng shān gé yǔ kàn。